Vưu Cầu Cầu vừa rơi nước mắt vừa đưa ống hút lên miệng hút trà sữa, uống một ngụm lớn rồi hút thêm mấy viên trân châu.
Ly trà sữa 100% đường với mùi vị thơm nồng, kết hợp với những viên trân châu vừa mềm vừa dẻo, chúng lăn qua lăn lại trong miệng cô như đang nhảy một điệu Valse tình yêu.
Vưu Cầu Cầu: Thật tuyệt, cô sống lại rồi.
Thành công được chữa lành.
Cách đây một khoảng thời gian Vưu Cầu Cầu đột ngột giảm cân rất nhiều, mặc dù gần đây không đến phòng gym nữa, nhưng kiểu tập luyện cường độ cao này còn tốn sức hơn cả việc tập gym nên Vưu Cầu Cầu cũng không cần phải kiểm soát chế độ ăn uống của mình nữa.
Trà sữa phải 100% đường.
Ai hỏi thì cũng đều đáp 100% đường!
Thịnh Thời Quân nói thầm trong lòng "Đáng đời, bản thân thoải mái hay không cũng chẳng để ý, còn mong ai quan tâm được đây?"
Ai có thể để ý đến cô từng phút từng giây ngoài bản thân cô tự phải biết lo lắng cho chính mình?
Mặc dù Thịnh Thời Quân vừa chọc vào vết thương của Vưu Cầu Cầu và còn thầm trách cô trong lòng, nhưng anh vẫn quay sang bàn bên cạnh rút khăn giấy, định đưa cho cô lau nước mắt.
Nhưng trong lúc anh quay đi lấy khăn giấy rồi quay lại, Vưu Cầu Cầu đã ngừng khóc.
Cô ấy đang cầm ly trà sữa uống rất nhanh, Thịnh Thời Quân tận mắt thấy mực nước trong ly giảm đi một cách chóng mặt.
Nếu không phải trên má cô vẫn còn những giọt nước mắt chưa kịp khô, thì chẳng ai nghĩ rằng vừa rồi đã có chuyện gì xảy ra.
Thịnh Thời Quân : "..."
Anh vẫn đưa khăn giấy cho cô và nói: "Lau đi."
Vưu Cầu Cầu thực sự có thể cảm nhận được sếp Thịnh là đang quan tâm cô.
Là quan tâm sao?
Dù anh vừa chọc vào vết thương của cô, hành động chẳng khác nào một nhân vật phản diện.
Vưu Cầu Cầu đáp: “Tôi không sao.” Vấn đề không lớn, không còn đau nhiều nữa. Uống trà sữa xong lại thấy ổn hơn rồi.
Hai người ngồi đối diện nhau, ánh mắt người đàn ông nhìn thẳng vào cô.
“Không phải sợ khổ sợ mệt à?”
Vưu Cầu Cầu tính cách phóng khoáng, có phần lười biếng, đến mức phòng gym cũng khiến cô như mất nửa cái mạng. Nhưng lần này quay phim, cô lại không phàn nàn tiếng nào.
Trước đây anh chỉ nghe Giang Đào nói rằng cô đã vất vả ra sao, mệt mỏi thế nào, anh còn tưởng Giang Đào nhìn Vưu Cầu Cầu qua lăng kính quá ưu ái, có phần cường điệu. Nhưng giờ xem ra, không hề phóng đại chút nào.
Vì vừa nãy anh đã tận mắt chứng kiến toàn bộ cảnh quay.
Vưu Cầu Cầu : Tất nhiên là cô sợ khổ sợ mệt rồi, là người mà mà thích vô duyên vô cớ chịu khổ chứ…
Nhưng mà–
“Tôi đã nhận tiền mà.”
Tiền thù lao đã nhận, đây chẳng phải là sự chuyên nghiệp cơ bản sao?
Giọng điệu của Vưu Cầu Cầu cực kỳ tự nhiên.
Thịnh Thời Quân nhìn chằm chằm Vưu Cầu Cầu đang uống trà sữa một lúc, hơi ngẩn người.
Phải, không hề sai.
Thực ra, nghĩ kỹ lại, nếu không có việc thì thôi, nhưng chỉ cần bắt đầu công việc, Vưu Cầu Cầu luôn hoàn thành tốt nhiệm vụ của mình. Ngay cả lần trước, để đóng vai yêu nữ, cô đã kiên trì tập gym và học nhảy từ con số không.
