Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 45

Vưu Cầu Cầu không đồng ý với loại sùng bái mù quáng này của Thi Tĩnh.

Chu Di xui xẻo như vậy chỉ có thể nói là do ác giả ác báo. Hơn nữa, một loạt trùng hợp như thế chẳng có liên quan gì đến cô cả. Cô làm gì có bản lĩnh lớn đến mức làm cho chỗ dựa của Chu Di sụp đổ được chứ. Nếu cô có bản lĩnh lớn như vậy thì đã sớm làm mình phất nhanh rồi, còn lăn lộn trong giới giải trí làm nô lệ của tư bản làm gì?

Không được mê tín, phải tin vào khoa học.

Thi Tĩnh: Tôi không nghe, tôi không nghe!

Những điều xảy ra với Vưu Cầu Cầu, khoa học đều không thể giải thích rõ ràng được. Thi Tĩnh cũng không quên cô ấy đã phải chịu bao nhiêu khổ trong “Thời gian nhàn nhã”. Vưu Cầu Cầu quả thật giống như được thần trợ giúp.

Vưu Cầu Cầu: “...” Tùy cô ấy vậy.

Cô coi Thi Tĩnh là chị em, cô ấy lại coi cô là bà đồng.

Hơn nữa, theo ý của Thi Tĩnh thì là... Bởi vì Chu Di gặp xui xẻo nên cô ấy mới muốn làm chị em tốt suốt đời với cô?

Tình chị em plastic mỏng manh.

Thi Tĩnh tuy là chị em plastic, nhưng vẫn rất quan tâm Vưu Cầu Cầu. Cô ấy hỏi Vưu Cầu Cầu liên tục. Có phải cô cãi không lại đối phương nên nước mắt lưng tròng hay không, có phải vì không lấy lại được thể diện nên mất ngủ cả đêm hay không.

Vưu Cầu Cầu cẩn thận suy nghĩ: “Không.” Cô rất ít khi xảy ra mâu thuẫn với người khác.

Thi Tĩnh: “...” Rồi sao cô ấy tiếp tục câu chuyện được?

Nhưng mà với tính cách của Vưu Cầu Cầu thì quả thật sẽ không xuất hiện những cảnh tượng mà cô ấy đã nói ở trên. Lần này hiếm khi Vưu Cầu Cầu tức giận đến vậy. Lúc đầu Thi Tĩnh còn tưởng là có người trùng họ tên với Vưu Cầu Cầu, sau đó cô ấy xem xong video mới biết được đó thật sự là Vưu Cầu Cầu.

Thi Tĩnh vẫn muốn tiếp tục câu chuyện, ép Vưu Cầu Cầu: “Cô nói có cho tôi.”

Vưu Cầu Cầu: “... Có.”

Thi Tĩnh hài lòng, tiếp tục tự mình nói. Tục ngữ có câu: Nhịn một chút tăng sản tuyến vú, lùi một bước càng nghĩ càng tức (*). Nếu hai người đã muốn làm chị em tốt suốt đời thì Thi Tĩnh sẽ dạy Vưu Cầu Cầu những câu nói độc mồm độc miệng nổi tiếng của mình.

(*) Tăng sản tuyến vú: Là một tình trạng bệnh lý tuyến vú lành tính, thường không gây triệu chứng gì nhưng nó vẫn là một khối u. Ý câu thành ngữ có nghĩa là càng nhịn sẽ càng thêm bệnh.

Nói thật, Vưu Cầu Cầu không cần. Cô cũng không biết đến câu tục ngữ Thi Tĩnh nói. Nhưng thấy Thi Tĩnh rất nhiệt tình nên cô đành từ bỏ phản kháng, tùy theo ý Thi Tĩnh vậy.

Thi Tĩnh: “Cô chửi hai câu để tôi xem trình độ của cô trước đã.”

Vưu Cầu Cầu nghẹn một lúc: “Con heo thối này. Cô là đồ son of biscuits (son of bitch)... Chửi thế à?” Cô hỏi Thi Tĩnh.

Thi Tĩnh trầm mặc một lúc: “Cô nghĩ sao?”

“Tất nhiên là không phải như thế!”

