Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 46

Thịnh Thời Quân nói cho Vưu Cầu Cầu nghe về hai chương trình giải trí tìm đến cửa.

Trong đó có một chương trình quen thuộc, là “Thời gian nhàn nhã”.

Lúc “Thời gian nhàn nhã” phát sóng, tỉ lệ người xem cũng không thấp. Tuy rằng đây không phải là chương trình giải trí quá dài, tổng cộng chỉ có mấy tập nhưng nó lại tràn ngập tiếng cười và bầu không khí cũng thoải mái, ấm áp. Sau đó, nó còn vô tình giúp nông dân trồng trái cây ở địa phương bán được rất nhiều cam quýt, vẫn luôn có tin tức được truyền ra.

Cam quýt ế ẩm của nông dân trồng trái cây đã bán được. Da của Vưu Cầu Cầu cũng chuyển sang màu vàng. Quả thật không thể tốt hơn.

Trang V chính thức của “Thời gian nhàn nhã” vẫn luôn hoạt động và thường xuyên chia sẻ lại Weibo của mấy người. Cách đây một thời gian, nó còn chia sẻ lại một bài rút thưởng trên Weibo, người rút trúng sẽ nhận được gối ôm hình cam quýt.

Cư dân mạng đã bàn tán về chương trình này rất nhiều, tổ chương trình cũng thuận nước đẩy thuyền, dự định tiếp tục bắt đầu mùa thứ hai. Mà Vưu Cầu Cầu, người được coi là linh hồn của chương trình giải trí này đương nhiên sẽ được mời.

Đối với lời mời tham gia mùa thứ hai của “Thời gian nhàn nhã”, Vưu Cầu Cầu rất vui vẻ. Ở chung với tổ chương trình và khách mời mà mình quen tất nhiên là tốt hơn so với những khách mời khác.

“Vậy chương trình còn lại là gì?” Vưu Cầu Cầu hỏi.

Cô nhớ là lúc nãy sếp Thịnh nói có hai chương trình.

“Chương trình còn lại tên là “Nhật ký quan sát con gái”. không biết cô đã xem chưa. Đó là chương trình quan sát quá trình trưởng thành trong gia đình.”

Nói đến đây, Thịnh Thời Quân dừng một lúc: “Chương trình này phải quay ở nhà, còn cần chú và dì xuất hiện. Cô phải hỏi ý kiến của bố mẹ cô trước.”

“Nhật ký quan sát con gái” cũng là một chương trình giải trí rất hot, đã quay được mấy mùa rồi. Về cơ bản, nó xoay quanh cuộc thảo luận giữa bố mẹ và cô con gái nổi tiếng của mình. Nữ nghệ sĩ cũng có những rắc rối giống như mọi người. Không có đối tượng thì bị giục đi xem mắt, có đối tượng rồi thì bị giục kết hôn.

Đương nhiên, mục đích ban đầu của các nữ nghệ sĩ khi tham gia chương trình này là để thể hiện bản thân.

Chương trình tìm tới cửa cũng là ngoài dự tính của Thịnh Thời Quân.

Theo lý mà nói, sự cạnh tranh cho chương trình này cũng không nhỏ, không tới phiên Vưu Cầu Cầu. Sau khi Thịnh Thời Quân thường xuyên tiếp xúc và trở nên quen thuộc với tổ chương trình một chút, anh đã vòng vo tìm hiểu lý do tại sao “Nhật ký quan sát con gái” lại tìm tới Vưu Cầu Cầu.

Đạo diễn chương trình cười hắc hắc: “Không phải vì cô ấy là một công dân nhiệt tình sao? Hình ảnh Vưu Cầu Cầu mặc quần áo ở nhà và đi dép rất thú vị, trong tay còn cầm một túi rác to nữa. Cư dân mạng đã nhắn tin riêng cho tôi, yêu cầu tôi nhất định phải mời Vưu Cầu Cầu tham gia chương trình. Bọn họ muốn quan sát cô ấy.”

Thịnh Thời Quân: Hiểu ngay.

Vẫn là Vưu Cầu Cầu tự tìm tài nguyên cho chính mình. Hơn nữa còn là kiểu cực kì ngoài ý muốn, nhưng xảy ra với Vưu Cầu Cầu thì lại không tính là ngoài ý muốn.

Sau khi Thịnh Thời Quân nói xong, Vưu

Cầu Cầu bảo anh chờ một chút để cô đi hỏi bố mẹ.

Thịnh Thời Quân kiên nhẫn đợi mấy phút. Vưu Cầu Cầu đã trở lại:

“Bố mẹ tôi chạy rồi...”

Cô vừa xuất hiện đã nói một câu như thế.

Thịnh Thời Quân tỏ vẻ đã hiểu. Đây là do phụ huynh xấu hổ hoặc có nhiều nỗi băn khoăn nên không muốn xuất hiện trước ống kính. Vì vậy anh nói với Vưu Cầu Cầu: “Vậy tôi sẽ từ chối.”

