Tôi Là Trùm Sau Màn

Chương 157

Translator: Nguyetmai

Mặc dù con Niên Thú xuất hiện ở nơi mai táng này có phòng ngự và lượng máu đều rất cao.

Nhưng khi đối mặt với mấy triệu người chơi điên cuồng ập đến, nó vẫn không thể chống chọi được đủ mười phút thì đã ngã xuống đất ầm ầm rồi.

Nhất thời, trong đầu những người chơi xung quanh đều vang lên lời nhắc nhở trong game.

Những người chơi không nhận được phần thưởng là hồn tệ thì cũng được vũ khí trang bị. Chẳng qua lần này vẫn chưa có ai nhận được phần thưởng là danh hiệu đặc thù nên họ vẫn cảm thấy rất tiếc nuối. Nhưng sự kiện vừa mới bắt đầu, họ biết mình vẫn còn cơ hội.

Thấy nụ cười trên mặt những người chơi, Lục Vô cũng cười vui vẻ.

Để khiến những người chơi ăn cái Tết đầu tiên trong game, hắn cũng đã chuẩn bị trước tiên. Dưới thiết kế của hắn, ngay cả Minh Phủ vốn có hơi thở lạnh lẽo âm u cũng được tô điểm bằng những thứ mang đầy không khí ngày Tết như câu đối đèn lồng vân vân… Khiến cả Minh Phủ trở nên náo nhiệt hơn nhiều, cho dù là trong game thì cũng tràn đầy hương vị năm mới.

Nhưng bởi vì đang diễn ra sự kiện mừng năm mới nên trên cơ bản tất cả người chơi đều đã rời khỏi Minh Phủ, bắt đầu phấn đấu vì phần thưởng của sự kiện, khiến Minh Phủ lại vắng tanh.

Đêm nay những người chơi trở nên vô cùng bận rộn, phải vừa tìm "Bao lì xì năm mới" vừa giết quái vật thu thập mảnh ghép trang phục, còn phải tranh nhau giết Niên Thú sẽ xuất hiện ngẫu nhiên một giờ một lần.

Khắp Bắc Kỳ tràn đầy bóng dáng chạy tán loạn của những người chơi.

Động tĩnh của những người chơi đương nhiên là gợi ra sự chú ý của rất nhiều thế lực trong Bắc Kỳ.

Chẳng qua là họ đã quen với biểu hiện kỳ lạ của thế lực mới này rồi, thấy lạ nhưng không thể trách, dù sao thì chỉ cần đừng chọc tới họ là được rồi.



Phía Đông Bắc Kỳ, khu Vũ Hóa.

Cửu Đầu Xà Vương đang cúi đầu gặm một con lợn rừng. Nhưng mới ăn được một nửa thì hắn ta bỗng ngẩng đầu lên.

Bởi vì cách đó không xa, một đám người chơi chi chít đang xông tới nơi này một cách điên cuồng.

Tuy rằng Cửu Đầu Xà Vương không sợ thế lực mới đến Bắc Kỳ này, nhưng hắn ta vẫn muốn chọc tới họ.

Bởi vì những người chơi đã làm hai vụ khiến hắn ta vô cùng kiêng kỵ.

Vụ thứ nhất là họ đã giết chết Sát Na. Tuy rằng Sát Na là Quỷ Tướng, nhưng dù sao cũng sắp đột phá cảnh giới Quỷ Vương rồi, thực lực không thể khinh thường được đâu. Có thể chém giết Sát Na tức là chứng tỏ thực lực tổng thể của thế lực mới ở Bắc Kỳ này đã gần đạt tới cấp Quỷ Vương rồi.

Chuyện thứ hai chính là những người chơi đã ngăn cản sự xâm lăng của Sát Ác.

Tuy rằng trong vụ này có sự giúp đỡ của Quỷ Vương Bàn Thạch, song cuối cùng người chơi lại có thể đàm phán với Quỷ Vương Bàn Thạch, trong mắt hắn ta chuyện này thật sự rất khó tin.

Bởi vì hắn ta biết tính cách của Quỷ Vương Bàn Thạch. Nếu có thể đàm phán với y thì chứng tỏ là đã khiến y coi trọng, mà cơ sở của sự coi trọng đó chính là thực lực của bản thân.