Sau đó, Thi Tĩnh biểu diễn cho Vưu Cầu Cầu xem kinh nghiệm mắng chửi người mà cô ấy đã tốn hơn hai mươi năm mới tổng kết ra được. Trong đó có những câu nếu dùng ở trên mạng thì cơ bản cả câu sẽ bị ***, sẽ chẳng có mấy chữ đọc được.

Thi Tĩnh nói với Vưu Cầu Cầu rằng đây là quà tặng cho chị em tốt suốt đời. Hãy nhớ đọc đi đọc lại và thường xuyên luyện tập.

Thi Tĩnh còn để Vưu Cầu Cầu biểu diễn một lần.

Vưu Cầu Cầu nghẹn nửa ngày: “Hình như tôi không nói nổi.”

Thi Tĩnh: “...” Cô ấy từ bỏ. Nhìn bằng mắt cũng thấy đây rõ ràng là vương giả không gánh nổi đồng (*).

(*) Cấp bậc rank trong game, trong đó vương giả là bậc rất cao, còn đồng là bậc thấp nhất.

Ngoại trừ mang tin tốt đến cho Vưu Cầu Cầu, Thi Tĩnh còn nói cho Vưu Cầu Cầu biết bản thân mình đã giành được một vai diễn của Chu Di bị thay thế. Vai diễn này cũng không tệ lắm, rất đặc biệt. Cô ấy xem như là có thu hoạch ngoài dự kiến. Hơn nữa, Thi Tĩnh còn lặng lẽ hỏi Vưu Cầu Cầu.

“Cô sẽ không xảy ra mâu thuẫn với Nhậm Băng chứ?”

Nhậm Băng chính là nữ thần của anh Lý. Lúc quay “Thử thách nhịp tim”, Vưu Cầu Cầu còn chụp ảnh chung với cô ấy. Nhậm Băng là người từng đoạt giải thưởng nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong nước, chỉ cần là phim cô ấy đóng thì đó sẽ là tác phẩm lớn.

Thi Tĩnh còn đang nghĩ, nếu Vưu Cầu Cầu có mâu thuẫn với Nhậm Băng, vậy cô ấy có thể... được lợi gì không.

Vưu Cầu Cầu: “Không thể.” Chắc như đinh đóng cột.

Cô có thể hợp tác với Nhậm Băng đã là một kỳ tích rồi. Nhậm Băng rất dịu dàng. Hơn nữa, cho dù Nhậm Băng có thật sự xảy ra mâu thuẫn với ai thì cũng sẽ không xảy ra mâu thuẫn với cô.

Cô không hot... Hiện tại không biết cô có được coi là nghệ sĩ vô danh hay không nữa, làm gì có tư cách xảy ra mâu thuẫn với ảnh hậu chứ?

Cô không xứng.

Mà ý nghĩ này của Thi Tĩnh quá nguy hiểm, đã nói là chị em tốt suốt đời rồi cơ mà.

Vưu Cầu Cầu nói rồi thắc mắc: “Thật ra... Cho dù thật sự mơ hồ như cô nghĩ, nếu Nhậm Băng còn không diễn được thì vai diễn ấy cũng sẽ không rơi vào đầu cô đâu...”

Cô nói một câu thật lòng, trực tiếp xát muối vào Thi Tĩnh.

“Tôi thua rồi. Cầu Cầu, cô không cần học theo tôi nữa đâu. Lời nói thật lòng của cô còn có lực công kích mạnh hơn cả tôi rồi.” Tuy rằng sự thật chính là như vậy.

Bạn bè đùa giỡn, hi hi ha ha một lúc xong, Thi Tĩnh còn phải quay phim, cô ấy nói tạm biệt với Vưu Cầu Cầu rồi cúp máy.

Vưu Cầu Cầu - người được Thi Tĩnh tin tưởng là “Cô gái được chọn”, tiếp tục nằm liệt ở nhà. Nhưng cô cũng không thể cứ nằm liệt mãi như thế được, cô được mẹ Vưu giao nhiệm vụ đi đổ rác.

Cho dù là “Cô gái được chọn” thì cũng phải đi đổ rác.

Đối với việc vặt này, Vưu Cầu Cầu cũng chẳng có gì để oán giận. Cô đáp một tiếng rồi thay dép, mặc quần áo ở nhà ra cửa. Dù sao cũng không đi đâu xa. Cô nghĩ một chút, sau đó lại lấy thêm một chiếc mũ đội lên đầu.

