Cố Tinh Thời click mở đoạn video được biên tập lại.
Ban đầu hình ảnh có hơi rung lắc, nhưng Cố Tinh Thời vẫn nhận ra, đây chính là hành lang đài truyền hình mà sáng nay cậu vừa đi qua.
Trong video, cậu va phải Thẩm Hàn Viễn, sau đó đỡ đối phương đứng dậy.
Cố Tinh Thời mơ hồ còn chút ấn tượng, lúc đó cậu chỉ đơn giản đỡ người dậy rồi rời đi, toàn bộ quá trình nhiều nhất chỉ vài giây.
Nhưng trong video, cảnh tượng đó lại bị kéo chậm đến cực độ.
Những nhân viên công tác phía sau đều bị làm mờ, chỉ còn lại hai người bọn họ đối diện nhau.
Cậu cúi đầu, Thẩm Hàn Viễn ngẩng đầu.
Ống kính đặc tả ánh mắt của hai người, trong khung cảnh slow-motion và nhạc nền da diết, bầu không khí ái muội lập tức được đẩy lên cao trào.
Ngay cả khoảnh khắc hai người thu lại ánh mắt, lướt qua nhau, cũng bị cắt dựng thành một loại tình cảm âm thầm không thể nói ra.
Góc quay như thể được quay trộm, lại vừa vặn trùng khớp với câu hát trong nhạc nền: "Yêu em là bí mật của riêng anh."
Cảnh chuyển, tiếp theo là hình ảnh bên trong phòng phát sóng.
Dường như là hậu trường của một show tổng hợp, cậu và Thẩm Hàn Viễn cùng xuất hiện trên màn hình. Chỉ khác là cậu bị bạn bè và các nghệ sĩ vây quanh trò chuyện, còn Thẩm Hàn Viễn thì ngồi một mình ở góc.
Ánh mắt cậu vô tình lướt qua Thẩm Hàn Viễn, Thẩm Hàn Viễn lại chờ đến khi cậu thu lại ánh mắt mới khẽ ngẩng đầu nhìn về phía cậu.
Dưới hiệu ứng slow-motion, ống kính mờ ảo, cộng thêm bản nhạc nền đầy cảm xúc, đoạn video cứng rắn bị dựng thành một đoạn tình cảm đau thương ngược luyến.
【Trong biển người mênh mông anh là khách quý. Mà em chỉ có thể lặng lẽ dõi theo từ xa.】
Chỉ vỏn vẹn 30 giây, đã khiến Cố Tinh Thời trực tiếp nghẹn họng.
Xét về mặt kỹ thuật, video được dựng rất tốt, đẹp mắt và đầy cảm xúc.
Chỉ cần nhân vật chính không phải là cậu, cậu hoàn toàn có thể lịch sự thả tim một cái.
Nhưng khi chính bản thân mình bị kéo vào trong đó...
Cậu chỉ cảm thấy ngón chân cũng bắt đầu co giật, thậm chí muốn bỏ tiền thuê một đôi mắt chưa từng thấy gì.
Chỉ tiếc là bình luận và làn đạn lại không nghĩ giống cậu.
【 Ánh mắt sẽ không biết nói dối!! 】
【 Anh có nhiều nghệ sĩ như vậy, vì sao không thể nhìn em thêm một lần nữa? 】
【 Aaaaaa lại bị ngược rồi! Không thể thở nổi! 】
【Các tỷ muội ơi! Mau đi xem ảnh chụp chung ở lễ trao giải XX kia đi. Lần đầu tiên Tinh Hàn cùng khung đó. Ánh mắt hai người thật sự quá mức có cảm giác luôn.】
【Còn có cả hint nữa, Cố tổng đâu phải hay đăng Weibo, vậy mà đúng ngày 21 tháng 3 lại đăng một bài đó. Mà ngày đó lại trùng hợp chính là sinh nhật Hàn ca. Trời ơi! Đây là cốt truyện yêu thầm song phương à!】
【Huhu, bị khái cho chết mất thôi!】
......
