Sự việc liên quan đến hành vi kỳ thị của thương hiệu xx vừa bùng nổ, lập tức khiến cả mạng xã hội dậy sóng.
Dân mạng lập tức hóa thân thành thám tử Holmes, chỉ trong chớp mắt đã khui sạch những hành vi mờ ám của thương hiệu xx suốt mấy năm nay.
Lúc này, mọi người mới chợt bừng tỉnh phát hiện, hóa ra từ trên xuống dưới, thương hiệu xx từ lâu đã mang thái độ khinh thường với Hoa Quốc.
Trước kia từng có lần bị bóc phốt ở một cửa hàng của xx: nhân viên phục vụ chỉ nhiệt tình với khách ngoại quốc, còn khách trong nước thì ngó lơ như không khí.
Khi ấy, sự việc bị dùng vài thủ đoạn quan hệ công chúng để dẹp yên.
Còn vô số chuyện tương tự: phân biệt đối xử giữa khách nước ngoài và khách nội địa, thái độ phục vụ kẻ cả ngạo mạn.
Chỉ là khi đó, những sự việc kia không đủ nghiêm trọng, mà cũng có nhiều người vốn đã quen với kiểu chảnh chó của các thương hiệu xa xỉ nước ngoài, thành ra đều chọn nhẫn nhịn cho qua.
Đến tận bây giờ bị khui ra toàn bộ, cư dân mạng mới thật sự bừng tỉnh.
Thậm chí, còn có người lật lại các báo cáo tài chính mấy năm gần đây của xx, phát hiện thị phần ở Hoa Quốc ngày càng phình to, thậm chí gần chiếm đến một nửa tổng doanh thu toàn cầu.
Rõ ràng là kim chủ, vậy mà lại bị đối xử như nô tài.
Thật đúng là coi người tiêu dùng Hoa Quốc như kẻ ngốc!
Nói cho cùng, sự ngạo mạn và khinh thường ấy chính là do họ đã quen với việc áp đặt lên Hoa Quốc.
Chỉ là thời thế đã đổi thay. Người Hoa bây giờ không phải là để mặc cho người ta chà đạp.
Thế là, trên mạng nhanh chóng bùng lên một làn sóng tẩy chay thương hiệu xx.
【Không phải cứ giàu là ngon, cùng lắm mỗi năm bỏ ra trăm triệu mua xx, coi như là từng ném tiền nuôi chó! Về sau xin lỗi, lão nương một xu cũng không bỏ ra nữa!】
【Từng dạo qua cửa hàng xx một lần, không phải mua không nổi, chỉ là thấy không hợp gu, kết quả nhân viên lại buông lời mỉa mai nghèo thì đừng vào xx! Được thôi, tôi đời này sẽ không bước vào đó nữa. Ai có chút tôn nghiêm làm người Hoa cũng đừng đến!】
【Đừng chỉ nhắm vào xx, dưới trướng nó còn cả đống thương hiệu con như xxx, xx nữa! Tôi đã tổng hợp lại danh sách, mọi người tẩy chay đồng loạt, không sót một cái nào!】
【Cảm ơn bạn đã tổng hợp! Đã chia sẻ khắp nơi!】
【+1 chia sẻ】
......
Các minh tinh cũng nhanh chóng lên tiếng, tuyên bố cắt đứt quan hệ với thương hiệu xx.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, giá trị thị trường của xx bốc hơi hơn 20%, cổ phiếu rơi tự do không phanh.
Thương hiệu từng ngạo nghễ chọc trời, trước sau vẫn cứng đầu không chịu nhận sai, cuối cùng cũng phải vội vàng quỳ xuống: nhà thiết kế trưởng đăng đàn xin lỗi, đồng thời tuyên bố từ chức chịu phạt.
Nhưng tất cả đã quá muộn.
Danh tiếng của xx ở Hoa Quốc đã hoàn toàn sụp đổ, vài tháng sau, không còn trụ được nữa, bọn họ âm thầm rút khỏi thị trường Hoa Quốc.