“Tại sao lại từ chối?” Vưu Cầu Cầu kinh ngạc.

Thịnh Thời Quân: ?

Vưu Cầu Cầu: “Bố mẹ tôi chạy đến trung tâm thương mại mua quần áo rồi. Họ nói quần áo của họ quá cũ so với những người được lên tivi.” Hai người họ còn lén so xem ai đẹp hơn ai.

Thịnh Thời Quân nghe đến đấy thì vuốt vuốt gọng kính.

Hắn chưa từng gặp bố mẹ Vưu Cầu Cầu... Nên nói là, có thể nuôi ra được đứa con gái như vậy thì bố mẹ chắc cũng không tầm thường đúng không?

Hai chương trình giải trí coi như đã chốt. Vưu Cầu Cầu lại bước lên con đường kiếm cơm.

Chương trình “Nhật ký quan sát con gái” được quay trước.

Sau khi biên đạo của chương trình chào hỏi với Thịnh Thời Quân xong thì lập tức trao đổi trực tiếp với Vưu Cầu Cầu. Bọn họ định ra một khoảng thời gian thích hợp. Nhân viên tổ chương trình đặt máy quay tại nhà của Vưu Cầu Cầu. Diện tích nhà Vưu Cầu Cầu không nhỏ, được trang trí theo phong cách Trung Quốc ấm áp.

Làm cho tổ chương tương đối kinh ngạc chính là nhan sắc của bố mẹ Vưu Cầu Cầu.

Thông thường, nếu bố mẹ đẹp thì con cái sinh ra cũng sẽ không xấu. Đây là kiến thức đại chúng. Nhưng trên thực tế, “Nhật ký quan sát con gái” đã có sự góp mặt của nhiều nghệ sĩ nữ và bố mẹ của họ rồi, và sự thật chứng minh rằng kiến thức đại chúng không phải lúc nào cũng đúng. Hầu hết bọn họ đều là những người bình thường.

Hai người bố Vưu và mẹ Vưu đều đã bước vào độ tuổi trung niên nhưng vẫn chăm sóc bản thân rất tốt. Có thể nhìn ra được lúc còn trẻ họ đẹp trai và xinh gái như thế nào. Khí chất và ngoại hình của bố Vưu thiên về nho nhã hơn, còn mẹ Vưu và Vưu Cầu Cầu giống nhau đến 70%, cả hai đều là người đẹp.

Trước khi ghi hình sẽ có một buổi phỏng vấn thông thường.

Người dẫn chương trình chào hỏi Vưu Cầu Cầu trước. Vưu Cầu Cầu dựa theo người dẫn chương trình dẫn dắt, sau đó cô giới thiệu về bản thân mình. Người dẫn chương trình hỏi Vưu Cầu Cầu: “Cô cảm thấy mình là một người như thế nào?”

Những câu hỏi kiểu này, người dẫn chương trình đã hỏi đến phát chán rồi. Cơ bản họ sẽ nhận được những đáp án chẳng khác nhau là mấy.

Cái gì mà mạnh mẽ và lạc quan tiến về phía trước đó. Đây đều là những câu trả lời phổ thông nhất. Nếu muốn đến chương trình để tẩy trắng thì sẽ nói mình mong manh yếu đuối.

Vưu Cầu Cầu suy nghĩ một lát, vẻ mặt rất nghiêm túc: “Tôi cảm thấy tôi là một người không thú vị.”

Người dẫn chương trình: ? Bất ngờ không kịp đề phòng nhận được một đáp án tuyệt vời.

Đặc biệt là sau khi người dẫn chương trình phản ứng kịp, thì càng...

Đang lì với cô ấy đó hả!

Không phải Vưu Cầu Cầu đã nổi tiếng và thường xuyên lên hot search nhờ vào meme của bản thân hả? Bây giờ người được công nhận là meme và nổi tiếng trong các chương trình giải trí lại nói rằng cảm thấy bản thân mình là một người không thú vị.

Đạo diễn chương trình cảm thấy câu trả lời của Vưu Cầu Cầu thật thần kỳ.

Ông ấy đã nghĩ xong việc chương trình sẽ marketing ở giai đoạn sau như thế nào rồi. [Vua tấu hề Vưu Cầu Cầu thẳng thắn phân tích nội tâm và thú nhận rằng mình thật nhàm chán].

Bây giờ còn chưa chính thức quay, mới chỉ là khúc dạo đầu thôi mà đạo diễn chương trình đã cảm thấy mời Vưu Cầu Cầu là việc thật đúng đắn rồi!

Kỳ thật, Vưu Cầu Cầu đang nói sự thật. Cô cảm thấy mình thật sự rất nhàm chán. Một con cá muối thì có gì đáng quan sát chứ. Đương nhiên cô không dám nói rõ hơn, cô sợ mình sẽ nhận được cái nhìn chết người từ sếp Thịnh.

