Vưu Cầu Cầu không biết trái tim thiếu niên nhỏ bé của sếp Thịnh lại bị cô trêu chọc nữa rồi, bởi vì cô đang chịu giáo dục tư tưởng từ sếp Thịnh.
Thịnh Thời Quân: Xác nhận Vưu Cầu Cầu thích mình, ngọt ngào là một chuyện, nhưng tiến hành giáo dục tư tưởng lại là một chuyện khác.
Việc nào ra việc đó, ở phương diện này Thịnh Thời Quân luôn phân biệt rõ ràng.
Để cường điệu mình đang nghiêm túc, Thịnh Thời Quân còn cố ý bắt Vưu Cầu Cầu ngồi mặt đối mặt với anh.
Anh nói với Vưu Cầu Cầu: “Lần này là chai nước khoáng, nhưng em có nghĩ xem nếu đó là dao nhỏ, hay thậm chí là axit thì phải làm sao không?”
Thịnh Thời Quân chỉ đang giả thiết, nhưng dù là giả thiết thì hình ảnh cũng đã hiện lên trong đầu anh.
Dao trắng đi vào, dao đỏ đi ra.
Vưu Cầu Cầu thoi thóp nằm trong lòng anh, anh dùng tay che miệng vết thương lại cũng không được, máu nóng chảy đầy tay anh.
Hoặc là axit trực tiếp tạt vào mặt Vưu Cầu Cầu.
Cô là một diễn viên, mặt cực kỳ quan trọng đối với cô.
Lòng bàn tay Thịnh Thời Quân nóng lên, làm anh lại nhớ đến câu chuyện xảy ra sau khi dao trắng đi vào, dao đỏ đi ra.
Nhưng khi anh cúi đầu nhìn lòng bàn tay…
Một quả nho đang nằm đó.
Là nho anh vừa mới rửa bằng nước ấm, Vưu Cầu Cầu đưa cho anh.
…
“Nếm thử xem, ngọt lắm.”
Vưu Cầu Cầu đang ăn nhỏ, cô cảm thấy nho rất ngọt nên đưa cho Thịnh Thời Quân một viên. Cô thấy Thịnh Thời Quân không ăn, chỉ nhìn tới nhìn lui cô với quả nho, bèn thúc giục anh mau lột ra nếm thử.
Nhìn cô làm gì, ăn nho đi chứ.
Thịnh Thời Quân: “...” Anh không ăn, anh đang nói chuyện đàng hoàng.
Vưu Cầu Cầu gật đầu, dường như đã hiểu ý anh: “Anh không muốn tay dính nước trái cây à?”
Vưu Cầu Cầu nở một nụ cười bất đắc dĩ nhưng cũng hiểu ý, cô cầm lấy quả nho trong lòng bàn tay Thịnh Thời Quân, tự tay lột nho, đưa lên miệng anh.
“A, há miệng, giờ thì ăn được rồi.”
Thịnh Thời Quân: “Anh không…” ăn. Anh luôn nhớ rõ mình còn đang nói chuyện nghiêm túc, ăn gì mà nho.
Nhưng anh không nói ra được chữ “Ăn”.
Vưu Cầu Cầu đã men theo bờ môi anh, nhét quả nho vào.
“Ngọt không?”
Cô xoa tay hỏi.
Mi mắt cô gái cong cong, cô nhìn anh với ánh mắt chờ mong, đang chờ đợi một đáp án.
Quả nho cô bảo ngọt, không có phép có bất kỳ một chữ không nào tồn tại!
“...”
Thịnh Thời Quân cảm giác được mùi vị nho tan ra giữa môi răng. Dưới ánh mắt chăm chú của Vưu Cầu Cầu, anh bắt đầu nhấm nháp.
Vưu Cầu Cầu khen quả nho này ngon, hương vị của nó cũng quả thực rất tuyệt vời.
“Ngọt.”
Anh nhìn cô trả lời, trái cổ hoạt động lên xuống, nuốt quả nho.
“Còn nữa… Bạn Vưu Cầu Cầu, xin em ngồi yên, chúng ta đang mở họp, đang thảo luận một chủ đề rất nghiêm túc. Tạm thời đừng ăn gì hết, lát nữa rồi ăn.”
