Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 65

Vưu Cầu Cầu: Hả?

Lúc trước, mỗi lần cô tham gia chương trình giải trí, sếp Thịnh đều sẽ dặn dò kỹ càng rằng cô không được gây chuyện. Sao bây giờ lại biến thành muốn cô quay về nguyên vẹn, không cần cố tỏ ra mạnh mẽ?

Anh cảm thấy cho dù dặn dò, mọi chuyện cũng sẽ phát triển theo hướng bất thường sao?

Người đàn ông vẫn đang tiếp tục dặn dò: “Nếu cảm thấy không làm được thì chủ động nói ra, không phải tất cả mọi chuyện đều cần cắn răng làm đâu.”

Vưu Cầu Cầu thoạt nhìn không hay để ý, không hay để tâm đến rất nhiều chuyện, nhưng có một số chuyện cô cực kỳ cứng đầu, cho nên Thịnh Thời Quân phải dặn Vưu Cầu Cầu.

Đây không phải đóng phim, đây chỉ là một chương trình giải trí, hơn nữa còn là một chương trình giải trí không thân thiện với con gái lắm.

Nếu thật sự không kiên trì nổi, vậy có thể từ bỏ. Không hoàn thành cũng không phải lỗi của cô, chủ yếu là trải nghiệm tham gia.

Hai điểm này không được lẫn lộn.

“Nghe thấy không?”

Thịnh Thời Quân nói xong một lúc mới thấy Vưu Cầu Cầu phân tâm.

Anh hơi nhướng mày.

Vưu Cầu Cầu gật đầu lia lịa, tỏ vẻ mình đã biết rồi.

“Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần chịu từ bỏ.”

Cô hiểu mà.

Cô chính là top một chuyên gia bỏ cuộc giữa chừng.

Thịnh Thời Quân - vốn đang lo lắng Vưu Cầu Cầu sẽ cứng đầu, bướng bỉnh, một hai đòi chứng minh bản thân gì đó khi tham gia chương trình: “...”

Thôi, anh quên mất, không cần dặn dò gì nhiều Vưu Cầu Cầu ở phương diện này.

“Đi đi.”

Người bên tổ chương trình tỏ vẻ có thể xuất phát, Thịnh Thời Quân vẫy tay với Vưu Cầu Cầu.

Sau khi lên xe, Vưu Cầu Cầu vẫn có thể nhìn thấy người đàn ông mặc âu phục đi giày da đứng bên kia qua ô cửa sổ.

Cô cảm nhận được tình thương nồng nàn của người bố. Thật ra câu dặn dò cô đừng cố tỏ ra mạnh mẽ, là xuất phát từ sự bao dung của fan baba đúng không?

May mà bên này không có quầy bán quýt, chắc sếp Thịnh không đột nhiên nói “Cô đứng đây chờ một chút, tôi đi mua cho cô chút quýt” đâu nhỉ?

Tuy rằng Phương Thư Bạch cực kỳ muốn tham gia “Siêu chiến sĩ”, nói mình không yên tâm về Vưu Cầu Cầu nên muốn tham gia chung với cô, nhưng cuối cùng không được.

Cậu ấy nói quá muộn, tổ chương trình đã tìm xong người tập này rồi.

Bởi vì muốn cùng Vưu Cầu Cầu tham gia chương trình, Phương Thư Bạch còn đặc biệt nghiêm túc viết thư, hết lòng đề cử bản thân. Cậu ấy nói thể lực mình tốt cỡ nào, thích chương trình này đến mức nào, cho dù công việc vừa bận vừa mệt cũng tranh thủ thời gian xem.

Đạo diễn chương trình “Siêu chiến sĩ” vô cùng cảm động, hơn nữa còn lập tức nói: Không sao, tuy rằng tập này cậu không thể tham gia, nhưng chúng tôi hoan nghênh cậu tập tiếp theo!

Phương Thư Bạch: “...”

Bị vả mặt rồi.

Ai thật sự muốn tham gia chương trình vừa mệt vừa bị hành như vậy chứ? Cậu ấy chỉ đơn giản muốn bồi bạn với Nhãi Cầu mà thôi.

Sau khi biết không thể cùng Vưu Cầu Cầu tham gia, Phương Thư Bạch đã gửi cho cô một đoạn văn thật dài thật dài, trọng điểm chính là:

Nhãi con à, trong lúc baba không thể ở bên cạnh con, con nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt nhé.

Vưu Cầu Cầu trả lời Phương Thư Bạch: “Yên tâm đi, con trai ngốc.”

Những người còn lại muốn làm baba cô thì thôi đi, cậu ấy chỉ là một đứa em trai, ham vui cái gì.

Thế là Vưu Cầu Cầu và Phương Thư Bạch đều tự xưng là baba của đối phương, Giang Đào tỏ vẻ cô ấy không hiểu niềm vui của việc tranh nhau làm bố này lắm.

Vưu Cầu Cầu: Đừng ràng buộc, hãy để chúng ta tỏa sáng theo cách riêng.

Rất nhiều chương trình giải trí cô tham gia trước kia đều là cùng với Phương Thư Bạch, CP Đàn chị Đàn em lần nào cũng khiến người ta cười lăn quay, có thể nói họ là cặp cộng sự kinh điển.

Phương Thư Bạch: ! Nhãi Cầu, sao chị biết câu trích dẫn trong hội nhóm của fan vậy?

Ở đầu bên kia, cậu ấy vô cùng bất ngờ.