Cố Tinh Thời nhìn điện thoại, biểu cảm như ông chú trên tàu điện ngầm: 【A?】
Không phải chứ!?
Mấy cái tư liệu sống này rốt cuộc các người moi từ đâu ra vậy!?
Cái gọi là cùng khung, rõ ràng là ảnh đại hợp chụp cả ba bốn chục người, mấy người làm sao từ hai người đứng cách nhau tám mét cũng có thể khái ra được đường cơ chứ!?
Còn cái bài Weibo kia lại càng kỳ quặc hơn nữa, bản thân cậu cũng không nhớ nổi mình đã đăng gì vào hôm đó.
Trước hôm nay, cậu căn bản đâu có quen biết Thẩm Hàn Viễn, Weibo cũng chưa từng follow người ta, vậy mà vẫn có thể bị gán ghép kiểu này!?
Xem xong đống kia, Cố Tinh Thời thậm chí cảm thấy cậu còn có thể miễn cưỡng chấp nhận fan couple cậu với Văn Việt cơ, ít nhất hai người bọn họ cũng từng gặp nhau đôi lần, không có đến mức quá thái quá như này.
Hệ thống lạnh nhạt tiếp lời:【Chậc, với cái thể chất hút CP như Thẩm Hàn Viễn ấy mà, mấy chuyện kiểu này đúng là thao tác thường ngày thôi. Trước đó còn có người ghép đôi cậu ta với Husky đó. Chỉ vì cậu ta giữa đám người liếc mắt nhìn con Husky kia một cái, thực ra là vì cận thị thế là bị nói là ánh mắt quá đỗi thâm tình...】
Cố Tinh Thời: 【A??】
Hệ thống: 【Hơn nữa, Thẩm Hàn Viễn vốn dĩ tính cách dịu dàng, lễ độ với mọi người. Có lần đi dự lễ trao giải, chỉ vì khách sáo chào hỏi người ta hai lần, vậy mà ngay tại chỗ liền bị dựng CP debut luôn, bị ép thành cái dạng lãnh đạm như bây giờ đó...】
Cố Tinh Thời: 【A???】
Dù biết là vậy, nhưng tận mắt thấy vẫn cảm thấy quá mất kiểm soát rồi!
Đúng lúc này, giao diện đột nhiên hiện ra mấy bài Weibo mới, tất cả đều đang mắng Thẩm Hàn Viễn, ngôn từ còn khó nghe nào là tra nam, lả lơi ong bướm, không biết giữ đức hạnh...
Hệ thống lập tức lên tiếng giải thích:【Đám này là fan couple bộ phim trước của Thẩm Hàn Viễn đó. Chính là mấy người bị nhà đài push cặp CP hai diễn viên. Mà bởi vì người đóng cặp với Thẩm Hàn Viễn trước đó vốn chẳng có ai ship CP cả, lại cố tình chemistry với Thẩm Hàn Viễn lại cực kỳ khớp. Fan CP lúc đó điên cuồng lắm, toàn kiểu cực kỳ chân tình sâu đậm luôn.】
【Hơn nữa không phải Thẩm Hàn Viễn từng tự tay xé CP à? Nói rõ hai người chỉ là đồng nghiệp. Thế là CP fan liền bảo giải thích chính là che giấu. Người yêu thật mới phải tránh nghi ngờ. Một bên thì mắng Thẩm Hàn Viễn tra, một bên lại ghép ảnh cưới cho bọn họ. Mà nếu lộ ra hint ghép CP khác, là sẽ xông thẳng lên mắng chửi th* t*c luôn...】
Cố Tinh Thời nghe đến trợn mắt há mồm: 【Đám này bị điên rồi à!?】
Hệ thống: 【Vẫn chưa hết đâu!】