Sau đó Vưu Cầu Cầu cầm một túi rác to đi xuống tầng. Vừa mới đi chưa được bao lâu, còn chưa tìm thấy thùng rác thì cô đã bị một người cầm máy quay chặn lại.

Vưu Cầu Cầu: !!!

Cô giật nảy mình, suýt nữa thì quay đầu bỏ chạy.

Không phải chứ... Bây giờ cô có cả paparazzi ngồi canh rồi hả?

Cô nào có nổi tiếng đến thế. Chẳng lẽ là vì drama với Chu Di?

Vưu Cầu Cầu cho rằng chuyện với Chu Di đã kết thúc rồi. Đây là lần *****ên cô gặp phải tình huống bị bao vây. Nói thật, Vưu Cầu Cầu có hơi hoang mang.

Chẳng qua có người còn hoang mang hơn cả cô, chính là cô gái đang đứng cạnh người cầm máy quay. Cô ấy nhanh tay lẹ mắt tóm lấy tay Vưu Cầu Cầu. Vưu Cầu Cầu bị bắt rồi.

Cảnh này thật quen thuộc. Nhưng mà trước đây là Vưu Cầu Cầu bị fans tóm được, hiện tại đổi lại thành bị “paparazzi” tóm được.

Vưu Cầu Cầu: Chuyện gì đây? Bây giờ paparazzi đều ngạo mạn thế này hả?

“Paparazzi” tóm được Vưu Cầu Cầu mở miệng nói: “Xin chào, tôi là phóng viên kênh đời sống của đài truyền hình địa phương của chúng ta. Hôm nay tới đây là muốn phỏng vấn người dân của khu chung cư về hiện tượng nắp cống bị trộm.”

Vưu Cầu Cầu: ? Là phóng viên kênh đời sống của đài truyền hình, chứ không phải paparazzi?

Người tóm lấy Vưu Cầu Cầu chính là cô gái đứng cạnh người cầm máy quay, là phóng viên kênh đời sống của đài truyền hình.

Hôm nay đường dây nóng của kênh đời sống nhận được một cuộc gọi của người dân, phản ánh về việc nắp cống của một con đường trong khu chung cư này thường xuyên không cánh mà bay. Mà phóng viên kênh đời sống lại đúng lúc đang thiếu đề tài, cho nên ngay lập tức mang theo đồng nghiệp chạy đến.

Các cô ấy cũng muốn quay cái gì thú vị hoặc chấn động một tí, nhưng ngày thường thì làm gì có nhiều chuyện chấn động để cho các cô ấy quay như thế. Vì vậy, loại chuyện này các cô ấy cũng không chê.

Điều quan trọng là, các cô ấy không chê, nhưng lại không có người nào tình nguyện trả lời phỏng vấn. Các cô ngồi xổm ở đây nửa ngày rồi cũng không tìm được mấy người, cho dù tìm được thì họ cũng xua tay rồi đi.

Sau đó các cô ấy chỉ còn cách đi tóm người mà thôi.

Nữ phóng viên hơi kích động, rất sợ cô gái trẻ này chạy mất.

“Phải phấn đấu làm một công dân tốt, giúp chúng tôi đi.”

Thái độ Vưu Cầu Cầu mềm xuống. Không phải paparazzi là được. Bây giờ trong mắt đối phương, cô chỉ là người qua đường Giáp. Chắc là... không có ảnh hưởng gì đâu nhỉ.

Vưu Cầu Cầu hơi chột dạ kéo mũ xuống, gần như che khuất cả mắt, gật đầu với nữ phóng viên.

Chỉ là nếu không tóm lấy tay cô nữa thì sẽ càng tốt hơn.

Sau khi nữ phóng viên xác định được cô gái trẻ trước mặt sẽ không chạy mất và chấp nhận để cho các cô ấy phỏng vấn thì mới thả lỏng.

Cô ấy thả tay Vưu Cầu Cầu ra, ra hiệu cho đồng nghiệp đang cầm máy quay có thể bắt đầu quay. Ban đầu, nữ phóng viên chọn nói chuyện phiếm với Vưu Cầu Cầu.

