Tôi Dựa Vào Hệ Thống Ăn Dưa Nâng Đỡ Nửa Cái Giới Giải Trí

Chương 48

 
Sau hôm đó, trong giới bỗng rộ lên một lời đồn mới.

Thì ra Cố Tinh Thời mới là linh cảm Muse* chân chính của Adam. Phải có cậu ở đó, Adam mới chụp được ảnh.

(*) Muse: nhân vật mang lại nguồn cảm hứng sáng tạo.

Là một trong những nhiếp ảnh gia hàng đầu giới thời trang, việc Adam tái xuất chụp ảnh nhân vật khiến các tạp chí mừng đến phát cuồng.

Nhất là sau khi bức bìa Tần Văn chụp bởi Adam phát hành, quyển tạp chí vốn chẳng hot mấy lại cháy hàng sạch sẽ.

Những tòa soạn nhìn thấy tổng biên kia suốt ngày khoe khoang trong các hội bạn nghề khiến người ta nghiến răng nghiến lợi. Lúc đầu tại sao không phải bọn họ mời được Tần Văn lên bìa mặt chứ? Nếu lúc đó là bọn họ, thì giờ đây người ngồi trên đỉnh cao chính là mình rồi!

Đặc biệt là vài tạp chí thời trang một tuyến, từ trước đến nay cạnh tranh gay gắt: cạnh tranh doanh số, cạnh tranh danh tiếng, cạnh tranh đẳng cấp, bìa mặt càng là chiến trường tranh giành khốc liệt.

Vậy mà lần này, đang chém giết đến mức gà bay chó sủa, kết quả lại bị một tòa soạn nhỏ không ai để mắt tới âm thầm giành mất đỉnh cao.

Cái này ai chịu nổi!

Tuy rằng Adam rất khó hẹn, nhưng ai cũng có chiêu, bằng mọi cách đều nghĩ cách kéo được Adam về.

Kết quả vừa mời được, bọn họ lập tức trợn tròn mắt.

Má nó, linh cảm Muse của nhà ai lại là người đại diện?!

Adam là kiểu người theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ đến cực đoan, đương nhiên không dễ thỏa hiệp. Anh ta tuyên bố thẳng thừng: Không có Cố Tinh Thời thì miễn bàn chụp ảnh.

Các tòa soạn còn biết làm sao? Chỉ đành moi hết mọi mối quan hệ, bằng mọi cách kéo Cố Tinh Thời lên sàn.

Cố Tinh Thời tất nhiên cũng chẳng khách khí. Hiện tại tuy cậu đang làm người đại diện, nhưng sau thời gian tiếp xúc cũng đã nắm khá rõ đường đi nước bước trong ngành, đối với tài nguyên thì tuyệt đối không bỏ qua cơ hội.

Tất nhiên, không phải tòa soạn nào cậu cũng nhận lời.

Những đơn vị từng không thân thiện với nghệ sĩ nhà cậu, trong sổ tay của Cố Tinh Thời vẫn còn ghi rõ rành rành!

Những tòa soạn đó nóng nảy thấy rõ. Nếu các nhà khác đều có ảnh bìa do Adam chụp, chỉ riêng nhà mình không có, sau này còn mặt mũi nào cạnh tranh trong giới nữa?

Nhưng bảo họ hạ mình trước Cố Tinh Thời thì họ lại không cam lòng.

Thế là có người nghĩ ra chiêu, lén phái người trà trộn vào hiện trường chụp hình, muốn xem rốt cuộc Cố Tinh Thời dùng cách gì thuyết phục được Adam.

Kết quả phát hiện. Toàn bộ quá trình cậu đều đang khen Adam. Khen càng nhiều, Adam càng hưng phấn, trạng thái càng bốc cao.

Thì ra là như vậy!

Tòa soạn kia tưởng rằng đã nắm được bí quyết, lập tức cử người nổi tiếng biết nịnh nọt nhất nhà mình đi theo.

Thế nhưng Adam nghe xong thì mặt không cảm xúc: "Không được."

Tổng biên bên kia suýt phát điên: "Tại sao lại không được?"

Adam nghiêm túc đáp: "Chụp ảnh là sự giao hòa giữa cái đẹp và cảm hứng. Ông làm tổng biên tạp chí thời trang mà đến đạo lý cơ bản này còn không hiểu à?"