…
Đại não chết máy do một quả nho của Thịnh Thời Quân miễn cưỡng nhớ rõ mục đích ban đầu của họ là gì, anh định làm không khí quay lại như trước đó. Nhưng có quả nho kia, nhất thời anh cũng không nghiêm túc nổi.
“Vâng.”
Trái lại, lần này Vưu Cầu Cầu rất ngoan ngoãn ngồi yên, còn đặt tay lên đầu gối, hệt như trẻ con.
Ngoan đến mức làm Thịnh Thời Quân muốn véo mặt cô.
Vưu Cầu Cầu cảm thấy Tiểu Thịnh suy nghĩ hơi nhiều, dao hay axit này nọ, thế này thì phải thâm cừu đại hận đến mức nào chứ?
Người đàn ông ghét nhà giàu trước đó hoàn toàn là nhất thời xúc động, ông ta ném chai nước khoáng xong còn sợ đến mức khóc lên mà.
Thịnh Thời Quân: “Anh là đàn ông, anh nên chắn trước mặt em mới đúng.” Anh rất cảm động, nhưng nếu sau này có chuyện tương tự, anh tình nguyện mình là người bị ném chứ không phải Vưu Cầu Cầu.
“Cho nên khi gặp nguy hiểm, em nên tránh xa ra, tránh xa mới là sự an ủi lớn nhất với anh.”
Đối với lời nói đầy tình cảm và cống hiến của Thịnh Thời Quân, Vưu Cầu Cầu không thể gật bừa, cô nói một cách chính đáng:
“Sao anh còn phân biệt nam nữ vậy, nam quyền à?”
Thịnh Thời Quân: “???”
Vưu Cầu Cầu: “Đã thời đại nào rồi, nam nữ bình đẳng!”
Thịnh Thời Quân: Đây là cùng một chuyện sao?
Hay đây là chuyện tốt gì à?
Vưu Cầu Cầu dịu dàng kêu một tiếng:
“Tiểu Thịnh.”
Thịnh Thời Quân đáp lại: “Ừ?”
“Anh không muốn em bị thương, em cũng không muốn anh bị thương… Tuy rằng anh là đàn ông, nhưng anh không phải siêu nhân, cũng không phải Doraemon thật.”
“Anh cũng không nhất thiết phải luôn đứng đằng trước, anh cũng có rất nhiều người thân thiết. Nếu anh bị thương, bọn em cũng sẽ rất đau lòng.”
Thịnh Thời Quân lập tức hiểu ý Vưu Cầu Cầu.
Lần trước khi anh hiểu lầm Vưu Cầu Cầu rơi xuống từ dây thép, anh đã từng nói cô bảo vệ tốt bản thân, bởi vì bọn họ sẽ rất buồn nếu cô bị thương.
Hiện tại Vưu Cầu Cầu nói với anh, anh là người, không phải siêu nhân, cũng sẽ bị thương. Cho nên cô hy vọng anh cũng có thể bảo vệ bản thân đàng hoàng.
Thịnh Thời Quân cảm giác mình luôn mềm lòng khi đối mặt với Vưu Cầu Cầu. Cô luôn có thể dễ dàng chọc trúng ***** nhất trong anh.
Người đàn ông thanh tú nhã nhặn bỗng muốn né tránh ánh mắt của Vưu Cầu Cầu, anh cảm thấy mình lại không đỡ nổi.
“Ăn nho không?” Anh hỏi.
Vưu Cầu Cầu gật đầu, cô vẫn đang ăn mà.
Thịnh Thời Quân lột cho Vưu Cầu Cầu.
…
Vưu Cầu Cầu bị chai nước khoáng đập trúng, đầu không có bất kỳ vấn đề gì, chụp hình thật ra cũng dư thừa, chỉ đơn giản để Thịnh Thời Quân được an ủi về mặt tâm lý, hoàn toàn không cần nằm viện.
Còn về người đàn ông trung niên tính ném chai nước vế phía Thịnh Thời Quân chỉ là bởi vì ông ta cảm thấy Thịnh Thời Quân là kẻ giàu, họ cũng không có cách nào trừng phạt ông ta bằng pháp luật.