【Ban đầu fan vẫn chỉ lặng lẽ cắt ghép couple Thẩm Hàn Viễn thôi, nhưng từ sau bộ phim kia, đối phương bắt đầu chủ động ra mặt, fan CP mới chính thức phát điên. Khổ nỗi Thẩm Hàn Viễn căn bản không muốn phối hợp, bên kia lại đóng vai đáng thương, diễn khổ tình, rồi tiện tay chửi cả giới, mắng sạch sẽ fan nhà Thẩm Hàn Viễn...】
Cố Tinh Thời: 【...Thật sự quá thảm rồi!】
Hệ thống: 【Đúng vậy, hơn nữa bộ phim này vốn là công ty Thẩm Hàn Viễn đầu tư sản xuất, kịch bản thì hết sức bình thường, chẳng qua nhờ cặp đôi CP này bạo hồng mới thu hút được nhiệt độ. Kết quả là Thẩm Hàn Viễn không chịu xào CP, nên toàn bộ nhiệt độ bị nghệ sĩ bên kia chiếm hết, công ty chẳng thu lại được gì, tức đến phát điên. Cuối cùng dứt khoát chơi chiêu độc đã làm thì làm đến cùng, định biến cậu ấy thành pháo hôi để nâng đỡ mấy nghệ sĩ khác ngoan ngoãn nghe lời của họ...】
Cố Tinh Thời xem lại cảnh diễn của Thẩm Hàn Viễn, phát hiện kỹ năng diễn xuất của người này thật sự rất khá.
Điều quan trọng hơn là khí chất biến hóa đa dạng, diễn vai nào ra vai nấy, độ linh hoạt cực cao. Nếu như chỉ vì chuyện này mà ảnh hưởng đến con đường diễn xuất của anh ta, vậy thì quá đáng tiếc rồi.
Cố Tinh Thời khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn, sau đó gửi tin cho phòng quản lý nghệ sĩ của công ty: 【Tìm giúp tôi phương thức liên lạc với người đại diện của Thẩm Hàn Viễn, tôi muốn ký cậu ta.】
-
Cùng lúc đó, trong nhà Thẩm Hàn Viễn, người đại diện Kỷ Tư Đạt đang sốt ruột đi tới đi lui.
So với hắn thì Thẩm Hàn Viễn bình tĩnh hơn nhiều, đang ngồi làm sủi cảo trước bàn.
Đầu ngón tay anh ta rất khéo léo, như đang cầm một đóa hoa, nặn ra từng nếp gấp đều đặn đẹp mắt. Chẳng mấy chốc, một chiếc sủi cảo tròn xinh đã thành hình trên tay.
Kỷ Tư Đạt cạn lời: "Tới nước này rồi mà cậu còn có tâm trạng làm sủi cảo à!"
Động tác trên tay Thẩm Hàn Viễn vẫn không dừng lại, một lúc sau mới chậm rãi nói: "Không lẽ vì phiền não mà bỏ ăn luôn sao?"
Kỷ Tư Đạt biết nghệ sĩ nhà mình mỗi khi chuyên tâm làm gì đó, tốc độ phản ứng đều chậm nửa nhịp.
Trước kia cũng vì tật xấu này mà bị fan CP cắt thành chứng yêu đơn phương, giải thích kiểu gì cũng vô dụng.
Trong lúc trò chuyện, Thẩm Hàn Viễn đã làm xong một đĩa sủi cảo, lại lấy phần nấu sẵn trước đó cho vào hộp giữ nhiệt, đưa cho Kỷ Tư Đạt: "Nè, cái này cho anh mang về ăn."
Kỷ Tư Đạt nhận lấy hộp, định bỏ vào túi thì đột nhiên dừng lại: "Cậu còn cái hộp nào màu khác không?"
Thẩm Hàn Viễn: "?"
Kỷ Tư Đạt vẻ mặt đưa đám: "Tôi chợt nhớ ra, màu yêu thích nhất của Quách Chương là màu lam. Lỡ đâu bị fan chụp được thì lại tưởng cậu làm sủi cảo tặng cậu ta thì sao giờ?"