Nói chẳng khác nào chỉ thẳng vào mũi người ta mắng thiếu chuyên nghiệp.

Tổng biên tức đến nghẹn họng, suýt nôn ra máu.

Không bằng anh nói thẳng là người ta xấu quá nên không khơi được cảm hứng đi còn hơn!

Vấn đề là, giờ biết đi đâu tìm được người vừa đẹp vừa biết nịnh khéo như Cố Tinh Thời đây?!

Việc này truyền ra, độ nổi tiếng và hàm lượng vàng của Cố Tinh Thời lại tiếp tục bay cao.

Ngay cả các tạp chí còn như thế, huống gì giới người đại diện.

Tổ ảnh của Tần Văn lúc ấy nổi đến mức nào chứ?

Giờ ai thấy không nhỏ nước miếng đầy đất.

Người phản ứng nhanh đã sớm đến tìm Cố Tinh Thời nối quan hệ.

Người phản ứng chậm cũng không từ bỏ, ngồi canh từng lần cậu xuất hiện để tìm cơ hội bắt chuyện.

Trong một khoảng thời gian ngắn, Cố Tinh Thời bỗng trở thành cái tên được săn đón nhất trong giới.

Rất nhiều người đại diện từng có tiếp xúc với cậu trước kia nhưng không kịp kết giao thì giờ đây đều hối tiếc không thôi, đặc biệt là nhóm người đại diện đến từ các công ty nhỏ từng tham gia 《Nam đoàn huấn luyện doanh》.

Khi ấy Cố Tinh Thời dẫn theo Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân tham gia tuyển chọn, một thân một mình lẻ loi, chính là thời điểm tốt nhất để thiết lập quan hệ, vậy mà rất nhiều người lại tỏ thái độ khinh thường, cho rằng bọn họ chỉ là vòng ngoài, không đáng để kết giao.

Khi đó, chỉ có Doãn Hạc Phong chịu trò chuyện với Cố Tinh Thời, thậm chí còn bị người khác châm chọc là mắt nhìn kém, hạ thấp thân phận mà đi kết giao với người đại diện vô danh tiểu tốt từ công ty nhỏ không có tương lai.

Ai mà ngờ, sau đó Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân không chỉ debut thành công mà còn nâng giá trị bản thân lên gấp bội. Giờ thì Cố Tinh Thời lại được Adam ưu ái, trở thành con cưng của giới thời trang, là người mà bọn họ chỉ có thể đứng từ xa mà ngưỡng vọng.

Lòng hâm mộ xen lẫn ghen tị dồn hết lên người Doãn Hạc Phong, đúng là biết nhìn xa trông rộng, dám đầu tư từ sớm mới nhận được phần thưởng lớn như thế này.

Còn Kỷ Vọng Thư, lại càng không thể ngờ.

Ban đầu cô chỉ là tiện tay giúp Cố Tinh Thời một chút vì mối quan hệ với Văn tổng, ai ngờ cậu thật sự thành công, thậm chí còn thu phục được cả Adam.

Vậy mà cậu chỉ cần một đêm, đã làm được điều không ai làm nổi, đúng là nhân vật thần tiên!

Lúc đầu cô có thiện cảm với cậu là vì Văn tổng. Nhưng sau chuyện này, cô mới thật sự ý thức được Cố Tinh Thời lợi hại đến mức nào. Dù không có Văn tổng chống lưng, cậu cũng nhất định sẽ thành công.

Nghĩ tới đây, cô bỗng có chút ghen tị với Văn tổng.

Người gì đâu mà có một bạn trai vừa xinh đẹp, vừa tài năng, lại còn có tính cách tốt như thế!

Bỗng nhiên đều có điểm ghen ghét Văn tổng.

Cư nhiên có như vậy xinh đẹp, năng lực lại cường, tính tình còn tốt bạn trai.

Trong khi đó, Tôn Hồng Phi, người đang báo cáo công việc cũng có cùng một cảm khái như Kỷ Vọng Thư.

Theo ánh hào quang của Cố tổng ngày càng rực rỡ, tình địch của Văn tổng cũng theo đó mà ngày một nhiều.

