Người anh không nồng mùi rượu, mà nhiều mùi hương của chính anh hơn, mùi hương sạch sẽ và mát lạnh.
Anh nếm nhẹ bánh kem dâu tây, vị còn thơm ngọt hơn trong tưởng tượng; Vưu Cầu Cầu cũng đáp lại người chơi đối địch, chơi trò chơi quan trọng nhất là có tới có lui, như vậy mới thú vị và công bằng.
Cô cho anh bánh kem dâu tây, anh trả cô rượu nho.
Là quả nho lớn chín rục dưới ánh mặt trời.
Đầu Thịnh Thời Quân tỉnh táo hơn bao giờ hết, tỉnh táo đến mức anh có thể nhìn thấy ánh đèn bên ngoài xuyên qua cửa sổ sát đất, chiếu lên mặt Vưu Cầu Cầu.
Trên má cô có những sợi lông tơ li ti như một quả đào mật.
Cô nhìn anh với đôi mắt ươn ướt, trong ánh mắt cô là sự tin tưởng toàn tâm toàn ý.
Lòng Thịnh Thời Quân nhũn ra, anh hỏi Vưu Cầu Cầu: “Có cần anh tháo mắt kính không?” Anh chỉ mắt kính gọng mạ vàng của mình, mời cô tháo mắt kính.
Vưu Cầu Cầu: “Được chứ?”
Mắt cô sáng lên.
Thịnh Thời Quân có thể thấy rõ tất cả suy nghĩ của Vưu Cầu Cầu, cô quả thật còn tơ tưởng lần Thịnh Thời Quân tháo mắt kính xuống ở đồn công an lần đó. Đôi mắt của Tiểu Thịnh rất đẹp, chỉ là kính đã che đi phần lớn vẻ đẹp ấy, chiếc kính gần như là vĩnh viễn gắn liền với anh.
Nhưng tơ tưởng thì tơ tưởng, cô vẫn nhớ anh cận nặng, nên chỉ suy nghĩ trong lòng, không làm đối phương khó xử.
Ai ngờ lần này Tiểu Thịnh lại tự đưa tới cửa.
“Được.”
Thịnh Thời Quân gật đầu đồng ý.
Thế là Vưu Cầu Cầu duỗi tay, thử tháo mắt kính anh.
Mắt kính vừa tháo xuống, Thịnh Thời Quân vẫn hơi không quen, mắt híp lại theo bản năng.
Trong mắt Vưu Cầu Cầu lại là, đôi mắt trong xinh đẹp này lại được thấy ánh mắt trời rồi.
Cô tiếp tục to gan nói với Thịnh Thời Quân: “Em muốn sờ lông mi anh.”
Lông mi của Tiểu Thịnh đen như lông quạ, rất dài, nhưng không quá cong, rất anh tuấn.
Thịnh Thời Quân đồng ý, tay Vưu Cầu Cầu lập tức vội vàng vươn ra.
Có hơi châm chích, đụng vào ngón tay hơi ngứa.
Vưu Cầu Cầu cứ thế mà chơi đùa với lông mi anh. Thịnh Thời Quân chưa từng bị động chạm như vậy, nên cũng hơi không quen. Nhưng anh vẫn ngoan ngoãn để Vưu Cầu Cầu chơi đùa, như một con mèo khổng lồ.
“Nếu em không thích anh đeo kính… vậy anh sẽ tranh thủ thời gian đi mổ laser.”
Đây là quyết định sau khi anh suy ngẫm, nếu anh mổ laser thì có thể không cần đeo kính mọi lúc.
Chỉ cần cô vui.
Vưu Cầu Cầu lắc đầu: “Không phải không thích.” Hoàn toàn là hai cảm giác khác nhau, anh không cần thiết phải làm phẫu thuật vì sở thích của cô, nếu điều đó ảnh hưởng đến cuộc sống của anh thì sẽ tính sau.
Người đàn ông tuổi trẻ cường tráng, làm việc kỹ lưỡng, thậm chí có hơi lạnh nhạt, bây giờ lại bị Vưu Cầu Cầu… chơi đùa trong lòng bàn tay thế này thế kia.
Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình như thể đang bay lên.
Quả nhiên thọ tinh là lớn nhất nhỉ?
Ngay cả khiêu vũ vừa nãy Tiểu Thịnh cũng làm.
Vậy cô…
Vưu Cầu Cầu nóng lòng muốn thử: “Em muốn ngắm… Ngắm cơ ngực.”
Cơ ngực! Cơ ngực!
Thịnh Thời Quân ngớ ra, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
…
Cuối cùng Vưu Cầu Cầu cũng được chạm vào cơ ngực cô nhớ mong ngày đêm. Đồng thời cô nhanh chóng phát hiện lông mi và cơ ngực trước đó đều là quả ngọt, ban đầu mèo khổng lồ giấu đi móng vuốt và hàm răng, đợi cô chơi xong, nó mới lộ ra gương mặt thật sự.
Có điều Thịnh Thời Quân vẫn hỏi ý kiến Vưu Cầu Cầu.
Từ nãy đến giờ Vưu Cầu Cầu đều là người hỏi có được không, bây giờ đến lượt Thịnh Thời Quân.
Vưu Cầu Cầu không từ chối, nhưng có điều cô phải nói rõ trước.
“À thì, thể lực em không tốt.”
Cô không giỏi thể thao, ai cũng hiểu thôi.
Thể lực Vưu Cầu Cầu không tốt, nhưng người chơi đối thủ tốt.
“Cầu Cầu, anh không say.” Anh dịu dàng chỉnh lại mái tóc cô.
“Và… Anh yêu em.”
Bờ môi anh dừng trên lông mi Vưu Cầu Cầu.
Thịnh Thời Quân là một người sống nội tâm, so với hứa hẹn ngoài miệng, anh càng thích dùng hành động thể hiện tình cảm của mình. Hiện giờ anh muốn nói, anh yêu cô.
Thịnh Thời Quân xác định bản thân rất tỉnh táo.
Vưu Cầu Cầu lại cảm thấy mình say rồi, toàn thân cô đều có mùi rượu nho. Loại rượu nho này, hơi dễ nghiện.
Thịnh Thời Quân đã được ăn bánh kem dâu tây mà anh mong mỏi.
…
Ngày hôm sau khi Vưu Cầu Cầu tỉnh lại, cô nằm dài cả người ở đó, cuộc sống không còn gì để lưu luyến, giống như một con cá muối đã được phơi đến mức không làm gì được nữa.
Cơ thể cứ như bị đào rỗng.
Cô cảm thấy mình đúng là cần chút thuốc bổ thận.
Hoàng đế nào dễ làm chứ. Lam nhan họa thủy, cuối cùng cô cũng biết tại sao quân vương không thượng triều sớm rồi.
Có thể dậy nổi sao?
Tiểu Thịnh thật sự rất nỗ lực, rất có ý thức cạnh tranh thị trường, muốn một bước từ ghế Quý phi lên ngôi Hoàng Hậu.
Nỗ lực của anh đã được chứng thực. √
Còn nữa, không làm đôi khi cũng không thoải mái.
Vưu Cầu Cầu cứ như đã giác ngộ, biến thành một nhà triết học.