Sự kiện này cũng khiến các thương hiệu ngoại quốc khác cảnh giác hơn nhiều, thái độ phục vụ tốt lên trông thấy, còn chủ động đăng bài trấn an khách hàng trong nước, cam đoan tuyệt đối không phân biệt đối xử.
Tất nhiên, chuyện đó là về sau.
Còn ngay tại thời điểm xx quỳ gối cúi đầu, Tả Hàng, người từng dốc sức giúp thương hiệu này tuyên truyền, lập tức ăn trọn đòn phản tác dụng.
Không chỉ bị liên lụy, mà ngay cả công ty mẹ, Hưng Mậu Truyền Thông cũng bị ảnh hưởng nặng nề, giờ phút này là gà bay chó sủa, chẳng còn hơi đâu mà tiếp tục nhúng tay vào fandom của Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân.
Kết cục của hắn cũng khiến các công ty vốn đang nhăm nhe gây sóng gió sợ đến rụng rời.
Loại chiêu trò này bọn họ cũng từng xài không biết bao nhiêu lần, thế mà đây lại là lần đầu tiên gặp phải tình huống âm khí nặng đến vậy!
Càng nghĩ càng hoảng.
Từ khi Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân tham gia chương trình đến giờ, đầu tiên là Giang Mạch nhắm vào họ, kết quả Giang Mạch gãy.
Tiếp theo là người bên phía Quang Cánh muốn bôi đen, kết quả Quang Cánh cũng gãy nốt.
Giờ đến lượt Tả Hàng, mỗi kẻ dám đụng vào họ đều không có kết cục tốt!
Mẹ nó!
Hai nghệ sĩ này có độc hay gì?!
Mọi người càng nghĩ càng lạnh sống lưng, chỉ hận không thể né thật xa để khỏi bước lên vết xe đổ.
Không còn ai gây rối nữa, một khoảng thời gian gần đây trong fanclub yên ổn thấy rõ, lịch trình công diễn cũng dần đi vào quỹ đạo, Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân đều nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Chỉ là thời gian vẫn khá gấp gáp, vì giữa chừng hai người còn phải tách đoàn một ngày, bay đến Kinh Thị để quay quảng cáo cho Thiên Xu Di Động.
Đây là lần đầu tiên trong hơn một tháng qua, họ rời khỏi Đôn Hải Thị.
Lúc ba người cùng nhau rời khỏi ký túc xá, cả Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân đều có chút ngỡ ngàng như trong mộng.
Ba người vừa mới bước ra ngoài, lập tức bị các fan ngồi canh bắt gặp, tiếng hò hét vang dội khắp nơi.
Cảnh tượng như vậy, thực ra đã diễn ra mỗi ngày suốt một tháng qua.
Thế nhưng, mỗi lần nghe thấy những tiếng hò gọi ấy, hai người vẫn không khỏi xúc động và biết ơn.
Dù sao, trước khi bước vào nơi này, bọn họ vẫn chỉ là hai người vô danh giữa biển người.
Ai có thể ngờ chỉ trong hơn một tháng, lại xảy ra nhiều chuyện đến thế, tựa như đã sống qua mấy kiếp đời...
Cố Tinh Thời cũng vậy. Vì thế, cậu không hề thúc giục hai người kia, mà để họ thoải mái chào hỏi fan. Thậm chí khi có fan cầm ảnh đến xin chữ ký, hắn còn nhận lấy giúp, đưa cho hai người ký rồi lại lễ phép trả lại.
Chỉ là hắn không ngờ, lần này khi trả ảnh lại, fan nữ kia lại đỏ mặt hỏi nhỏ: "Anh người đại diện ơi, em có thể nắm tay anh một chút được không ạ?"
Cố Tinh Thời ngẩn người.
Fan nữ với đôi mắt long lanh, chân thành nói: "Anh đừng nghe mấy người có ác ý nói linh tinh, fan bọn em thật sự rất biết ơn anh vì đã chăm sóc hai anh ấy nhiều như vậy. Cảm ơn anh rất nhiều."
Bên cạnh cũng có những fan khác nhận ra cậu, lập tức chen tới cổ vũ:
"Cố tổng, anh đừng nghe mấy lời bịa đặt ngoài kia, tụi em thấy anh thật sự rất tốt!"