Tần Văn còn chưa đi đâu, giờ lại thêm Adam!

May mà Văn tổng chiếm được tiên cơ, nếu không với tốc độ tiểu yêu tinh lũ lượt kéo tới như vậy, Cố tổng sớm muộn gì cũng bị cướp mất.

Nghĩ đến đây, hắn dũng cảm đứng ra: "Văn tổng, tôi có một đề nghị."

Văn Việt ngước mắt lên: "Gì cơ?"

Bị đôi mắt lạnh nhạt kia nhìn thẳng, khiến người ta không khỏi cảm thấy áp lực.

Tôn Hồng Phi hơi rụt cổ, nhưng rất nhanh đã nhớ ra bản thân là vì lợi ích của Văn tổng và Cố tổng nên lập tức lấy lại dũng khí: "Là thế này... Tần Văn đối với Cố tổng trung thành tận tụy, Adam thì cực kỳ xem trọng Cố tổng. Với tình hình hiện tại, ngài có nghĩ chúng ta nên tăng cường hợp tác với Cố tổng không?"

Ý tứ chính là trước có Tần Văn, sau có Adam, đều đang rình rập ý đồ đào tường ngài đó! Nếu tìm được cơ hội hợp tác thì có thể vừa tăng cường tình cảm, lại vừa tuyên bố chủ quyền, cớ sao không làm, Văn tổng!!

Tuy lời có hơi kỳ quái, nhưng hắn biết gần đây cái tên Cố Tinh Thời đang làm mưa làm gió trong giới thời trang.

Mỗi lần nhắc đến cái tên ấy, đều là một lần gây bất ngờ không tưởng.

Người như vậy, thật sự không thể bỏ lỡ.

Nghĩ đến đây, anh trầm ổn gật đầu: "Ông nói không sai, vậy việc này giao cho ông xử lý."

Tôn Hồng Phi trong lòng vui sướng, vội vàng cam đoan: "Văn tổng cứ yên tâm, tôi nhất định hoàn thành nhiệm vụ!"

Văn Việt rất thưởng thức sự nhiệt tình của hắn, liền động viên thêm mấy câu.

Tôn Hồng Phi thụ sủng nhược kinh, trong lòng âm thầm thề: Nhất định phải bảo vệ mối tình dễ ngửi của tổng nhà mình và Cố tổng!

-

Vì Tần Văn sắp gia nhập tổ kịch mới, gần đây lịch trình cũng dày đặc hơn, Cố Tinh Thời bận đến quay cuồng.

Hôm nay, Tần Văn vừa kết thúc một buổi phỏng vấn, lúc cùng Cố Tinh Thời bước ra khỏi tòa soạn tạp chí, bỗng nhiên dừng lại, chỉ vào một góc: "Cố tổng, hình như kia là chị Imie?"

Cố Tinh Thời đang trả lời tin nhắn, nghe vậy ngẩng đầu nhìn, quả nhiên là Imie.

Nhưng trông cô ấy tiều tụy hơn hẳn so với trước kia.

Trước đó, khi Tần Văn bị nhiếp ảnh gia Đặng Ngạn mắng mỏ trên mạng, Imie đã chủ động dùng tài khoản lớn lên tiếng bênh vực, khen Tần Văn da đẹp, mặt đẹp, mộc mạc cũng rất kinh diễm. Lúc ấy, bộ ảnh của Adam còn chưa được tung ra, hành động tặng than ngày tuyết này khiến Cố Tinh Thời rất cảm động, còn cố ý gửi WeChat cảm ơn, hẹn lần sau sẽ mang quà cho cô.

Ai ngờ hôm nay đến phỏng vấn lại không thấy Imie, chuyên viên trang điểm nói cô xin nghỉ. Cố Tinh Thời cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhờ người mang quà giúp.

Nhưng giờ nhìn dáng vẻ của Imie, rõ ràng là đã xảy ra chuyện gì đó.

Như cảm ứng được nghi ngờ trong lòng cậu, hệ thống bỗng bật ra:【 Đúng là có chuyện thật. Trước đó Imie tham gia một cuộc thi dành cho chuyên viên trang điểm. Do biểu hiện quá xuất sắc nên bị bạn trà xanh ghen ghét, âm thầm đổi mỹ phẩm khiến người mẫu bị dị ứng. Không chỉ bị xử thua trong cuộc thi, sau khi việc này truyền ra ngoài, cô còn bị nghi ngờ là thiếu chuyên nghiệp, đến mức công việc hiện tại cũng bị ảnh hưởng.】

Cố Tinh Thời nhíu mày.