Thịnh Thời Quân không ở trong phòng, anh đang trong nhà bếp. Có điều Vưu Cầu Cầu vừa tỉnh được một lúc, dường như Thịnh Thời Quân đã nhận ra, bưng đồ vào trong, cũng cắt ngang nhà triết học Cầu chiêm nghiệm.
“Em tỉnh rồi?”
“Ăn chút gì đi.”
Thịnh Thời Quân mặc quần áo ở nhà, eo còn quấn tạp dề đơn sắc. Vòng eo vốn đã nhỏ, quấn tạp dề còn nhỏ hơn.
Nhỏ, nhưng bén.
Không biết tại sao trong đầu Vưu Cầu Cầu lại xuất hiện suy nghĩ này.
Thịnh Thời Quân thoạt nhìn rất vui vẻ, cả khuôn mắt đều lộ ra niềm vui.
Vưu Cầu Cầu lại uể oải ỉu xìu, không muốn nhúc nhích, mất đi lý tưởng: “Không muốn ăn.”
Thịnh Thời Quân hơi nhíu mày, bước đến trước mặt Vưu Cầu Cầu: “Em không thoải mái sao?” Giọng điệu hơi sốt ruột.
Anh dùng mu bàn tay đo nhiệt độ trán Vưu Cầu Cầu, không sốt, trông cũng không như bị bệnh.
Vưu Cầu Cầu chỉ đơn thuần không muốn ăn, cộng thêm mệt mỏi.
Thịnh Thời Quân: “Vậy anh đút em, cháo thịt nạc trứng Bắc Thảo.”
Vưu Cầu Cầu tiếp tục làm mỹ nữ lắc đầu: “Không…” Lời từ chối bỗng tắt đi, bởi vì…
Thơm quá.
Vưu Cầu Cầu bò dậy ngồi dựa vào đầu giường, dùng ánh mắt khát vọng nhìn… cái chén trong tay Thịnh Thời Quân. Đối phương kiên nhẫn xác định chén cháo ấm vừa phải mới đưa đến miệng Vưu Cầu Cầu.
Cháo hầm đặc sệt, rất mềm, trứng Bắc Thảo và thịt bằm trộn đều trong cháo trắng một cách hoàn hảo.
Rất ngon.
Thế là, Vưu Cầu Cầu không muốn ăn lại ăn một chén còn muốn ăn tiếp. Tổng cộng cô ăn ba bát to, cộng thêm bánh bao thịt, bánh quẩy, và dưa muối.
Cảm giác được người khác chăm sóc, há miệng là được ăn như thể không có tay chân này cực kỳ sướng.
Vưu Cầu Cầu vui tít cả mắt.
“Sau này em cũng có thể như thế này sao?”
Tuy rằng hiện tại Thịnh Thời Quân rất dịu dàng, nhưng nghĩ đến tính khả thi của chuyện này, anh vẫn đánh thức Vưu Cầu Cầu.
“Không hiện thực, em sẽ béo lên tròn như quả bóng đấy.” Ăn theo kiểu này, cô sẽ béo thành một quả bóng thật.
“Đạo diễn Cát Tiên sẽ không tha cho em.”
Cho dù vì nhân vật, Vưu Cầu Cầu cũng không thể luôn nằm dài cho người ta đút ăn.
Vưu Cầu Cầu: _(:з” ∠)_
Cô còn muốn tiếp tục triết học một lát, nhưng triết học không nổi, hôm qua ngủ không đủ, bây giờ lại buồn ngủ rồi.
Ngáp một cái.
Thịnh Thời Quân thu dọn đồ cho cô, đắp chăn cho cô. Khóe môi anh cong lên: “Ngủ đi.” Anh ở bên cạnh cô.
…
Ngày sinh nhật của Vưu Cầu Cầu vừa phong phú vừa bận rộn, xem khiêu vũ, cũng đã ra tay với cơ ngực. Mỗi ngày cô đều đổi trắng thay đen, ôm bạn trai ăn ngủ, ngủ ăn.
Rất vui sướng, quả thực là cuộc sống lý tưởng.
Thi Tĩnh đã từng đi tìm Vưu Cầu Cầu: “Đừng ngủ nữa, dậy high đi!”
Vưu Cầu Cầu: … High không nổi.
Cô còn kể cho Thi Tĩnh nghe hiện giờ cô đang sướng cỡ nào, ngay cả ăn cơm cũng có người đút.
Thi Tĩnh bỗng bị nhét một ngụm cơm chó.
Cô và Thịnh Thời Quân cũng xem như người quen, bởi vì lúc quay “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” anh gần như sống ở đoàn phim.
Người này thoạt nhìn rất sang, rất có khí chất làm sếp, tuy rằng sau này cũng chứng thực anh thật sự là con nhà giàu. Nhưng Thi Tĩnh hoàn toàn không tưởng tượng nổi hình ảnh sếp Thịnh hiền huệ làm việc nhà, còn đút cơm cho Vưu Cầu Cầu.
Chậc.
Toàn thân Thi Tĩnh đều chua lè, nhưng cô ấy vẫn chúc phúc chị em cây khế của mình, đương nhiên ngoài miệng vẫn phải trêu chọc một câu.
“Cậu lười như vậy, sao không treo một cái bánh khổng lồ trên cổ luôn đi?”
Vưu Cầu Cầu không biết treo bánh khổng lồ trên cổ là sao, Thi Tĩnh bèn kể chuyện cho Vưu Cầu Cầu.
Lúc nhỏ cô ấy nghe cha mẹ kể, có một con thú nhỏ, mẹ nó phải xa nhà, bèn chuẩn bị đồ ăn một tháng cho nó. Bởi vì con thú quá lười, mẹ nó treo bánh lên cổ nó, con thú chỉ cần cúi đầu là có thể ăn.
Qua nửa tháng, con thú ăn hết nửa cái bánh trước mặt. Nhưng bởi vì lười hoạt động, nó lười xoay cái bánh sau gáy ra trước, cuối cùng chết đói.
Nghe xong câu chuyện này, Vưu Cầu Cầu trầm mặc.
Thi Tĩnh: “... Biểu cảm này của cậu, là khát khao đúng không?”
Đúng là Vưu Cầu Cầu lộ ra biểu cảm khát khao. Trên cổ treo một cái bánh lớn gì đó, nằm là ăn được rồi.
Nhưng cô cũng chỉ suy nghĩ mà thôi.
Mấy ngày nay Vưu Cầu Cầu thật sự rất vui sướng, nhưng cô lại nói với Thịnh Thời Quân: “Tiểu Thịnh, cũng không cần quá nỗ lực.”
Cái ghế Hoàng Hậu cho anh đấy, nỗ lực quá cô không chịu nổi, hoàng đế là cô đây chắc cũng sẽ không có thêm mỹ nhân phi tử nào, mới một người như vậy mà cô đã không đỡ nổi rồi.
Với cả, thật sự không thể khiêu vũ thêm một lần sao?
Đối phương tạm thời giả câm giả điếc, đồng thời thông báo cô sắp phải đi công tác.
“Anh đã đóng gói đồ ăn cho em rồi, ở đoàn phim đóng phim cũng phải chăm sóc tốt cho bản thân. Anh sẽ thường xuyên đến thăm em. Có gì liên lạc qua điện thoại.”