“Vì sao phải kéo mũ xuống thấp thế? Che mắt không khó chịu à?”

Trang phục bây giờ của Vưu Cầu Cầu có hơi kỳ quái, đôi mắt bị che mất, chỉ lộ ra nửa khuôn mặt thanh tú. Nữ phóng viên tò mò bộ dáng của cô gái trẻ này.

Chợt nghe thấy cô gái dùng giọng sữa trả lời: “Không khó chịu. Gần đây mắt tôi hơi khó chịu, sợ ánh sáng.” Ngại quá, cô nói dối. Cô sám hối, nhưng không còn cách nào khác.

Một câu nói này trực tiếp tiêu diệt ý muốn bảo cô kéo mũ lên của nữ phóng viên. Cô ấy còn cảm thấy đối phương hơi đáng thương, thật đáng thương khi không thể nhìn ánh sáng.

Sau khi nói dối về chiếc mũ xong, đối phương hỏi gì Vưu Cầu Cầu cũng không nói dối nữa.

Họ Vưu, cả nước rất nhiều người họ Vưu.

Cũng may nữ phóng viên không phải đến để tìm người nói chuyện phiếm, mà trực tiếp đi vào vấn đề chính. Gần đây nắp cống của khu chung cư bị trộm, là một thành viên của khu chung cư, cô cảm thấy thế nào.

Vưu Cầu Cầu: “Vô cùng đau lòng. Chúng ta phải bài trừ và lên án mạnh mẽ loại hành vi này. Đây là một hành vi không có lợi cho sự hài hòa của xã hội và sự tiến bộ của con người.”

Ngữ khí của cô rất đứng đắn, nói năng cũng rất rõ ràng.

Phóng viên đài truyền hình sửng sốt.

Giác ngộ này... cũng cao quá đi!

Chỉ thiếu điều vỗ tay khen đối phương ngay tại chỗ mà thôi.

Phóng viên đài truyền hình vốn còn sợ người mình tiện tay bắt được này không đáng tin, có khi còn ấp úng không nói nên lời nữa, nhưng không ngờ được cô gái trẻ này lại thông minh như thế.

Cô ấy còn muốn hỏi điểm môn chính trị thời cấp ba của cô gái này nữa, chắc là không thấp nhỉ?

Đề tài đã được mở ra, hơn nữa còn trả lời rất chính xác. Vì thế phóng viên đài truyền hình cũng không ngừng cố gắng.

“Nắp cống thường xuyên bị trộm, gây bất tiện gì với người dân trong khu dân cư?”

Từ tổng kết đến phân tích, áp dụng mô hình tổng phân tổng.

Vưu Cầu Cầu biết rằng chỗ này cần nêu ví dụ rõ ràng, cô gật đầu tỏ ý đã biết: “Sau khi nắp cống bị trộm, nếu đi đường không để ý thì sẽ dễ dàng bị rơi xuống. Nếu như nghiêm trọng hơn, thậm chí sẽ gây ra hậu quả lớn...”

Phóng viên đài truyền hình cảm thấy đây chính là câu trả lời tốt nhất rồi.

Sau đó chợt nghe cô gái đội mũ tiếp tục nói: “Hơn nữa, con đường này là nơi nhất định phải đi qua nếu muốn đến phố ăn vặt. Đối với những thực khách đang bụng đói kêu vang thì việc trộm nắp cống có ảnh hưởng rất lớn. Còn để người ta ăn đồ nướng tử tế nữa hay không hả!”

Hả!

Giọng sữa trở nên tức giận.

Phóng viên đài truyền hình: Hả?

Ngay cả đồng nghiệp đang quay phim cũng hơi hoang mang. Sao câu chuyện lại chuyển sang phố ăn vặt với đồ nướng rồi?

Phóng viên đài truyền hình không hề nghĩ tới ở cuối con đường này còn có một phố ăn vặt, cuối cùng cô ấy còn năn nỉ Vưu Cầu Cầu dẫn đi xem.

Nếu lúc đầu Vưu Cầu Cầu còn hơi lo lắng, thì bây giờ cô đã hoàn toàn quên sạch rồi.

Đương nhiên mũ vẫn phải đội thật nghiêm chỉnh. Sau đó cô dẫn mấy người đi đến phố ăn vặt.