Tuy Cửu Đầu Xà Vương tự tin rằng mình cũng có thể làm được hai vụ này, nhưng dù sao thì mình cũng là Quỷ Vương. Bởi vậy dù cho Cửu Đầu Xà Vương vẫn không thể biết rõ thực lực cụ thể của thế lực những người chơi, song trong lòng hắn ta đã coi họ tương đương với Quỷ Vương rồi.

Cho nên đối với thế lực mới ở Bắc Kỳ này, Cửu Đầu Xà Vương vẫn luôn áp dụng chính sách không chủ động trêu chọc.

Nhưng lần này họ lại tới xâm lược với quy mô lớn như thế, Cửu Đầu Xà Vương ý thức được rằng hình như sắp bùng nổ chiến tranh rồi. Thế là hắn ta ngẩng đầu lên, ánh mắt dữ dằn nhìn về phía họ.

Hắn ta chiếm cứ khu Vũ Hóa này đã bao nhiêu năm rồi, đương nhiên là không có chuyện nhường địa bàn cho người khác được. Nếu người chơi dám tới đây xâm lăng thì chỉ có thể chiến một trận thôi.

Sau khi những người chơi bước vào khu Vũ Hóa, Cửu Đầu Xà Vương ngửa đầu lên trời rít gào, thân hình bay lên không trung, muốn xông về phía những người chơi.

Nhưng cảnh tượng tiếp theo lại khiến hắn ta ngây ngẩn cả người.

Mấy triệu người chơi này hoàn toàn không màng tới hắn ta mà lại kêu đánh kêu giết bao vây quanh một bãi đất trống, bắt đầu ném đủ loại skill.

Thoạt nhìn có vẻ như tình hình chiến đấu rất chi là kịch liệt.

Điều này khiến Cửu Đầu Xà Vương ngu hết cả người. Hắn ta tập trung tinh thần, quan sát kỹ càng chỗ mà những người chơi đang tấn công, muốn tìm thấy mục tiêu công kích của họ. Chẳng qua bất kể hắn ta có nhìn kiểu gì đi nữa thì cũng chẳng thấy sự tồn tại của sinh vật nào khác ở nơi đó cả.

Nhưng biểu hiện của những người chơi quá chân thật, như thể đang thật sự chém giết thứ gì đó vậy, khiến Cửu Đầu Xà Vương không nhịn được dụi mắt, đắm chìm trong trạng thái không tài nào hiểu nổi.

Lục Vô đương nhiên cũng phát hiện chuyện này. Hắn không nhịn được cười phá lên.

Con Niên Thú là do thần khí ngưng kết, hoàn toàn không có thật. Điều đó tương đương với việc nó là một ảo giác, hơn nữa chỉ có người chơi mới thấy ảo giác này. Thế nên rõ ràng là Cửu Đầu Xà Vương đã hiểu nhầm điều gì đó rồi.

Sau khi biết mục tiêu của những người chơi không phải là mình, Cửu Đầu Xà Vương vẫn lơ lửng trong không trung, không tấn công những người chơi mà cứ thế ngơ ngác nhìn, muốn thấy rõ rốt cuộc những người chơi đang làm trò mèo gì.

Thời gian trôi qua…

Cửu Đầu Xà Vương không biết là mình bị mù hay là đám người chơi bên dưới bị mù nữa.

Với thực lực cấp Quỷ Vương của hắn ta, tuy rằng đang đứng trong không trung, song ngay cả sâu bọ bò dưới mặt đất hắn ta cũng có thể thấy rành mạch nữa là. Hơn nữa hắn ta có tận chín cái đầu, cho dù một đôi mắt bị mù thì không đến mức cả mười sáu con mắt còn lại cũng đều mù hết chứ.

Nhưng bên dưới có tới mấy triệu người chơi, gần mười triệu con mắt, nếu thật sự so sánh số lượng mắt thì Cửu Đầu Xà Vương cảm thấy có vẻ như khả năng mình bị mù cao hơn.

Cứ thế đứng nhìn khoảng mười phút, những người chơi đang tấn công điên cuồng bỗng dừng tay lại, tiếp đó cả đám cười phá lên.

Ngay sau đó, quân đoàn người chơi giải tán ra xung quanh như thủy triều rút nước vậy.

Cửu Đầu Xà Vương: "Nà ní quát đờ phắc???"

Nhìn bãi đất đã bị xới tung lên bởi skill của những người chơi, Cửu Đầu Xà Vương không nhịn được lòng tò mò mà bay tới.