Sau khi điều chỉnh tâm trạng, người dẫn chương trình tiếp tục hỏi: “Là một diễn viên, cô có kế hoạch gì mới không?”

Vưu Cầu Cầu: “Chắc chắn là có kế hoạch, còn rất lớn nữa, nhưng chưa được triển khai cụ thể.”

Người dẫn chương trình: “?” Tại sao.

Vưu Cầu Cầu cảm giác mình bị chạm vào nỗi đau, nhưng cô vẫn có thể thản nhiên đối mặt: “Bởi vì không ai chọn tôi. Tôi flop mà.”

Người dẫn chương trình: “...” Điều này thật thực tế.

Vưu Cầu Cầu suy nghĩ một lát, cảm thấy hơi ngượng, nhưng sau đó cô vẫn quyết định hỏi người dẫn chương trình: “Tôi có thể quảng cáo bản thân mình ở đây không?”

Người dẫn chương trình chưa từng nhận được yêu cầu như vậy, cô ấy nói: “... Đợi tôi đi hỏi một chút.”

Vưu Cầu Cầu gật đầu: “Cô hỏi đi, cảm ơn.”

Người dẫn chương trình đi hỏi đạo diễn chương trình thì được ông ấy vỗ chân một cái, vui vẻ đồng ý: “Để cô ấy quảng cáo!” Chương trình của bọn họ không cứng nhắc như thế. Nếu ông ấy đã mời Vưu Cầu Cầu đến đây thì cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để cô tùy ý làm loạn rồi. Xem cô có thể làm loạn đến đâu.

Sau khi được tổ chương trình cho phép, Vưu Cầu Cầu đối diện với máy quay, hắng giọng một cái.

“Xin chào các nhà sản xuất phim. Tôi tên là Vưu Cầu Cầu, tốt nghiệp chuyên ngành diễn xuất của học viện điện ảnh. Nếu các vị có vai diễn nào thích hợp thì có thể xem xét tôi. Hiệu suất cao, chủ yếu là rẻ.”

Trọng điểm là rẻ.

Sau đó Vưu Cầu Cầu lại bổ sung thêm một câu.

“Nếu như sau khi xem “Nhật ký quan sát con gái” xong mà tìm đến tôi thì còn được giảm giá tiền đóng phim. Chỉ cần báo tên của tôi, giảm...”

Vưu Cầu Cầu tỏ vẻ đau đớn.

Luyến tiếc đứa trẻ thì sẽ không bắt được sói (*), không giảm giá thì không tìm được vai diễn. Nếu như vậy thì đại lão của fandom cũng không thể biên tập tác phẩm cho cô được. Thật là một vòng tuần hoàn không tốt.

(*) Câu này được dùng như một phép ẩn dụ cho cái giá phải trả để đạt được mục đích nào đó.

Vì thế Vưu Cầu Cầu cắn răng: “Có thể giảm giá 1%.”

Bởi vì vẻ mặt của Vưu Cầu Cầu mà người dẫn chương trình và nhân viên công tác đang đợi được chiết khấu thật lớn: ...

Vưu Cầu Cầu, cô quả là một cô gái hào phóng!

Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình rất hào phóng. Mỗi một đồng tiền của nô lệ tư bản đều là mồ hôi và nước mắt đấy! Mỗi một đồng tiền kiếm được đều không dễ dàng, không thể bị uổng phí và coi thường được.

Nếu có người thật sự coi thường thì xin hãy quyên góp cho cô, cảm ơn.

Không giấu giếm gì, Vưu Cầu Cầu khi còn bé đã mơ một giấc mộng ngây thơ đẹp đẽ. Cả nước có nhiều người như thế, nếu mỗi người quyên góp cho cô 1 tệ thì không phải cô sẽ phát tài, không cần làm việc nữa sao. Nhưng chẳng mấy chốc, Vưu Cầu Cầu biết đó chỉ là si tâm vọng tưởng.

Chương trình chính thức bắt đầu quay.

Người quay phim gõ cửa nhà Vưu Cầu Cầu. Cô mặc quần áo ở nhà ra mở cửa, thò đầu ra.

Người quay phim ngay lập tức quay đến quần áo và dép lê của Vưu Cầu Cầu.

Lúc Vưu Cầu Cầu đi đổ rác, bộ quần áo lúc ấy đã ngay lập tức nổi tiếng. Bộ quần áo hoạt hình ở nhà, dép lê phiên bản người già, còn có túi rác to và đội một chiếc mũ không có thiết kế gì đặc biệt,

quả thật không thể giản dị hơn.

Một thiên tài marketing nào đó trên Taobao đã nhanh chóng tung ra sản phẩm có phong cách giống cô Vưu, doanh thu còn không tệ?

Ngay cả người quay phim của “Nhật ký quan sát con gái” lúc mới tới khu chung cư của Vưu Cầu Cầu đã lập tức đi check-in phố ăn vặt nổi tiếng trên mạng được Vưu Cầu Cầu giới thiệu trước đó, đồng thời cũng check-in món đậu phụ thiết bản và đồ nướng ở đó.