Động tác của Thẩm Hàn Viễn lập tức khựng lại.
Kỷ Tư Đạt bực bội: "Cái tên Quách Chương vô đạo đức kia. Lúc quay phim nhìn thì nghiêm túc, tôi còn tưởng cậu ta tử tế, ai ngờ đúng là biết người biết mặt chẳng biết lòng. Phát hiện CP hot lên rồi thì tự mình lao vào bán hủ dụ fan. Nếu không phải cậu ta, bọn mình cũng đâu bị động đến mức này!"
Thẩm Hàn Viễn: "...Không phải công ty nói sẽ đứng ra hòa giải sao?"
"Cậu còn tin mấy lời ma quỷ của công ty nữa à?" Kỷ Tư Đạt tức tối nói: "Cậu trước đó từ chối xào CP, khiến bọn họ mất cả một đợt nhiệt độ. Giờ trên kia đang tức đến sôi máu, tôi nghe nói Lưu Phương Thụy gần đây đang dốc sức, muốn ép cậu đóng phim với nghệ sĩ của cậu ta, rồi dùng lại chiêu bài của Quách Chương để hút máu cậu, đưa nghệ sĩ nhà cậu ta lên hạng!"
Thẩm Hàn Viễn trầm mặc.
Kỷ Tư Đạt thấy vậy, vội an ủi: "Thôi, tôi không trách cậu."
"Thật ra tôi cũng hiểu mà." Kỷ Tư Đạt vỗ vai anh ta: "Hơn nữa nhiệt CP trên người cậu đâu chỉ có một mình Quách Chương. Nếu cậu chọn bán cái này, chắc chắn sẽ bị fan CP khác xé. Không bằng chẳng bán cái nào, tuy vẫn bị xé nhưng ít ra không đến mức tan nát..."
Thẩm Hàn Viễn nhíu mày: "Chẳng lẽ thật sự không có cách nào giải quyết sao?"
Kỷ Tư Đạt cười khổ lắc đầu: "Cậu bây giờ tình hình đúng là bán cũng không xong, không bán cũng không xong, tốt cũng không được, xấu cũng không xong, vì chuyện này mà tôi lo đến mức đầu sắp hói luôn rồi..."
Thẩm Hàn Viễn: "..."
"À đúng rồi, nhắc đến chuyện này, hôm nay tôi tới tìm cậu còn có việc nữa." Kỷ Tư Đạt lấy điện thoại ra, thuần thục vào siêu thoại CP: "Cậu biết cậu với Cố tổng cũng bị người ta ghép couple không?"
Thẩm Hàn Viễn: "Hả? Cố tổng nào cơ?"
"Còn có thể là ai nữa?" Kỷ Tư Đạt lộ ra biểu cảm đầy hứng thú: "Đương nhiên là Cố tổng của Nhạc Thế rồi!"
Thẩm Hàn Viễn cũng ngẩn ra.
Anh ta bỗng nhớ lại, hôm nay ở hành lang đài truyền hình, anh ta bị một thanh niên có diện mạo tinh xảo, khí chất ôn hòa đụng phải. Khi đó còn tưởng là nghệ sĩ công ty nhà ai.
Mãi đến khi vào phòng phát sóng rồi mới biết người đó chính là Cố tổng của Nhạc Thế.
Nói thật, trong giới giải trí hiện giờ, nghệ sĩ nào mà không muốn vào Nhạc Thế nếu không muốn bị bôi nhọ hay gặp scandal, chỉ muốn nghiêm túc làm việc?
Thẩm Hàn Viễn cũng từng nghĩ tới chuyện đó, nhất là khi chính mình bị bịa đặt bôi nhọ mà công ty lại không hề có động thái gì.
Thẩm Hàn Viễn biết rõ thể chất dễ bị ăn dưa của mình, nên hôm nay cố tình ngồi rất xa, chỉ sợ bị chụp được gì đó gây hiểu lầm cho đối phương.
Không ngờ, ngàn phòng vạn phòng vẫn không tránh được.