Sau khi kiểm tra kỹ càng, thậm chí ngay cả đất đai cũng bị hắn ta lật tung lên tìm kiếm một lần, song ngoài mấy con sâu bọ vặn vẹo ra, hắn ta thậm chí không tìm thấy thi thể của bất cứ sinh vật nào cả.

Điều này khiến hắn ta càng thêm sững sờ.

Cửu Đầu Xà Vương nghĩ mãi mà không tài nào hiểu nổi. Hắn ta nhìn con lợn rừng bị gặm mất một nửa ở nơi xa, nhất thời không còn tâm trạng đâu mà ăn uống nữa.

Cảm giác lòng hiếu kỳ không được giải tỏa thật sự là quá tồi tệ.



Bắc Kỳ, Minh Phủ.

Lúc này, trong khu an toàn trống vắng hiện lên hai bóng người.

Sau đó, điểm hồi sinh cũng xuất hiện một bóng người.

Thấy Mặc Phỉ và bé Bưởi đứng trước mặt mình, Hồ Hạch nghiến răng nghiến lợi, không nhịn được giậm chân: "Tụi bay vừa vừa phải phải thôi chớ. Năm mới năm me, còn có thể chơi game khoái trá được không hả? Tao tham gia sự kiện thôi mà bay cũng phải giết tao. Tao với bay có thù oán gì hả?"

Tiểu Mặc và bé Bưởi đều im re, cứ thế nhìn chằm chằm vào Hồ Hạch đang quơ tay quơ chân trong điểm hồi sinh.

"OK, bay giỏi bay có quyền. Chờ tao luyện hóa Hạn Bạt xong rồi xem tao có trả thù bay không nhé!"

Đối mặt với cặp sát thủ người yêu này, Hồ Hạch cảm thấy mình sắp bị giết tới mức tự kỷ rồi.

Vốn tưởng rằng lần này tất cả người chơi rời khỏi Minh Phủ thì là cơ hội tốt để mình chạy trốn. Nhưng không tài nào ngờ được rằng…

"Tụi bay thật sự không muốn tha cho tao một con đường sống hả?" Hồ Hạch lại hỏi.

Tiểu Mặc và bé Bưởi vẫn không nói một lời, cứ thế nhìn chằm chằm.

"Bay cứ chờ đấy cho tao!" Nói rồi Hồ Hạch giậm chân, sau đó chọn logout.

Sau khi Hồ Hạch rời đi, Tiểu Mặc thở dài: "Tụi mình cũng đi làm nhiệm vụ thôi. Có vẻ như ổng sẽ không online nữa đâu."

"Vâng vâng."

Ngay tại lúc hai người sắp rời khỏi khu an toàn thì người hướng dẫn kỹ năng cầm linh tửu của Mộc Linh tộc, tươi cười đầy mặt đi ngang qua chỗ họ.

"Thầy ơi, chờ đã!" Tiểu Mặc bỗng gọi người hướng dẫn kỹ năng lại.

Người hướng dẫn kỹ năng nhất thời khó hiểu quay đầu lại.

"Thầy ơi, chúng tôi muốn học Bàn Nhược Xá Sinh!"

Người hướng dẫn kỹ năng: "…"

"Thầy, chắc chắn thầy biết nó đúng không? Chúng tôi thật sự muốn học Bàn Nhược Xá Sinh nên muốn thỉnh giáo thầy một mình từ rất lâu rồi."

Đối mặt với vẻ mặt chân thành của hai người, người hướng dẫn kỹ năng cười xấu hổ: "Ta thật sự không biết đâu!"

"Không, thầy biết nhiều kỹ năng như thế thì sao lại không biết Bàn Nhược Xá Sinh được chứ! Chắc chắn là phải hoàn thành nhiệm vụ ẩn thì mới có thể dạy học đúng không? Vậy nên xin thầy hãy tuyên bố nhiệm vụ đi. Cho dù có khó đến mấy, chúng tôi cũng sẽ cố gắng hoàn thành nó."

Tiểu Mặc và bé Bưởi rất là thành khẩn, trông có vẻ như đang khiêm tốn xin được dạy bảo.

Lúc này sâu bên trong người hướng dẫn kỹ năng là nước mắt biển rộng. Nói thật chứ hắn ta cũng muốn học được lắm! Nhưng hắn ta thật sự là không biết cái đó!
Bình Luận (0)
Comment