Cậu giơ tay ra hiệu cho Tần Văn đứng chờ, còn mình thì bước nhanh về phía Imie: "Imie, chị vẫn ổn chứ?"

Imie nhìn thấy cậu, miễn cưỡng cười một cái: "Cố tổng."

Cố Tinh Thời ngừng lại một chút rồi lên tiếng: "Tôi nghe nói chuyện cuộc thi vừa rồi."

Sắc mặt Imie lập tức tái nhợt: "Cố tổng, thật sự không phải tôi..."

"Cô đừng vội, tôi không nghi ngờ chị." Cố Tinh Thời dịu giọng trấn an: "Chúng ta đã hợp tác nhiều lần như vậy, chị có chuyên nghiệp hay không, tôi còn không rõ sao?"

Imie lập tức đỏ mắt, khẽ nói: "Cảm ơn cậu, Cố tổng."

Dù chỉ là vài lời an ủi, cũng đủ khiến cô cảm động vô cùng.

Thế nhưng Cố Tinh Thời lại tiếp lời: "Lúc tham gia thi, có phải còn có một chuyên viên trang điểm tên Lily không?"

Imie gật đầu: "Lily là bạn tôi. Sau khi xảy ra chuyện, chỉ có cô ấy tin tôi, còn luôn ở bên an ủi."

Cố Tinh Thời nhắc nhở: "Bên tôi nghe được một vài tin đồn, nói cô ta từng nói xấu sau lưng cô, còn bảo sẽ khiến cô không thể tiếp tục làm nghề nữa. Tôi tin cô không bất cẩn đến thế, nhưng nếu thật sự có người cố ý hãm hại cô thì sao?"

Imie sững người: "Không... Không thể nào đâu! Bọn tôi quen nhau bao nhiêu năm, Lily cô ấy..."

Nói đến đây, cô bỗng khựng lại.

Hôm đó suốt quá trình thi đấu, túi trang điểm luôn ở bên người nàng, chỉ duy nhất lúc đi vệ sinh, cô mới giao lại cho Lily trông giúp.

Sau khi sự việc xảy ra, nàng chưa từng nghi ngờ Lily, chỉ nghĩ rằng mình đã dùng nhầm mỹ phẩm. Nhưng rõ ràng trước lúc thi, nàng đã kiểm tra kỹ càng nhiều lần, tuyệt đối không thể có sai sót.

Cố Tinh Thời nhẹ giọng nói: "Theo tôi biết, lần này chị thể hiện rất tốt. Nếu không xảy ra chuyện đó, quán quân hẳn đã thuộc về chị. Chị thử nghĩ xem, sau sự việc, ai là người được lợi nhất?"

Imie bắt đầu dao động, lẩm bẩm: "Là Lily, cô ấy đoạt giải quán quân."

Cố Tinh Thời tiếp lời:"Tôi nghe nói hiện trường có lắp camera giám sát? Một số chuyên viên trang điểm còn mang theo điện thoại quay vlog. Biết đâu lại ghi được điều gì đó hữu ích?"

Đôi mắt Imie dần sáng lên, xúc động nhìn Cố Tinh Thời: "Cảm ơn cậu, Cố tổng!"

Cô thật sự không thể khống chế được cảm xúc của mình.

Cô hiểu rõ, một người như Cố Tinh Thời không thể nào dư hơi mà đi quan tâm đến một cuộc thi nhỏ xíu của giới chuyên viên trang điểm. Cậu nhất định đã biết cô gặp chuyện, nên mới đặc biệt đi tìm hiểu giúp.

Cậu rõ ràng bận như vậy, lại vì một chuyên viên trang điểm trong suốt như cô mà tốn thời gian, hao tâm tổn sức.

Huhu... cậu ấy sao lại tốt đến thế, dịu dàng đến thế chứ...