Đoàn người đi mấy trăm mét, rẽ một cái, trong nháy mắt, mùi thơm của các loại đồ ăn ập vào mặt.

Tươi, thơm, tê, cay!

Phóng viên nhận thấy cô gái trẻ này rất

quen thuộc với nơi đây. Quen đường dẫn bọn họ đến đây thì không nói, nhưng mà còn có người chào hỏi cô nữa.

Nói đến chào hỏi, Vưu Cầu Cầu hơi lo lắng, sợ mình bị lộ. May là cô chú bán đồ ăn ở đây không gọi thẳng tên cô, vẫn tốt.

Vưu Cầu Cầu làm hướng dẫn viên, lần lượt giới thiệu cho phóng viên. Món đậu phụ thiết bản của quán kia đặc biệt mềm mịn, đồ nướng của quán này nướng cực kì ngon, món thịt ba chỉ kia là tuyệt nhất, nên nướng hơi cháy một tí, thêm một bát mì với thì là và hạt tiêu, không thể thơm hơn được nữa.

Phóng viên đài truyền hình cũng không biết mình bị làm sao. Vốn dĩ đây chỉ là việc nắp cống bị trộm, cuối cùng lại quay ngoắt thành tiết mục ẩm thực.

Đợi đến khi cô ấy phản ứng lại thì đã một tay cầm bát đậu phụ thiết bản, một tay cầm món thịt nướng ba chỉ ngon tuyệt mà cô gái kia giới thiệu.

Phóng viên: “...”

Nhưng vẫn chưa hết, đồng nghiệp quay phim cũng không làm nữa, tay anh ấy cũng không rảnh, thúc giục nữ phóng viên: “Cho tôi thêm một xiên thịt nướng nữa... A!”

Anh ấy há to miệng, chờ nữ phóng viên đút cho mình.

Phóng viên: “...” Mặt không thay đổi, đưa xiên thịt đến bên miệng đồng nghiệp, sau đó rút xiên ra.

Ngay sau đó cô ấy cũng ăn một xiên, không thể để đồng nghiệp ăn hết được.

Đại khái là vì thấy đối phương ăn ngon như thế, mỗi một lời nói đều làm cho người ta có thể thể cảm nhận được mỹ vị của đồ ăn, không ăn thì sẽ có lỗi với bản thân. Hơn nữa, bất kể là thịt xiên hay là đậu phụ thiết bản cũng đều cực kì ngon.

Vưu Cầu Cầu đang đứng trước quán đồ nướng, bụng kêu ùng ục, nhưng cô vẫn chào hỏi với phóng viên đài truyền rồi mới rời đi.

Chắc là đã phỏng vấn xong rồi.

Phóng viên: “Cô không ăn à?”

“Hay là cho cô mấy xiên nè, cầm lấy đi.”

Vưu Cầu Cầu: QWQ

Cật lực từ chối.

Không được, cô phải giảm cân.

Sức hấp dẫn của ẩm thực quả thật rất lớn, nhưng Vưu Cầu Cầu đã hình thành phản xạ có điều kiện, vừa nghĩ đến sau khi ăn đồ ăn xong thì chúng đều phải biến thành mồ hôi trong phòng gym, cô cảm thấy mình vẫn có thể nhịn được.

Đối với Vưu Cầu Cầu thì đây chỉ một

khúc nhạc đệm bé nhỏ trong cuộc sống, không đáng kể. Phóng viên kênh đời sống cầm tư liệu thực tế trở về, để biên tập viên cắt nối biên tập ngày lập tức.

Biên tập viên nhìn một đống cảnh quay phố ăn vặt, cảm thấy các đồng nghiệp đúng là thủy quái, tư liệu thực tế này làm người ta chảy hết cả nước miếng!

Nhưng mà anh ta vẫn giữ đoạn mỹ thực lại. Dù sao tiết mục của bọn họ vốn là nước, là một mảnh đại dương mênh mông.

Vì thế sau khi cắt nối biên tập xong, nửa đoạn đầu là cô Vưu - một người dân nhiệt tình thảo luận về việc nắp cống của khu chung cư bị trộm, nửa đoạn sau là cô Vưu - một người dân nhiệt tình dẫn mọi người đi thưởng thức món ngon ở phố ăn vặt.