Chỉ là, check-in không thành công.

Bởi vì phố ăn vặt chật ních người, muốn ăn đồ nướng thì phải xếp hàng lấy số, đã xếp hàng đến hơn một trăm số rồi.

Đương nhiên, điểm chú ý của người quay phim vẫn đặt trên quần áo và đôi dép của Vưu Cầu Cầu.

Nhưng mà...

Ủa?

Vưu Cầu Cầu tiếp đón người quay phim, thật ra cô đã sớm nhìn thấu suy nghĩ của tổ chương trình rồi.

Xin lỗi, quần áo hoạt hình và dép lê của cô đã sớm bị sếp Thịnh yêu cầu cất đi rồi.

Bây giờ Vưu Cầu Cầu vẫn mặc quần áo ở nhà, nhưng mà là loại có màu trơn có độ bão hòa thấp, khiêm tốn nhưng không mất đi sự sang trọng. Đây là bộ quần áo sếp Thịnh gửi cho cô. Vưu Cầu Cầu không cảm thấy bộ này đẹp hơn bộ kia của mình.

Tổ chương trình hơi thất vọng vì không quay được quần áo ở nhà của Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu hỏi tổ chương trình: “Tôi phải làm như thế nào?”

Cô phải phối hợp như thế nào?

Chỉ cần đến tay thì Vưu Cầu Cầu vẫn là một bên B tương đối có trách nhiệm.

Câu trả lời của chương trình là: Hãy là chính mình.

Vưu Cầu Cầu gật đầu, tỏ vẻ đã hiểu.

“Vậy thì bây giờ tôi cần... ngủ. Mọi người có thể đặt máy quay ở bên kia rồi đi nghỉ ngơi một chút?”

Bây giờ là 7 giờ sáng, Vưu Cầu Cầu vì ghi hình cho chương trình nên mới đặc biệt dậy sớm như thế này. Nếu không có việc gì thì làm gì có chuyện cô thức dậy vào lúc này.

Đây mới là làm chính mình.

Tổ chương trình đơ người. Cuối cùng họ vẫn để Vưu Cầu Cầu làm chính mình. Dù sao bọn họ cũng đã nói vậy rồi.

Vì thế Vưu Cầu Cầu vào phòng ngủ của mình, tiếp tục chui vào trong chăn. Phòng ngủ của cô cũng có một chiếc máy quay nhỏ để tổ chương trình có thể quan sát xem cô đang làm gì.

Đạo diễn chương trình thật sự phát hiện ra một điểm sáng. Ví dụ như chăn bông của Vưu Cầu Cầu là chăn bông hoa, là kiểu dáng được các bà mẹ yêu thích.

Tuy rằng không quay được bộ đồ hoạt hình và dép lê của Vưu Cầu Cầu, nhưng chăn bông hoa coi như là bồi thường đi.

Thịnh Thời Quân sẽ không thể nào nghĩ tới mình đã sử dụng mọi biện pháp phòng tránh, thậm chí còn chuẩn bị cả một bộ quần áo ở nhà hoàn chỉnh cho Vưu Cầu Cầu, vậy mà cuối cùng lại thành công cốc bởi vì chiếc chăn bông hoa.

Nhưng mà chăn bông hoa đúng là do mẹ Vưu mua cho cô. Vưu Cầu Cầu cảm thấy đắp cái gì cũng giống nhau nên cô cũng không phản đối mẹ Vưu.

Đạo diễn chương trình nghĩ rằng cùng lắm Vưu Cầu Cầu chỉ ngủ thêm một tiếng nữa là cùng. Ông ấy dứt khoát nhìn chằm chằm vào tình cảnh của các cô gái khác ở bên kia.

Có người đã dậy và tập yoga xong, có người đang dọn dẹp ngăn nắp, có người đang làm bữa sáng tình cảm cho bố mẹ.

Nửa tiếng sau, thỉnh thoảng ông ấy lại liếc nhìn màn hình một cái nhưng Vưu Cầu Cầu vẫn bất động.

Một tiếng sau, Vưu Cầu Cầu vẫn bất động như cũ.

Hai tiếng sau.

Ba tiếng...

Thời gian đã sắp đến giữa trưa, nhưng người đang làm ổ trong chăn bông hoa vẫn không nhúc nhích. Phải biết rằng, nội dung diễn của các cô gái khác đều đã tiến hành đến giai đoạn mời các thành viên khác giới trong giới giải trí đến, trực tiếp biến thành một bộ phim thần tượng luôn rồi. Nếu không thì cũng là cảnh con gái và bố mẹ bất đồng quan điểm, xảy ra mâu thuẫn.

Mặt khác, bên phía Vưu Cầu Cầu.

“...”

