Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 156

Translator: Nguyetmai

Lúc sắp đến tám giờ tối, trong sự mong đợi của những người chơi, Lục Vô mở cổng nạp long tệ dùng mua trang phục ở Thương Thành bằng tiền thật.

Khi chức năng này vừa được mở ra, giao dịch nạp tiền của những người chơi lập tức điên cuồng vọt tới.

Nếu không phải Lục Vô có server đặc thù là thần khí chinh chiến thì hắn tin rằng server trò chơi của mình sẽ bị sập ngay lập tức.

Chỉ trong một giờ, lượng long tệ được nạp đã đạt tới con số đáng sợ ba trăm triệu. Mà giai đoạn hiện giờ, số lượng người chơi đã gần sáu triệu. Nói cách khác, lượng giao dịch bây giờ hoàn toàn chưa đạt tới đỉnh điểm, thông tin nạp tiền vẫn ập tới như mưa rào, vẫn còn đang dâng lên liên tục.

Mức giao dịch khủng bố này khiến Lục Vô không khỏi tặc lưỡi.

Nếu cứ tiếp tục như thế thì hắn tin chắc rằng khi mình chính thức mở shop trang phục thì lượng giao dịch sẽ dễ dàng đột phá một tỷ.

Lần đầu tiên Lục Vô cảm thấy kiếm tiền thật sự là đơn giản như đang giỡn.

Nhưng những người chơi đều tin cậy Chinh Chiến Online như thế, Lục Vô đương nhiên sẽ không khiến họ chịu thiệt thòi.

Để làm yên lòng những người chơi đấu giá trang phục thất bại mà bị trả lại long tệ, Lục Vô đã đăng một thông báo cam đoan rằng long tệ cũng có thể đổi thành tiền thật.

Chung quy long tệ cũng chỉ dùng khi mở sự kiện trang phục mà thôi, còn những lúc khác thì không có tác dụng gì cả.

Nhưng hiện giờ, Lục Vô dự định ngoài mỗi lần có sự kiện ngày lễ sẽ tăng thêm chức năng mở thu thập mảnh ghép thời trang cùng với bán đấu giá số lượng có hạn ra thì bình thường, thứ tư hằng tuần cũng sẽ thiết lập thành ngày của sự kiện thời trang, coi nó như một sự kiện định kỳ.

Loại vật phẩm trong game như trang phục thì Lục Vô hoàn toàn không cần tốn hồn tệ là có thể tạo ra. Chỉ cần dùng thần khí ngưng tụ đạo cụ là mảnh ghép trang phục lúc người chơi giết chết quái vật để họ thu thập là được rồi.

Có thể nói là một vụ làm ăn không cần bỏ vốn.

Lượng giao dịch khổng lồ cỡ này cũng khiến Lục Vô biết được cái gì gọi là món lãi kếch xù.

Bảy giờ năm mươi phút, khi sự kiện sắp diễn ra.

Những người chơi nhiệt tình trên diễn đàn đã bắt đầu hỏi han ân cần với nhau những câu hỏi như cabin game của mày đã nổ chưa, có thể đăng nhập vào game được không vân vân…

Nhưng lúc 7 giờ 58, diễn đàn bỗng trở nên lặng ngắt như tờ.

Ánh mắt của tất cả người chơi đều đổ dồn về khung "Thời trang" đặc thù còn đang màu xám ở trong Thương Thành, đều chờ đợi chính thức bắt đầu bán đấu giá.

Mà Lục Vô cũng đang quan sát hành động của những người chơi, muốn xem thử sự kiện mà hắn chuẩn bị biến thành định kỳ này có biểu hiện bất ngờ nào không.

Khi khung màu xám trong Thương Thành chợt lóe lên ánh sáng nhiều màu thì tất cả người chơi đều điên cuồng bấm vào khung trang phục.

Nhìn ba bộ thời trang chính thức hiện ra, những người chơi không khỏi kích động, đều bắt đầu lựa chọn trang phục muốn mua, chuẩn bị thử đấu giá một phen.

Nhưng không chờ cho họ bấm vào thì lại tự nhiên phát hiện shop trang phục lại bị tối màu.