Buổi tối hôm cắt nối biên tập hoàn thành, chương trình đó cũng ngay lập tức được công chiếu trên kênh đời sống của đài truyền hình.

Vưu Cầu Cầu ở nhà nhàn rỗi, cũng chú ý đến tình hình trong fandom.

Cô có thể thấy rõ ràng mọi người đang rất kích động và lo lắng cho an toàn của cô. Bọn họ không nghe drama lung tung như Thi Tĩnh, tin cái gì mà cô có năm tấm thép trên vai, nhưng tâm trạng bọn họ vẫn không tốt lắm.

Vì thế Vưu Cầu Cầu đặc biệt đăng Weibo, chủ động dặn dò mọi người.

Bây giờ cô đang rất tốt, không cần lo lắng.

Tinh Cầu: Tôi không tin, tôi không tin, Nhãi Cầu, không cần nhẫn nhịn, có gì cứ trực tiếp nói ra. Tinh Cầu làm chỗ dựa cho chị.

Vưu Cầu Cầu: Nhưng mà cô không sao thật mà.

Vưu Cầu Cầu không biết xử lý như thế nào mới tốt, thậm chí cô còn nghĩ đến việc livestream. Tuy rằng trước đây cô livestream mukbang không có tác dụng lắm.

Giang Đào phản hồi Vưu Cầu Cầu.

“Cầu Cầu, không cần làm rõ nữa đâu. Mọi người đều tin bây giờ chị không sao rồi.”

Vưu Cầu Cầu không hiểu. Tại sao? Công ty ra mặt rồi?

Giang Đào: “... Không phải. Chị lên tivi rồi.” Còn là kênh đời sống nữa.

Là công ty ra mặt làm sáng tỏ rồi?

Không phải, là nghệ sĩ tự mình lên tivi, tự mình chứng minh bản thân, không phải tốn một đồng nào hết, cũng không lãng phí thời gian, để cho fans và cư dân mạng biết hiện tại cô thật sự rất rốt.

“Là...”

Giang Đào do dự một lúc, vẫn nói ra: “Mọi người nói muốn mua dép và quần áo mới cho chị.” Rất uyển chuyển. Nói cách khác, chính là cảm thấy dép và quần áo ở nhà của cô rất xấu.

Vưu Cầu Cầu: !!!

Cô lên tivi rồi?

Là cuộc phỏng vấn kia?

Vưu Cầu Cầu nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ nhớ rõ mình chỉ từng đi dép và mặc quần áo ở nhà ra ngoài vào lúc đó.

Đúng thế, Vưu Cầu Cầu lên tivi với cái tên cô Vưu - một công dân nhiệt tình. Không thể coi thường lượng truy cập của kênh đời sống của đài truyền hình địa phương được. Đây luôn là chương trình yêu thích của các bậc phụ huynh.

Điều này cũng có nghĩa là, các bạn trẻ sẽ xem cùng với bố mẹ của họ.

Vì thế, tình cờ là trong số đó có một vài Tinh Cầu.

Làm fans, đặc biệt là fans trung thành, chỉ cần dựa vào một bóng hình mơ hồ hoặc là một câu nói là đã có thể nhận ra idol của nhà mình rồi.

Tinh Cầu nhìn nhìn mãi rồi cũng thấy có chỗ không đúng. Cô Vưu, công dân nhiệt tình trên tivi... không phải là Nhãi Cầu hả!

Bất ngờ không kịp đề phòng, ngẫu nhiên

bắt gặp Nhãi Cầu trên tivi. Sau đó, các cô ấy thấy Vưu Cầu Cầu thẳng thắn chỉ trích người trộm nắp cống, nói rằng đó gọi là tấm gương chính quy. Sau đó lại thấy vẻ tức giận của Vưu Cầu Cầu vì nắp cống đã bị biến mất, còn nói cái gì mà ảnh hưởng đến những người đi phố ăn vặt, rồi tiếp tục đến đoạn Nhãi Cầu giới thiệu về mỹ thực.

Tinh Cầu: Không hổ là Nhãi Cầu!

Chẳng qua cũng có thể chứng thực rằng Nhãi Cầu thật sự không bị sao cả, tinh thần vẫn rất tốt, còn có thể làm hẳn một bài luận nhỏ về mỹ thực của quán đồ nướng nữa.