Dù sao không ai bị thương.
Vưu Cầu Cầu lại quay về đoàn phim “Cốt Trong Cốt”, cô cảm thấy lần này sếp Thịnh quá oan.
Tuy sếp Thịnh là tổng giám đốc, nhưng anh cũng chỉ quản lý mỗi công ty nhỏ chỗ cô. Bây giờ ít nhiều gì nó cũng có quỹ đạo, trước đó cứ như một cái xưởng ba không(*).
(*) Ba không: Không có ngày sản xuất, không có tên nhà sản xuất, không có nơi sản xuất.
Dựa vào đầu tư Nữ Đầu Bếp mà kiếm được lời, còn đưa thẻ ngân hàng cho cô.
Vưu Cầu Cầu không đụng vào chiếc thẻ kia, cô có liếc qua số dư, quả thực là một con số không nhỏ.
Nhưng cứ như vậy, sếp Thịnh vẫn lái chiếc xe đại trà kia, thấy cô không tiêu tiền thì thường xuyên dò hỏi sao cô không tiêu.
Cứ như không tiêu là tội ác tày trời vậy, ánh mắt anh mang vẻ không đồng ý.
Vưu Cầu Cầu làm sao cũng không ngờ có một ngày mình lại gặp cảnh bị bắt tiêu tiền.
Vưu Cầu Cầu muốn làm gì đó cho bạn trai. Cô biết được xe của Thịnh Thời Quân hỏng rồi, anh đã đem đến xưởng sửa chữa và đến công ty làm việc bằng taxi.
“Lần này hỏng khá nặng, chắc phải qua một khoảng thời gian mới sửa xong.” Thịnh Thời Quân nói với Vưu Cầu Cầu.
“Khi nào em và Giang Đào cần đi ra ngoài, anh thuê xe, tìm tài xế cho các em.”
Vưu Cầu Cầu tỏ vẻ không cần, bây giờ phần lớn thời gian cô đều bận đóng phim ở đoàn phim, không cần đi xa.
Cho dù cần đi ra ngoài một chuyện, cũng có đội ngũ chuyên môn đến đây đón.
Giống như lúc này.
Phía nhãn hàng từng hợp tác dầu gội và kem đánh răng với Vưu Cầu Cầu mời cô đi tham quan sản phẩm, hỗ trợ lên sân khấu. Bọn họ trực tiếp lái xe đến đoàn phim đón các cô.
Phía nhãn hàng cực kỳ hài lòng với Vưu Cầu Cầu.
Thật ra bản thân nhãn hiệu của họ đã đủ vững chắc, đã được thành lập rất nhiều năm, độ phủ sóng toàn quốc rất cao, thậm chí nó còn lớn tuổi hơn nhiều người.
Nhưng điều này cũng có rắc rối, bởi vì nó cũng đồng nghĩa với lỗ thời, không theo kịp thời đại, không trẻ hóa.
Nhưng hiện tại đối tượng tiêu xài chính là thanh niên, nhãn hàng đương nhiên không muốn từ bỏ thị trường to lớn như thế này.
Mời Vưu Cầu Cầu vốn là một quyết định táo bạo. Lúc ấy bọn họ có thể mời những người có danh tiếng và địa vị cao hơn Vưu Cầu Cầu, nhưng họ nhìn trúng khí chất kỳ lạ trên người cô. Còn quảng cáo kem đánh răng là tăng thêm lúc sau.
Sự thật chứng minh, bọn họ cược đúng rồi.
Biểu hiện của Vưu Cầu Cầu trong hai phim quảng cáo đều cực kỳ tuyệt vời, độ phối hợp cực cao, hơn nữa kết quả sau bước cắt nối biên tập cũng rất nhiệm màu.
Độ nổi tiếng của bản thân Vưu Cầu Cầu cũng tăng mạnh vào lúc này.
Không chỉ tỏa sáng trong chương trình giải trí, bộ điện ảnh *****ên còn được đề cử Nữ chính xuất sắc nhất, “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” đang nổi thì càng lan rộng ra toàn quốc, khoảng thời gian vừa rồi ai cũng bàn tán về nhân vật Tô Doanh Doanh cô thủ vai.
