Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 102

Translator: Nguyetmai

Theo tiếng kèn báo động vang lên, tất cả thú nhân ở lại canh gác trên đảo đều bị kinh động.

Biết quân đoàn thú nhân sắp kéo tới, Lưu Sách lại kêu lên trong kênh giọng nói: "Giết chết bọn thú nhân này trước đã, chuẩn bị nghênh chiến đại quân!"

Những người chơi nghe vậy, thế tấn công càng trở nên mãnh liệt hơn. Thậm chí có người chơi vừa bắt được cơ hội là sẽ nhào tới ôm lấy thú nhân, dùng cách lấy mạng đổi mạng để chế tạo cơ hội chém giết cho đồng đội của mình.

Dù sao thì một mạng đổi một mạng, những người chơi tuyệt đối có lời.

Trong sự tấn công điên cuồng này, liên quân mấy trăm thú nhân nhanh chóng giảm xuống chỉ còn lại mấy chục người.

Những thú nhân này biết mình không đánh thắng được nên định chạy trốn. Nhưng tất cả người chơi sát thủ đều nhanh chóng tiếp cận chúng rồi phát động tấn công tập thể.

Dưới đợt tấn công mãnh liệt này, đội tuần tra thú nhân đều bị tiêu diệt.

"Mau lên, miếng linh điền thứ nhất, cướp hết đi!" Lưu Sách chỉ vào linh điền rồi quát lên.

Người chơi điều chỉnh đội hình lại một chút rồi lập tức xông về phía linh điền.

Họ chạy như điên khoảng năm phút, một miếng linh điền tản ra sương mù linh khí màu bạch kim xuất hiện trước mắt họ.

Mấy chục thú nhân đóng quân chung quanh linh điền cũng kinh hãi nhìn quân đoàn mấy nghìn người chơi.

"Giết!" Tiếng hét rung trời vang lên, những người chơi lại xung phong.

Lúc này, một thú nhân thủ lĩnh nhanh chóng lấy một món đồ từ trong túi vải ra rồi kéo thật mạnh. Ngay sau đó, một đống sương mù màu xanh bay lên cao.

"Nó đang phát tín hiệu đó! Mọi người chú ý, chiến binh chặn đằng trước, sát thủ, pháp sư thu thập linh tài, thu hết mấy thứ này trước đã!"

Nghe thấy mệnh lệnh của Lưu Sách, các Cuồng Chiến Sĩ đều kéo căng cơ thể, trực tiếp tông vào mấy chục tên thú nhân kia. Từng đợt va chạm liên tục khiến những tên thú nhân đó đều bị đẩy ra khỏi linh điền.

Những người chơi đằng sau đều lộ vẻ mừng như điên, bắt đầu nhanh chóng thu thập linh tài rồi bỏ vào không gian.

Trái Kết Tinh Của Biển Khơi ở chính giữa linh điền cũng bị người chơi nhổ tận gốc, nhét vào không gian luôn.

Miếng linh điền đầu tiên cứ thế bị người chơi càn quét một cách dễ dàng. Sau khi thu thập xong, mười mấy tên thú nhân kia lập tức bị họ bao vây giết chết!

Ngay khi Lưu Sách dẫn người chạy về phía miếng linh điền thứ hai thì đụng phải đội quân thú nhân hơn nghìn người tập kết kéo tới sau khi thấy đạn tín hiệu.

Thấy vậy, đám người Lưu Sách không khỏi căng thẳng.

"Chuẩn bị chiến đấu!" Lưu Sách gào lên, những người chơi đều nghiêm chỉnh dàn đội hình.

Thủ lĩnh thú nhân phát hiện những người chơi, hắn ta giơ Lang Nha Chùy, cơ bắp trên người phồng lên, phát ra tiếng gào thét.

Đại chiến lại bùng nổ.

Lần này những người chơi đã không còn ưu thế nữa. Tuy rằng về mặt số lượng, họ đã áp chế thú nhân một bậc, nhưng lực lượng của một thú nhân lại chọi được với mấy người chơi.

Nhất là tên thú nhân thủ lĩnh này, thực lực mạnh hơn thống lĩnh quỷ đốc mà những người chơi từng chém giết rất nhiều.

Thấy cảnh này, sắc mặt Lưu Sách trở nên trịnh trọng. Hiện giờ người chơi chiến đấu với thú nhân chỉ chiếm ưu thế rất nhỏ mà thôi. Nếu cứ bị kéo dài như thế thì không được. Chờ đến khi Hao Thiên dẫn dắt quân đội trở về thì mọi thứ đều muộn hết rồi.

"Mỗi công hội đều tự tách ra một đội sát thủ, mở Ảnh Bộ, đến những miếng linh điền khác để ăn cắp linh tài đi. Tôi đã đăng tọa độ trong kênh rồi, mau lên!"

Đám người Ngô Quốc Nhất nghe vậy, vội điều động một đám sát thủ trong kênh giọng nói công hội, dặn họ đi theo tọa độ trên bản đồ để trộm linh tài.

Sau khi mệnh lệnh của Lưu Sách được truyền đạt, bốn nhóm người tách khỏi phe người chơi rồi tự đi đến những tọa độ đã được xác định bằng tốc độ nhanh nhất.

"Chặn chúng lại!" Thấy những người chơi phân tán rời đi, thủ lĩnh thú nhân lập tức biết họ muốn làm gì nên vội vã quát với thuộc hạ của mình.

Nhất thời, trong đội quân thú nhân cũng tách ra bốn nhóm người, đuổi theo những người chơi sát thủ.



Lục Vô đương nhiên đã nhận ra hành động của những người chơi, đồng thời còn quan sát từ đầu tới cuối.