Các Tinh Cầu xem được chương trình đó đã không đợi được mà lên Weibo kêu gọi bạn bè, mau bật kênh XX, chương trình XX hôm nay có Nhãi Cầu xuất hiện!

Ban đầu, mấy Tinh Cầu chủ yếu là vì để bạn bè an tâm. Sau khi xảy ra chuyện với Chu Di, các Tinh Cầu đều rất lo lắng cho Vưu Cầu Cầu. Nhưng bây giờ xem ra trạng thái của Nhãi Cầu không tệ lắm, mọi người có thể thở phào rồi.

Nhưng những cư dân mạng khác cũng đã chú ý đến. Đợi đến lúc bọn họ theo chỉ dẫn tìm được cô Vưu, một công dân nhiệt tình, thì quả thực là cười đến vỡ cả bụng.

Mau đến xem Vưu Cầu Cầu, cùng nhau cười ha ha ha ha.

Vãi! Quả thật là cô Vưu - một công dân nhiệt tình!

Bộ quần áo hoạt hình ở nhà, dép lê giống như người già, cầm một túi rác to, đội mũ lớn, hoàn toàn không có một tí hình ảnh gì của nữ nghệ sĩ. Nếu như không phải fans của cô nhận ra thì có lẽ cư dân mạng cũng sẽ không bao giờ nhận ra được.

Cô đội mũ lớn chắc chắn là vì sợ bị phóng viên nhận ra, nhưng lại nói mắt mình không tốt, không thể nhìn ánh sáng?

Về phần trả lời câu hỏi của Vưu Cầu Cầu, rất có chuẩn mực. Một cư dân mạng còn tỏ vẻ cô ấy cũng biết! Đây là kiến thức của cấp ba, còn cô ấy đang học đại học năm nhất, kiến thức hồi cấp ba còn chưa trôi hết, vẫn có chút ấn tượng.

Có một nói một, muốn biết thành tích môn chính trị hoặc lịch sử hồi cấp ba của Vưu Cầu Cầu.

Đoạn sau Vưu Cầu Cầu nói về phố ăn vặt thì càng làm cho người ta kinh ngạc. Nắp cống bị trộm chẳng hề liên quan gì đến phố ăn vặt kia cả. Có thể thấy cô thật sự yêu thích phố ăn vặt đó. Điểm quan trọng là cuối cùng cô không thể ăn vì đang giảm cân. Bóng lưng cô đơn ấy còn làm cho người ta đau lòng. Thật muốn...

Gọi năm mươi xiên nướng, ăn trước mặt Vưu Cầu Cầu. Vưu Cầu Cầu chỉ có thể nhìn chứ không thể chạy.

Không thể không nói, cư dân mạng đã nắm bắt được sự tinh túy trong màn tương tác giữa Vưu Cầu Cầu và các Tinh Cầu rồi. Tinh Cầu cũng lấy việc để Vưu Cầu Cầu nhìn các cô ấy ăn làm niềm vui.

Cư dân mạng: Rốt cuộc Vưu Cầu Cầu bị làm sao thế? Cô gái này đúng là lớn lên trong sự vui vẻ của mọi người mà!

Vưu Cầu Cầu biết rằng mình lại thành meme rồi. Bởi vì các loại phương thức liên lạc của cô không ngừng nhấp nháy kể từ khi Giang Đào nói rằng cô đã lên tivi và bị các fans nhận ra rồi.

Đối với việc này, Vưu Cầu Cầu cũng chẳng lo lắng gì. Không sao. Mọi người vui vẻ là tốt rồi. Hơn nữa, các Tinh Cầu cũng không cần lo lắng cho cô nữa.

Điều may mắn duy nhất của cô là cô đã nhịn không ăn bữa thịt nướng đó. Bằng không thì sẽ bị PT và sếp Thịnh nhìn thấy mất.

Quan trọng là sếp Thịnh.

May mắn thay, cô là một girl may mắn.

Vưu Cầu Cầu đang xem video mà các đại lão trong nhóm đã biên tập. Trong nhóm của cô, các Tinh Cầu quả thật là các nữ (nam) toàn năng, không chỉ biết chỉnh sửa ảnh mà còn biết biên tập nữa.