Cố Tinh Thời kiên nhẫn an ủi Imie đang rơm rớm nước mắt, hoàn toàn không chú ý rằng, trên ban công gần đó, một người đàn ông tóc xanh nhạt, đang rít thuốc, đã nghe rõ toàn bộ cuộc trò chuyện giữa họ.

Sau khi trấn an Imie xong, Cố Tinh Thời mới quay lại chỗ Tần Văn.

Người đàn ông tóc xanh cũng dập điếu thuốc, đi ra khỏi ban công, ánh mắt lập tức dừng trên người Cố Tinh Thời.

Ban đầu chỉ cảm thấy giọng nói dịu dàng, không ngờ con người cũng dịu dàng đến vậy.

Hắn cụp mắt, bước theo phía sau.

Tần Văn vẫn đang đợi, thấy Cố Tinh Thời quay lại thì vội bước tới, nhưng khi nhìn thấy người đi cùng sau lưng, liền sững người: "Thịnh Việt Thanh?"

Người đàn ông được gọi tên liếc mắt nhìn họ, ánh mắt hờ hững.

Cố Tinh Thời tò mò liếc sang, lập tức bị khuôn mặt ấy làm cho chấn động.

Tóc xanh vốn rất kén nhan sắc, đầu tiên da phải thật trắng, tiếp theo là ngũ quan phải tinh xảo, nếu không thì trông sẽ rất kỳ quặc.

Mà người trước mặt không chỉ da trắng, ngũ quan còn tinh tế đến mức như bước ra từ truyện tranh. Gần như không có một khuyết điểm nào. Dù gương mặt vẫn giữ nguyên vẻ lạnh lùng, cũng chỉ khiến người ta cảm thấy càng thêm khí chất, cao quý khó gần.

Chỉ là nhan sắc nổi danh bao nhiêu thì tính cách cũng tai tiếng bấy nhiêu.

Mới mấy hôm trước, hắn vừa vì đánh đồng đội mà bị mắng lên hot search.

Lúc ấy Cố Tinh Thời còn cùng hệ thống hóng hớt một phen, biết rõ cũng không thể trách hắn được là do đồng đội cố tình chọc tức trước.

Hiện giờ tận mắt nhìn thấy chân nhân, Cố Tinh Thời lại cảm thấy người này cũng không giống như lời trên hot search mô tả táo bạo, hung hãn ngược lại trông rất điềm đạm, có phần yên tĩnh.

Cậu mỉm cười xã giao, chủ động chào hỏi: "Chào cậu."

Thịnh Việt Thanh dường như sửng sốt một chút, một lúc sau mới mặt không biểu cảm đáp lại một câu: "Chào."

Sau đó lập tức sải bước rời đi, tốc độ nhanh đến mức còn vô tình va vào vai Tần Văn.

Tần Văn xoa xoa bả vai, không nhịn được lầm bầm: "Đi gấp vậy làm gì, như kiểu sau lưng có ma đuổi ấy..."

Cố Tinh Thời cũng dở khóc dở cười.

Chỉ là chào hỏi một câu thôi mà, cậu còn nhìn thấy vành tai Thịnh Việt Thanh đỏ lên cơ mà, sao lại như thể bị thẹn quá hóa bỏ chạy thế này?

Vừa lúc đó xe họ tới, Cố Tinh Thời cũng không nghĩ nhiều nữa, kéo Tần Văn lên xe, chạy đến địa điểm ghi hình tiếp theo.

Mãi đến tối, cậu mới phát hiện Tần Văn và Thịnh Việt Thanh... lên hot search.

Hơn nữa chủ đề lại là: # Thịnh Việt Thanh nhục mạ người đại diện của Tần Văn #

Cố Tinh Thời: "???"

Cậu bấm vào xem, mới phát hiện là hình họ lúc ở đại sảnh bị người qua đường chụp lại. Rõ ràng lúc đó chẳng xảy ra chuyện gì cả, vậy mà trên Weibo lại bị biến tấu thành Thịnh Việt Thanh mắng cậu, sau đó Tần Văn ra mặt bênh vực, lại bị Thịnh Việt Thanh hất vai đầy kiêu ngạo, rời đi nghênh ngang.

Cố Tinh Thời cuối cùng cũng hiểu rõ cái gì gọi là:
"Khai cục một tấm ảnh, nội dung toàn tự biên."