"Cố tổng cố lên! Tụi em luôn ủng hộ anh!"
"Cố tổng, em là fan nhan sắc của anh! Em muốn sinh khỉ con cho anh!!"
......
Nghe đám fan vừa nói vừa reo rộn ràng, Cố Tinh Thời vừa buồn cười vừa cảm động, tim mềm nhũn thành một mảnh.
Trực diện với thứ tình cảm đơn thuần, nồng nhiệt như thế này, thật sự rất khó mà không rung động.
Cuối cùng, cậu chỉ nhẹ nhàng phất tay, cười nói: "Yên tâm đi, tụi em về sớm nhé."
-
Đến Kinh Thị, ba người không có thời gian nghỉ ngơi, lập tức đến thẳng địa điểm quay quảng cáo.
Thiên Xu Di Động phiên bản thanh xuân lần này tổng cộng mời sáu nghệ sĩ trẻ làm gương mặt đại diện.
Trừ Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân ra, còn có ba tiểu hoa và một tiểu sinh khác.
Hai người bọn họ sẽ cùng quay chụp với tiểu sinh kia.
Người kia tên là Nghiêm Lạc Nguyên, hai năm trước nhờ đóng vai nam phụ trong một bộ phim thanh xuân vườn trường gây bão mà nổi lên, hiện tại đang rất hot.
Khi ba người ngồi xe đến địa điểm quay, vừa đến nơi đã thấy một vòng fan của Nghiêm Lạc Nguyên vây kín bên ngoài.
Nhưng họ không ngờ rằng đến nơi mới biết, Nghiêm Lạc Nguyên vẫn chưa có mặt.
Thật ra việc quay lần này kéo dài đến hiện tại cũng chính là để chiều theo lịch bên phía Nghiêm Lạc Nguyên.
Bao gồm cả thời gian quay chụp, phía đoàn đội của Nghiêm Lạc Nguyên yêu cầu được quay trước, nhưng lại đòi tới hai giờ chiều mới bắt đầu.
Sau một phen giao thiệp khó khăn, họ mới miễn cưỡng đồng ý quay từ 11 giờ.
Thế nhưng hiện tại đã là 11 rưỡi, bọn họ vẫn chưa có mặt.
Không chỉ không đến, đến cả một cuộc gọi thông báo tình hình cũng không có.
Tổ quay phim gần như gọi nát điện thoại bên kia, mãi mới liên lạc được với người đại diện của Nghiêm Lạc Nguyên, Chu Tân.
Giọng điệu của Chu Tân rất tốt, luôn miệng xin lỗi, nói rằng Nghiêm Lạc Nguyên không khỏe nên xuất phát muộn, đang trên đường đến.
Nhưng gọi được một cuộc như vậy rồi thì cũng chẳng có gì thêm.
Cố Tinh Thời liếc nhìn đồng hồ, khẽ nhíu mày.
Nếu tiếp tục kéo dài, thời gian sẽ không đủ, đến lúc đó lỡ chuyến bay, lại ảnh hưởng đến lịch trình tiếp theo của 《Nam đoàn huấn luyện doanh》 thì phiền to.
Cậu an ủi hai người Mạnh Viễn Sanh đang sốt ruột, sau đó đi tìm tổ quay phim, hỏi bọn họ có thể bắt đầu quay trước hay không.
Tổ quay phim vốn đã đầy bụng bực bội, phía Nghiêm Lạc Nguyên lại còn không chịu nghe điện thoại, đạo diễn cũng bị chọc tức đến không chịu nổi, vung tay nói: "Quay đi! Mấy cậu quay trước đi."
Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân đã trang điểm xong từ sớm, chỉ cần dặm lại một chút là được.
Sau khi hiện trường điều chỉnh và thử quay nhanh, cuối cùng cũng bắt đầu vào cảnh quay.
Lúc này đã là hai giờ chiều.
Mà Nghiêm Lạc Nguyên cũng rốt cuộc khoan thai tới muộn.
Mà cũng đúng lúc này, Nghiêm Lạc Nguyên mới từ tốn xuất hiện.