Nỗ lực… Chuyện này cũng không kiểm soát được.
Thịnh Thời Quân dang hai tay ra.
Anh cũng muốn ở cạnh Vưu Cầu Cầu cả ngày, nhưng chuyện này không thực tế, Vưu Cầu Cầu còn phải tiếp tục đóng phim điện ảnh.
Vưu Cầu Cầu không thể xem nam yêu phi khiêu vũ lần nữa thì hơi thất vòng, nhưng cô vẫn ôm lấy anh, vỗ lưng anh.
Thịnh Thời Quân cúi đầu trán kề trán với cô.
…
Bộ phim “Ngô Hoàng” nhận được rất nhiều sự chú ý, nhưng quá trình quay hoàn toàn không cho phía truyền thông chụp được bức ảnh nào hữu dụng. Họ chỉ có thể chụp được bạn trai của nữ chính Vưu Cầu Cầu, hoàng tử thảo nguyên Thịnh Thời Quân.
Thịnh Thời Quân thường xuyên đến đoàn phim, hơn nữa lần nào đến cũng mang theo bao lớn bao nhỏ đồ ăn.
Mang cho bạn gái, cho các diễn viên và nhân viên công tác khác trong đoàn phim.
Thỉnh thoảng Vưu Cầu Cầu cũng ra ngoài đón anh, việc *****ên hai người làm sau khi gặp mặt chính là ôm một cái, sau đó nắm tay nhau cùng đi.
Tình cảm của bọn họ đến giờ vẫn rất ổn định.
Là kiểu ngọt ngào không thêm đường hóa học nhân tạo, hai người không cố ý ôm ấp, thể hiện tình cảm ở những sự kiện công khai, chỉ giống như một cặp đôi bình thường.
Tuy rằng Thịnh Thời Quân rất đẹp trai, trẻ tuổi, lúc sau còn lộ ra gia cảnh rất tốt, bản thân anh cũng có bản lĩnh, nhưng anh chưa bao giờ có tin đồn tình yêu với ai khác.
Đội ngủ fan CP của hai người cũng không nhỏ, mỗi ngày bọn họ đều vui vẻ chờ đợi paparazzi phát bánh ngọt mới. Ngày nào paparazzi cũng ngồi canh tin tức lớn, ý họ là tạo hình diễn viên chính bộ phim Ngô Hoàng” này nọ, không ngờ lại không chụp được bất cứ cái gì. Cuối cùng chẳng những biến thành bánh gato tại chỗ, mà còn biến thành người vận chuyển bánh ngọt.
Paparazzi: “...” ???
Bọn họ còn là paparazzi nữa không!
Không làm nữa không làm nữa, vị trí paparazzi này ai thích làm thì làm đi.
Mỗi lần gặp phải Vưu Cầu Cầu đều bị lạc đề.
Chẳng qua fan CP của Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân vừa ngọt ngào vừa biết nói chuyện, lời khen bay đầy trời. Paparazzi trước giờ đều bị mắng, không ngờ có một ngày còn bị khen, thế là ngoài miệng thì ghét bỏ bảo không chụp, nhưng lần nào cũng sẽ chụp và đăng ảnh lên.
Trong lòng Tinh Cầu đã công nhận con rể Thịnh Thời Quân.
Khiêm tốn không gây chuyện, cũng không thể không công nhận anh đối xử rất tốt với Vưu Cầu Cầu.
Hơn nữa…
Thịnh Thời Quân thành con rể của họ, vậy thì bỏ bốn lên năm, bọn họ cũng cùng cấp bậc với bố của sếp Thịnh rồi đúng không?
Chính là kiểu trùm ngành chăn nuôi, có trại riêng, nằm trong bảng tỷ phú ấy.
Vừa nghĩ đã thấy sướng rồi.
Không ngờ địa vị có thể tăng lên như vậy.
…
“Ngô Hoàng” cuối cùng cũng đóng máy, bắt đầu sản xuất, tuyên truyền, xác định ngày công chiếu dưới sự chờ mong của cư dân mạng và Tinh Cầu.
Trailer cũng được tung ra. Độ khó tính về cái đẹp của đạo diễn Cát Tiên khỏi phải bàn, hoàng cung nguy nga, cung nữ trang phục hoa lệ, ngay cả tỉ lệ màn ảnh cũng được chú trọng.
Nhân vật Vưu Cầu Cầu đóng trong phim là nữ đế, nhưng là một nữ đế tươi tắn đầy vẻ thiếu nữ chơi bắt bướm với cung nữ, không có nhiều nét trang nghiêm của một nữ đế. Ngược lại, vai hoàng thúc trầm ổn của Thôi Kiến Nam lại có vẻ thâm sâu khó lường, hoàng đế nước láng giềng thì càng đầy dã tâm, hoàng tử nước láng giềng tựa hồ cũng có âm mưu riêng…
Dường như tranh đoạt quyền thế chỉ là chuyện của cánh mày râu.
Trailer vừa tung ra đã dấy lên rất nhiều lời bàn tán.
“Cảm giác rất hay, hình như là phim đấu trí!”
“Diễn xuất của các diễn viên đều rất tốt, tôi cực thích tổ hợp thế này!”
Đây là những bình luận có hứng thú với bộ phim, ngoài ra còn có cư dân mạng cố ý nhắm đến Vưu Cầu Cầu.
“Vưu Cầu Cầu trong phim chỉ là một công cụ? Cảm giác nhân vật có hơi yếu đuối, hơn nữa trông nữ đế rất có thể là kiểu người yêu đương mù quáng, sẽ không xảy ra chuyện xấu gì chứ?”
“Mấy người cổ vũ Vưu Cầu Cầu diễn nữ chính của đạo diễn Cát Tiên đi đâu hết rồi? Bây giờ nói sao đây, tôi thấy nhìn cũng không ra được bao nhiêu phần trăm từ trailer. Cứ tâng bốc cho nhiều vào, hahahaha.”
Đương nhiên, bình luận trào phúng bất thiện cuối cùng kia, không cần Tinh Cầu phản bác, những người khác đã hỗ trợ phản bác.
Vai của Vưu Cầu Cầu là nữ chính, điều này không thể nghi ngờ.
Không được chế giễu.
Có điều thật ra cho dù là Tinh Cầu, xem trailer xong cũng cho rằng vai của Vưu Cầu Cầu trong “Ngô Hoàng” chính là một công cụ dùng để thúc đẩy cốt truyện.
Rốt cuộc, giữa một đám đàn ông khôn ngoan sắc sảo, một nữ đế non nớt hoàn toàn không đáng xem, hơn nữa hình như thiết lập nhân vật có vẻ hơi yêu đương mù quáng.
Trong trailer, nữ đế do Vưu Cầu Cầu đóng muốn thành hôn với hoàng tử nước láng giềng, một lòng muốn gả cho hắn. Mặc dù nước láng giềng và quốc gia của nữ đế đang trong trạng thái đối địch, hơn nữa lão hoàng đế nước láng giềng muốn thâu tóm quốc gia của nữ đế.
Bất luận thế nào, việc Vưu Cầu Cầu có thể đóng “Ngô Hoàng” đã là một bất ngờ với Tinh Cầu, điều này có nghĩa rằng Cầu Diễn Xuất đã được công nhận.