Cậu không nhịn được phun tào với hệ thống: 【 Tên Thịnh Việt Thanh này cũng quá thảm đi, rõ ràng chẳng làm gì mà bị chửi thành như thế...】

Hệ thống: 【Không còn cách nào, cậu ta là điển hình thu hút anti từ trong bụng mẹ. Từ lúc debut đã bị mắng rồi. Dù rõ ràng là lỗi của đồng đội, người bị mắng vẫn là cậu ta. Công ty cũng chẳng ra gì, phát hiện ra điểm này liền triệt để biến cậu ấy thành công cụ gánh team. Rõ ràng bị cả đoàn cô lập, vậy mà công ty còn phát thông cáo PR nói là cậu ta bắt nạt đồng đội để tranh giành spotlight. Fans thì lại mê muội, tin hết. Lúc debut dựa vào nhan sắc hút fan, đến khi nhóm debut chính thức thì bị đá khỏi đội. Kết quả, fans vẫn một mực tung hô những kẻ ở lại...】

Cố Tinh Thời: 【Thật sự quá đáng thương...】

Hệ thống: 【Lúc mới vào nghề, Thịnh Việt Thanh cũng rất có đam mê. Nhưng fan của cậu ấy đa số là mê nhan, không trung thành, nên công ty chẳng coi trọng. Họ dùng cậu ta làm lá chắn khi nghệ sĩ khác sụp đổ, hoặc để nâng tân binh. Cậu ấy vốn ít nói, trước kia từng định lên tiếng giải thích, nhưng càng nói càng bị chửi thê thảm hơn. Ban đầu còn muốn chấm dứt hợp đồng, nhưng phí phá vỡ hợp đồng cao ngất trời, cuối cùng chỉ có thể buông xuôi.】

Cố Tinh Thời lướt phần bình luận dưới hot search, quả nhiên đều là một màu công kích Thịnh Việt Thanh:

【@Thịnh Việt Thanh còn chưa cuốn gói khỏi giới giải trí à? Nhìn thấy cái tên thôi đã buồn nôn rồi.】

【@ Thịnh Việt Thanh đúng là chó điên, thấy ai cũng cắn được.】

【Cố tổng và Tần ca đúng là xui xẻo, tự nhiên lại vướng phải cái tai tinh này...】

Cố Tinh Thời thật sự không nhịn được, cảm thấy thương thay Thịnh Việt Thanh.

Cậu đăng nhập tài khoản chính của mình, đăng một bài đính chính, giải thích rõ sự việc ngày hôm đó chỉ là chào hỏi bình thường, Thịnh Việt Thanh không hề mắng chửi ai cả. Việc va vào vai Tần Văn cũng chỉ là do đi quá vội.

Tần Văn cũng chia sẻ lại bài viết, kêu gọi mọi người đừng lan truyền tin sai lệch.

Nhưng phần bình luận vẫn là một loạt:

【Chúng tôi biết rất rõ Thịnh Việt Thanh là loại người gì, Cố tổng đừng phí sức nói giúp. Cậu ta cũng chẳng biết ơn anh đâu.】

【Cố tổng ôm một cái! Thịnh Việt Thanh có phải uy h**p anh không? Đừng sợ, chúng tôi giúp anh mắng cậu ta!】

【Đau lòng cho Cố tổng quá đi, đúng là thiên sứ ôn nhu! Bị mắng cũng không thù hận, còn đứng ra nói đỡ cho Thịnh Việt Thanh!】

Cố Tinh Thời:......

Không phải!!

Tôi rất hung dữ! Rất thù dai luôn ấy!!

Nhưng netizen thành kiến quá sâu, dù cậu có nói gì cũng không ai tin. Cuối cùng, cậu đành bất đắc dĩ bỏ cuộc.

Mà bên kia, Thịnh Việt Thanh kết thúc lịch trình, về đến phòng.

Nhưng khác với thường ngày, vừa về liền nằm thẳng cẳng, hôm nay bước chân hắn có chút nhẹ nhàng, gần như muốn nhảy lên.

Hắn thậm chí còn lấy ra quyển nhật ký đã lâu không động tới, định ghi lại vài dòng.

Ai ngờ vừa mới cầm bút lên, điện thoại đã reo là người đại diện gọi tới.

