Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 6

Chẳng lẽ cô đổi vận rồi?

Vưu Cầu Cầu có một suy đoán táo bạo nhưng nhanh chóng từ bỏ ý nghĩ đó.

Xui xẻo nhiều năm như vậy, làm gì có chuyện nói đổi vận là đổi được liền.

Đây có lẽ là âm mưu của kẻ địch, *****ên khiến cho cô thấy vui thích, sau lại đá cô từ thiên đường xuống địa ngục.

Nếu như thật sự tin tưởng, sẽ khá mất bình tĩnh, vậy chênh lệch kia mới kích thích người đó. May mà cô nhìn nhận rất rõ.

Bên này sau khi hiểu rõ mọi việc, Thịnh Thời Quân còn đang nghĩ nghệ sĩ này tuy không có động lực nhưng vận may lại không tồi chút nào thì nghe thấy Vưu Cầu Cầu lí nhí suy đoán:

“Ngay cả khi được chọn, nhưng chỉ cần chưa được phát sóng thì chắc chắn tồn tại những điều bất trắc khác. Lỡ mà bị đổi vai, hoặc lớn hơn nữa là phim chiếu không được, vậy thì khó nói nha.”

Thịnh Thời Quân: “...”

Anh hoang mang, có ai lại tự rủa mình như thế này không?

Còn là trước mặt ông chủ.

Nếu đặt lên những người khác thì còn có thể cho rằng lời này không kiêu ngạo, nhưng với một vai bình hoa di động trong web drama không có gì để kiêu ngạo này thì cô bày đặt khiêm tốn cái gì chứ.

Cô đúng là vừa không có tham vọng vừa hết thuốc chữa mà.

Dưới cái nhìn tử thần của Thịnh Thời Quân, Vưu Cầu Cầu nhận ra rằng biểu hiện của mình như thế này là không tốt. Dù sao thì ông chủ chắc chắn muốn nghệ sĩ trở nên nổi tiếng và có thể kiếm nhiều tiền, mặc dù việc này rơi vào tay cô là điều không thể.

Cô quyết định thay đổi chủ đề.

“Sếp Thịnh, sao anh lại đến đây? Đoàn phim gọi cho anh à?”

Lúc nãy Vưu Cầu Cầu loáng thoáng nghe được cuộc đối thoại giữa ông chủ mình và nhân viên phụ trách.

Thịnh Thời Quân không thèm vạch trần việc đối phương đột ngột chuyển chủ đề, trả lời: “Ừ, bọn họ cũng không có giải thích rõ ràng. Tôi còn tưởng rằng người có mâu thuẫn với người ta là cô.”

Vưu Cầu Cầu: “Vậy thì anh tới đây khá nhanh đấy.”

Người còn chưa được xe cấp cứu đưa đi bao lâu đâu.

Cô cũng hơi cảm động, ngẫm nghĩ xem có phải việc cô cứ gọi ông chủ mới là Chu Bá Bì quá đáng hay không? Mặc dù anh đúng là Chu Bá Bì, thậm chí anh còn không phải người trả cô 5.000 tệ tham gia gameshow, nhưng với tư cách là một ông chủ, anh có thể rất tận tâm với các nghệ sĩ. Sếp như này đầu năm nay cũng không nhiều đâu.

Thịnh Thời Quân: “Con khỉ của lão Lý ở công ty dạ dày không tốt lắm, vừa hay đang điều trị ở bệnh viện thú y gần đây.”

Vưu Cầu Cầu nghe vậy thì hiểu rõ ràng: “À, ra là tiêu chảy.”

Con khỉ của anh Lý quả thực có rất nhiều bệnh vặt, Vưu Cầu Cầu đã nghe anh Lý phàn nàn về việc nó cứ hai, ba ngày lại bị tiêu chảy.

Đồng thời, từ việc khỉ con đau dạ dày cũng cần ông chủ ra tay, đúng là khiến cô có nhận thức mới…

Có thể không phải là ông chủ muốn ra tay.