Đạo diễn chương trình sợ ngây người. Nếu không phải chiếc chăn bông Vưu Cầu Cầu đang đắp vẫn nhấp nhô lên xuống (thở) thì ông ấy còn nghi ngờ rằng có phải cô ngủ đến chết rồi không.

Ngủ ngon thật đấy!

Ông ấy còn nghĩ mời Vưu Cầu Cầu đến, có khả năng cô sẽ gây ra chuyện náo loạn gì đó. Không nghĩ đến, ông ấy lại bỏ tiền ra mời đến một thần ngủ, mua sự tịch mịch.

Đạo diễn chương trình cảm thấy rất không hợp lý. Cho dù Vưu Cầu Cầu có thể ngủ. Không, không phải có thể. Là cô thật sự đã ngủ.

Phụ huynh của Vưu Cầu Cầu đâu?

Dịch vụ đánh thức điên cuồng có phải nên được kích hoạt rồi hay không?

Vưu Cầu Cầu không bị phụ huynh đánh thức mà là bị đồng hồ báo thức trong điện thoại đánh thức. Cô đúng là vẫn nhớ rõ mình còn đang ghi hình cho chương trình, cho nên mặc dù tổ chương trình đã bảo cô cứ làm chính mình, nhưng cô cũng không thể thành thật quá.

Nếu thật sự làm chính mình thì cô có thể trực tiếp ngủ đến tối luôn rồi.

Sau khi Vưu Cầu Cầu tắt tầm bảy, tám cái báo thức xong thì cô rốt cuộc cũng gian nan bò dậy.

Cô vẫn nhớ rõ lúc trước Thịnh Thời Quân đã đặc biệt dặn dò cô phải dùng mặt nạ dưỡng da do tổ chương trình chỉ định. Bây giờ vừa đúng lúc đứng lên không tỉnh táo lắm, cô đi vào nhà vệ sinh rửa mặt, sau đó đắp mặt nạ.

Nghệ sĩ nữ để mặt mộc ở bất kỳ độ tuổi nào cũng là đề tài nói mãi không chán.

Sau khi đạo diễn chương trình nhìn thấy Vưu Cầu Cầu rửa mặt xong...

Có gì khác đâu?

Lúc trước cô cũng để mặt mộc nhỉ, đều giống nhau.

Sau đó, chiếc mặt nạ to hơn mặt cô một vòng, dán xuống cả cổ.

Có nữ biên đạo nhìn thấy cảnh này xong thì đã rơi lệ, cảm giác mình bị xúc phạm. Các cô ấy cũng từng đắp loại mặt nạ này rồi, còn lặng lẽ nói nó không đủ to, muốn nó to hơn nữa.

Cái mặt này sao lại nhỏ như thế.

Vưu Cầu Cầu đắp mặt nạ, vắt chân chơi điện thoại một lúc. Sau khi làm xong hết mọi thứ rồi thì cô đi sang phòng bên cạnh gõ cửa.

“Mẹ, dậy đi.”

Bên trong vang lên một tiếng: “... Không muốn dậy.”

Đạo diễn chương trình rốt cuộc cũng hiểu tại sao Vưu Cầu Cầu ngủ thẳng đến trưa mà bố mẹ cô không hề có ý kiến gì rồi. Bởi vì gia đình này có phong cách hoàn toàn khác. Vưu Cầu Cầu giữa trưa mới dậy, nhưng mẹ Vưu vẫn chưa dậy.

Ngược lại, bố Vưu đã dậy đi làm từ sớm. Ngoại trừ bố Vưu, là người tỉnh dậy sớm nhất trong nhà này ra thì những người còn lại chính là rùa cưng.

Sau khi thức dậy, Vưu Cầu Cầu không liên lạc với bạn tốt khác giới trong giới giải trí đi chơi, cũng không bộc lộ tài năng gì. Hai mẹ con cực kỳ giống nhau, ở nhà đợi bố Vưu trở về cho ăn.

Tuy rằng bố Vưu la hét muốn chèn ép vẻ đẹp của mẹ Vưu, nhưng cuối cùng vẫn thất bại và phải nhường vợ mình. Nếu không nhường thì sẽ mất vợ. Có những người thắng rồi nhưng lại mất vợ.

Bố Vưu rất biết bên nào nặng bên nào nhẹ.

Mấy người quay phim được nghỉ ngơi nửa ngày đã trở lại, lại bắt đầu ghi hình.

Sau đó bọn họ phát hiện, mùi của chương trình này thay đổi rồi.

Là mùi của thịt xào tỏi, thịt kho tàu, cá quế chiên xù, cùng với tôm hầm...

Đây thật sự là “Nhật ký quan sát con gái”, không phải ẩm thực đấy chứ?

Những giọt nước không chịu thua kém chảy ra từ khóe miệng.

Ai mà ngờ được bố Vưu với vẻ ngoài nho nhã như một vị giáo sư đại học tri thức cao, lại có thể nấu nướng giỏi như vậy. Nguyên liệu tươi mới bị ném vào trong chiếc nồi nhỏ, sau khi được xào cùng với các loại gia vị, mùi thơm nhanh chóng được lan tỏa.