Đầu bên kia là một tiếng gắt gỏng không kiên nhẫn: "Cậu lại lên hot search cái gì nữa vậy? Chuyện với người đại diện của Tần Văn là sao? Không phải tôi đã dặn cậu gần đây phải an phận một chút, đừng gây chuyện hả?!"

Một câu như một chậu nước lạnh, dội thẳng lên đầu Thịnh Việt Thanh.

Hắn hơi sững người, nhưng rất nhanh liền khôi phục lại vẻ mặt thờ ơ giữa tràng những lời mắng nhiếc của người đại diện.

Chuyện như vậy hắn đã quá quen rồi. Dù hắn làm gì cũng sẽ bị mắng, kể cả chỉ ngồi một góc ngẩn người, cũng sẽ bị cho là đang cau có.

Lúc đầu hắn còn thấy buồn, nhưng giờ thì đã không sao nữa.

Hắn qua loa đáp vài tiếng ừ, chờ người đại diện cúp máy, cũng chẳng còn tâm trạng viết lách gì. Hắn nặng nề ngả người xuống giường, tiện tay ném điện thoại sang một bên.

Chỉ là chưa được bao lâu, hắn lại nhặt điện thoại lên, như thể không có chuyện gì, mở một trò chơi ra chơi, lạnh lùng tàn nhẫn hạ gục đối thủ.

Chơi được mấy ván, hắn mới dụi mắt, chuẩn bị nghỉ ngơi một chút.

Đúng lúc này, một thông báo Weibo bật ra. Hắn liếc thấy mấy chữ Thịnh Việt Thanh sỉ nhục người đại diện của Tần Văn, môi mím lại theo bản năng.

Tay hắn còn nhanh hơn cả đầu, lập tức mở Weibo.

Nội dung như thường lệ, một tấm ảnh chụp kèm theo vài chuyện hắn chưa từng làm, phía dưới bình luận đều là mắng chửi.

Rõ ràng là chuyện hắn đã quen rồi, thế nhưng lần này, trái tim hắn lại bất ngờ nhói đau.

Thịnh Việt Thanh vô thức cuộn lướt Weibo, rồi bất chợt sững sờ.

Hắn vậy mà thấy Cố Tinh Thời và Tần Văn đang lên tiếng giải thích giúp hắn.

Thịnh Việt Thanh ngây người.

Đây là lần đầu tiên, sau khi bị hiểu lầm, có người đứng ra nói đỡ cho hắn.

Tuy rằng vẫn chẳng có ai tin.

Nhưng trái tim hắn vốn đang đau đớn, bỗng nhiên như khép lại, như một đóa hoa nhỏ chợt nở giữa sa mạc khô cằn.

Cố Tinh Thời.

Thịnh Việt Thanh lặng lẽ gọi thầm ba chữ này trong lòng.

Ngay cả tên cũng dịu dàng đến vậy.

-

Cố Tinh Thời cũng không để tâm chuyện ngày hôm đó, bởi vì chẳng bao lâu nữa, Tần Văn sẽ phải vào tổ quay phim.

Lần này Cố Tinh Thời chỉ sắp xếp một trợ lý đi cùng y, còn bản thân thì không đi.

Không phải là không coi trọng, mà là vì ban đầu Mạnh Viễn Sanh và Trình Tân định cùng tham gia một chương trình tổng hợp lớn, nhưng Mạnh Viễn Sanh đột nhiên bị tái phát chấn thương ở eo, phải vào viện điều trị, chỉ còn lại Trình Tân đi một mình.

Không có Mạnh Viễn Sanh, người luôn khống chế được Trình Tân ở bên, với cái tính khí và cái miệng của cậu ta, không chừng chỉ trong một giây là đã tự đẩy mình lên hot search nhưng là theo hướng tiêu cực.

Vì vậy, Cố Tinh Thời đành tạm gác việc theo sát Tần Văn, chuyển sang theo Trình Tân tham gia tổng nghệ.

Đó là một chương trình quay trong lều, tên gọi《 cuối tuần đối đối bính 》, gồm ba MC cố định và năm khách mời. Mọi người chơi các trò chơi nho nhỏ, đồng thời quảng bá cho ca khúc mới hay phim sắp chiếu của mình.