Không lẽ anh không có ai để sai bảo hay sao?

Dù sao Vưu Cầu Cầu thậm chí còn không nhớ rõ công ty mới mở cửa trở lại còn có những nhân viên khác, ông chủ mới dường như đã làm cả công việc của ông chủ và người đại diện.

Lời Vưu Cầu Cầu nói quá thẳng thắn, hiện trường lại im lặng. Thịnh Thời Quân không phản bác, bởi vì đó là sự thật.

Thịnh Thời Quân là người phá vỡ sự im lặng, anh cảm thấy mình không nên tiếp tục thảo luận chủ đề khỉ tiêu chảy với nghệ sĩ của mình.

Có ý nghĩa gì cơ chứ.

“Bây giờ còn có chuyện gì nữa à?”

“Muốn đi nhờ một đoạn không?”

Trên thực tế, Thịnh Thời Quân chỉ lịch sự khách sáo một chút, Vưu Cầu Cầu lại nhanh chóng gật đầu.

“Được thôi.”

Có xe đưa rước miễn phí, chắc chắn phải đi rồi, Vưu Cầu Cầu lười đi bộ quá, còn không biết ở đây có bắt được taxi không.

Chờ tới khi xuống lầu, nhìn thấy ông chủ mới lái xe tới, nhìn logo Volkswagen sáng sủa trên xe, suy nghĩ trước đó của Vưu Cầu Cầu đã được xác nhận.

Đừng thấy ông chủ mới nhìn thì thuộc phái tinh anh, dáng vẻ rất có tiền, thực tế thì chẳng có đồng nào.

Điều đó không có nghĩa là Vưu Cầu Cầu cho rằng lái một chiếc Volkswagen là không tốt, rất mang tính tiết kiệm kinh tế. Nhưng nếu là một giám đốc đi chiếc xe này thì hầu như chưa thấy bao giờ, đừng nói đến những người lái Lincoln, Rolls-Royce và Ferrari, các chủ cửa hàng trái cây dưới lầu khu chung cư Vưu Cầu Cầu sống đều lái xe BMW.

Vưu Cầu Cầu ngồi vào ghế sau xe, báo tên một chung cư nào đó cho Thịnh Thời Quân.

Lên xe, Vưu Cầu Cầu mới nhớ ra mình đang ở trong không gian kín cùng với sếp. Cô có nên làm gì không?

Lúc đầu Vưu Cầu Cầu hơi lo lắng, nhưng sau đó cô thoải mái hơn sau khi nhận ra rằng sếp mới của cô chỉ tập trung lái xe mà không nói một lời và không có ý định trò chuyện làm khó cô.

Trong xe bật điều hòa, nhiệt độ rất thích hợp, Vưu Cầu Cầu suy nghĩ một chút, nhấc điện thoại gửi tin nhắn cho Peter.

Peter là người đại diện cũ của Vưu Cầu Cầu, chế giễu cô là bùn nhão không thể trát tường, là người vô dụng, cuối cùng lại ăn máng khác ở công ty khác.

*****ên Vưu Cầu Cầu gửi cho anh ta những bức ảnh đoạt huy chương trong “Mạnh dạn xông lên”, sau đó kể lại sự tích giành được vai diễn trong web drama của cô, sau đó chỉ ra mục đích.

[Anh có thể livestream ăn cớt được rồi đó.]

Lại bonus: [Hai lần nha.]

Bên kia trả lời rất nhanh, gã liên tiếp gửi ba dấu chấm than, dấu chấm than to lớn thể hiện nội tâm bất an của gã.

Thấy điện thoại hiển thị đối phương đang nhập, Vưu Cầu Cầu dùng tốc độ tay nhanh hơn bình thường, dứt khoát chặn gã.

Như vậy gã có gửi qua cũng không được nữa rồi.

Vưu Cầu Cầu biết rất rõ về Peter, cũng biết rõ điều Peter sẽ làm tiếp theo là cười nhạo cô vì quá tự cao, sau đó lại khoe khoang gã lấy được bao nhiêu cơ hội tốt cho Mặc Lan các kiểu.