Anh ta đeo một chiếc kính râm che kín nửa khuôn mặt, một tay đút túi quần, cả người uể oải, không ngừng ngáp.
Người đại diện của anh ta thì rất biết làm người, vừa mới xuất hiện đã không ngớt lời xin lỗi, còn bảo trợ lý mang cà phê phân phát cho mọi người, nói rằng Nghiêm Lạc Nguyên không khỏe, mong mọi người thông cảm nhiều hơn.
Ban đầu ai nấy đều rất tức giận, nhưng nghe người đại diện nói vậy, lại thấy sắc mặt của Nghiêm Lạc Nguyên đúng là không tốt, tức giận cũng khó mà phát tác.
Ngay lúc đó, Cố Tinh Thời bất chợt nghe thấy hệ thống nói: 【Đêm qua phục vụ hai vị kim chủ, thân thể tất nhiên là không khỏe rồi đó ~ 】
Cố Tinh Thời lập tức tỉnh táo: 【 Nói rõ ra nghe một chút! 】
Hệ thống: 【Người đại diện của Nghiêm Lạc Nguyên tuy gọi là người đại diện, nhưng thật ra là dẫn mối, chuyên giới thiệu kim chủ cho nghệ sĩ dưới tay mình. Trong đó, Nghiêm Lạc Nguyên là người nghe lời nhất, tài nguyên cũng tốt nhất. 】
【 Đêm qua vốn chỉ sắp xếp một nữ kim chủ cho Nghiêm Lạc Nguyên, ai ngờ nửa đêm lại qua một chỗ khác, chơi tới sáng mới tan, ngủ được hai ba tiếng, tất nhiên là không còn tinh thần. Buồn cười nhất là, trước khi xuất phát, hắn còn dùng tài khoản chính đăng một bài Weibo, nói là thân thể không khỏe nhưng vẫn cố gắng đi làm, khiến fan đau lòng một trận. 】
Cố Tinh Thời cau chặt mày.
Hệ thống lại nói tiếp: 【 Đương nhiên, cái tên Nghiêm Lạc Nguyên này cũng chẳng tốt đẹp gì, ngầm chơi tới mức trai gái đều không kỵ, còn từng nhiều lần tham gia bạc bò. Người đại diện biết chuyện cũng không trách móc gì, ngược lại còn giúp che giấu. Đến giờ fan vẫn tưởng hắn là nam thần trong sạch chưa từng yêu đương. 】
Lông mày Cố Tinh Thời hoàn toàn nhíu chặt, hồi lâu mới nghẹn ra một câu: 【... Hai người đó, còn rất biết phối hợp nữa chứ. 】
Hơn nữa, chơi tới mức đó, hắn không sợ suy thận à?!
Cố Tinh Thời day day thái dương. Cậu vẫn nghĩ quá đơn giản, cứ tưởng chỉ cần chú ý phía nhãn hiệu không có drama là được, không ngờ đến cả đoàn quay nhãn hàng cũng có thể gặp loại đồng nghiệp quái đản thế này.
Nhưng chuyện đã đến nước này, cậu chỉ có thể nhẫn nại quay cho xong lần này. Thật mong là không có lần sau.
Không ngờ, khi bọn họ bên này còn chưa hề trách móc đoàn đội của Nghiêm Lạc Nguyên, thì người đại diện của hắn đã nhảy ra làm loạn trước.
Anh ta trực tiếp tìm đến đạo diễn: "Nghê đạo, không phải nói ban đầu sẽ để Lạc Nguyên nhà chúng tôi quay trước sao?"
Đạo diễn giận dữ nói: "Ban đầu đúng là định như vậy, nhưng anh nhìn lại thời gian xem, các người đến muộn bao lâu? Trang điểm cũng chưa làm xong, chẳng lẽ bắt mọi người chờ một mình cậu ta à?"
Chu Tân đáp: "Nghê đạo, bọn tôi đâu phải cố ý. Anh cũng thấy đó, Lạc Nguyên nhà tôi không được khỏe, nếu phải chờ đợi thêm, không biết cậu ấy có chịu nổi không nữa. Nếu không quay xong được thì lại càng không hay..."