Phía nhãn hàng muốn nhờ Vưu Cầu Cầu hỗ trợ quay thêm phim tuyên truyền. Khoảng thời gian trước họ đã tăng mạnh quan hệ hợp tác với Vưu Cầu Cầu, hiện tại Vưu Cầu Cầu là người phát ngôn của cả nhãn hiệu.
Thân là người phát ngôn, Vưu Cầu Cầu chắc chắn phải phối hợp những yêu cầu hợp lý trong hợp đồng giống thế này.
Nhãn hàng rất giàu, họ có một tòa nhà mấy tầng, Vưu Cầu Cầu còn nhìn thấy một chiếc xe đại trà mới tinh được vây quanh.
Người phụ trách dẫn Vưu Cầu Cầu tham quan nhìn thấy ánh mắt Vưu Cầu Cầu dừng lại phía bên kia, bèn giải thích cho cô.
“Chúng tôi có hợp tác với bên này.”
“Nếu cô Vưu muốn mua, chúng tôi có thể cho cô giá giảm nội bộ, rất thấp.”
Người phụ trách chỉ thuận miệng nhắc tới, nhưng Vưu Cầu Cầu lại lặng lẽ nhớ kỹ.
Đại trà, mới, có giảm giá.
Xe đại trà của Tiểu Thịnh, cũ, hỏng rồi, đang ở xưởng sửa chữa.
…
Thịnh Thời Quân biết việc Vưu Cầu Cầu đi tham quan sản phẩm của nhãn hàng. Anh đoán bây giờ chắc bên đó cũng đã kết thúc, nên cố ý nhắn tin cho Vưu Cầu Cầu, hỏi cô muốn ăn gì.
Dĩ vãng, Thịnh Thời Quân cả ngày làm việc rồi tăng ca, là vì anh không có việc gì khác. Nhưng từ khi ở bên cạnh Vưu Cầu Cầu, Thịnh Thời Quân lập tức thay đổi, anh sẽ không ở lại văn phòng đến tận khuya. Bởi vì anh đã có điều để bận lòng, có người làm anh muốn thường xuyên gặp mặt, ôm ấp.
Vưu Cầu Cầu bên kia không trả lời, mà trực tiếp gọi điện thoại cho Thịnh Thời Quân:
“Anh xuống lầu đi, em đang ở dưới.”
Lúc ấy Thịnh Thời Quân không làm việc nổi nữa, Vưu Cầu Cầu đang ở dưới lầu công ty?
Thịnh Thời Quân nhanh chóng đi xuống dưới, nhưng mới đầu anh không nhìn thấy Vưu Cầu Cầu. Trong lúc Thịnh Thời Quân tìm kiếm bóng hình Vưu Cầu Cầu khắp nơi, còn định gọi điện thoại hỏi cô ở đâu, một chiếc xe đại trà màu đen mới tinh chậm rãi di chuyển đến trước mặt anh, còn nhấn loa, cửa sổ xe cũng chậm rãi kéo xuống.
Người ngồi ghế lái không phải Vưu Cầu Cầu thì là ai?
Thịnh Thời Quân: ???
Vưu Cầu Cầu đã bắt đầu vẫy tay với Thịnh Thời Quân: “Lên xe đi.” Mời trai đẹp lên xe.
Thịnh Thời Quân cũng biết khu vực này đông người, không tiện dừng xe lâu, cho nên anh kìm lại sự nghi hoặc, ngồi xuống xuống ghế phụ, cài đai an toàn, chỉ huy Vưu Cầu Cầu đỗ xe ở nơi trống trải vắng người.
Rồi Thịnh Thời Quân cũng hỏi ra thắc mắc của mình:
“Xe này là của em?”
“Hay là em mượn ai?
Vưu Cầu Cầu lắc đầu, cười hì hì: “Không phải xe của em, mà là xe của anh.”
Thịnh Thời Quân hơi bất ngờ: “... Xe của anh?”
Vưu Cầu Cầu đưa ra câu trả lời khẳng định, cô còn để Thịnh Thời Quân đổi chỗ với mình, cho anh xem thử anh có thích chiếc xe này không, cảm giác thế nào.
Thịnh Thời Quân mơ mơ màng màng di chuyển từ ghế phụ sang ghế lái.