Cô làm đúng những gì một diễn viên nên làm. Nhưng trong giới này, cạnh tranh quá khốc liệt, không biết từ khi nào, chỉ cần bỏ ra một chút công sức cũng phải thổi phồng lên, xây dựng hình tượng “chăm chỉ vì nghệ thuật.”
Nhưng thực tế, chỉ là công việc quay phim vài tiếng mỗi ngày, thù lao lại cao gấp hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng nghìn lần mức lương của người lao động bình thường.
Cô khác với nhiều người trong giới, nhìn mọi việc một cách rất thấu suốt.
Thịnh Thời Quân biết Vưu Cầu Cầu sẽ không giả vờ xây dựng hình tượng như vậy, anh cũng cảm thấy không cần thiết phải làm vậy
Vưu Cầu Cầu đã uống gần hết ly trà sữa, cô để ý thấy sếp Thịnh đang nhìn chằm chằm vào mình nên dừng lại động tác uống trà sữa lại.
"... Sếp Thịnh, anh cũng muốn uống à?"
Nhắc mới nhớ, ly trà sữa này đúng là của sếp Thịnh, nhưng khi nãy cô được sự đồng ý của anh nên mới lấy uống mà.
Vưu Cầu Cầu cho rằng vì sếp Thịnh thấy cô uống trà sữa nên cũng muốn uống, hối hận vì đã đưa nó cho cô rồi.
Thịnh Thời Quân nhìn Vưu Cầu Cầu ánh mắt cảnh giác, không biết nên làm ra vẻ mặt gì.
"Cô nghĩ tôi sẽ giành cốc trà sữa sắp uống hết của cô sao?"
Không nói đến việc vốn dĩ anh chẳng thích mấy thứ đồ uống đó.
Giờ thì—
Chỉ còn lại chút ít trà sữa đáy ly, với vài viên trân châu.
Vưu Cầu Cầu rất vui, không cướp trà sữa của cô là được.
"Sếp Thịnh, tôi sắp làm một chuyện khá xấu hổ, anh đừng để bụng nhé."
Cô nói với Thịnh Thời Quân.
Bởi vì Vưu Cầu Cầu thường hay có mấy hành động bất ngờ, Thịnh Thời Quân theo bản năng mí mắt giật giật.
Chuyện gì mà khá xấu hổ chứ?
Liền nhìn thấy Vưu Cầu Cầu mở nắp cốc trà sữa, dùng ống hút để gắp trân châu, gắp không đã, cuối cùng cô trực tiếp mở miệng đổ thẳng vào miệng.
Trà sữa hết rồi, trân châu không hút lên được nhưng cũng không thể vứt đi.
"..." Thì ra đây chính là cái gọi là chuyện đáng xấu hổ.
Thịnh Thời Quân: "Đi, đứng dậy nào, đi bệnh viện."
Đợi sau khi Vưu Cầu Cầu ăn xong trân châu, anh đứng dậy nói với cô.
Vưu Cầu Cầu ném ly trà sữa rỗng vào thùng rác, phủi phủi tay: “Không cần thiết đâu?”
“Trước đây, có một người bị ngã đau đầu gối, nhưng cô ấy nghĩ không sao, không đi khám bác sĩ, cuối cùng còn rất trẻ đã bị viêm khớp, đi lại khó khăn.”
Giang Đào giật mình: “Trời ơi, thật vậy sao!”
“Cầu Cầu, đi thôi nào, chúng ta nhanh đến bệnh viện đi, giờ chưa quay tới cảnh của chị, chúng ta đi được không sao đâu.”
Vưu Cầu Cầu: "..."
"Tất nhiên là giả rồi."
Sếp Thịnh đang làm gì vậy! Là fan baba rồi thực sự coi cô là con nít mà dỗ dành sao, chuyện đó chỉ có con nít mới tin!
Nhưng Vưu Cầu Cầu rất nhanh nghĩ lại, Giang Đào, cô ấy tin rồi.
Phải công nhận rằng dáng vẻ nghiêm túc của sếp Thịnh khi bịa chuyện đúng là khiến người khác không ngờ rằng anh đang nói dối.
Dù như thế nào đi chăng nữa Vưu Cầu Cầu cũng đã đến bệnh viện.
Cô cảm thấy không có vấn đề gì cả nhưng sếp Thịnh và Giang Đào đều nghĩ có vấn đề, vậy thì cô đi khám xem sao, khám thì khám.
Không thì lại khiến những người xung quanh phải lo lắng cho mình.
"Cô còn đi được không?" Thịnh Thời Quân nhìn đầu gối bị thương của Vưu Cầu Cầu .
Trước sự nghi ngờ của anh, Vưu Cầu Cầu đáp: “Tất nhiên là được!”