Sau đó, lời nhắc nhở trong game xuất hiện.

[Thông báo toàn server: Ba bộ trang phục trong sự kiện lần này đã được bán hết. Ra giá cao nhất một trăm năm mươi nghìn long tệ, ra giá thấp nhất một trăm năm mươi nghìn long tệ, tổng cộng bán hết ba nghìn bộ. Bán đấu giá trang phục số lượng có hạn đã kết thúc]

Lục Vô: "…"

Những người chơi: "???"

Chẳng những Lục Vô ngạc nhiên, ngay cả những người chơi cũng ngu hết cả người.

Trong mắt họ chỉ thấy shop thời trang mở ra có chút xíu thôi rồi đóng cửa ngay lập tức.

Thế là những người chơi táo bạo tức khắp ồ ạt kéo nhau vào diễn đàn, muốn nhìn xem thử rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra.

Tịch Mịch Vô Địch: Đậu phộng, may mà mới vào shop trang phục đã quyết đoán ra giá cao nhất một trăm năm mươi nghìn long tệ, kích thích ghê gớm luôn, bán hết trong vòng 1 giây.

Lợn Rừng Peggy: Tôi cũng hết hồn luôn à. Tôi muốn hỏi một chút, có phải bán hết ba nghìn bộ này trong vòng mười giây không vậy? Không, là năm giây không? Wifi của ông đây căng đét mà còn thế, tụi bay bật hack để tranh mua hả?

Tuyết Lê Mạnh Nhất: (Che mặt) Tôi mới thử ném mười nghìn long tệ vào, nhưng còn chưa bấm nút đấu giá thì shop trang phục đã đóng cửa mất tiêu rồi. Đang tự kỷ.

Thiếu Nữ Ngây Thơ Vô Tri: He he, may mà tui ý thức được vấn đề này sớm nên quyết đoán vừa vào là ném mức giá cao nhất một trăm năm mươi nghìn luôn! Suýt nữa là bỏ lỡ Phồn Hoa Lạc Tẫn mà tui yêu nhất rồi! Sướng tê tái cả người!

Chồng Ni Cô trả lời Thiếu Nữ Ngây Thơ Vô Tri: Tui thấy nếu không phải topic tẩy não của cô thì chắc chắn là có thể bán thêm được mấy giây nữa nhé, có khi tui cũng giành được một bộ cũng nên. (Dao nhỏ máu)

Thiên Thần Chiến Binh: Cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong nước mắt là biển rộng… Tôi mới vào là ném một trăm nghìn long tệ đấu giá Hạc Vũ Sương Linh, tưởng chừng như có thể chống chọi được một lát, đến lúc đó lại tăng giá, ai dè chưa đầy năm giây đã hết sạch rồi! Lúc tôi ý thức được điều đó cũng là lúc mọi thứ đã muộn. Hối hận bỏ ít tiền quá! Xin hãy cho em thêm lần nữa đi mà!

Lạc Dương Thu Lạc Diệp: Quá kích thích! Tui xin phát biểu đã giành được một bộ Phồn Hoa Lạc Tẫn. May mà tui nhìn xa trông rộng, năm giây đã bán hết rồi, quá đáng sợ.

Một Đi Không Trở Lại: Cũng giành được lặng lẽ đi ngang qua. Nhân tiện show cho bà con thấy nè, tao cười tao nhìn khuôn mặt ghen tỵ của tụi bay. (Ảnh chụp trang phục)

Loạn Kiêu: Giậm chân vỗ ngực! Bỏ lỡ cơ hội thể hiện rồi! Tôi cũng bỏ ra một trăm năm mươi nghìn, nhưng lại chậm chân!

Cậu Bé Dưa Hấu: Cuộc chiến giữa các đại gia đáng sợ thế sao? Xin hỏi mấy người kiếm tiền ở đâu thế? Tui cũng muốn giàu như mấy người! Muốn nạp tiền kiểu gì thì nạp tiền kiểu đó. (Ghen tỵ)

Trái Tim Không Nói: Năm mới năm me, tốc độ tay của tụi bay được luyện bằng cách giành lì xì hả? Thế này thì quá đáng lắm rồi đó! Bây giờ không có cái để mà mua nữa, chuẩn bị bưng gạch ở dã ngoại thôi. May mà để lại một cây cột thi khí chứ không thì… Mấy ngày sự kiện này tôi định liều mạng kiếm một bộ thời trang mới được.