Đối với Lục Vô mà nói, trận chiến này cũng rất quan trọng. Theo lời Bắc Ly, chỉ cần chiến thắng thì những người chơi sẽ lấy được Linh Mễ Diễn Sinh đủ để giúp hắn biến về hình người, hơn nữa còn học được năng lực thứ nhất - "Ám Thú Chi Lực".

Hơn nữa, Lục Vô phát hiện ra rằng, đám người Cổ Ngữ đóng quân ở đảo Đọa Ngư cũng đã bắt đầu giao chiến chính diện với Hao Thiên.

Trận chiến trên đảo Đọa Ngư khác với bên này, hoàn toàn nghiêng về một phe.

Cho dù Cổ Ngữ có truyền thừa của Ác Thần, nhưng vẫn hoàn toàn chưa đủ nhìn trước mặt Hao Thiên có thực lực gần đạt tới Quỷ Tướng.

Trận chiến chỉ kéo dài chưa đầy ba mươi phút đã kết thúc nhanh chóng. Tất cả người chơi trong công hội Thần Thoại đều bị tiêu diệt. Đám người Cổ Ngữ cầm đầu thì bị bắt giữ.

Lúc này, bên bờ biển đảo Đọa Ngư.

Hao Thiên nhìn Cổ Ngữ bị bắt giữ, sắc mặt dữ tợn lên tiếng hỏi: "Kết Tinh Của Biển Khơi đang ở đâu?"

Cổ Ngữ không đáp lại mà trực tiếp điều chỉnh cảm giác đau xuống thấp, chuẩn bị kéo dài thời gian thêm chút nữa.

Nhưng điều khiến Cổ Ngữ không ngờ tới là Hao Thiên đang định hỏi tiếp thì bỗng thay đổi sắc mặt.

Ngay vừa rồi, viên đá quý thông tin trên người hắn ta bỗng lóe lên tín hiệu nguy hiểm màu đỏ. Điều này khiến Hao Thiên ý thức được rằng trong đảo đã bị tấn công.

Liên tưởng đến những gì đã gặp trong chiến đấu, hắn ta nghĩ rằng tại sao thực lực của thế lực đứng sau màn này lại yếu đến thế? Hơn nữa số lượng cũng không đạt tới mấy chục nghìn người như thương hội Quy Hoạch đã nói. Hết thảy đều có vẻ rất không hợp lý.

Hao Thiên lập tức xoay người gào thét về phía sau: "Mọi người mau lên hải quái! Chạy về đảo Trùng Minh ngay lập tức! Chúng ta trúng kế rồi!"

Phản ứng của Hao Thiên khiến sắc mặt Cổ Ngữ thay đổi.

Anh ta hoàn toàn không rõ tại sao Hao Thiên lại biết đảo Trùng Minh đã bị xâm nhập. Nếu bây giờ mặc cho Hao Thiên trở về thì kế hoạch lần này rất có thể sẽ thất bại trong gang tấc.

Lúc này, anh ta quyết đoán lên tiếng: "Hao Thiên, không phải ông muốn biết Kết Tinh Của Biển Khơi ở đâu sao? Để tôi nói cho ông biết!"

Nhưng khiến Cổ Ngữ không ngờ được là Hao Thiên bỗng quay đầu lại, sắc mặt vô cùng dữ tợn, đập một phát thật mạnh lên đầu anh ta khiến anh ta bị đập chết ngay tại chỗ.

Tiếp đó, Hao Thiên dời mắt về phía những người chơi khác, vung móng vuốt sắc bén lên, từng tia sáng màu đen lướt qua. Tất cả những người chơi mà Hao Thiên vốn dùng nghiêm hình để tra tấn đều bị mất mạng, chỉ còn lại Tôn Khởi.

Nhưng Tôn Khởi vẫn chưa bị giết chết mà bị Hao Thiên bắt lấy, dẫn anh ta nhảy lên lưng hải quái rồi nhanh chóng trở về đảo Trùng Minh.



Trong đảo Trùng Minh, hai phe đã lâm vào thế giằng co, phe nào cũng không chiếm ưu thế tuyệt đối.

Điều này khiến Lưu Sách vô cùng nhức đầu. Gã vội tách ra một phần lực lượng để giúp đỡ đội ngũ người chơi đang đi cướp linh tài.

Tuy rằng làm thế sẽ tăng áp lực giao chiến chính diện, nhưng mục đích của họ vốn là vì linh tài. Nếu không chiếm được linh tài thì cho dù chiến đấu thắng trận, họ cũng vẫn thất bại.

Cùng lúc đó, những người chơi sát thủ được phái ra cũng bắt đầu phản hồi tin tức về việc cướp đoạt.

Trong đó có ba nhóm người chơi bị thú nhân canh gác linh điền chặn lại. Một nhóm đã thành công ăn cắp được linh tài đặc thù trong một miếng linh điền.

Nhưng những thú nhân tự biết không thể đánh thắng họ được nên đã quyết đoạn chọn cách bao vây xung quanh Kết Tinh Của Biển Khơi để bảo vệ nó. Bây giờ họ đang đột phá tuyến phòng ngự, tạm thời chưa lấy được Kết Tinh Của Biển Khơi.

Dựa theo tin tức mà những người chơi phản hồi lại, Lưu Sách thỉnh thoảng lại rút nhân viên trong số người chơi đang chiến đấu chính diện đi chi viện cho họ. Áp lực ở đây càng ngày càng lớn.

Đúng vào lúc này, bên bờ biển đảo Trùng Minh, vô số hải quái xuất hiện.

Thấy hòn đảo, ánh mắt Hao Thiên chợt lóe lên lửa giận. Hắn ta nhảy ra khỏi lưng của hải quái rồi đạp sóng lướt đi, nhanh chóng đến bến tàu đảo Trùng Minh.
Bình Luận (0)
Comment