Trong chốc lát, các món ăn thơm ngon đẹp mắt đã được bày đầy một cái bàn lớn.

Đạo diễn chương trình nhìn mà sửng sốt. Xong rồi, ông ấy cảm thấy đói quá!

Đấy là đạo diễn chương trình còn không ở trong nhà Vưu Cầu Cầu. Mấy người quay phim đang ở nhà Vưu Cầu Cầu hoàn toàn không chịu nổi nữa rồi.

Chết mất!

Sự việc còn chưa dừng lại ở đó. Có lẽ Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình ngủ cả sáng có hơi không thích hợp, vì thế cô đã giải thích hương vị của các món ăn cho mọi người và trở thành một mukbang như trước đây. Chẳng qua trước đây là nhìn vào màn hình điện thoại và livestream cho cư dân mạng xem, còn bây giờ là nhìn vào máy quay... tạm thời livestream cho nhân viên chương trình xem, về sau lại chiếu cho khán giả.

Người quay phim: Cảm ơn. Họ thật sự không muốn xem đâu.

Sau đó họ chỉ có thể nhịn.

Vưu Cầu Cầu ăn một miếng thịt xào tỏi rồi đánh giá: “Tôi rất thích loại thịt ba chỉ này, mỡ nạc đan xen, phần mỡ không nhiều lắm. Bố tôi xào lửa lớn một tí. Nhà tôi đều thích lửa lớn, cháy cạnh, giòn giòn.”

Cô lại gắp một miếng thịt kho tàu: “Thịt kho tàu rất ngọt, lại còn mềm nữa, cho vào miệng là tan. Đặc biệt thích hợp trộn với cơm, nếu rưới thêm nước thịt nữa thì càng ngon.”

Cô vừa nói xong thì bố Vưu đã giúp Vưu Cầu Cầu rưới một thìa nước thịt vào bát cơm trước mặt. Hạt gạo trắng nõn to tròn được rưới thêm màu đường nâu của nước thịt kho tàu, quả thật khiến người ta muốn phạm tội.

Vưu Cầu Cầu cảm ơn cha, lại bắt đầu thưởng thức và giải thích các món ăn khác. Tôm hấp vừa thơm vừa tươi, cá quế chiên xù thì siêu mềm.

Vưu Cầu Cầu ăn rất ngon. Giải thích rất mê người thì không nói, nhưng mà cô lại còn rất hưởng thụ nữa.

Người quay phim: Đừng gọi tôi. Tôi đã bị giết rồi.

Gia đình Vưu Cầu Cầu ngược lại không biến thái như thế. Mỗi món bố Vưu đều đặc biệt làm rất nhiều, trước khi ăn cơm cũng đã múc ra cho mọi người một ít. Thấy tư liệu của Vưu Cầu Cầu đã gần xong, mẹ Vưu mang đồ ăn vẫn còn nóng đã chuẩn bị từ trước ra cho mọi người.

“Mọi người cũng đói rồi đúng không? Đã quá trưa rồi, mọi người vất vả rồi.”

“Ăn chút gì đi. Mọi người đều còn trẻ như thế, nhìn cũng không lớn hơn Vưu Cầu Cầu bao nhiêu, vất vả rồi.”

Trái tim của người quay phim trong chốc lát đã được gia đình này sưởi ấm.

Đạo diễn không dặn là không được ăn. Vì thế bọn họ giả vờ từ chối một chút, sau đó nhao nhao đặt máy quay xuống, vui vẻ ăn cơm.

Không xong rồi. Thơm quá, thơm quá. Ăn bữa này trước rồi nói sau. Đạo diễn là ai? Bọn họ có quen đạo diễn không?

Đạo diễn âm thầm nhìn mấy người quay phim đã đình công và đang thưởng thức bữa ăn: ...

Có thể đóng gói mang về cho ông ấy một ít không?

Bởi vì bữa cơm này mà người quay phim cảm thấy khoảng cách giữa mình với người nhà của Vưu Cầu Cầu đã nhanh chóng được rút ngắn. Anh ta không nhịn được mà hỏi bố mẹ Vưu Cầu Cầu vì sao lại đối tốt với họ như vậy.

Bố Vưu nghe xong thì nở nụ cười: “Đối xử tốt với người khác không phải là bản năng à?”

Mẹ Vưu: “Bởi vì chúng tôi đều là bố mẹ mà.”

Bởi vì là che mẹ, cho nên nhìn thấy mấy người trẻ tuổi tầm tuổi con cái mình thì sẽ nghĩ đến con mình. Cũng bởi vì là bố mẹ nên mới đối xử tốt với con cái nhà người khác, hy vọng con mình ở bên ngoài có thể được đối xử dịu dàng hơn.