Còn về hình tượng nhân vật có phải yêu đương mù quáng, hay phần lớn cảnh diễn là công cụ thúc đẩy cốt truyện, với Tinh Cầu đều không quan trọng, đó là sắp xếp của biên kịch.
Có thể ở bên cạnh đạo diễn, diễn viên và các tiền bối ưu tú lâu như vậy, đã là thu hoạch rất lớn với Nhãi Cầu; còn bọn họ sẽ thu hoạch một Cầu Nữ Đế xinh đẹp giữa màn hình.
Có người trào phúng rằng không chừng cảnh của Vưu Cầu Cầu không có bao nhiêu, có người nói hình như nữ đế này của Vưu Cầu Cầu là đứa yêu đương mù quáng làm người ta không thích nổi, nhưng không một ai nói Vưu Cầu Cầu khó nhìn.
Ỷ đẹp làm ác (*), chính là chỉ cô.
(*) Nguyên văn 恃美行凶: Chỉ những cô gái có ngoại hình đẹp, được nhiều chàng trai theo đuổi. Nhưng những cô gái này kiêu căng, giả, tạo, đôi khi còn cố ý đẩy người khác vào nguy hiểm.
Cầu Nữ Đế trong thường phục vàng sáng bắt bướm rất đẹp, Cầu Nữ Đế ăn mặc lộng lẫy quý giá trên cung điện cũng rất đẹp.
Giữa các bình luận tranh cãi, “Ngô Hoàng” công chiếu.
Tinh Cầu sẽ không nhiều lời, bọn họ dùng hành động - mua vé phim, kéo theo một đám bạn bè thân thích xung quanh, đến rạp phim ủng hổ Nhãi Cầu của mình.
Thịnh Thời Quân cũng hoá thân thành tên cuồng giới thiệu.
Dữ dội đăng bao nhiêu bài vào vòng bạn bè, cả công ty bao gồm nhân viên và bạn bè thân thích cũng được anh bao trọn vé.
Bạn bè luật sư của Thịnh Thời Quân còn không cần anh cố ý đi tìm, là đã gửi ảnh chụp màn hình đặt vé làm chứng cứ.
“Sẽ đi xem, yên tâm!”
Cho nên thật sự không cần động tay đè đầu giới thiệu nữa.
Lần trước Thịnh Thời Quân đè đầu giới thiệu thật sự đã dọa anh ấy sợ rồi. Nhưng cũng không thể xem như Thịnh Thời Quân ép anh ấy đi, bởi vì… Anh ấy cũng rất muốn xem.
Bị người khác nhìn thấu suy nghĩ - Thịnh Thời Quân: Mặt không đỏ, tim không đập.
Xem là được rồi.
Trong mắt Thịnh Thời Quân, phim điện ảnh của bạn gái là đỉnh nhất!
Lần này Thịnh Thời Quân không giống lần trước “Cô Gái” chiếu, muốn hẹn Vưu Cầu Cầu xem phim, phải ngồi cách cô mấy hàng ghế, kèm theo mấy chục cái bóng đèn. Ở bên nhau và công khai hẹn hò tốt ở chỗ này, có thể quang minh chính đại đến rạp chiếu phim, ngồi sánh vai cạnh nhau.
Hai người cố ý chọn suất chiếu đầu của phim “Ngô Hoàng”, Thịnh Thời Quân giúp Vưu Cầu Cầu cầm bắp rang và Coca.
Có người nhận ra đôi tình nhân có giá trị nhan sắc quá cao này, nhưng mọi người nhận ra thì nhận ra, không ai đến quấy rầy bọn họ, chỉ lộ ra một nụ cười thân thiện, để bọn họ có được một buổi hẹn hò vui vẻ.
Thịnh Thời Quân cũng nhận ra điều này, anh quay về phía các cô ấy gật đầu, tỏ vẻ cảm ơn.
…
Lữ Vy cố ý canh chừng suất chiếu đầu “Nữ Hoàng”. Làm một trong mấy chục thành viên *****ên trở thành fan Vưu Cầu Cầu, cô đã là người quản lý fanclub Vưu Cầu Cầu từ rất sớm, hiện tại đã thuộc tầng quản lý.
Bản thân Lữ Vy cũng không ngờ nữ nghệ sĩ lúc ấy mình theo dõi chỉ vì cảm thấy này vừa xinh đẹp và thú vị hài hước, lại có thể tiến xa như vậy, nhanh chóng nổi lên trong thời gian chưa đầy hai năm, hiện tại đã là nữ chính trong điện ảnh của đạo diễn Cát Tiên.
Rất có cảm giác nuôi dưỡng thành công.
Lúc xem “Cô Gái”, Lữ Vy tự mình đi, độc thân. Lần này xem “Nữ Hoàng”, cô ấy đến cùng bạn trai. Bạn trai cô ấy cũng là Tinh Cầu, hai người quen nhau khi trò chuyện về Nhãi Cầu, rồi bất ngờ phát hiện cả hai sống cùng thành phố, thường xuyên qua lại bèn gặp mặt, tiếp xúc mấy tháng thì xác định quan hệ.
Bạn trai phương diện nào cũng tốt, rất xứng đôi với Lữ Vy, quan trọng là hai người đều thích Vưu Cầu Cầu.
Điện ảnh bắt đầu, cả rạp tối dần, Lữ Vy và bạn trai cũng ngừng nói chuyện.
Mở đầu bộ phim giải thích nhanh chóng quan hệ của các nhân vật.
Ninh Quốc có minh quân, bá tánh an cư lạc nghiệp, quốc gia nhanh chóng phát triển. Quân vương trẻ tuổi của Ninh Quốc tràn đầy ý chí chiến đấu, muốn đưa Ninh Quốc lên cao một bước, nhưng lại bị ám sát trên đường đi tuần tra. Quốc Vương Ninh Quốc qua đời tại chỗ, chỉ để lại Hoàng Hậu đang mang thai.
Quốc vương Ninh Quốc không có con nối dõi, Hoàng Hậu sinh ra một nàng công chúa, rồi cũng vì quá mức đau lòng mà từ bỏ thế gian không lâu sau đó.
Nàng công chúa vẫn còn lại trẻ con, chính là giọt máu cuối cùng của quốc vương.
Dòng máu trực hệ quốc vương Ninh Vương chỉ còn lại một bé gái, huynh đệ thì còn một em trai, là Hiền vương do Thôi Kiến Nam thủ vai. Hiền vương giống với quốc vương - có học vấn và năng lực, là trợ thủ đắc lực của quốc vương Ninh Quốc.
Có triều thần muốn ủng hộ Hiền vương kế thừa ngai vàng của huynh trưởng, nhưng nhóm lão thần trung thành với dòng chính, đứng đầu là Đế sư và Tả tướng, đã kiên quyết phản đối.
Hiền vương bèn thuận thế đồng ý thỉnh cầu của thái hậu, nguyện làm hiền thần, phụ tá cho nữ nhi huynh trưởng vững vàng trên ngôi vị Hoàng đế.