Vậy chẳng thà chặn gã ngay trước khi gã muốn gửi mấy lời công kích đó cho cô.

Khiến gã trực tiếp tắt đài.

Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình thực sự là một cô bé ranh ma.

Cách một cái màn hình Vưu Cầu Cầu cũng có thể tưởng tượng ra vẻ mặt tức giận của đối phương.

Tâm trạng của Vưu Cầu Cầu đã khá hơn, cô vẫn lưu lại tài khoản WeChat của Peter tới hôm nay một phần là vì muốn trút giận, cô vẫn rất rộng lượng đó. Nhưng khi bị bắt nạt đến đỉnh điểm, cô vẫn phải tận dụng cơ hội để đánh trả chứ.

Bất kể vai diễn của cô có bị thay đổi hay không, ít nhất hôm nay cô cũng cảm thấy tự hào.

Kẻ chiến thắng Vưu Cầu Cầu dường như đã hoàn thành một trận chiến lớn, cô mỉm cười, lông mày cong cong như vầng trăng khuyết, cô đặt điện thoại di động xuống, ngân nga: “Cưỡi lên em yêu quý...” (*)

(*) Câu trong bài hát “Cưỡi lên chiếc xe máy nhỏ yêu quý của tôi”. Bài hát này đã trở thành một hiện tượng văn hóa, được sử dụng trong nhiều video hài hước, clip ngắn và meme trên internet, khiến nó trở nên phổ biến và được nhiều người biết đến và yêu thích.

Dừng một chút, nghĩ đến việc đây không phải là xe tay ga, cô đổi lời:

“Cưỡi lên chiếc Volkswagen nhỏ bé yêu quý của em, nó sẽ không bao giờ bị kẹt nữa ~”

Chiếc xe dừng lại.

Vưu Cầu Cầu bối rối, nhìn về phía ghế lái.

Sao không lái nữa vậy bác tài?

Cô quá mức thả lỏng, hoàn toàn quên mất mình đang ngồi xe của ông chủ. Có lẽ Thịnh Thời Quân cũng cảm thấy mình đang bị đối xử như một tài xế.

“Kẹt xe.”

Anh chỉ kính xe phía trước.

Tình trạng ùn tắc dày đặc giống như một con rồng dài, khó có thể thoát ra khỏi tình trạng này trong thời gian ngắn.

Vưu Cầu Cầu chột dạ: Việc này không liên quan gì đến cô hát đâu ha.

Người đàn ông nói: “Hay là cô xuống xe ở đây đi, bên cạnh có ga tàu điện ngầm.”

Vưu Cầu Cầu liếc nhìn bên đường, đúng là có bảng chỉ dẫn lối vào ga tàu điện ngầm, có điều…

“Không sao đâu, tôi có thể đợi được, tôi không bận gì hết.”

Thịnh Thời Quân: “Tôi có việc.”

“Đột nhiên nhớ ra không thuận đường, cô cứ xuống ở đây trước đi.”

Đã nói đến mức này, cho dù Vưu Cầu Cầu muốn ngồi thêm nữa cũng không thích hợp.

Sau khi xuống xe, cô vẫy tay với Thịnh Thời Quân, dù sao cô cũng không tin lời nói của ông chủ mới.

Đột nhiên, đột nhiên là thế nào?

Cô cũng không biết mình đã làm gì chọc tới anh, khiến anh đuổi cô ra khỏi xe ngay giữa đường. Vưu Cầu Cầu bước về phía ga tàu điện ngầm với đôi chân cam chịu, cảm thấy ông chủ mới đúng là vừa keo vừa chó.

Thịnh Thời Quân không hề nhỏ mọn như Vưu Cầu Cầu nghĩ, anh quả thực vừa nhớ ra một chuyện chưa xử lý được mà thôi.