Lúc người quay phim đang cảm động, sắp nước mắt lưng tròng thì Vưu Cầu Cầu ở bệnh cạnh anh ta cũng phát biểu. Cô nhìn vào máy quay, ngập ngừng hỏi.

“Làm người quay phim... có dễ bắt đầu không?”

Nước mắt người quay phim rơi xuống.

Đừng tưởng anh ta chưa xem chương trình giải trí và hot search. Sao? Sau khi muốn cướp công việc của nhân viên ngôi nhà kinh dị, bây giờ lại muốn cướp luôn công việc quay phim của anh ta hả?

Tiến độ bên phía Vưu Cầu Cầu không nhanh. So với các cô gái khác thì bên này dường như không có gợn sóng gì. Nhưng mà nhìn đạo diễn lại rất vui vẻ.

Nói sao đây... Chủ yếu là thoải mái, thật sự rất thoải mái.

Ông ấy hiểu vì sao Vưu Cầu Cầu nói mình không thú vị rồi. Cô không ý thức được sự thú vị của bản thân mình. Người một nhà này bình thường nói chuyện giống như đang kể chuyện vậy, kiểu tướng thanh (*)?

(*) Tướng thanh: Là một loại kịch nói truyền thống của Trung Quốc, dùng câu nói vui, hỏi đáp hài hước để gây cười.

Vưu Cầu Cầu ăn một bát cơm và vài món ăn, tỏ vẻ đã no.

Cô phải khống chế lượng cơm của mình một tí. Cô không thể béo thêm nữa.

Bố Vưu: “Cầu Cầu, con không béo. Ăn thêm một cái móng giò nữa nhé?”

Vưu Cầu Cầu: “...” Cha, thật sự không thể ăn thêm nữa!

Vưu Cầu Cầu ăn no rồi mặc quần áo ở nhà đi loanh quanh trong phòng khách. Mẹ Vưu lấy ra một chiếc áo khoác cực to.

“Cầu Cầu, con mặc thêm vào. Bị cảm là mẹ đau lòng đấy.”

Vưu Cầu Cầu: “...” Bị ép mặc thêm áo khoác, bọc lấy cả người cô.

Sau bữa trưa, người quay phim lại bị bố mẹ Vưu giữ lại ăn cơm tối. Vì thế họ lại quay lại ẩm thực nhà Vưu Cầu Cầu lần nữa. Chẳng qua là lần này sau khi kiễng chân chờ đợi, họ cũng không còn bị giày vò nữa. Bọn họ có thể được ăn những món ăn này rồi!

Vưu Cầu Cầu ngồi xổm ở nhà cả một ngày, sau khi ăn tối xong rốt cuộc cô cũng muốn ra ngoài.

Cô phải đi cùng mẹ Vưu ra quảng trường khiêu vũ.

Trên đường đến buổi khiêu vũ, mẹ Vưu hơi lo lắng, nói với Vưu Cầu Cầu rằng gần đây có thêm một tiểu đội khiêu vũ mới, đến từ khu chung cư bên cạnh.

“Phong cách của họ mới hơn của bên mẹ, còn cười nhạo đội của mẹ. Nhưng đội của mẹ cũng có lợi thế. Đội của mẹ nhảy kiểu cổ điển, dễ học hơn, kỹ thuật nhảy cũng đẹp hơn.”

Đạo diễn chương trình nghe được thì hơi hoang mang.

Khiêu vũ ở quảng trường còn rắc rối như thế hả?

Vưu Cầu Cầu trấn an mẹ Vưu: “Không sao. Mẹ nhất định giỏi nhất.” Sau đó cô giải thích cho người quay phim ở bên cạnh.

Khiêu vũ ở quảng trường rắc rối như vậy đó.

Kéo bè kết phái, đủ các loại tiểu đội. Ai khiêu vũ thịnh hành hơn, âm nhạc của ai hay hơn. Phương diện này cần rất nhiều kiến thức.

Nào có dễ như thế. Nơi nào có người thì nơi đó có chiến tranh, coi như là một giới giải trí nhỏ.

Mẹ Vưu đã được con gái trấn an, sau khi đến nơi thì mang theo Vưu Cầu Cầu đến chào hỏi các chị em trong đội, sau đó bắt đầu dẫn đầu tập luyện.

Đúng thế. Mẹ Vưu đứng ở vị trí trung tâm, dẫn đầu mấy chục người khiêu vũ. Lúc trước mẹ Vưu nói cho Vưu Cầu Cầu rằng mình là vị trí trung tâm, còn dùng giọng điệu giống như không thèm quan tâm mà nói, nhưng thực tế là đang âm thầm cười thầm.

“Hết cách rồi. Các chị em để mẹ làm người dẫn đầu, dù mẹ đã từ chối rất nhiều lần rồi.”