Mười mấy năm trôi qua, nữ đế đã từ một đứa trẻ chỉ biết há miệng khóc, biến thành một nữ tử thùy mị nết na, vừa xinh đẹp vừa thông minh, cả ngày chỉ biết hoàng thúc với hoàng thúc. Hiền vương luôn nói nàng không đoan trang, không có tư thái nữ đế.
“Ở trước mặt hoàng thúc còn cần tư thái gì chứ, hoàng thúc là người thân của con mà.” Vừa nói vừa lắc lắc tay áo Hiền vương làm nũng. Hiền vương nhìn nàng, liên tục lắc đầu, nhưng thái độ rõ ràng là cưng chiều.
Quan hệ của đôi chú cháu này cực kỳ tốt, đối với nữ đế, Hiền vương vừa là thầy, vừa là bạn.
“Bệ hạ, mau đến đây, ở đây có con bướm này.”
Cung nữ nơi xa gọi nữ đế, nữ đế vừa rồi còn đang làm nũng đã chạy như bay ra ngoài.
Khúc mở đầu rất vui vẻ, nữ đế hoạt bát ngây thơ, Hiền vương vô cùng yêu thương nữ đế. Sau đó, nữ đế vừa mới chạy đi, Hiền vương nhìn nàng với vẻ bất đắc dĩ, mật thám đến báo cáo.
Xảy ra chuyện rồi.
Có bá tánh đào được một khối đá lớn ở bờ sông, phía trên viết những chữ mơ hồ linh tinh như Ninh Quốc vong.
Cảnh báo từ trên trời rơi xuống, lời đồn nổi lên khắp nơi. Bá tánh bắt đầu trở nên sợ hãi, Hiền vương vừa làm người trấn áp đồn đãi, vừa gấp rút đi tìm thầy tế.
Thầy tế tính ra.
“Đây là cảnh báo của tổ tiên cho Ninh Quốc chúng ta. Ninh Quốc sắp có đại nạn, nếu không chủ động hòa giải, có thể thật sự sẽ mất nước.”
Người bên cạnh hỏi: “Vậy phá giải thế nào?”
Thầy tế: “Liên hôn… Nữ đế phải liên hôn.” Còn là liên hôn với hoàng thất địch quốc.
Tất cả trọng thần đều nhìn về phía thiếu nữ non nớt hiện đang là nữ đế ngồi ở trên cao kia.
Hiền vương để lại một câu “Hồ nháo”, tức giận phất tay áo rời đi.
Ông luôn rất hiền lành, cho dù thân phận cao quý, có địa vị cao, vừa là chú ruột của nữ đế vừa nắm quyền cao, nhưng đến nay rất ít nổi giận, tình huống phẫn nộ thế này vô cùng ít.
Các trọng thần đều bị dọa sợ, nữ đế đuổi theo ông.
Hiền vương nói với nữ đế: “Ta đã hứa với hoàng tẩu hoàng huynh sẽ chiếu cố con thật tốt. Con là nữ đế Ninh Quốc chúng ta, trời sinh cao quý, sao có thể đi liên hôn với địch quốc? Đây nhất định là âm mưu.”
Ông không thể nào để cháu gái đi liên hôn.
Nữ đế chần chờ: “Nhưng mà, đại thần và bá tánh…”
Diệt quốc ngôn luận lan truyền xôn xao, nếu không làm theo lời thầy tế, làm sao có thể ổn định sự lo sợ của họ?
Hiền vương nói với nữ đế cứ yên tâm giao cho ông, ông có cách.
Nhờ vào uy danh nhiều năm, Hiên vương quả thật đã ép diệt quốc ngôn luận xuống tạm thời, nhưng không ít người vẫn cứ nhìn nữ đế, muốn nói lại thôi.
Lễ vu lan, nữ đế muốn tranh thủ không khí náo nhiệt, ra cung nghe ngóng đánh giá của bá tánh với nàng, có thật sự lạc quan như lời hoàng thúc nói không.
Nàng gặp được một người đàn ông giúp nàng lấy xuống chiếc đèn kiểu nàng thích, hắn mặc y phục đen, vô cùng anh tuấn.
“Cô nương cầm chắc nhé.”
Hắn cười với nàng, trả tiền, bước vào giữa đám đông.
Nữ đế cầm đèn nhìn bóng dáng người đàn ông, thất thần.
Khán giả biết nàng đã nhất kiến chung tình với hắn.
Rất nhanh, nữ đế lại nhìn thấy người đàn ông đó. lần này hắn xuất hiện ở đại điện với thân phận hoàng tử địch quốc.
Ninh Quốc và Ô Nhã Quốc luôn trong trạng thái đối địch. Điềm xấu từ trên trời rơi xuống, thầy tế xác nhận nữ đế phải liên hôn với Ô Nhã Quốc, mà lúc này Ô Nhã Quốc lại bắt đầu giao hảo với Ninh Quốc.
Vị hoàng tử địch quốc đến đây cũng không được hoàng đế ưa thích ở Ô Nhã Quốc, nhưng nữ đế lại mê mẩn hắn.
Nàng chủ động đến tìm Hiền vương, tỏ vẻ mình muốn gả cho hắn.
Hiền vương: “Con là nữ đế, sao có thể gả cho hắn? Vậy thì còn ra thể thống gì nữa?”
Nữ đế: “Vậy thì con cưới hắn!”
“Hoàng thúc, con thích hắn, lần đầu nhìn thấy con đã thích hắn. Bản thân hắn cũng không được hoàng đế Ô Nhã Quốc thích. Vậy dưỡng hắn ở hậu cung của con thì có ảnh hưởng gì đâu?”
“Con là nữ đế. Người đã nói, con muốn cái gì đều được mà.”
“Hơn nữa đây cũng xem như liên hôn.”
Nữ đế trước giờ luôn nghe lời, lần này lại cố chấp, quật cường lạ thường, thậm chí nàng còn muốn quỳ xuống trước mặt Hiền vương.
Lấy thân phận cháu gái.
Hiền vương tránh không gặp nữ đế, nhưng cũng không thể thờ ơ để nàng giày xéo thân thể mình, thế nên ông chỉ có thể gật đầu đồng ý.
Nữ đế và hoàng tử Ô Nhã Quốc sắp thành hôn.
Màn hình bỗng tràn ngập cảm giác căng thẳng, tựa như núi mưa sắp đổ, đúng như Hiền Vương đã dự đoán và khán giả cũng mường tượng, hoàng tử Ô Nhã Quốc không hề đơn giản như vậy. Từ lần gặp gỡ *****ên với nữ đế, khiến nàng rung động, tất cả đều được tính toán kỹ lưỡng.
Hắn không yêu nàng.
Cái hắn yêu là quyền lợi.
Nữ đế giống như một cô gái bình thường chìm đắm trong tình yêu. Đối mặt với cô gái trong mắt trong là đều là mình, hoàng tử Ô Nhã Quốc cũng tự nhận bản thân đã rung động.
Biểu hiện của sự rung động này là khẩn cầu phụ hoàng.
“Sau khi thành công, tha cho nàng ấy một mạng.”
Tha cho nàng một mạng, nàng vẫn là thê tử của hắn. Sau khi mất nước, nàng không còn nữ đế, chỉ là một nữ tử bị nhốt trong thâm cung sâu thẳm, sinh con đẻ cái cho hắn sau khi đất nước nàng diệt vong.