Xe hoạt động rất tốt, thao tác cũng mượt, ngoại hình cũng là kiểu Thịnh Thời Quân thích.
Anh không tìm được chỗ nào không tốt.
Vưu Cầu Cầu thấy biểu cảm của Thịnh Thời Quân là biết anh đang rất vui: “Không uổng công em cố ý tìm nhân viên nam bên kia hỗ trợ chọn kích cỡ xe.”
Cô đã khảo sát rất kỹ.
Thịnh Thời Quân: “Tặng anh?”
Anh nhìn Vưu Cầu Cầu đang ngồi trên ghế phụ.
Vưu Cầu Cầu: “Không phải xe anh mới đem đi sửa sao, hơn nữa nó cũng cũ rồi.”
Vậy mua luôn một chiếc mới, làm tăng mặt mũi cho sếp Thịnh!
“Có điều…” Vưu Cầu Cầu ngại ngùng cười, cô ghé tai Thịnh Thời Quân, khẽ nói:
“Quẹt bằng thẻ của anh.”
Cô đúng là đã tăng mặt mũi cho sếp Thịnh, nhưng tuy rằng quà là cô chọn, tiền mua lại là của sếp Thịnh.
Cảm ơn sếp Thịnh đã đổi mật khẩu thanh toán thành sinh nhật cô, làm cô tiện mua đồ hơn.
…
Cho dù mua bằng tiền của anh, Thịnh Thời Quân với rất vui vẻ.
Hơn nữa theo anh thấy, cô vốn nên trả bằng tiền của anh.
Đây là số tiền *****ên Vưu Cầu Cầu tiêu sau khi anh đưa thẻ cho cô, số tiền *****ên cô đã tiêu cho anh.
Khóe miệng Thịnh Thời Quân lại cong lên, không ép xuống được.
Anh còn tò mò sao Vưu Cầu Cầu chỉ ra ngoài một chuyến mà đã mua về cho anh một chiếc xe.
Vưu Cầu Cầu nói với anh, nhãn hàng dầu gội có hợp tác với bên ô tô, cô là người đại diện nên được hưởng giá nội bộ, có voucher.
Thịnh Thời Quân: “Voucher 5 tệ?” Voucher giảm 5 tệ khi mua Maserati?
Vưu Cầu Cầu lộ ra biểu cảm “Anh khinh ai vậy hả?”
“100 000 tệ, được giảm 20 000 tệ.”
Thịnh Thời Quân tính thử, giá Vưu Cầu Cầu mua quả thực là giá giảm mạnh nội bộ, cho dù mua rồi bán qua tay cũng kiếm được một khoản lời lớn.
Đương nhiên, có cho tiền anh cũng không bán, vật kỷ niệm tình yêu +1.
Lần này không phải vật nhỏ, không thể bỏ vào tủ sắt chuyên dụng, nhưng anh có thể dùng nó mãi.
Thịnh Thời Quân khen Vưu Cầu Cầu là một cô gái biết tiết kiệm cho gia đình. Sau đó anh lập tức đổi sang chiếc xe Vưu Cầu Cầu mua cho mình, cho dù chiếc xe trước kia đã sửa xong thì tạm thời anh cũng không định dùng.
Vưu Cầu Cầu thấy Tiểu Thịnh thay chiếc xe đại trà mới tinh, bấy giờ cô mới cảm thấy có chút thể diện, tuy rằng phần thể diện này cũng chẳng lớn là bao.
Thẻ Thịnh Thời Quân đưa cho cô có thể mua chiếc xe đắt hơn, nhưng Vưu Cầu Cầu cảm thấy dựa theo tính tiết kiệm của sếp Thịnh, có lẽ một chiếc xe đại trà sẽ hợp với anh hơn.
Sau khi đổi xe mới, Thịnh Thời Quân đặc biệt hẹn những người bạn luật sư của mình ra ngoài.
Những người bạn luật sư: “Sếp Thịnh, ngài muốn đưa chúng tôi đi đâu?”
Bọn đã đi ba vòng quanh các kiến trúc tiêu biểu rồi.
Thịnh Thời Quân: “...” Sao bọn này không biết điều gì hết vậy?