Đạo diễn chương trình thấy Vưu Cầu Cầu tìm một bồn hoa sạch sẽ ngồi xuống, trên mặt mang theo nụ cười, nhìn mẹ Vưu khiêu vũ. Thỉnh thoảng cô còn nhìn đám người ở khu chung cư bên cạnh, được mẹ Vưu coi là đối thủ cạnh tranh, đang ở cách đó không xa.

Khi đạo diễn cho rằng Vưu Cầu Cầu sẽ ngồi đến khi kết thúc thì cô chợt đứng lên.

Vưu Cầu Cầu gia nhập vào hàng ngũ của mẹ Vưu và các chị em đang khiêu vũ.

Cô nhanh chóng bắt đầu, vừa nhìn đã biết là đã nhảy rất nhiều lần.

Đạo diễn chương trình bật cười.

Nữ nghệ sĩ khiêu vũ ở quảng trường?

Điều này thật sự rất thú vị.

Mà Vưu Cầu Cầu không chỉ nhảy theo động tác của mẹ Vưu. Nhảy được một lúc, động tác của cô bắt đầu thay đổi. Cô thêm vào không ít động tác mới, nhìn kỹ...

Hơi giống đội của khu chung cư ở bên cạnh thì phải?

Vưu Cầu Cầu rất quen thuộc với điệu nhảy khiêu vũ của mẹ Vưu. Trước đây chỉ cần cô không phải đi làm thì sẽ thường xuyên bị mẹ Vưu kéo đến đây để khiêu vũ. Bình thường khi mẹ Vưu ở nhà cũng bỏ ra không ít công sức luyện tập, cô chỉ xem thôi cũng thuộc rồi.

Bây giờ Vưu Cầu Cầu thêm một ít động tác của các dì ở bên cạnh vào, kết hợp với mẹ Vưu ở bên này.

Một phong cách nhảy mới xuất hiện.

Khiến cho mọi người không nhịn được mà lắc lư theo nhạc đồng quê!

Vưu Cầu Cầu bất tri bất giác bị mẹ Vưu và các chị em của bà đẩy tới vị trí trung tâm. Bên này nhảy khí thế ngất trời, ngay cả người quay phim cũng không nhịn được muốn động chân.

Bên này đột nhiên có biến hóa, bên cạnh khẳng định phát hiện ra.

Rốt cuộc, bên cạnh không kiềm chế được nữa, người dẫn đầu khu chung cư bên cạnh đi về phía Vưu Cầu Cầu.

Bà ấy hơi do dự, nhưng vẫn mở miệng: “... Có thể dạy chúng tôi điệu đó nhảy như thế nào không?”

Điều này hơi xấu hổ.

Vốn dĩ khu chung cư bên cạnh coi thường kỹ năng khiêu vũ của bên mẹ Vưu. Nhưng khi cô gái trẻ này vừa khiêu vũ, bọn họ ngay lập tức không nhịn được muốn học. Cuối cùng cũng không chống cự được mị lực của sự phối hợp của cả hai bên nên đã cúi đầu trước Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu không đồng ý ngay. Cô nhìn thoáng qua phía mẹ mình. Sau khi được mẹ Vưu gật đầu đồng ý, thỏa mãn lòng hư vinh của mẹ Vưu, cô mới nói.

“Tất nhiên là có thể ạ.”

Vì thế, tiểu đội mấy chục người của khu chung cư bên cạnh kết hợp với mấy chục người bên đội của mẹ Vưu, lấy Vưu Cầu Cầu làm mẫu đứng ở phía trước, cùng nhau hòa hợp khiêu vũ, chuyển động theo âm nhạc!

Không còn phân tranh, không còn lục đục với nhau nữa. Vào giờ khắc này, tất cả mọi người đều là chị em tốt.

Thậm chí có hai dì vốn giương cung bạt kiếm, hiện tại đã bắt tay giảng hòa, còn sửa động tác cho đối phương.

Tất cả những điều này đều là công lao của nữ nghệ sĩ tên Vưu Cầu Cầu. Bạn xem, cô nhảy rất vui vẻ, là vị trí trung tâm của gần một trăm người.

Nếu điều này được ghi vào lịch sử của khu chung cư, đại khái sẽ được gọi là thiết lập ngoại giao khiêu vũ quảng trường.

Đạo diễn chương trình: Xin lỗi! Không biên tập nổi nữa rồi!

Nhưng mà hướng đi này vẫn là gây cười. Nữ nghệ sĩ khiêu vũ ở quảng trường thì không nói, lại còn xúc tiến hòa bình cho đoàn khiêu vũ ở quảng trường?

Vưu Cầu Cầu đổ mồ hôi: Cô cũng không vui lắm.

Cô mệt rồi.

Muốn ngồi xuống.

Nếu không phải vì muốn mẹ cô không có tâm sự nặng nề như thế nữa thì cô cũng không cần mệt nhọc như thế này.

Nhưng dù sao cũng tốt hơn là đánh nhau.

--------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Cầu: Làm chính mình, tôi có thể ngủ cả ngày...

Bình Luận (0)
Comment