Chỉ là bài hát ban nãy đối phương hát, Thịnh Thời Quân âm thầm ghi nhớ trong lòng, ngàn lần không để nữ nghệ sĩ này phát triển vào giới âm nhạc.

“Này, Bùi, cậu có muốn đến party của Susan không? Nghe nói tối nay có rất nhiều cô gái xinh đẹp...”

Bùi Càn Hoắc từ chối lời mời từ bạn cùng phòng Tom, cậu không có hứng thú với tiệc tùng hay những thứ tương tự. Tối nay cậu có việc quan trọng hơn phải làm.

Nhưng Tom không rời đi, còn Bùi Càn Hoắc cũng không dám mở máy tính xem video một cách công khai. Dù sao cậu cũng là sinh viên đứng đầu chuyên ngành quản trị kinh doanh của một trường đại học top đầu, mặc dù nhờ gia đình cậu đã tặng một tòa nhà cho trường nên cậu mới trở thành sinh viên giỏi, nhưng bị nhìn thấy xem loại video đó, vẫn tương đối khó chấp nhận.

Bùi Càn Hoắc vẫn luôn nhìn đồng hồ chờ bạn cùng phòng rời đi. Bạn cùng phòng còn phải sửa soạn một lát, tới lúc Bùi Càn Hoắc tưởng rằng mình có thể bỏ lỡ buổi phát sóng thì cuối cùng cậu ta cũng rời khỏi ký túc xá.

Còn Bùi Càn Hoắc chờ không nổi, lập tức mở trang web video…

“Mạnh dạn xông lên”.

Một gameshow thi đấu thể thao trên một đài địa phương.

Bùi Càn Hoắc quá xấu hổ khi tiết lộ với người khác rằng cậu thích xem gameshow này, nhưng thực tế cậu lại là một fan trung thành của “Mạnh dạn xông lên”. Hôm ấy cậu về nước tình cờ xem một tập với ba mình, lập tức không nhịn được mê chương trình này, thậm chí có thể gọi đó là suối nguồn hạnh phúc của cậu.

Nếu lỡ không xem một tập nào đó, cảm giác như thiếu thiếu gì đó, thậm chí cậu còn có thể kể tên một số khách mời nổi bật.

Lần này Bùi Càn Hoắc theo dõi phần mới, cảm thấy vẫn là hương vị quen thuộc, tuy rằng mấy điểm gây cười đều là lặp đi lặp lại, mấy cái kịch bản người mạnh nhất chiến thắng cậu cũng xem tới thuộc luôn rồi.

Nhưng lần này Bùi Càn Hoắc lại phát hiện ra một điểm không giống.

“Vị khách mời tên Vưu Cầu Cầu này trông đẹp ghê gớm. Chất lượng của hotgirl mạng trong nước bây giờ đều cao vậy sao?”

Khi một cô gái xinh đẹp mặc bộ đồ thể thao màu hồng và buộc tóc đuôi ngựa xuất hiện trên màn hình máy tính, Bùi Càn Hoắc nhướn mày đưa ra lời nhận xét như vậy, cậu tưởng Vưu Cầu Cầu là một người nổi tiếng trên mạng.

Cậu nhạy bén nhận ra, phần mới này hình như có chút hay ho khác lạ.

Nhưng lại không có cảnh mỹ nhân ra sức vật lộn như Bùi Càn Hoắc nghĩ.

Sau phần ra mắt của mỹ nữ, giây tiếp theo cô ở ngày trước mặt khán giả làm…

Cổ động viên.

Cô vẫy vẫy một chiếc vợt vỗ tay nhỏ, trông rất hỗn loạn giữa đám đông đang hóng. Nếu vừa rồi cô không mặc bộ đồ thể thao màu hồng và xuất hiện trên sân khấu, nói là camera man thấy người ta đẹp giữa rừng người nên cho nhiều ống kính một chút cũng dễ hiểu.