Cuối cùng Thịnh Thời Quân phải tự nói: “Chiếc xe này của tôi, các cậu thấy thế nào?”
Anh đang đợi khen.
Người bạn luật sư nhìn quanh bốn phía: “Bạn gái tặng à?”
Thịnh Thời Quân: “...” Anh chưa hề lộ ra việc mình có bạn gái.
Đối phương còn tiếp tục: “Hơn nữa còn là nghệ sĩ công ty cậu?”
“Tên là gì nhỉ, Vưu Cầu Cầu phải không?”
Thịnh Thời Quân nhìn đối phương với đôi mắt lạnh lẽo, anh bạn luật sư đọc được hàm ý trong đó:
Muốn bị diệt khẩu à?
Thịnh Thời Quân làm sao cũng không ngờ chuyện mình yêu đương lại bị bạn bè phát hiện, anh chưa từng để lộ việc mình có bạn gái, nhưng anh ấy thậm chí đoán được luôn người đó là ai.
“Này mà khó đoán à?”
“Cậu xem phong cách vòng bạn bè của cậu dạo này đi.”
Đều là những câu trích dẫn hoa mỹ, nói gì mà em và thế giới đều đáng yêu, còn kèm theo một vài ảnh phong cảnh và một ít sản phẩm.
Trước kia Thịnh Thời Quân chẳng bao giờ đăng lên vòng bạn bè.
Còn về lý do tại sao anh ấy đoán ra đó là Vưu Cầu Cầu.
Mấy anh bạn luật sư đều nhớ lại cảm giác sợ hãi khi bị Thịnh Thời Quân đè đầu xem phim điện ảnh của Vưu Cầu Cầu.
Tuy rằng phim hay thật, diễn viên cũng tốt, nhưng Thịnh Thời Quân quả thực quá chó.
Tên này phát rồ quá rồi.
Đây không phải là vì tình yêu thì còn là gì khác được.
Thịnh Thời Quân: “...”
Cuối cùng, anh vứt một câu cho bọn họ: “Đừng ra ngoài nói bậy.”
Anh cũng tin tưởng bọn họ không phải loại người không biết giữ mồm giữ miệng.
Mấy anh bạn luật sư không ngờ sau khi Thịnh Thời Quân yêu đương lại thành thế này.
Từ Phaeton thành xe đại trà, anh còn sung sướng.
Trượt giá cũng nhanh thật.
Mấy anh bạn luật sư cảm thấy đúng là đồ bạn gái đưa cũng không nên quá để ý đến giá cả. Nhưng bọn họ không biết, chiếc xe này là bạn gái Thịnh Thời Quân tặng, nhưng trả bằng tiền của chính anh.
…
“Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” ghi được rất nhiều kỷ lục, từ kỷ lục rating để kỷ lục phát sóng Internet, tất cả đều bỏ xa các bộ phim chiếu cùng thời kỳ.
Đây vốn chỉ là một bộ truyền hình ít vốn, nhân sự từ biên kịch đến diễn viên đều không thể xem như nổi tiếng. Trước khi phim phát sóng, người nổi tiếng nhất vẫn là nam diễn viên Trình Lập, Vưu Cầu Cầu chỉ là dân chương trình giải trí. Nhưng sau khi chiếu, bất luận là biên kịch hay diễn viên, danh tiếng của họ đều được nâng lên một bậc lớn.
“Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” đã đánh một trận đẹp, có thể xem như một trong những đứa con có tương lai nhất trong số phim truyền hình vốn ít, giúp những bộ phim khác xây dựng niềm tin.
Không chỉ những phim được đầu tư lớn, phim trường lớn, tiểu sinh tiểu hoa hạng A giá trên trời kết hợp lại mới có thể có rating cao.
Yếu tố quan trọng nhất của một tác phẩm vẫn là bản thân câu chuyện, và việc diễn viên có dốc sức, đạo diễn và biên tập viên có đáng tin cậy hay không.
Phim đầu tư lớn cùng với tiểu sinh tiểu hoa hạng A bị gãy cánh giữa chừng còn ít à?