Đạo diễn cũng bắt đầu nhíu mày.
Vừa thấy tình hình, Chu Tân liền nở nụ cười đắc ý.
Hắn cho rằng đạo diễn chỉ cần hơi do dự một chút là đã dao động. Tiếp theo chỉ cần thuyết phục hai thực tập sinh nhỏ kia cùng người đại diện của họ, chuyện sẽ dễ như trở bàn tay.
Chuyện này có gì khó chứ.
Trong mắt hắn, hai thực tập sinh từ cái công ty nhỏ sắp phá sản, dù có may mắn giành được cơ hội lần này, thì khi đối mặt với bọn họ cũng phải ngoan ngoãn nghe lời. Chỉ là bắt họ chờ một chút thôi mà, đâu phải chuyện gì to tát!
Nhưng hắn không ngờ, vừa mới nói ra miệng, Cố Tinh Thời đã thẳng thừng từ chối không chút do dự..
Chu Tân ngẩn ra: "Cố quản lý, cậu có nghe rõ tôi nói gì không?"
Cố Tinh Thời đáp: "Tôi nghe rất rõ. Nhưng tôi từ chối."
Chu Tân không ngờ Cố Tinh Thời lại không nể mặt đến vậy, sắc mặt lập tức sa sầm: "Cố quản lý, có lẽ cậu mới vào giới chưa lâu, còn chưa biết hết quy tắc. Lạc Nguyên nhà chúng tôi là tiền bối, nghệ sĩ của cậu chẳng qua chỉ là hai thực tập sinh chưa debut, dù xét theo thâm niên hay thời gian hoạt động, thì bọn họ đều là hậu bối. Nhường nhịn tiền bối là chuyện nên làm. Nếu để truyền ra ngoài là không tôn trọng tiền bối, thì trong giới này rất khó tồn tại đấy."
Cố Tinh Thời suýt bật cười vì tức. Cậu chưa từng thấy ai mặt dày đến thế.
"Thứ nhất, chúng tôi đã rất nhường rồi. Theo lịch quay ban đầu, bọn họ đã đến muộn ba tiếng đồng hồ. Dựa vào thời gian đã thống nhất trước đó, thì hiện tại vốn dĩ nên đến lượt chúng tôi rồi."
Cố Tinh Thời nói thẳng không chút khách khí: "Còn chuyện nghệ sĩ nhà tôi sau này có sống được trong giới hay không, thì không cần anh phải lo. Nếu rảnh rỗi như vậy, chi bằng lo quản cho tốt người nhà mình trước đi."
Chu Tân sững sờ.
Hắn không ngờ Cố Tinh Thời lại dám cứng rắn đến mức đó.
Dựa vào cái gì chứ!
Chu Tân giọng lạnh như băng: "Người trẻ tuổi, làm người thì cũng nên chừa cho mình đường lui, đừng quá kiêu ngạo. Lỡ đắc tội phải người không nên đắc tội, thì lại hại chính mình mất tiền đồ."
"Anh đang uy h**p tôi à?" Cố Tinh Thời cười lạnh. "Vậy lời này cũng gửi lại cho anh, đừng lúc nào cũng ỷ vào thâm niên mà chèn ép người khác. Kẻo đắc tội phải người không nên, tự hủy tiền đồ của mình thì thôi, lại còn liên lụy đến kim chủ sau lưng."
Chu Tân lập tức biến sắc: "Cậu..."
Nhưng Cố Tinh Thời chẳng buồn để ý tới hắn nữa, chỉ như chưa có chuyện gì, quay sang đạo diễn: "Nghê đạo, có thể quay chưa ạ?"
Đạo diễn vẫn đang đứng bên cạnh lo điều chỉnh cảnh quay, nghe thấy mới sực tỉnh: "Quay quay quay, quay ngay bây giờ!"
-
Chu Tân bị Cố Tinh Thời làm cho mất hết mặt mũi, sắc mặt âm trầm trở lại phòng nghỉ.