Thật sự không nghiêm trọng như vậy.
Sau khi đi vài bước, Vưu Cầu Cầu còn biểu diễn rằng mình có thể nhảy bằng một chân.
Thế là cô nhảy lò cò bằng một chân về phía xe ô tô, tóc đuôi ngựa của cô cũng đung đưa theo từng nhịp nhảy.
Thịnh Thời Quân gật đầu.
Nhìn dáng vẻ thì thật sự không sao rồi.
"Thực ra quay bộ phim cũng rất thú vị."
Vưu Cầu Cầu lên xe rồi vẫn hăng hái thảo luận với Thịnh Thời Quân đang ở đằng trước lái xe.
Vừa hay phải đợi đèn đỏ, Thịnh Thời Quân đáp lại một tiếng, muốn nghe chi tiết.
"Tôi vừa học được một chiêu từ huấn luyện viên, tên là đòn chí mạng đánh gà."
Huấn luyện viên được mời đến để huấn luyện diễn viên giờ đây đã hoàn toàn thay đổi ấn tượng về Vưu Cầu Cầu. Sau khi biết cô từng suýt bị gạ gẫm, anh ấy còn dạy cô chiêu này. Quả thật rất thực dụng.
"Sếp Thịnh, thật ra trước đây anh bảo tôi đi tập gym là đúng đấy."
Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình sắp mất hết lý tưởng rồi.
Ai mà ngờ làm diễn viên lại cần sức khỏe mạnh mẽ đến vậy chứ.
Không biết là ai cũng cần như vậy, hay chỉ riêng mình cô.
Thật sự rất khó khăn.
Vưu Cầu Cầu được đưa đến bệnh viện. Lúc đầu cô chỉ cảm thấy đầu gối hơi đau, nghĩ chắc chỉ bị trầy xước, nhưng không ngờ vết thương lớn hơn cô tưởng. May mắn là chỉ bị thương ngoài da, không tổn thương đến xương.
Bác sĩ xử lý vết thương, dặn cô chú ý tránh nước, vì không thể đảm bảo không có vết gỉ sắt dưới đất. Sau đó, cô còn bị tiêm một mũi ngừa uốn ván.
Vưu Cầu Cầu: Được sếp Thịnh sắp xếp chu toàn đến mức không thể chê vào đâu được.
Khi Thịnh Thời Quân đến phòng bệnh, thì nhìn thấy Vưu Cầu Cầu đang nằm trên giường ngủ mất rồi.
Ánh nắng giữa trưa xuyên qua cửa sổ chiếu vào bên trong, cả căn phòng rực rỡ ánh vàng kim, có những hạt li ti bay trong ánh nắng.
Cô khoanh tay trước bụng, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, hơi thở đều đặn, giống như một con thú nhỏ đang ngủ thoải mái.
Mệt quá rồi.
Giang Đào nhìn thấy Thịnh Thời Quân, dùng khẩu hình nói với anh.
Quay bộ phim "Nữ Binh Sĩ" có hơi vất vả, vừa phải huấn luyện vừa phải quay phim.
Thịnh Thời Quân gật gật đầu, ra dấu: "Để cô ấy ngủ."
Vưu Cầu Cầu nhìn có vẻ bình thản, nhưng chung quy vẫn là không mấy bình thản, chủ yếu là vì cô cứ nghĩ mãi đến công việc ở đoàn phim.
Vì vậy khi đang ngủ lại đột nhiên tỉnh dậy, là kiểu toàn bộ phần thân trên đột nhiên bật dậy.
Toang rồi toang rồi, có phải đến lúc quay rồi không?
Cô vừa mở mắt ra thấy mình đang ở trong bệnh viện, mà bên cạnh——
“Sếp Thịnh?"
Ở cách đó không xa, người đàn ông đang ngồi trên ghế cạnh tường, cầm máy tính xách tay làm việc. Anh đặt máy tính đặt trên đùi, nghe thấy tiếng động lớn từ phía cô, anh ngẩng đầu lên.
"Cô cứ ngủ đi."
“Đạo diễn Cung Hâm nói hôm nay sẽ cho cô nghỉ nửa ngày.”
Không cần phải quay lại phim trường nữa, có thể nghỉ ngơi ở đây một lát. Anh cũng đã làm xong giấy tờ nhập viện cho Vưu Cầu Cầu rồi.
Vưu Cầu Cầu : “Giang Đào đâu ạ?”
Cô không nhìn thấy Giang Đào.
Giang Đào đi ra ngoài ăn cơm rồi.
