Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 107

Translator: Nguyetmai

Sau khi tuyên bố thông báo về cuộc thi, web livestream thi đấu Cá Mập của An Mạn Mạn bắt đầu lâm vào bận rộn.

Cao tầng của Cá Mập đều nhất trí coi trọng game Chinh Chiến Online này, cho nên họ chuẩn bị cho cuộc thi lần này rất có tâm, trực tiếp thuê trung tâm thể dục Long Đô làm sân phát sóng thi đấu trực tiếp, hơn nữa còn để MC thi đấu ưu tú nhất trang web là Phương Bình làm chủ trì cho cuộc thi này.

Họ còn mời ban nhạc chuyên nghiệp để chế tác ca khúc chủ đề cho trận đấu này làm show mở màn của "Cuộc thi Bách Thành Tranh Bá".

Về mặt tuyên truyền, hoàn toàn không cần Lục Vô ra tay, web Cá Mập đã chủ động bắt đầu đăng quảng cáo, tự bỏ tiền túi đăng trailer cuộc thi trên các web có lượt truy cập lớn, có thể nói là rất nhọc lòng.

Chính vì vậy nên càng nhiều người chơi bắt đầu chú ý tới trò chơi này. Độ hot của Chinh Chiến Online lại dâng lên, số lượng người đăng ký vào game lại tăng với tốc độ kinh hồn.

Mọi bố trí trước khi cuộc thi bắt đầu đã tiến vào giai đoạn nước rút.

Trong quá trình này, An Mạn Mạn gọi điện tới báo cho Lục Vô một tin vui.

Đó là rất nhiều truyền thông chuyên về game đã liên lạc với web livestream thi đấu Cá Mập, chuẩn bị đăng tin về cuộc thi lần này.

Điều này không thể nghi ngờ rằng khiến Lục Vô cảm thấy phấn khởi. Bởi vì giai đoạn người chơi tăng trên diện rộng đã kéo đến trước dự đoán.

Ngay cả lượng truy cập của trang web 173, nơi duy nhất có thể download Chinh Chiến Online cũng được tăng mạnh khiến Ngô Quốc Nhất phấn khởi muốn hẹn Lục Vô ra nhậu một trận để chúc mừng.

Nhưng Lục Vô đương nhiên phải từ chối rồi. Dù sao thì bây giờ hắn chỉ là một con mèo thôi, uống rượu thì khỏi đi, hắn sợ Ngô Quốc Nhất sẽ bị hù chết mất.

Song Lục Vô cũng không rảnh rỗi. Hắn lại ưu hóa bản đồ bách thành trong thần khí một lần nữa, bảo đảm rằng cuộc thi lần này sẽ không xảy ra sai lầm nhỏ nhặt nào. Đồng thời hắn và Bắc Ly còn thiết lập một ít Easter Egg* trong game.

* Easter Egg hay Trứng phục sinh là từ dùng để gọi những yếu tố bí ẩn trong game được nhà phát triển lồng ghép vào sản phẩm của mình.

Ví dụ như trong số các thành trì có một tòa tên là "Thành Cực Hạn", bên trong có một chú rồng nhỏ màu vàng óng. Nếu giành được rồng vàng và ăn nó thì người chơi sẽ được buff thuộc tính lên gấp đôi trong vòng năm phút.

Ví dụ như khu vực biên giới bách thành còn có một loại cỏ tên là "Cỏ Vô Địch" có thể khiến người chơi đạt được trạng thái vô địch trong vòng mười giây. Rất nhiều Easter Egg được thêm vào càng tăng tính thú vị của cuộc thi tranh bá lên.

Đương nhiên, bỏ thêm đống Easter Egg này hoàn toàn không cần tốn một xu hồn tệ nào của Lục Vô cả. Dù sao cũng tiến hành trong không gian thần khí mà.

Cũng giống như người chơi có thể sống lại không giới hạn vậy. Bởi vì được tiến hành trong không gian nên hoàn toàn không cần lo lắng tới vấn đề linh hồn sẽ bị tổn hao. Điểm duy nhất khiến Lục Vô mất máu trong sự kiện này cũng chỉ có phần thưởng dành cho người xuất sắc trong cuộc thi tranh bá mà thôi.

Càng khiến những người chơi cảm thấy phấn khởi là một tin tức mà Lục Vô tiết lộ trên trang chủ.

Đó chính là trong sự kiện lần này, công hội nào chiếm cứ "Thành Bắc Kỳ" trong số bách thành thì quá trình thành chiến của công hội đó sẽ được ghi vào sử sách chinh chiến bằng video.

Tin tức này không thể nghi ngờ rằng khiến những người chơi luôn muốn trở thành công hội đứng đầu game này đều xoa tay, phấn khởi hết sức.



Trong điện Phủ Quân nằm ở trung tâm khu vực Thương Hư.