Anh ta lo lắng nói: "Loại đại lão như vậy, bị người ta ghép CP thế này, chắc sẽ tức giận lắm nhỉ?"
Kỷ Tư Đạt cũng hơi do dự: "Chắc là... không đâu? Nghe nói trong giới nhiều người bảo Cố tổng tính tình rất tốt. Hơn nữa chuyện này, cũng đâu phải cậu cố ý đâu."
Thẩm Hàn Viễn vừa mới thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Tư Đạt lại nói: "Nhưng mà..."
Thẩm Hàn Viễn lại căng thẳng: "Nhưng mà sao?"
Kỷ Tư Đạt: "Nghe nói Cố tổng và tổng giám đốc Văn của Văn gia là một đôi, hơn nữa tình cảm còn rất tốt. Lỡ như..."
Sắc mặt hai người đồng thời thay đổi.
Thẩm Hàn Viễn: "Hay là tôi đi xin lỗi đi?"
Kỷ Tư Đạt: "Nói kiểu gì bây giờ? Công khai nói thì chắc không ổn đâu, kiểu gì cũng có người nói nếu không có gì thì tại sao phải né tránh?"
Thẩm Hàn Viễn: "... Vậy nói riêng với người ta?"
Kỷ Tư Đạt: "Như thế thì lại không chân thành cho lắm?"
Thẩm Hàn Viễn: "..."
Hai người bàn qua bàn lại, vẫn không nghĩ ra cách giải quyết nào, đầu óc đều muốn nổ tung.
Đúng lúc này, điện thoại của Kỷ Tư Đạt vang lên. Là một cuộc gọi từ số lạ.
Kỷ Tư Đạt nghe máy: "Xin chào, ai đầu dây vậy?"
Đầu bên kia: "Tôi là Cố Tinh Thời."
Kỷ Tư Đạt: "!!!"
Thẩm Hàn Viễn: "!!!"
Xong rồi!!
Cố tổng chẳng lẽ đến để truy cứu trách nhiệm thật sao?!
Vì thế, còn chưa đợi Cố Tinh Thời mở miệng, hai người đã đồng thanh: "Thật xin lỗi! Cố tổng!"
Cố Tinh Thời: "?"
Sau một hồi trao đổi, họ mới biết thì ra Cố Tinh Thời không phải đến để trách mắng gì cả.
Hai người lập tức thở phào nhẹ nhõm.
Kỷ Tư Đạt nâng điện thoại bằng hai tay, cung kính hỏi: "Vậy Cố tổng, xin hỏi ngài tìm chúng tôi có chuyện gì ạ?"
Cố Tinh Thời: "Là thế này, công ty chúng tôi muốn mời thêm cậu và Thẩm Hàn Viễn vào."
Kỷ Tư Đạt tay bỗng mềm nhũn, suýt chút nữa làm rớt điện thoại.
Hắn và Thẩm Hàn Viễn đưa mắt nhìn nhau.
Nếu là người khác, chắc chắn sẽ nghĩ đối phương đang giận quá hóa liều, dùng cách này để dằn mặt họ.
Nhưng đây là Cố Tinh Thời!
Ai mà không biết Cố tổng nổi tiếng là người chính trực, nghiêm túc, sao có thể làm mấy chuyện nhỏ nhen thế chứ?
Thẩm Hàn Viễn không nhịn được hỏi: "Cố tổng, tôi có thể hỏi vì sao ngài lại muốn mời tôi không?"
Diễn xuất của hắn thì tạm được, nhưng so với Cố tổng, người có kỹ thuật diễn xuất đỉnh cao còn kém xa, chưa kể bản thân lại mới nổi, còn dính cái thể chất dễ bị ship CP đầy rắc rối.
Nếu hắn là Cố Tinh Thời, chắc chắn sẽ không tự chuốc phiền mà đi mời kiểu nghệ sĩ thế này.