Shin Cậu Bé Bút Chì: Dzui tóa dzui tóa, may mà mua cabin game rồi. Mấy ngày sự kiện này tôi không thoát game đâu, chuẩn bị điên cuồng chém quái kiếm mảnh ghép trang phục thôi.



Sự kiện mới bắt đầu năm giây đã kết thúc. Sau khi biết nguyên nhân, rất nhiều người chơi đều khóc ròng.

Nhưng sự thật không thể thay đổi. Họ biết bây giờ chỉ có thể kiếm được trang phục bằng cách cày cấy thôi. Thế là đã có người lũ lượt rời khỏi Minh Phủ, đôi mắt đỏ ngầu bắt đầu tìm kiếm bất cứ quái vật nào có thể chém giết.

Một ngày này, quân đoàn thiên tai thứ tư lai rời khỏi khu an toàn ở Minh Phủ, chuẩn bị gây họa cho Bắc Kỳ.

Đúng lúc này, lời nhắc nhở của game lại xuất hiện.

[Thông báo toàn server: Xuất hiện Niên Thú, tọa độ (XXX;XXX) ở nơi mai táng]

Lời nhắc nhở này khiến những người chơi chấn động. Đám đông tức khắc ùa tới điểm truyền tống ở Minh Phủ.

Không lâu sau, nơi mai táng đã bị đám đông bao phủ.

"Niên Thú đâu? Niên Thú ở đâu? Để tao sờ tí coi!"

"Đừng chen tao! Nhìn tọa độ trên bản đồ đi! Đê ma ma tránh ra hết cho tao xem nào, mày chặn đường tao!"

"Lần này đừng có chết một cách dễ dàng nhé, ít nhất phải cho tui sờ tí để còn tính lượng DPS của tui nữa. Đều né ra hết cho tao xem nào!"



Mấy triệu người chơi ồ ạt kéo tới nơi mai táng như một bầy châu chấu, vắt chân chạy như điên đến chỗ xuất hiện Niên Thú.

Lúc này, ở khu vực phía Nam nơi mai táng, một con quái vật khổng lồ đỏ rực trông như Kỳ Lân đang bồi hồi ở đó.

Quân đoàn người chơi xông tới từ phía Bắc nhất thời khiến Niên Thú bị kinh động. Nó lập tức cất tiếng gầm thét giận dữ, đồng thời xông về phía những người chơi.

Vương Đại Mãng đang chạy phía trước bỗng thay đổi sắc mặt. Anh ta cảm thấy mình chạy nhanh thế làm gì? Bây giờ có khi sẽ thành bia đỡ đạn cũng nên.

Nhưng lúc này Niên Thú đã đến gần, sau đó tông thật mạnh vào người anh ta khiến anh ta bay ra ngoài.

Vương Đại Mãng rơi xuống đất cái rầm, nhưng lại ngạc nhiên phát hiện thanh máu của mình bị tụt xuống chưa đến một phần ba. Nói cách khác, một kích trông như rất hung ác này thực tế lại không gây sát thương nhiều lắm.

Nhìn những người chơi khác đang không ngừng lao tới chỗ Niên Thú, anh ta lập tức bò dậy rồi cũng xông tới. Bởi vì anh ta đã biết có vẻ như con Niên Thú này tấn công rất là yếu, hoàn toàn không cần sợ hãi nó.

Đúng như suy nghĩ của Vương Đại Mãng, Lục Vô thiết lập Niên Thú hoàn toàn là vì tặng phúc lợi ngày Tết cho đông đảo người chơi.

Bởi vì lực công kích của Niên Thú rất yếu nên hoàn toàn không thể giết chết người chơi ngay lập tức được. Nhưng lượng máu của nó lại đạt tới một trăm triệu.

Sau khi Niên Thú chết, phần thưởng mà những người chơi nhận được cũng được tính bằng tỷ lệ phần trăm PDS của họ với lượng máu của Niên Thú.
Bình Luận (0)
Comment