Một chàng trai tóc trắng xóa, nhưng dung mạo vô cùng trẻ trung nhìn Quỷ Vương Quỷ Tướng đang làm lễ bên dưới, khẽ thở dài rồi phất tay ra hiệu cho họ lui ra.

Sau khi đám thuộc hạ đều rời đi, hắn ta ấn quyền trượng màu vàng bên cạnh ngai vàng xuống, ngai vàng chậm rãi di chuyển, để lộ lối vào ở bên dưới.

Nhìn đường hầm tối om này, Thương Hư Phủ Quân không khỏi lộ vẻ phức tạp.

Hắn ta thở dài thêm lần nữa rồi cất bước đi xuống dưới đó.

Theo sự xuất hiện của hắn ta, từng cây đuốc trên vách tường đều bùng cháy, chiếu sáng không gian bên dưới.

Sau khi đi xuống khoảng trăm mét, trước mắt hắn ta xuất hiện một mật thất trống trải.

Chính giữa mật thất này là một cô gái có dung mạo đẹp tuyệt vời. Nàng mặc lụa mỏng, tay chân bị từng sợi dây xích trói chặt, cầm tù ở nơi này.

Nhìn cô gái xinh đẹp này, vẻ mặt Thương Hư Phủ Quân trở nên vô cùng phức tạp. Có đau lòng, có phẫn nộ, có hối hận, đủ loại cảm xúc đan xen vào nhau khiến Thương Hư Phủ Quân có vẻ vô cùng muộn phiền.

Đúng lúc này, cô gái bỗng mở mắt ra nhìn về phía Thương Hư Phủ Quân.

Nhìn ánh mắt châm biếm của cô gái, Thương Hư Phủ Quân khẽ run lên.

"Ta đã chuẩn bị xong rồi. Lần này ta sẽ thề sống chết đến cùng, nếu thành công thì ta sẽ thả nàng ra. Chúng ta sẽ còn có tương lai rộng mở đằng trước."

"Tuy rằng ngươi đã mưu đồ vạn năm, nhưng người đã không còn là Thương Hư vì thực lực mà trở nên mạnh mẽ như ngày xưa nữa, cho nên ngươi đã chú định là sẽ thất bại. Dù sao thì ngươi vốn dĩ không nên ngồi vào vị trí này!"

Lời nói của cô gái khiến nét mặt Thương Hư Phủ Quân dần trở nên dữ tợn: "Đồ đê tiện! Ngươi phải biết rằng ta đã vì thế mà trả giá biết bao cố gắng. Chẳng lẽ ngươi không biết ta làm thế là vì ai sao? Đồ đê tiện! Đê tiện! Tại sao ngươi lại muốn giày xéo bản thân mình như thế? Ngươi không cảm thấy phụ lòng ta sao?"

Nhìn Thương Hư Phủ Quân vô cùng phẫn nộ, cô gái lại nở nụ cười tự giễu: "Nếu không có sự trả giá của ta thì sao ngươi có thể làm Thương Hư Phủ Quân, sao có thể trở thành chủ nhân của đất Thương Hư này được!"

Nghe thấy vậy, sắc mặt của Thương Hư Phủ Quân trở nên tái nhợt lạ thường. Hắn ta nhớ lại hôm mình trở thành Thương Hư Phủ Quân, cô gái trước mắt mặc bộ đồ đỏ rơi lệ nói với hắn ta một câu: "Nếu không có vạn người nếm môi son, sao ngươi có thể thành Phủ Quân Vương!"

Thương Hư Phủ Quân nhìn cô gái, trái tim quặn đau.

Cho dù giờ đây hắn ta đã là Phủ Quân, quản lý khu vực Thương Hư ở âm phủ, nhưng cũng chỉ là chúng sinh trong thế gian luân hồi này mà thôi. Hắn ta không thể vượt qua siêu thoát, thậm chí ngay cả người mà mình yêu nhất, hắn ta cũng không thể bảo vệ nàng.

Lại nhìn thoáng qua cô gái thêm lần nữa, Thương Hư Phủ Quân xoay người bỏ đi. Chẳng qua mỗi khi bước đi một bước, thân hình hắn ta lại khẽ run lên, dường như trong lòng tràn ngập giày vò.

"Làm con dao trong tay người khác suốt đời, nhưng giờ đây, ta muốn làm kẻ cầm dao! Dù phải tan xương nát thịt, hồn vía tan tành!"

Sau khi Thương Hư Phủ Quân rời đi, cô gái rốt cuộc rơi lệ, khẽ thì thào: "Siêu thoát? Khó biết bao. Nếu chàng thất bại, ta sẽ đi theo chàng vậy."

Đôi mắt tuyệt đẹp chậm rãi nhắm lại, một giọt nước mắt trượt xuống từ hai gò má, lóe lên tia sáng trong veo ở nơi mật thất tối tăm này.
Bình Luận (0)
Comment