Là một khán giả trung thành của chương trình này, Bùi Càn Hoắc biết điểm thu hút lớn nhất của buổi diễn này chính là sự tranh tài sôi nổi. Ai đến cũng đều háo hức giành chiến thắng, cậu chưa bao giờ thấy một phong cách tham gia gameshow kỳ lạ như vậy.

Thời gian kế tiếp Vưu Cầu Cầu cũng không lên sân đấu, vì thế màn ảnh toàn thấy những vị khách khác cùng tranh tài.

Những người còn lại vẫn đang làm việc chăm chỉ như diễn, nhưng tâm trí của Bùi Càn Hoắc luôn bay loạn, không biết Vưu Cầu Cầu đang làm gì.

Tổ biên tập dường như hiểu được suy nghĩ của những người như Bùi Càn Hoắc, giữa chừng thì chèn cảnh quay của Vưu Cầu Cầu.

Cô xinh đẹp, lại toát ra khí chất thanh thoát tự nhiên, so với những vị khách không xinh đẹp, mồ hôi đầm đìa, không có so sánh không có đau thương.

Cuối cùng cũng đến lượt Vưu Cầu Cầu xuất hiện, Bùi Càn Hoắc ngồi thẳng dậy.

Cậu đã sẵn sàng để thấy cảnh Vưu Cầu Cầu bị loại.

Sau đó…

Cậu nhìn thấy khách mời đấu với Vưu Cầu Cầu tự loại chính mình.

Thấy Vưu Cầu Cầu hiếm hoi góp một cảnh cho “Mạnh dạn xông lên”, một cảnh tự mình đấu với chính mình.

Thấy Vưu Cầu Cầu vậy mà lại thắng rồi.

“Ha ha ha ha, vãi cả chưởng!”

Bùi Càn Hoắc lập tức hưng phấn, để biểu đạt tâm trạng hiện tại của cậu chính là vãi cả chưởng, cậu cảm giác như sắp cười bể bụng.

Không phải…

Kết cục này rốt cuộc là cái thể loại thần kỳ gì đây.

Đoạn đầu và đoạn giữa rõ ràng rất bình thường, nhưng ai biết rằng cuối cùng Vưu Cầu Cầu sẽ thắng?

Trên màn hình lớn xuất hiện vẻ mặt kinh ngạc của một cô gái, đồng tử hơi giãn ra, chỉ thiếu đính kèm bốn chữ ‘vẻ mặt kinh hãi’ trên đầu, biểu cảm chân thật mười điểm, Bùi Càn Hoắc thấy cảnh tượng này rất thích hợp làm meme.

Vưu Cầu Cầu sợ là không ngờ tới mình sẽ thắng.

Biểu cảm bối rối này quá chân thực và có hồn.

Bùi Càn Hoắc cười đến mức chảy cả nước mắt. Cậu chụp màn hình vẻ mặt kinh ngạc của Vưu Cầu Cầu, chỉnh sửa qua một chút rồi thay avatar.

Trong một phút, cậu muốn biết mọi thứ về cô gái tuyệt vời này!

Sau khi hô xong thì nghiêm túc đi tìm thông tin về Vưu Cầu Cầu.

Thông tin về cô gái thần kỳ này không có nhiều, chỉ tìm thấy Weibo, không có bình luận nào từ 100.000 fans, vừa nhìn đã biết là fans được mua.

Bên kia, tài khoản tích V chính thức của bộ phim mạng “Vương phi thần tiên của vương gia mặt lạnh” cũng đăng tải một bộ ảnh tĩnh, tuyên bố nghệ sĩ Vưu Cầu Cầu trực thuộc công ty Văn hóa Giải trí Chức Mộng cũng tham gia vào bộ phim này, khiến cho lý lịch vốn chỉ tham gia một gameshow nhỏ của cô được thêm một nét bút tuyệt đẹp.

-

Tác giả có lời muốn nói:

Vưu Cầu Cầu: Chỉ cần tôi chặn gã đủ nhanh, gã sẽ không có thời gian để cãi lại tôi!

Bình Luận (0)
Comment