Trên đường đi, Cố Tinh Thời không ngừng căn dặn Trình Tân, bảo cậu tuyệt đối đừng nói lung tung.

Trình Tân ngoan ngoãn gật đầu như gà mổ thóc, ngoài miệng còn liên tục hứa hẹn.

Cố Tinh Thời lúc này mới yên tâm. Đến nơi ghi hình, họ trước tiên chào hỏi mấy MC, sau đó mới đi vào phòng hóa trang. Ai ngờ vừa bước vào, liền thấy một mái đầu màu lam quen thuộc.

"Thịnh Việt Thanh?" Cố Tinh Thời kinh ngạc gọi tên hắn.

Thân thể Thịnh Việt Thanh khựng lại, sau đó mới chậm rãi quay đầu. Khi nhìn thấy Cố Tinh Thời, trên mặt vẫn lộ rõ vẻ không thể tin nổi.

Buổi ghi hình hôm nay hắn được thêm vào vào phút chót, nghe nói là có nghệ sĩ đột nhiên đổ bệnh, công ty mới gấp rút kéo hắn tới thế chỗ.

Thịnh Việt Thanh biết rõ công ty sẽ không tốt bụng đến mức tự dưng cho hắn lên một chương trình tổng hợp thế này, tám phần là muốn lợi dụng hắn để nâng ai đó lên.

Hắn đã quen với kiểu xử lý này.

Người cần nâng là ai, hắn cũng chẳng buồn để tâm, cứ im lặng đi theo.

Ai mà ngờ lại đụng phải Cố Tinh Thời.

Đột ngột và không hề chuẩn bị.

Lòng bàn tay hắn lập tức toát mồ hôi lạnh, cổ như cứng đờ, không cách nào xoay nổi.

Rõ ràng hắn đã sớm hạ quyết tâm, nếu lần sau gặp lại Cố Tinh Thời, nhất định phải chào hỏi đàng hoàng, không thể giống lần đầu lúng túng nữa. Hắn còn từng đứng trước gương tập luyện rất nhiều lần.

Thế nhưng đến khi thực sự gặp mặt, vẫn không thể làm được nhẹ nhàng tự nhiên như mong muốn.

Cố Tinh Thời lại mỉm cười, vẫy tay chào hắn: "Lại gặp rồi."

"Ừm." Thịnh Việt Thanh đáp lời, rồi nhỏ giọng bổ sung một câu: "Gặp được anh... tôi rất vui."

"Tôi cũng vậy." Cố Tinh Thời cười, giới thiệu người bên cạnh: "Đây là nghệ sĩ nhà tôi, Trình Tân."

Thịnh Việt Thanh khẽ gật đầu: "Chào cậu."

"Chào cậu." Trình Tân nhìn hắn, rồi lại nhìn sang Cố Tinh Thời, bộ dạng như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Cố Tinh Thời không nhịn được hỏi: "Lại muốn nói gì nữa?"

Trình Tân tò mò nhìn Thịnh Việt Thanh: "Đây là người mới cậu đang thích à?"

Thịnh Việt Thanh: "......!"

Cố Tinh Thời: "Tốt nhất là cậu ngậm miệng lại cho tôi."

Trình Tân đành uất ức kéo khóa miệng tưởng tượng.

Cố Tinh Thời bất lực thở dài.

Cái miệng này của Trình Tân chắc không cứu nổi nữa rồi.

Thịnh Việt Thanh ngơ ngác nhìn hai người trước mắt thoải mái trò chuyện như bạn bè thân thiết. Hắn chưa từng thấy nghệ sĩ nào lại có quan hệ với người đại diện như thế này.

Cậu mang vẻ áy náy nhìn về phía Thịnh Việt Thanh: "Cậu đừng giận, cậu ấy nói năng hơi thiếu suy nghĩ, nhưng không có ý gì xấu đâu."

Rõ ràng là người nói sai là Trình Tân, thế mà Cố Tinh Thời không hề để bụng, còn chủ động đứng ra giải thích giúp cậu ta.

"Không sao đâu." Thịnh Việt Thanh mím môi, cố đè nén cảm giác ghen tị đang âm thầm trào dâng trong lòng.
 

Bình Luận (0)
Comment