Có Tinh Cầu lấy các tác phẩm đã ra mắt của cô ra để cắt nối lại với nhau, mà cô cũng không có quá nhiều tác phẩm. Một là phim chiếu mạng, một là đoạn thời gian trước lúc phát sóng “Thính Vũ Các”. Bộ phim cô đóng vai người thực vật vẫn chưa được chiếu. Nhưng mà chỉ có ít tư liệu thực tế như thế mà vẫn có thể biên tập được thành một tác phẩm có nội dung phức tạp, mang theo yêu hận ly sầu.

Vưu Cầu Cầu còn phát hiện ra, bởi vì tư liệu thực tế quá ít, nên Tinh Cầu còn dùng cả đoạn cô và Phương Thư Bạch biểu diễn trong “Xin chào diễn viên”.

Sau khi xem xong video biên tập, Vưu Cầu Cầu rất biết điều mà thực hiện cả ba việc thích, tặng xu và lưu trữ. Sau đó cô nhìn chằm chằm vào video một lúc lâu, cuối cùng lưu lại bức ảnh đã được các đại lão chỉnh sửa ở trong nhóm về rồi đăng lên Weibo. Các đại lão trong nhóm cũng đã nói rằng có thể tự lưu ảnh đã chỉnh sửa.

Cô yêu tấm ảnh này chết mất.

Đó là bức ảnh cô diễn vai sát thủ trong “Thính Vũ Các”. Bức ảnh đc chụp từ trên xuống, nữ hiệp áo đen đang đứng dưới mái hiên tránh mưa, đầu hơi ngẩng lên, đường nét cực kỳ xuất sắc, tay đang cầm kiếm.

Vừa ngầu vừa mềm mại.

Đại lão chỉnh sửa bức ảnh này đã tâng bốc nó rất lâu. Nói cái gì mà mỹ mạo này đã đè bẹp tôi rồi, mỗi ngày đều đắm chìm trong mỹ mạo không thể thoát ra. Toàn bộ quá trình đều bị nhan sắc của Vưu Cầu Cầu quyến rũ, không thể làm việc nổi.

Vưu Cầu Cầu: Tinh Cầu giỏi vãi! Tông màu này, kết hợp với hoàn cảnh này, đẹp không chịu nổi!

Cô thậm chí còn cảm thấy sự tồn tại của nhân vật này có hơi thừa.

Vưu Cầu Cầu tải lên xong, vừa mới thưởng thức màu sắc của bức ảnh được hai giây thì cô đã nhận được điện thoại của sếp Thịnh.

“Alo, sếp Thịnh. Tôi cũng đang muốn tìm anh.”

Bên kia đáp: “Cô nói đi.”

Vưu Cầu Cầu: “Chính là, nếu có bộ phim nào thích hợp thì có thể giúp tôi nhận.”

Thịnh Thời Quân đáp một tiếng, sau đó nói: “Không có bộ nào cả.”

Anh cũng đang tranh thủ cho Vưu Cầu Cầu, nhưng vai diễn thích hợp quá ít, lại không dễ lấy lắm. Địa vị của cô vẫn còn thấp, công ty của họ cũng không phải là công ty có thế lực lớn.

Vưu Cầu Cầu: “Biết rồi.” Cô có chừng mực. Quả nhiên, cô là một kẻ vô danh.

Nhịn lại sự thăm dò.

“Vậy sếp Thịnh, anh gọi điện đến để...” Làm gì?

Thịnh Thời Quân nhìn chằm chằm vào màn hình, là ảnh Vưu Cầu Cầu mới đăng lên. Sau đó anh lại cúi đầu nhìn điện thoại rồi nhìn thoáng qua thời gian gửi hình của đại lão chỉnh sửa ảnh trong nhóm.

Anh... dường như phát hiện ra điều gì đó.

Thịnh Thời Quân trầm mặc một lúc, mở miệng nhưng vẫn không nói ra. Sau đó anh trả lời Vưu Cầu Cầu.

“Không có phim, nhưng có hai chương trình giải trí.”

Hiện tại Vưu Cầu Cầu được giới giải trí công nhận là nổi tiếng. Phim không tìm đến cô, nhưng chương trình giải trí tương đối tốt vẫn nguyện ý mời cô.

Bình Luận (0)
Comment