Vưu Cầu Cầu thật sự buồn ngủ, cộng thêm ánh nắng ấm áp khiến người ta cảm thấy dễ chịu, nên sau khi biết hôm nay không có nhiệm vụ gì thì cô lại nằm xuống ngủ tiếp.
Cô nằm nghiêng, quay mặt về phía người đàn ông, sau khi anh nói xong câu đó với cô, Thịnh Thời Quân lại cúi đầu vào làm việc.
Anh trông có vẻ nghiêm túc và tập trung, những ngón tay thon dài đang gõ nhanh trên bàn phím laptop nhưng âm thanh gõ phím không lớn.
Lạch cạch- Lạch cạch- Lạch cạch.
"Ồn đến cô thì nói tôi."
Thịnh Thời Quân không ngẩng đầu lên, ánh mắt vẫn dán chặt vào màn hình máy tính, lại nói ra câu này.
Vưu Cầu Cầu lắc đầu.
Nhưng ngay sau đó cô lại nghĩ đến sếp Thịnh có thể sẽ không nhìn thấy nên lên tiếng trả lời lại: "Không ồn."
Âm thanh gõ bàn phím của anh hoàn toàn không làm phiền cô, ngược lại, nhịp điệu đều đặn ấy còn có tác dụng ru ngủ.
Không hiểu sao, cảm giác rất an tâm.
Mí mắt Vưu Cầu Cầu càng lúc càng nặng, cô ngủ thiếp đi.
Mà sau khi cô ngủ say, trên mạng lại không hề yên tĩnh như thế.
Nguyên nhân là do một tài khoản tiếp thị đã đăng một bài đăng trên weibo.
[Tiểu hoa nhỏ họ Y có tài nguyên tốt nhưng lại không nỗ lực, sợ khổ sợ mệt, coi phim trường như nhà của mình, bệnh ngôi sao!]
Tài khoản tiếp thị dùng lối viết rất khiêu khích nói tiểu hoa họ Y nọ trước đây nguồn tài nguyên không tốt, sau khi lấy được sự yêu mến từ cư dân mạng, cuối cùng cô cũng nhận được một vai phụ khá tốt, nhưng trong lúc quay phim thì lại luôn sợ khổ sợ mệt, bệnh ngôi sao, làm đạo diễn và các diễn viên khác cảm thấy bất mãn.
Anh ta không nêu tên ai, nhưng những bức ảnh được tung ra, mang tính trực quan hơn bất cứ cái gì khác.
Vưu Cầu Cầu.
Trong ảnh, Vưu Cầu Cầu hoặc là đang ngủ trên ghế hoặc đang ăn uống gì đó...
Trông rất nhàn nhã.
Không kính nghiệp, bệnh ngôi sao.
Bị đội cái nồi không nhỏ.
Người mắc bệnh ngôi sao trong giới rất nhiều, nhưng không ai muốn để lại cho công chúng bên ngoài cái ấn tượng như vậy.
Trước đây nguồn tài nguyên của Vưu Cầu Cầu quả thực luôn không tốt, vẫn là tham gia gameshow nhiều hơn, bây giờ được chính đạo công nhận rồi, còn đi quay phim của đạo diễn Cung Hâm, những cư dân mạng có thiện cảm với Vưu Cầu Cầu đều rất mong chờ.
Nhưng bây giờ tài khoản tiếp thị nói với họ rằng Vưu Cầu Cầu thực sự không hề kính nghiệp chút nào?
Vưu Cầu Cầu biểu hiện bên ngoài luôn rất lười biếng, cho dù anh ta tung ra bức ảnh như vậy, dường như cũng không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng nó vẫn khiến người ta khó chịu.
"Thật thất vọng. Tưởng chừng thích phong cách sống bất cần của cô ấy, nhưng hóa ra lại là làm việc kiểu này thì không ổn rồi."
"Không thích hợp lắm nha? Chân trước trong gameshow còn nói là đoàn phim đã cho một cơ hội, bây giờ mắc bệnh ngôi sao rồi, có chút đau lòng cho đạo diễn và mấy diễn viên khác ."
“Lúc đầu đã không thích Vưu Cầu Cầu, thực sự không biết lười biếng thì có gì đáng để khoe khoang, bây giờ thì tốt rồi, lật xe rồi, biết chắc là cô ta sẽ không quay phim đàng hoàng, còn tự xưng mình là diễn viên.”
"Cái gì! Giờ chó mèo đều có thể đóng phim rồi sao, tuyệt vời, kiếm tiền kiểu này dễ quá ha."