Nghiêm Lạc Nguyên đang nghịch điện thoại, nghe thấy tiếng cửa mở cũng chẳng buồn ngẩng đầu: "Xong rồi à?"
Chu Tân nghiến răng: "Không xong..."
Nghiêm Lạc Nguyên vẫn dửng dưng: "Đã bảo cậu nghe lời tôi rồi, quay lúc hai giờ chiều... Khoan đã, cậu vừa nói gì? Không xong á?"
"Ừ." Chu Tân không nhịn được nữa, đem những lời Cố Tinh Thời nói kể lại toàn bộ cho hắn.
Nghiêm Lạc Nguyên không dám tin: "Cậu ta bị điên à? Cậu ta biết tôi là ai không?"
Chu Tân im lặng.
Những lời của Cố Tinh Thời lúc đó khiến hắn thật sự phải dè chừng.
Nghiêm Lạc Nguyên cười khẩy: "Lá gan của cậu càng ngày càng nhỏ. Một tay người đại diện vô danh phách lối dọa cậu tới mức đó à?"
Chu Tân chậm rãi nói: "Không thể nói như vậy. Nếu thật sự không có chỗ dựa, thì hai thực tập sinh kia sao có thể được chụp quảng cáo của Thiên Xu?"
"Thì đã sao?" Nghiêm Lạc Nguyên khinh thường, "Người chống lưng cho tôi là Ninh tổng, người trong giới chơi với tôi không ít, nhưng chưa từng thấy bọn họ nể ai. Trừ khi hắn chống lưng là gia chủ nhà họ Văn."
Nhưng ai cũng biết, Văn Việt xưa nay nổi tiếng liêm khiết, chưa từng dây dưa với loại người như bọn họ.
Lúc này sắc mặt Chu Tân mới dần hòa hoãn: "Cậu nói đúng. Suýt chút nữa tôi bị tên kia lừa rồi!"
Không ngờ, kẻ chuyên dụ người khác như hắn lại bị một tay non nớt qua mặt.
Bị một người mới vào giới xoay như chong chóng, Chu Tân tức mà nuốt không trôi.
Nghiêm Lạc Nguyên nói: "Đi, giờ ra ngoài vạch trần hắn, bắt hắn cùng hai thực tập sinh nghèo rớt kia cút đi!"
"Khoan đã." Chu Tân ngăn lại. "Bây giờ đã bắt đầu quay rồi, dù gì cũng là quảng cáo của Thiên Xu. Nếu xảy ra chuyện gì, mà truyền tới tai Văn tổng, thì đừng nói Ninh tổng, người ta chưa chắc đã dám đứng ra bênh cậu."
"Vậy thì sao? Chẳng lẽ để cậu ta sỉ nhục tôi như thế à?" Nghiêm Lạc Nguyên bực bội.
Từ sau khi nổi tiếng hai năm trước, hắn luôn được người ta tâng bốc như sao trời.
Lần này phải chụp quảng cáo chung với hai thực tập sinh đã khiến hắn khó chịu, giờ còn bị xếp quay sau bọn họ, chuyện này mà lan ra thì hắn còn mặt mũi nào nữa!
Chu Tân điềm đạm an ủi: "Gấp gì chứ, đợi tôi điều tra kỹ đã. Nếu cậu ta thực sự lừa tôi, tôi sẽ khiến cậu ta không ngóc đầu lên nổi!"
-
Cố Tinh Thời đuổi được Chu Tân đi, vốn tưởng bên kia sẽ tiếp tục làm loạn, nhưng đến khi Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân quay xong quảng cáo, phía Nghiêm Lạc Nguyên vẫn im lìm như tờ.
Chuyện đó thật khiến người ta bất ngờ.
Vì vậy, Cố Tinh Thời cũng không để màn kịch nhỏ kia trong lòng nữa.
Quay xong quảng cáo, cậu liền đưa người đến sân bay.
Lúc xe rời khỏi studio, mặt trời đã lặn. Nhưng Cố Tinh Thời lại thấy mấy fan của Nghiêm Lạc Nguyên vẫn đang đợi ở cửa.
Mấy fan mệt đến mức ngồi bệt xuống đất, vậy mà vẫn ôm chặt bảng đèn không rời tay.