Hắn cảm thấy bản thân đã rất nhân từ.
Đêm thành hôn, hoàng tử Ô Nhã Quốc trước mặt nữ đế vẫn dịu dàng như nước, thề non hẹn biển. Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức phát động chính biến, lộ ra bộ mặt thật.
Cùng lúc ấy, hai đội quân khác cũng xuất hiện.
Một đội quân do Hiền Vương thống lĩnh, đội còn lại trung thành với nữ đế.
Hiền Vương từ trước đến nay luôn xuất hiện trước khán giả với hình ảnh một hoàng thúc nhân từ, hiền hòa, nhưng thực chất, ông đã âm mưu tạo phản từ rất lâu và cũng từng bước thực hiện. Chính ông là người đứng sau vụ ám sát hoàng huynh – phụ hoàng của nữ đế, nhưng do sức mạnh của nhóm lão thần ủng hộ dòng chính, ông buộc phải nhẫn nhịn hàng chục năm trời.
Hiền vương biết âm mưu của hoàng tử Ô Nhã Quốc, và định thừa cơ "bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ chực chờ sau mổ sau.". Những năm qua, ông đã bào mòn quyền lực của Thái hậu, đoạt lại binh quyền, thay thế các trọng thần bằng người của mình. Nhưng điều ông không ngờ tới là nữ đế từ lâu cũng đã âm thầm bồi dưỡng lực lượng riêng.
Dùng hết tâm cơ, thậm chí tính cả dã tâm của Ô Nhã Quốc, nhưng cuối cùng, hóa ra ông mới là "ve sầu," còn nữ đế chính là "chim sẻ."
…
Đội quân của Hiền Vương phần lớn quay lưng, chuyển sang trung thành với nữ đế.
Lực lượng quá chênh lệch, chiến thắng của nữ đế đã rõ như ban ngày.
“Con ả giả tình giả nghĩa này, không ngờ tất cả đều là giả vờ!”
Mắt thấy quân lính của mình sắp sụp đổ, hoàng tử Ô Nhã Quốc mất hết bình tĩnh, gương mặt vốn tuấn tú giờ trở nên méo mó.
Nữ đế thân mặc áo bào cưới đỏ rườm rà, một kiếm đâm xuyên qua trái tim cung nữ phản bội bên cạnh nàng. Từ trước đến nay, đều là ả lén truyền tin cho hoàng tử Ô Nhã Quốc, bao gồm sở thích của nàng, khi nào nàng ra ngoài.
Máu đỏ tươi bắn lên mặt nàng, làm gương mặt diễm lệ kia bỗng có thêm nét đẹp quỷ dị.
Nàng nhìn hoàng tử Ô Nhã Quốc khổ sở, ánh mắt không còn chút tình yêu và thẹn thùng, môi đỏ khẽ mở.
“Ngươi cũng luôn giả tình giả nghĩa với ta, dựa vào cái gì mà yêu cầu ta thật lòng với ngươi.”
Sau đó, trong sự kinh ngạc của hoàng tử Ô Nhã Quốc, nàng dùng tay lau vết máu trên mặt.
“Hoàng thúc còn gì muốn nói không?”
Nữ đế nhìn về phía Hiền vương.
Hiền vương như thể già đi mười tuổi, ông cười khổ, lắc đầu: “Không có.”
Ông thua rồi, ông nhận.
Nữ đế nâng kiếm, tất cả mọi người đang chờ hiệu lệnh của nàng. Nàng nhắm mắt lại, trầm ổn cất tiếng:
“Giết-”
Thiên tử phẫn nộ, thi thể ngàn dặm.
…
Lữ Vy không ngờ cốt truyện sẽ như thế này, cô ấy hoàn toàn kinh ngạc.
Kinh ngạc vì quá hay.
Ban đầu, nữ đế Vưu Cầu Cầu đóng ngây thơ hoạt bát. Dựa theo trailer, Lữ Vy cũng cho rằng đây là cuộc tranh quyền của cánh mày râu, không ngờ cuối cùng lại là kết quả thế này. Nữ đế mới là Boss to nhất, tất cả biểu hiện trước đó đều là giả heo ăn thịt hổ!
Nếu nói hoàng tử Ô Nhã Quốc có vấn đề, điều này hợp tình hợp lý, mọi người đại có chuẩn bị ngay từ đầu. Hiền vương muốn mưu phản đoạt quyền, tuy rằng thân phận rất phù hợp, nhưng vì Thôi Kiến Nam diễn quá tốt, từ đầu Hiền vương đã che giấu quá sâu, không đến cuối thì hoàn toàn không lộ dấu vết, chỉ khiến người xem cảm thấy đây là một hoàng thúc tốt.
Thoạt nhìn ông cũng toàn tâm toàn ý phụ tá nữ đế, say này chân tướng bại lộ, làm mọi người biết ông là một người có dã tâm, có một cảm giác kinh ngạc không ngờ tới.
Thế thì, Vưu Cầu Cầu giả heo ăn thịt hổ, mới thật sự tuyệt vời.
Một bộ điện ảnh tranh quyền xuất sắc. Khi Vưu Cầu Cầu dùng lau đi vết máu trên mặt, ánh mắt đó trực tiếp làm cánh tay Lư Vy nổi da gà.
Đến khi xem xong còn có cảm giác chưa thoát ra được.
“Vưu Cầu Cầu đẹp quá đi, kỹ thuật diễn xuất sắc!”
Sau khi kết thúc phim, Lữ Vy nghe thấy nữ sinh ngồi phía trước đang nhỏ giọng thảo luận với bạn đồng hành.
Bộ phim rất hay, tiến hành từng tầng từng lớp, chi tiết nhỏ thúc đẩy chi tiết lớn, không đến cuối cùng thì không biết rốt cuộc đây là gì, xuất sắc đến mức nào.
Tất cả diễn viên đều diễn cực kỳ tốt, nữ đế giả heo ăn thịt hổ mà Vưu Cầu Cầu thể hiện thì càng bùng nổ.
Lữ Vy nói với bạn trai: “Đợt này lại sắp có thêm nhiều Tinh Cầu rồi.”
Suy đoán của cô ấy hoàn toàn không sai, sau khi điện ảnh công chiếu, rất nhiều người được giới thiệu mà vào rạp, lúc ra lập tức thành Tinh Cầu.
…
Các cư dân mạng xem phim xong gấp không chờ nổi, bước lên ứng dụng mạng xã hội: “Ai nói Vưu Cầu Cầu trong phim là công cụ thúc đẩy cốt truyện? Cô ấy là nữ đế có một không hai, là nữ đế điện hạ!”
Giai đoạn đầu nên ngủ đông ở ẩn, nữ đế Vưu Cầu Cầu diễn hoàn toàn là một cô bé ngây thơ, hồn nhiên, trẻ con, thích cười đùa. Trước mặt hoàng thúc là thân nhân, ánh mắt nàng đầy vẻ ỷ lại; đối mặt với người trong lòng - hoàng tử Ô Nhã Quốc, hình ảnh cô gái nhỏ chìm trong bể tình, có vui có sầu, cũng rất sống động.