Sau khi sự việc này nổ ra, những bình luận của người qua đường thực sự và cả bọn antifan giả làm người qua đường có ở khắp nơi.
Dư luận đang phát triển theo chiều hướng châm biếm.
Suy cho cùng những bức ảnh đó là thật.
Hơn nữa hình tượng lười biếng Phật hệ của Vưu Cầu Cầu cũng đã ăn sâu vào lòng người.
Trong mắt người qua đường, không phải không cho cô là phật hệ, cũng không nói là không được lười biếng, nhưng vẫn lười biếng trong công việc thì có hơi không phù hợp với một nữ diễn viên đáng lẽ phải nên kính nghiệp, đúng không?
Hậu viện hội người hâm mộ Vưu cầu Cầu nhanh chóng phản hồi lại, *****ên là nghĩ các biện pháp đối phó trong nhóm, cần phải xoa dịu cảm xúc của người qua đường, cũng cần biết được tình hình thực sự ở phía bên kia.
Bùi Càn Hoắc: “Chúng ta phải tin tưởng vào bình rượu mơ nhà mình, bình rượu mơ nhà mình những chuyện nên, đều làm sẽ làm tốt.”
Dù sao lúc đó anh ấy cũng đã dắt nhóc Cầu đi đóng bộ phim nữ hiệp parkour, nhóc Cầu đều hoàn thành tốt mọi yêu cầu được giao, mức độ hoàn thành cũng rất cao.
Bùi Càn Hoắc không tin tin tức từ tài khoản tiếp thị nói Vưu Cầu Cầu không kính nghiệp.
Sau khi Thịnh Thời Quân chú ý tới tình huống này, cũng để lại tin nhắn trong nhóm.
Tin tưởng Vưu Cầu Cầu.
Người hâm mộ của Vưu Cầu Cầu rất lý trí, điều này cũng làm giảm đi rất nhiều công việc cho bọn họ. Lời nói và tính cách của người hâm mộ cũng sẽ ảnh hưởng đến nghệ sĩ.
Thịnh Thời Quân đã liên lạc với đạo diễn Cung Hâm.
Nhưng giải quyết mọi việc thuận lợi hơn mọi người dự đoán.
Tinh Cầu: "Có trạm tỷ đăng bài rồi, là bài viết về Cầu Cầu, mọi người mau chia sẻ bài đẩy nó lên đầu nào!"
Chỉ cần các Tinh Cầu không phải đang làm việc, vừa hay thấy được đều sẽ lần lượt hưởng ứng, share bài và bình luận.
Tình thế của tài khoản tiếp thị đã thay đổi, là do bài đăng weibo từ một trạm tỷ của một nghệ sĩ khác.
Cô là fan của một diễn viên trong bộ phim "Nữ binh", trên trang cá nhân cũng có rất nhiều ảnh đẹp của vị diễn viên đó, có lần cô lẻn vào trường quay định chụp vài bức ảnh của tỷ tỷ xinh đẹp nhà mình.
Không ngờ ngày hôm đó tỷ tỷ xinh đẹp không có mặt ở trường quay, tình cờ nhìn thấy Vưu Cầu Cầu đang tập luyện và quay phim.
[Vốn chỉ cảm thấy Vưu Cầu Cầu rất thú vị nên đã ở lại lâu hơn một chút, nếu không thực sự thấy cảnh gì đã xảy ra ở trường quay, tôi cũng có thể sẽ tin rằng Vưu Cầu Cầu thực sự không kính nghiệp, nhưng không phải ... Vưu Cầu Cầu vô cùng kính nghiệp, phá vỡ đi sự hiểu biết của tôi về cô ấy, vác vật nặng chạy, tôi đây chỉ là người đứng xem mà còn cảm thấy rất mệt, cô ấy vậy mà vẫn gắng chạy cho xong, còn phải quay một cảnh từ trên bục nhảy xuống, kiểu đầu gối đáp đất, cô ấy làm lại hết lần này đến lần khác, đạo diễn cũng nói nếu không được thì chỉ cần nói với bà ấy, cùng lắm cũng chỉ quay có mấy giây, nhưng cô ấy vẫn hoàn thành xuất sắc...]
Trạm tỷ biểu thị mình có cả ảnh và video, vốn chỉ định giữ chúng để xem một mình, không ngờ vừa quay thì liền thấy Vưu Cầu Cầu đã bị tài khoản tiếp thị hắt nước bẩn rồi, còn nói Vưu Cầu Cầu bệnh ngôi sao không kính nghiệp.
Cô ấy nếu không thấy thì thôi đi, nhưng nếu đã thấy rồi thì không muốn thành người câm.