Những việc fan làm, cậu vốn không có tư cách can thiệp. Chỉ là nghĩ đến các cô ấy cuồng nhiệt như vậy, cuối cùng lại hết lòng ủng hộ một kẻ toàn nói dối, đời tư hỗn loạn, trong lòng Cố Tinh Thời vẫn không khỏi cảm thấy nặng nề.
Sau khi trở về Đôn Hải Thị, bọn họ nhanh chóng bước vào giai đoạn bận rộn.
Vòng công diễn mới sắp bắt đầu, mỗi ngày Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân đều lặp lại một lịch trình: luyện tập, ăn và ngủ. Dù rất bận nhưng mọi thứ lại diễn ra thuận lợi.
Trái ngược với hai người họ, công việc của Cố Tinh Thời lại không suôn sẻ như vậy.
Trước tiên là một vài hợp tác vốn đang đàm phán rất thuận lợi, đột nhiên bên kia rút lui.
Tiếp đó là các ca khúc sáng tác đã đạt thỏa thuận hợp tác cũng lần lượt xảy ra vấn đề. Tuy Cố Tinh Thời cố gắng gồng mình xử lý, cuối cùng cũng giải quyết được, nhưng từ trong đó, cậu đã mơ hồ nhận ra điều gì đó không ổn.
Nhưng hắn rốt cuộc đã nhận ra một tia không thích hợp.
Doãn Hạc Phong biết chuyện, không nhịn được hỏi: "Cậu gần đây có đắc tội ai không đấy?"
"Không có mà." Cố Tinh Thời vô cùng mơ hồ. Gần đây hắn ngoan ngoãn ăn dưa thôi, đến cả bình luận cũng không dám viết bậy.
Nhưng vừa nhắc tới đắc tội, cậu đột nhiên nhớ đến chuyện lúc quay quảng cáo lần trước...
Chẳng lẽ là...
Đúng lúc này, cậu nhận được cuộc gọi từ Lương Văn Quân.
Câu đầu tiên của Lương Văn Quân là: "Tiểu Cố, em chọc giận Ninh tổng từ bao giờ thế?"
Cố Tinh Thời ngơ ngác: "Ninh tổng nào cơ? Em không quen ai tên Ninh cả."
Lương Văn Quân cũng sững sờ: "Cậu không quen biết? Vậy tại sao tôi lại nghe người ta nói ông ta bảo cậu không biết điều, muốn dạy cho một bài học."
Cố Tinh Thời đột nhiên nghĩ đến điều gì, bèn hỏi hệ thống: 【 Kim chủ của Nghiêm Lạc Nguyên có phải họ Ninh không? 】
Hệ thống: 【 Đúng vậy, trong số kim chủ của hắn có một người họ Ninh. 】
Phá án.
Chắc chắn là đám người Nghiêm Lạc Nguyên giở trò sau lưng.
Lương Văn Quân nói với cậu, vị Ninh tổng này là ông chủ của Hưng Mậu Truyền Thông, có thế lực rất lớn trong giới và cũng rất nóng tính. Nếu đắc tội với ông ta, tuy không chết nhưng cũng như bị lột da.
Nếu là người khác, Lương Văn Quân chắc chắn sẽ lập tức liên hệ các bên để dàn xếp ổn thỏa.
Nhưng vấn đề là Ninh tổng này có đời sống riêng tư cực kỳ bê bối, đặc biệt thích những nam nghệ sĩ trẻ có ngoại hình nổi bật. Lương Văn Quân sợ nếu ra mặt hòa giải không thành, ngược lại để tên sắc quỷ kia để ý đến Cố Tinh Thời thì càng rắc rối hơn.
Vì vậy, chị chỉ có thể uyển chuyển nhắc nhở Cố Tinh Thời nên giữ kín tiếng một thời gian, chịu đựng một chút sóng gió, đợi qua đợt này rồi sẽ ổn.