Ai ngờ Cố Tinh Thời nghe xong lại bật cười: "Cậu nghĩ đây là khuyết điểm, còn tôi lại thấy đó chính là điểm mạnh của cậu."
Thẩm Hàn Viễn: "?!!"
Đây là lần đầu tiên hắn nghe có người nói vậy.
Có lẽ là do giọng nói của Cố Tinh Thời quá chân thành, khiến hắn bất giác muốn trút hết tâm sự: "Chỉ là chuyện này thật sự khiến tôi rất áp lực. Tôi đã rất ít đăng Weibo, bởi vì sợ bị chụp hình rồi thành bằng chứng yêu đương. Tôi cũng không dám tương tác nhiều với bạn diễn khác giới, thậm chí cả mặc đồ cũng phải tránh mặc trùng màu với họ..."
"Hơn nữa, điều này đã bắt đầu ảnh hưởng đến việc tôi nhập vai. Mỗi lần đóng phim, tôi đều theo bản năng nghĩ: Liệu cái cảnh này có bị cắt ghép ra làm CP không? Tôi... tôi thật sự rất thích diễn, chỉ là, chỉ là..."
Hắn nghẹn lời, giọng cũng bắt đầu nghèn nghẹt. Nhưng rất nhanh hắn lại hoàn hồn, vội vàng cúi đầu nói: "Xin lỗi, Cố tổng, vừa rồi tôi xúc động quá..."
Cố Tinh Thời lại nói: "Tôi hiểu cảm xúc của cậu. Nhưng nếu cậu muốn nghe ý kiến của tôi, tôi nghĩ, cậu không nên coi đó là gánh nặng, mà nên xem đó là vũ khí."
Thẩm Hàn Viễn: "A?"
"Cậu chỉ bị ship vài cái CP thôi mà?" Cố Tinh Thời ung dung nói: "Vài CP thì gọi là đạp nhiều thuyền, nhưng có vô số CP thì lại là vạn nhân mê."
Thẩm Hàn Viễn: "!!!"
Kỷ Tư Đạt: "!!!"
Cố Tinh Thời nói tiếp: "Bị ghép CP thì sao chứ? Cứ để họ ghép. Đến khi họ ghép quá nhiều, CP nào cũng trôi nổi như nhau, thì cuối cùng, họ chỉ còn chú ý đến cậu mà thôi."
Hai người đều đơ mặt.
Kỷ Tư Đạt chưa bao giờ nghĩ tới còn có cách giải quyết kiểu này, bỗng nhiên có cảm giác một cánh cửa bước vào thế giới mới đang từ từ mở ra trước mắt hắn.
-
"Cái gì?! CP?!"
Tôn Hồng Phi giật nảy người: "Ai mà lại ghép CP với Cố tổng?! Từ bao giờ vậy?!"
Tiểu Lý thành thật mở siêu thoại CP trên Weibo cho anh xem.
Tôn Hồng Phi nhìn một hồi, lông mày đang cau lại mới giãn ra, chậm rãi nói: "Loại này vừa nhìn là biết do fan tự biên tự diễn cắt ghép ra, toàn là CP giả. Tôi mới là người làm ra CP thật kia kìa!"
Hắn thong dong ngồi xuống, tiếp tục khuấy trà trong ly, rồi nhấp một ngụm đầy hưởng thụ.
Nghĩ lại hồi trước có bao nhiêu hồ ly tinh nhảy vào, cuối cùng cũng không làm lung lay được vị trí của tổng Văn!
Vì vậy mới nói, thật sự chính là thật sự, mấy thứ đồ giả này hoàn toàn không thể so sánh được.
Vừa uống trà, hắn vừa ân cần chỉ bảo: "Tiểu Lý, công phu dưỡng khí của cậu vẫn chưa tới nơi tới chốn đâu..."
"Dạ." Tiểu Lý đáp: "Nhưng mà Cố tổng đã đưa người đó về Nhạc Thế rồi ạ."
Tôn Hồng Phi: "Phụt —"
"Cái gì?!!!"