Cô không dám đăng nội dung bộ phim vì sợ vi phạm bản quyền nhưng có thể đăng video tập luyện của Vưu Cầu Cầu còn có video trò chuyện giữa Vưu Cầu Cầu và người đại diện.
Về việc trạm tỷ có thể nhận ra người đại diện của Vưu Cầu Cầu cũng là do Vưu Cầu Cầu đã lên tiếng về quy tắc ngầm, cái lý do Thịnh Thời Quân đánh Vương Mỗ vì chiếc áo sơ mi hoa của anh ta khi khai nhận ở đồn cảnh sát, lúc đó cũng khá hot.
Vì vậy, cư dân mạng có thể thấy trong đoạn video cô ấy đăng, Vưu Cầu Cầu quả thực đã cùng các diễn viên khác trong đoàn cùng nhau vác vật nặng chạy bộ, chạy đến mức quần áo ướt đẫm mồ hôi dính hết vào lưng vẫn kiên trì chạy tiếp.
Nhìn thấy Vưu Cầu Cầu hình như đi chấp nặng chân nhẹ, sau khi người đại diện đẹp trai như diễn viên hơi đụng vào vết thương của cô, cô liền gào khóc.
Chắc chắn là bị thương rồi.
Điều cảm động nhất là trạm tỷ vậy mà quay có cả tiếng, bên đó không ai để ý đến nên cư dân mạng còn nghe được đoạn hội thoại như vậy.
Người đại diện hỏi: “không phải sợ mệt sợ khổ sao?”
Vưu Cầu Cầu nói: “Tôi nhận tiền rồi.”
Tôi- nhận- tiền- rồi.
Sáu từ này tưởng như là có thể đem lại hiệu ứng, tua chậm tăng âm lượng.
Rất đơn giản không phô trương, với cả từ vẻ mặt của Vưu Cầu Cầu có thể nhìn ra được cô thực sự nghĩ như vậy.
Vốn cộng đồng mạng còn tưởng sẽ nghe được lời tuyên ngôn cao cả nào đó:? ? ?
Nhưng mà, như vậy chẳng phải rất hợp lý sao.
Nghệ sĩ trông thì hào nhoáng, nhưng thực chất cũng chỉ là một ngành nghề đặc biệt, về bản chất cũng là những người đi làm thuê.
Vưu Cầu Cầu đã tập luyện rất nghiêm túc, không hề làm chậm tiến độ, trong quá trình quay phim rõ ràng bị thương nhưng không kêu ca, cũng không cố gắng thể hiện tư tưởng cao thượng, điều này khiến nhiều cư dân mạng cảm thấy gần gũi.
Thích rồi, thích thật sự, đúng chuẩn nhân viên công sở của làng giải trí!
Hình tượng "bệnh ngôi sao, không kính nghiệp" đã bị đập tan hoàn toàn nhờ những bằng chứng này.
Ai nói cô không kính nghiệp?
Quá trong sáng, quá kính nghiệp rồi, thậm chí đã đảo lộn nhận thức của mọi người về Vưu Cầu Cầu .
Tất nhiên theo chiều hướng tích cực.
Hy vọng những nghệ sĩ suốt ngày xào nấu hình tượng kính nghiệp của mình có thể học hỏi Vưu Cầu Cầu, đứng có bán thảm, để cầm tiền được tiền.
Câu nói "Tôi nhận tiền rồi" của Vưu Cầu Cầu đã trở thành một câu nói nổi tiếng, tấm ảnh cô vừa khóc vừa uống trà sữa trông vừa đau lòng vừa buồn cười được cư dân mạng biến thành meme.
Cô cũng quá là dễ thương rồi.
Rất nhiều người bất ngờ cảm thấy bị chinh phục bởi hình ảnh động cô vừa khóc vừa uống trà sữa.
Hóa ra ngoài đời, Vưu Cầu Cầu cũng thú vị như vậy sao?!
Trạm tỷ chia sẻ rằng cô cũng bị sự dễ thương này làm tan chảy. Ngoài việc khóc khi uống trà sữa, còn có cảnh cô mở nắp, dùng ống hút để gắp những viên trân châu cuối cùng.
Thử nghĩ xem, có giống cảnh bạn uống trà sữa mà còn sót trân châu nên tiếc rẻ không muốn bỏ đi không?
Rất thật, rất đời thường.
Sau khi trạm tỷ đăng những thứ này xong thì có một nữ diễn viên bình luận.
"Đồ uống Cầu Cầu đang cầm là do tôi mua đấy, tất cả mọi người đều có phần."