Dù sao thì cho dù Cố Tinh Thời có cứng rắn đến mấy, cũng không thể một tay che trời được. Lần này Ninh tổng chỉ muốn dạy dỗ một chút. Đến lúc đó, có Lương Văn Quân đứng ra cứu vãn, người ta nể mặt chị thì cũng sẽ không tiếp tục gây khó dễ nữa. Chỉ là đoạn thời gian này sẽ hơi chật vật một chút.
Cố Tinh Thời bình tĩnh cảm ơn chị, nhưng vừa cúp máy, sắc mặt lập tức lạnh xuống.
Hệ thống lập tức nhanh nhẹn cung cấp tình báo: 【 Vị Ninh tổng kia tên đầy đủ là Ninh Trời Phù Hộ, Hưng Mậu Truyền Thông là công ty do anh trai ông ta, Ninh Thiên Tá sáng lập. Ninh Thiên Tá là người có tài năng lại chính trực, Hưng Mậu là do anh và vợ cùng nhau gầy dựng từ hai bàn tay trắng. Ban đầu, ông ấy cũng đưa em trai là Ninh Trời Phù Hộ vào công ty, nào ngờ người này chẳng có bản lĩnh gì, chỉ mang cái tâm háo sắc, muốn quy tắc ngầm với người khác.】
【 Khi Ninh Thiên Tá phát hiện, liền lập tức đuổi ông ta ra khỏi công ty. Sau đó Ninh Trời Phù Hộ khóc lóc thảm thiết, thề thốt sẽ thay đổi, Ninh Thiên Tá mềm lòng nên cho ông ta trở lại, nhưng chỉ sắp xếp vào vị trí nhàn rỗi và cử người giám sát. Chính vì vậy, Ninh Trời Phù Hộ ghi hận trong lòng, sau lưng âm thầm giở trò. Vài năm sau, vợ chồng Ninh Thiên Tá gặp tai nạn xe nghiêm trọng, tử vong tại chỗ, chỉ để lại đứa con trai sáu tuổi tên là Ninh Văn Trác.】
【 Sau khi anh trai và chị dâu qua đời, Ninh Trời Phù Hộ liền viện cớ giành quyền điều hành Hưng Mậu, miệng nói giúp cháu trai quản lý công ty, nhưng thực chất là âm thầm thanh trừng phe cánh của anh mình, đuổi hết những người cũ ra ngoài. Ông ta còn tìm cách đưa Ninh Văn Trác ra nước ngoài, mua chuộc người định dẫn dắt cậu ấy vào con đường hư hỏng. May mắn thay, đứa trẻ này thông minh, cuối cùng trốn thoát được.】
【 Những năm qua, Ninh Văn Trác luôn nghi ngờ cái chết của cha mẹ có liên quan đến Ninh Trời Phù Hộ. Dù sống ở nước ngoài, ngoài mặt giả vờ ăn chơi trác táng để che mắt, nhưng thực chất vẫn đang âm thầm điều tra chân tướng... 】
Cố Tinh Thời vừa nghe vừa âm thầm suy tính trong lòng.
Chờ hệ thống nói xong, trong đầu hắn đã có một kế hoạch đại khái.
Cúi đầu trước loại rác rưởi này?
Không đời nào.
Nhưng Ninh Trời Phù Hộ là kẻ cắm rễ sâu, muốn lật đổ trong thời gian ngắn đúng là không dễ.
Mà lúc này, đối đầu với cậu lại không chỉ có một người là Ninh Trời Phù Hộ.
Nghĩ đến đây, cậu hỏi tiếp hệ thống:【Thống ~ lần trước tôi nhờ cậu theo dõi Nghiêm Lạc Nguyên, gần đây anh ta có tin tức gì mới không? 】
Hệ thống lập tức hào hứng: 【 Ký chủ ơi, tôi đang định báo đây! Gần đây Nghiêm Lạc Nguyên lại không ngồi yên được, tối nay còn tổ chức đánh bạc, địa điểm là ở... 】
Cố Tinh Thời: 【 Tốt lắm. 】
Cậu lấy ra một chiếc điện thoại mới, bấm số: "Xin chào, đây có phải là 110 không? Tôi muốn báo án."
Tối nay, cậu chính là công dân ưu tú ánh sáng soi đường.