Cùng chính là vì giai đoạn trước diễn quá sâu, nên khi khán giả của góc nhìn của Thượng Đế (*) biết có lẽ hoàng tử Ô Nhã Quốc chẳng phải người tốt gì, hoàng thúc cũng tận tâm tận lực khuyên bảo nữ đế, nhưng nữ đế vẫn khư khư cố chấp, làm con thiêu thân lao đầu vào lửa tình, khán giả thật lòng tức giận.
(*) Còn gọi là góc nhìn của người thứ ba (người kể chuyện), góc nhìn trần thuật.
Nhưng đến cuối cùng, bọn họ phát hiện, tất cả đều là giả.
Boss lớn thật sự là nữ đế, nàng chơi đùa với tất cả mọi người, bản thân từ đầu đến cuối đều rất tỉnh táo. Nàng và cựu thần đã bày một ván cờ lớn từ nhiều năm trước, âm thầm thu nạp quyền binh.
Hình tượng yêu đương mù quáng cũng là thủ đoạn làm những người còn lại mất cảnh giác, ngay cả hoàng thúc có tâm cơ rất sâu đã ở ẩn đủ lâu, cũng bị lừa bởi vẻ ngoài giả vờ của nàng. Về thủ đoạn, không phải ông không bằng nữ đế, thậm chí có lẽ còn lợi hại hơn.
Nhưng ông thua ở chỗ quá tự tin, luôn cảm thấy nàng không có uy ***** gì với mình.
Song, một cô gái sinh ra trong nhà đế vương, từ nhỏ đã được ngồi lên vị trí cao nhất, sao có thể là một đứa ngốc nghếch đơn thuần.
Hoàng thúc Thôi Kiến Nam thủ vai có thể vì quyền lực mà tìm người ám sát anh trai mình, nhưng lại vì cảm thấy đối phương nhỏ yếu, không thể uy ***** đến ông, mà bỏ qua tính ngụy trang trời sinh của người hoàng gia.
Sau cuộc phản công lật ngược tình thế làm người xem bất ngờ, chính là sự sảng khoái vô biên.
Có cư dân mạng cố ý đi xem mấy lần, tìm ra nhiều chi tiết hơn…
Sau khi làm nũng với hoàng thúc, nữ đế xoay người bắt bướm, có một cảnh quay con bướm, đôi cánh xinh đẹp vỡ nát một nửa; lần gặp gỡ và nhất kiến chung tình với hoàng tử Ô Nhã Quốc ở nơi tối tăm với ngọn đèn dầu, ánh mắt nàng nhìn chăm chú vào hình bóng đối phương, lúc ấy người xem lý giải nó là sự ngọt ngào, nhưng kết hợp với đoạn kết thì lại ngửi được sự thâm thúy.
Hoàng tử Ô Nhã Quốc coi nữ đế như con mồi, không ngờ bản thân cũng là con mồi.
Đó rõ ràng là niềm vui sau khi thấy con mồi cắn câu!
Aaaaa, quá tuyệt vời!
“Bộ điện ảnh này quả thực tất cả đều là vai ác, ngươi tàn nhẫn ta càng tàn nhẫn. Tôi thật sự rất thích kiểu tranh quyền có chút nhức não này, chưa đến kết cục thì không ai biết được ai là chiến thắng lớn nhất. Mau đi xem hết cho tôi!”
Với một bộ phim hay, mọi người đều tự động đề cử cho nhau. “Ngô Hoàng” có đầy đủ các phương diễn, cũng như diễn xuất của diễn viên.
Đặc biệt là Vưu Cầu Cầu, cô lại làm mọi người bất ngờ một lần nữa.
Chính là vì biết bản thân Vưu Cầu Cầu như thế nào, thấy cô đột nhiên diễn Boss lớn thâm tàng bất lộ, mới càng làm mọi người cảm nhận được rốt cuộc diễn viên quái vật thế nào.
Tinh Cầu: Nhãi Cầu giỏi nhất, xông lên cho mama (baba)!
Tâng bốc có cư dân mạng làm hết rồi, Tinh Cầu rất thực tế, bọn họ dìu già dắt trẻ đi cống hiến vé xem phim..
…
Danh tiếng “Nữ Hoàng” rất tốt, luôn đứng top 1 phòng vé, bỏ xa top 2. Vưu Cầu Cầu cũng lại liên tục lên hot search vài lần.
Ngón tay mảnh khảnh tùy tiện lau vết máu trên mặt, cảm giác tiêu điều và lạnh lùng đan xen tạo nên một vẻ đẹp tàn nhẫn.
Vưu Cầu Cầu, một cô nàng rất ngầu.
Bây giờ xin vào hậu cung của nữ đế, không biết còn kịp không!
Thịnh Thời Quân có một tài khoản Weibo, lúc ấy anh tạo để công khai, sau này anh cũng rất ít đăng bài gì, cơ bản đều bài bài tuyên truyền cho Vưu Cầu Cầu.
Lần này Weibo Thịnh Thời Quân bùng nổ rồi, mọi người đều hỏi Vưu Cầu Cầu có ý định đổi bạn trai or bạn gái không, các cô cũng muốn gia nhập hậu cung của nữ đế.
Hỏi đến tận chỗ Thịnh Thời Quân.
Thịnh Thời Quân: “...”
Đẩy đẩy gọng kính.
Anh có thể trả lời thay Vưu Cầu Cầu.
Vưu Cầu Cầu không có ý định này, các cô cũng không kịp gia nhập hậu cung của nữ đế, bởi vì Hoàng Hậu là anh đây không cho phép.
Thịnh Thời Quân cảm thấy tự hào vì sự nghiệp diễn viên thành công của Vưu Cầu Cầu, nhưng ít nhiều vẫn có chút ghen tị. Mà Vưu Cầu Cầu lại hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, cô ở một bên kêu “Tiểu Thịnh” rồi nằm dài lên sofa. Thịnh Thời Quân vươn tay ôm lấy cô, cô thuận thế tìm một chỗ thoải mái trên người anh nằm cuộn lại.
Thành cái ổ.
Thời gian ở bên nhau càng dài, hai người cũng có được sự ăn ý độc đáo.
Vưu Cầu Cầu: “Tiểu Thịnh, khi nào ăn cơm? Hôm nay em muốn ăn thịt sườn kho tàu, tôm nõn xào lửa hồng…” Xòe ngón tay, sung sướng gọi món.
Có một người bạn trai nấu ăn ngon là cảm giác thế nào?
Vưu Cầu Cầu có thể trả lời rồi.
Thịnh Thời Quân gật đầu cả quá trình, bỗng nhiên anh cắt ngang Vưu Cầu Cầu, nhíu mày.
“Em mập lên rồi đúng không?”
Vưu Cầu Cầu: ???
Thịnh Thời Quân lại dùng tay bóp vai Vưu Cầu Cầu, đúng là mềm mại hơn nhiều.
Anh bình tĩnh trình bày: “Sắp đến lễ trao giải, có lẽ phải giảm cân.”
Vưu Cầu Cầu trợn tròn hai mắt.
Cô không mình tin mình mập lên.
Cả người cô đều dùng ánh mắt “Anh đừng bó buộc em” nhìn anh, sau đó thấp thỏm đi về phía cái cân, còn cố ý dời nó sang góc xa nhất, tránh tầm mắt Thịnh Thời Quân.