Là một diễn viên trong bộ phim "Nữ Binh Sĩ", cô ấy khoe một bức ảnh và đúng là trên tay người trong đoàn đang cầm thức uống và đồ ăn.
Tài khoản chính thức của "Nữ Binh Sĩ" cũng đăng bài trên weibo, tài khoản chính thức thì trực tiếp hơn rất nhiều.
Phim truyền hình Nữ Binh Sĩ: Diễn viên Vưu Cầu Cầu trong lúc quay phim đã rất nỗ lực cũng rất kính nghiệp, đồng thời rất hòa hợp với các nhân viên trong đoàn. Đừng tin những tin giả hãy cùng chờ đón Cầu Cầu mang đến một màn trình diễn tuyệt vời cho mọi người.”
Không hề không kính nghiệp, cũng không bị đạo diễn và dàn diễn viên ghét bỏ.
Tất cả đều là giả!
Các Tinh Cầu vừa muốn cảm ơn trạm tỷ, nữ diễn viên và tài khoản chính thức của đạo phim nữ binh đã lên tiếng giải oan cho Vưu Cầu Cầu, vừa muốn khóc.
Cầu Cầu không sao chứ?
Chắc hẳn là mệt lắm.
Bị ngã có nghiêm trọng hay không, đã đi khám chưa? Cục cưng đừng cố chịu đựng mà không nói gì hết nhé.
Vết thương trên người bảo bối, nhưng nỗi đau trong lòng các Tinh Cầu.
Fan baba mama đều lo lắng chết đi được, điều mà mọi người để ý đến là Vưu Cầu Cầu sống thật cũng rất hài hước. Nhưng điều mà các Tinh Cầu quan tâm là Vưu Cầu Cầu đau đến bật khóc, còn thêm cả những dòng mô tả.
Ngay cả khi chưa xem đoạn video, thì có thể thấy trong phần mô tả văn bản của trạm tỷ: Nhảy xuống từ bục có độ cao bằng nửa người, quỳ một chân xuống và lộn nhào về phía trước, cứ lặp đi lặp lại nhiều lần, đầu gối chạm đất phát ra tiếng bụp...
Các Tinh Cầu cảm thấy đau lòng muốn chết.
Vưu Cầu Cầu được Giang Đào đỡ dậy.
Thịnh Thời Quân vốn tưởng Vưu Cầu Cầu mệt nên bảo cô đi ngủ, cứ tưởng để cô ngủ một buổi chiều là ổn nhưng ai ngờ cô ngủ một mạch đến đêm, xem tình hình này mà không gọi cô dậy có khi cô sẽ ngủ cả ngày.
Thịnh Thời Quân: “Tôi thậm chí còn hoài nghi cô có còn sống hay không đấy.”
Cũng dễ ngủ thật đấy.
Vưu Cầu Cầu ngủ bù một giấc, đã lấy lại được sức lực nhưng vẫn cảm thấy buồn ngủ, ăn cơm Giang Đào mua cho mình.
Giang Đào gọi cô dậy cũng là vì để cô có thể ăn gì đó.
Mà Vưu Cầu Cầu cũng biết mình đã bị hắt nước bẩn không kính nghiệp.
"Có cần tôi làm gì đó không?"
Thịnh Thời Quân nói không cần thiết phải làm gì cả vì trước khi Vưu Cầu Cầu dậy mọi chuyện đã kết thúc rồi.
Bên họ vốn cũng không có ý định xây dựng hình tượng kính nghiệp, ai mà ngờ được có tài khoản tiếp thị đến hắt nước bẩn vào họ, cuối cùng bị ép đi theo độ hot của hình tượng kính nghiệp.
Nói ra đoán chừng cũng không có mấy người tin.
"Cô báo bình an cho fans đi."
Vưu Cầu Cầu cũng nghĩ đến điều này, đăng weibo bày tỏ bản thân không sao, cũng coi như là để xoa dịu trái tim lo lắng của các Tinh Cầu đã bình phục lại được cảm xúc một chút.
Vưu Cầu Cầu cũng không có gì đáng ngại, chỉ cần vết thương không tiếp xúc với nước thì vài ngày sẽ ổn thôi.
Mà đoàn phim cũng cho Thịnh Thời Quân một lời giải thích.
Những bức ảnh đó được chụp bởi các phóng viên đến phỏng vấn đoàn phim. Họ đã chụp rất nhiều. Không ngờ chúng lại được bán lại cho một tài khoản tiếp thị, còn cố tình đăng những lúc Vưu Cầu Cầu đang nghỉ ngơi khi không có cảnh quay, làm như thật mà tạo nên hình tượng Vưu Cầu Cầu chỉ biết ăn không ngồi, không kính nghiệp ở đoàn phim.