Thật ra trong lúc Vưu Cầu Cầu quay “Nữ Đầu Bếp, nhờ có “Cô Gái” nên mọi người cũng nhận thức được cô là một diễn viên mới có kỹ năng xuất chúng. Hiện tại thành công nối tiếp thành công, cô cũng biến thành người được chọn của nhiều giải thưởng Nữ chính xuất sắc nhất của mảng phim truyền hình. Sau khi Nữ Đầu Bếp phát sóng, không ít người ngỏ ý hợp tác với cô.
Mà rõ ràng ban đầu khi quay bộ phim này, cô chỉ là một nhân vật nhỏ, tốc độ bay lên khiến người ta đỏ mắt ghen tị.
Số cô tốt quá.
Rất nhiều nữ diễn viên cùng loại hình hoặc cùng tuổi đều tức ngứa răng.
Phim truyền hình kịch bản nhỏ mà đã bùng nổ một đợt, vậy bộ IP lớn, đầu tư lớn “Cốt Trong Cốt” do Vưu Cầu Cầu một người đóng cả hai vai nam nữ chính, chỉ mới thông báo mà đã thu hút không ít người bàn tán sẽ như thế nào?
Tinh Cầu bây giờ nghiễm nhiên đã biến thành fan qua đào tạo. Tuy rằng họ không tham gia biên chế chính thức, kiên trì chơi theo lối tự do, nhưng bất kể là vote hay đề cử Nhãi Cầu nhà mình, họ đã chuyên nghiệp hơn rất nhiều.
Thậm chí chính là vì đi theo lối tự do, vừa ổn vừa nhây cũng là điểm đặc sắc của bọn họ.
Làm fan sự nghiệp của Nhãi Cầu sung sướng quá đi!
Dưới sự chờ mong của Tinh Cầu và phần lớn cư dân mạng, dưới sự kiêng dè của các nữ diễn viên cùng loại hình cùng tuổi, “Cốt Trong Cốt” do Vưu Cầu Cầu đóng đã được đóng máy.
“Cốt Trong Cốt” cũng thấu hiểu tâm trạng muốn sớm ngày được xem của mọi người, thế nên họ đã tung trailer trước.
…
Nhấn mở video, đập vào mắt là cảm giác choáng ngợp.
Mây mù quanh quẩn mờ mờ, có tiên hạc bay múa bên trong, cùng với tiếng tiêu trong trẻo cất cao. Vốn dĩ tiếng tiêu đã mang một cảm giác tiên khí và hiệp khí, phối hợp với Thiên Cung nguy nga lại càng phù hợp.
Trong Thiên Cung, có một người đàn ông mặc áo bào trắng trăng lưỡi liềm, tiên hạc bầu bạn bên cạnh, tuấn mỹ vô song.
Giây tiếp theo, hình ảnh thay đổi, âm nhạc cũng thay đổi từ tiếng tiêu nhàn nhã tiên khí thành tiếng trống trang nghiêm căng thẳng. Người đàn ông vẫn là người đàn ông ấy, nhưng ngoại hình đã hoàn toàn thay đổi.
Chiến bào cùng áo giáp, tay cầm cung, mũi tên mang theo ngọn lửa hừng hực nóng bỏng. Ánh lửa chiếu sáng đôi mắt hắn, bên trong chỉ còn lại sự lạnh lẽo.
Đây là trên chiến trường.
Người đàn ông kéo căng dây cung, mũi tên phóng ra. Ma vật xấu xí trông như ngọn núi lớn đã giết hại không ít thiên bình ở nơi xa bị bắn trúng, nó phát ra tiếng kêu thê lương, ầm ầm sụp đổ.
Chiến thần Địch Cảnh.
Một hàng chữ xuất hiện bên cạnh mặt người đàn ông.
Địch Cảnh lấy xương của mình để làm vật trấn áp ma vương. Nghìn năm sau, phong ấn lỏng đi, đoạn xương cốt trấn áp ma vật có ý thức riêng, hóa thành tinh linh.
Cô gái có một khuôn mặt hình trái tim, má đầy đặn, mặc trang phục hồng nhạt, đang giơ hồ lô đường nhìn đông nhìn tây trên phố xá. Phía sau bỗng vang lên tiếng trẻ con gào khóc.
“Cha, mẹ, chính cô ta đã cướp hồ lô đường của con.”