Thịnh Thời Quân đã nhận ra động tác nhỏ của Vưu Cầu Cầu, anh thấy hơi buồn cười, nhưng vẫn dịch mắt, không nhìn cô.
Không sao, di động anh đã liên kết bluetooth với cân, nó sẽ hiện trực tiếp lên di động anh.
Sau đó Vưu Cầu Cầu đứng lên cân.
Và bật nhảy xuống cân.
Toang rồi, sống không nổi nữa rồi, cô thật sự đã mập lên.
Trong khoảng thời gian nghỉ phép sau khi đóng xong “Nữ Hoàng”, cả ngày cô rúc bên cạnh Thịnh Thời Quân, Thịnh Thời Quân lại có tay nghề nấu ăn tốt, Vưu Cầu Cầu chỉ ăn không làm, có thể không mập được sao?
Trước đây Thịnh Thời Quân ở vị trí sếp thì còn đặc biệt nghiêm khắc với Vưu Cầu Cầu, nhưng sau khi quan hệ thay đổi, anh hoàn toàn không nghiêm túc nổi. Vưu Cầu Cầu có một nghìn phương pháp tỏ vẻ dễ thương làm anh mềm lòng.
Nhưng số cân Vưu Cầu Cầu ăn vào phải giảm xuống, cô không chỉ mập lên một chút, ngay cả mặc lễ phục tham gia lễ trao giải sắp tới cũng phải vất vả.
Sự nghiệp giảm cân vô cùng cấp bách.
Hoàng Hậu - Thịnh Thời Quân nói với Vưu Cầu Cầu: Bệ hạ, đến lúc giảm cân rồi.
Vưu Cầu Cầu: _(:з” ∠)_
Lần này là Thịnh Thời Quân đến phòng gym cùng Vưu Cầu Cầu, hơn nữa đối với các cặp đôi mà nói, vận động tiêu năng lượng, không chỉ có mỗi việc đến phòng gym.
…
Vưu Cầu Cầu lại được đề cử giải Nữ chính xuất sắc nhất lần nữa, nhờ nhân vật Nữ Hoàng trong “Ngô Hoàng”. Lúc này, không còn ai nói Vưu Cầu Cầu nhặt của hời nữa.
Cô đi lên bằng chính năng lực của mình.
Thịnh Thời Quân nói với Vưu Cầu Cầu: “Em xứng đáng.”
Vưu Cầu Cầu cảm thấy anh chỉ bị tình yêu làm mờ mắt, những diễn viên được đề cử khác cũng rất lợi hại.
Lần trước Vưu Cầu Cầu chỉ được vào vòng đề cử. Lần này, giữa livestream, dưới sự chứng kiến của mấy triệu khán giả đông đảo và Tinh Cầu, cô được MC đọc tên. ***
“Người được chọn trong hạng mục Nữ chính xuất sắc nhất của Giải Mẫu Đơn là… Vưu Cầu Cầu.”
“Chúc mừng Vưu Cầu Cầu!”
Màn hình lớn chiếu hình ảnh nữ đế Vưu Cầu Cầu thủ vai, cô giơ kiếm hướng lên trời, ra lệnh.
Sau đó cắt sang hình ảnh Vưu Cầu Cầu mặc trang phục lộng lẫy bước lên sân khấu trao giải.
Cô đã thành công gầy đi, nhưng thật ra cũng chẳng đến phòng gym được mấy lần, chủ yếu vẫn là nhờ vào sự nỗ lực của Thịnh Thời Quân. Thân hình mảnh khảnh trong lễ phục tỏa sáng dưới ánh đèn.
Vưu Cầu Cầu cảm ơn đạo diễn, cảm ơn đoàn phim, cũng cảm ơn Tinh Cầu đã luôn ở bên cạnh cô.
Vưu Cầu Cầu nói một tràng lời cảm ơn với Tinh Cầu, cảm ơn họ đã làm bạn cô cả quãng đường này. Nếu không có bọn họ, cô cũng không biết mình có thể có được ngày hôm nay hay không.
Các Tinh Cầu xem livestream kích động không thôi, thậm chí còn có người rơi nước mắt.
Cảm giác nuôi dưỡng thành công thật kỳ diệu, sự nỗ lực và kiên trì của cô, bọn họ đều nhìn thấy.
Nhãi Cầu nói, cảm ơn bọn họ đã ở bên cạnh cô, thế bọn sao có thể không cảm ơn vì đã có một vựa muối như thế giữa trăm công ngàn việc chứ?
“Và cuối cùng, cảm ơn bạn trai của tôi.”
Vưu Cầu Cầu thẹn thùng cười, màn hình lớn còn ngại việc chưa đủ lớn mà cắt sang chỗ người đàn ông âu phục giày da.
Người đàn ông anh tuấn đang ngẩng đầu nhìn cô, sắc mặt khó giấu được sự tự hào.
Cách sân khấu, bốn mắt nhìn nhau.
Vưu Cầu Cầu biết, bất kể xảy ra chuyện gì, dù là thành công hay khổ đau, luôn có một người yên lặng quan sát cô như thế, hơn nữa còn sẽ kéo lấy cô khi cô lo sợ, không dám bước tiếp về phía trước.
Dưới sự ồn ào của mọi người, Vưu Cầu Cầu cầm cúp Ảnh Hậu, xuống sân khấu, đi về phía anh. Cô đứng yên trước mặt anh, huơ huơ cúp.
“Tiểu Thịnh, xem này, cúp.”
Thịnh Thời Quân: “Ừ” Anh đáp.
Thật ra anh có chút căng thẳng, bởi vì có một hộp nhẫn kim cương trong túi âu phục anh.
Hoàng Hậu muốn cầm giấy chứng nhận nhập chức.
…
Xong việc, có bên báo chí đặc biệt cắt nối biên tập, so sánh ảnh chụp các đoạn thời gian Thịnh Thời Quân dưới sân khấu nhìn Vưu Cầu Cầu nhận giải, đều là tập trung và tự hào.
Ghi chú: Hòn vọng thê.
Sản lượng phim ảnh của Vưu Cầu Cầu so với các nữ diễn viên Tam Nương liều mạng(*) khác không xem như nhiều lắm, chẳng vì lý do gì khác, fan Tinh Cầu luôn hiểu mà không nói ra.
(*) Từ lóng mạng, chỉ một nữ minh tinh trong showbiz có khối lượng công việc rất nặng, không trì hoãn tiến độ, nghiêm túc và tận tâm.
Nhãi con, lười.
Nhìn thấu không vạch trần.
Vưu Cầu Cầu có nghỉ có làm, nhưng mỗi lần có sản phẩm, nhất định là xuất sắc.
Nhiều năm sau, bạn đời Thịnh Thời Quân của cô đã đưa Công ty Văn hóa Giải trí Chức Mộng trở nên lớn mạnh. Nhưng chỉ cần trò chuyện với anh, mười lần mười câu anh đều sẽ nhắc đến cô vợ Vưu Cầu Cầu.
Được truyền thông gọi là…
Thịnh Thời Quân, người đàn ông sau lưng một người phụ nữ thành công.
-HẾT TRUYỆN CHÍNH-