Đạo diễn Cung Hâm cực kỳ không thích diễn viên của mình bị bôi nhọ, bà là một người rất ngay thẳng và ghét chướng khí mù mịt.
Gửi lời xin lỗi đến phía Thịnh Thời Quân, đồng thời biểu đạt trong quá trình quay phim sẽ không nhận phỏng vấn nữa, và cũng đã block phóng viên đã tiết lộ ảnh chụp.
Ê-kíp "Nữ Binh Sĩ" biểu hiện rất mạnh mẽ kiên quyết, đồng thời đã rất phối hợp rồi, Thịnh Thời Quân không có bất kì ý kiến gì. Đây cũng không phải lỗi của đạo diễn Cung Hâm.
Chỉ có thể nói, hiện tại Vưu Cầu Cầu phát triển ngày càng tốt, đã bắt đầu khiến người khác cảm thấy bị lo sợ, sợ Vưu Cầu Cầu sẽ uy ***** địa vị của mình nên ra tay chèn ép trước.
Nhưng có ánh hào quang, thì có chèn ép như thế nào cũng không thể che lấp được hết.
Vưu Cầu Cầu ngày càng trở nên hòa hợp với đoàn phim "Nữ Binh Sĩ", Vưu Cầu Cầu thậm chí còn cảm thấy bản thân sau khi trải qua sự rèn luyện của đoàn phim, từ một người yếu ớt “tôi sắp chết rồi, mấy người hãy buông tha cho tôi đi” đến “đỡ trẫm, trẫm còn có thể làm thêm 500 nghìn năm nữa!"
Không bị tiêu diệt trong lúc huấn luyện, thì là BT* trong huấn luyện
*BT: viết tắt của từ tiếng Anh “Basic [Military] Training”, dịch theo nghĩa đen là huấn luyện quân sự cơ bản. Thuật ngữ này được sử dụng rộng rãi trong tiếng Anh để chỉ khóa huấn luyện quân sự cơ bản trước khi tân binh gia nhập quân đội.
Cô thường hay tương tác với người hâm mộ trên mạng, các Tinh Cầu vẫn còn đang lo lắng cho cô.
"Tôi không mệt, không hề mệt chút nào, tôi còn có thể đối mặt với những thử thách khó khăn hơn nữa!"
Lúc Thịnh Thời Quân đến thăm trường quay, Vưu Cầu Cầu có hơi ngạc nhiên: "Sếp Thịnh, anh đến đón tôi à."
Tin tức của sếp Thịnh cũng quá là nhanh nhạy rồi.
Mấy ngày sau là cảnh quay của các diễn viên khác, cô không có cảnh quay nên cô có thể không cần ở lại đoàn phim nữa.
Vưu Cầu Cầu: Kỳ nghỉ vui vẻ sắp bắt đầu rồi phải không?
Thịnh Thời Quân đưa trà sữa cho Vưu Cầu Cầu .
Khi người phụ nữ đang vui vẻ chọc ống hút vào màng nhựa, anh mới nói: "Có một show vừa hay có thể lấp đầy khoảng trống này."
Không biết uống trà sữa có làm cô vẫn phấn chấn sau khi nghe tin này hay không.
Vưu Cầu Cầu:?
Kỳ nghỉ vui vẻ còn chưa bắt đầu mà đã kết thúc rồi.
“Show nào thế sếp?”
Thịnh Thời Quân hiếm khi không trả lời ngay, anh đẩy đẩy gọng kính vàng của mình rồi nói với Vưu Cầu Cầu: “Cô uống một ngụm trước đi.”
Vưu Cầu Cầu:???
Dự cảm không lành, đến rồi!
Vưu Cầu Cầu : “… Ngài nói trước đi ạ!’’ Cô sợ hãi đến mức vô thức xưng hô là ngài thay vì anh như thường ngày.
Thịnh Thời Quân thấy dùng trà sữa để thuyết phục không thành công, anh cũng không muốn thuyết phục như vậy, dù sao cũng đã đủ nhẹ nhàng.
"Siêu chiến sĩ, một chương trình truyền hình thực tế về lính đặc chủng."
"Một thử thách khó khăn hơn, em có thể làm được mà."
Vưu Cầu Cầu: "Không, tôi không làm được."
Cô bị dọa sợ đến mức uống liền ba ngụm lớn trà sữa.