Cô gái quay ra sau nhìn, là một cặp phu thê mặt mày hung ác cầm cuốc và chổi đuổi theo cô, cô gái vừa chạy vừa xin tha.
Cô không biết đó là cướp.
Nam nữ chính gặp nhau, người đàn ông cầm đao kìm hãm cô gái, đặt dao phay lên cổ cô. Cô gái mặt mũi ngây thơ, còn chớp chớp mắt với hắn.
Muốn chặt xương hầm canh à?
Trên mặt cô gái cũng có một hàng chữ:
Tinh linh xương sườn, Cốt Cốt.
Phần phía sau đều là không khí ngọt ngào.
Cốt Cốt bỗng nhiên xuất hiện từ sau cửa, làm bộ định dọa hắn; Cốt Cốt nâng má quay về phía hắn mà cười, khen hắn đẹp trai; Cốt Cốt nhón mũi chân hôn Địch Cảnh, Địch Cảnh sững sờ, đờ đẫn đứng một chỗ, Cốt Cốt lập tức vỗ đầu cười haha.
Địch Cảnh đan vòng hoa cho Cốt Cốt; nói với Cốt Cốt: “Chờ ta công thành danh toại, ta sẽ cưới nàng.” Ngay sau đó chuyển đến cảnh hắn sắc mặt lạnh lẽo mà ôm Cốt Cốt đi ra khỏi vòng vây; tự tay may áo cưới cho Cốt Cốt…
Chỉ qua vài đoạn ngắn ngủi, hình tượng nhân vật đã trở nên cụ thể hóa.
Cốt Cốt xinh đẹp ngây thơ, nàng có một tấm lòng sắt son. Nàng không hiểu rõ nhiều việc, nhưng lần nào cũng khiến trái tim Địch Cảnh ngọt ngào không thôi.
Địch Cảnh cao lớn uy nghiêm. Thời còn là chiến thần, hắn cho người ta cảm giác bách chiến bách thắng, rất đáng tin cậy. Khi lịch kiếp ở thế gian, hắn lại mang cảm giác bướng bỉnh cô đơn của thiếu niên, dễ dàng bị Cốt Cốt trêu chọc, hơn nữa hắn cũng đáp lại Cốt Cốt.
Xung đột trong hình tượng vào không khí CP cũng xuất hiện.
Khiến người xem không kìm lại được khóe miệng đang bắt đầu điên cuồng nhếch lên.
Sau đó là…
Cốt Cốt mặc áo cưới, ôm Địch Cảnh đầy người là máu, ngẩng mặt lên trời khóc lớn, xung quanh là một mảnh đầy thi thể, da ngựa bọc thây(*). Cốt Cốt mặc áo cưới, đi tìm Địch Cảnh - người đã quay về vị trí của mình. Trải qua trăm nghìn đắng cay, nàng vẫn không nhìn thấy hắn. Chân nhân cao thượng lạnh nhạt nói với nàng: “Hắn sẽ không gặp ngươi, hắn đã quên ngươi rồi.” Nhưng ở một nơi khác, Địch Cảnh vẫn luôn quan sát Cốt Cốt qua Vạn Lý Kính, sắc mặt hắn đầy đau khổ, nhẫn nhịn.
(*) 马革裹尸 da ngựa bọc thây :dùng da ngựa bọc thi thể sau khi chết trên chiến trường, là ẩn dụ cho sự chiến đấu anh dũng
Vừa nãy là ngọt ngào, bây giờ lại là khúc nhạc dạo đau buồn, làm người ta lập tức căng thẳng.
“Yêu chàng, là bản năng của ta, bởi vì ta vốn là một phần của chàng.”
Nhân vật trong video đều biến mất, biến thành một đoạn thoại và nhạc nền.
Ba chữ “Cốt Trong Cốt” cũng hiện ra vào cuối video.
…
Chỉ một trailer mà đã có thể xem như bữa tiệc thị giác, lượng thông tin trong video cực nhiều, nhiều đến mức làm người xem nhất thời không kịp phản ứng.
Phản ứng lại rồi thì bắt đầu cào nôn nóng hào hứng.
Má!
Cái này hấp dẫn quá vậy!