Lời của Phương Thư Bạch làm Vưu Cầu Cầu chột dạ, đương nhiên cô biết câu nói trong hội nhóm fan, bởi vì cô chính là cô gái tự vote cho mình mỗi ngày. Khi rảnh, cô còn phải hỗ trợ ban quản lý đăng một ít lời đề cử bản thân đầy xấu hổ trong nhóm.

Gần đến điểm tập hợp, vừa vặn cho Vưu Cầu Cầu cái cớ, cô nói bản thân sắp bận việc, không nói chuyện với Phương Thư Bạch nữa.

Tập “Siêu chiến sĩ” lần này có tổng cộng sáu vị khách mời, bao gồm Vưu Cầu Cầu.

Trong đó có một người quen - Lam Hiên.

Tính luôn lần này, Lam Hiên và Vưu Cầu Cầu đã hợp tác ba lần. Anh ấy nhiệt tình chào hỏi Vưu Cầu Cầu, có tình nghĩa từ lần cô kéo anh ra khỏi nhà ma, Lam Hiên luôn cảm thấy thân thiết với cô.

Lần trước quay mùa hai chương trình “Thời gian nhàn nhã”, quan hệ giữa Lam Hiên và Phương Thư Bạch cũng không tệ, cho nên anh ấy thuận miệng nhắc tới Phương Thư Bạch với Vưu Cầu Cầu.

Tiếc là Phương Thư Bạch không đến.

Còn về lý do tại sao chương trình nào cũng có anh ấy, Lam Hiên nói: “Cuộc sống không dễ dàng, phải chạy nhiều chương trình.”

Còn không phải do cuộc sống ép buộc kiếm thêm chút tiền sao? Trước khi chuyển nghề, cậu ấy là vận động viên bóng rổ, không thể đi đóng phim giống Vưu Cầu Cầu, nên chỉ có thể tham gia nhiều chương trình hơn chút.

Vưu Cầu Cầu đồng quan điểm với Lam Hiên.

Còn không phải vì tiền sao?

Hơn nữa, tuy là diễn viên, nhưng trước kia cô cũng chẳng nhận được bao nhiêu cảnh diễn, như nhau cả thôi.

Ngoại trừ Lam Hiên, những người còn lại Vưu Cầu Cầu đều không quen biết, nhưng mọi người đều chủ động giới thiệu.

Người đàn ông vóc dáng không cao lắm, ngoại hình cũng tương đối bình thường, nhưng có một gương mặt trời sinh tươi cười tên là Lý Cao Minh, anh ấy là một diễn viên hài kịch.

Người gần 40 tuổi, mới nói mấy câu là đã có thể kéo gần khoảng cách giữa mọi người chính là nam MC Tô Như Hải. Có anh ấy, mọi người mau chóng quen thuộc lẫn nhau.

Chàng trai trẻ tuổi khôi ngô mặc quần áo nỉ, đầu đội mũ lưỡi trai tên Quách Phi. Cậu ấy trông có vẻ lạnh lùng, nhưng thực tế là đang thẹn thùng, lúc cười lên chào còn lộ ra răng nanh.

Ngoài Vưu Cầu Cầu ra còn có một cô gái, tên cô ấy là Cao Mộng Phàm. Cô ấy có dáng cao, gương mặt lạnh lùng chán đời, nghề nghiệp là siêu mẫu.

Điều Vưu Cầu Cầu không ngờ chính là không ít người đều nói họ biết cô.

Tô Như Hải: “Quảng cáo trắng da.” Dạo này đang chiếu.

Cao Mộng Phàm: “‘Hảo Hán Ca’.” Không phải ca sĩ nhưng lại mở ra một vùng trời bằng giọng hát.

Quách Phi: “Em có thấy hot search của chị Cầu Cầu…”

Cậu ấy quả thực tuổi nhỏ, vẫn còn là vị thành niên giống Đổng Điềm Điềm, cho nên cậu ấy gọi Vưu Cầu Cầu là chị rất bình thường. Vưu Cầu Cầu nghe thấy chữ “Hot search” thì tức khắc cảm thấy có thể dừng ở đây, mọi người không cần tiếp tục nói nữa.

Lý Cao Minh thậm chí còn hỏi Vưu Cầu Cầu có ý định đổi nghề làm diễn viên hài không.

Vưu Cầu Cầu: Thật ra đúng là từng có ý định này.

Nhưng sếp Thịnh không duyệt.

Sáu người vừa mới gặp mặt, không khí cũng đã không tệ. Tổ chương trình thấy thế cũng vui mừng, quan hệ giữa mọi người hòa hợp mới có thể thuận lợi quay.

Dĩ nhiên, cho dù có người thích kiếm chuyện gây lộn, chương trình của họ cũng sẽ đánh tan những ý đồ đó.

Mệt.

Ai mà còn tâm trạng làm mấy chuyện quanh co lòng vòng đó chứ?

Sáu người được nhân viên chương trình dẫn đến sân huấn luyện. Họ nhìn thấy một hàng binh lính mặc quần áo ngụy trang, huấn luyện viên nói một tràng rồi hỏi bọn họ: “Nghe rõ chưa?”

… “Đã rõ!”

Tiếng hô rung động đất trời.

Vưu Cầu Cầu bị khí thế này dọa sợ, chân cô bỗng nhũn ra, bắt đầu có ý định bỏ cuộc.

Không biết có phải do cô quay “Nữ Binh Sĩ” đến mức ngốc đi rồi không mà lại cảm thấy mình rất đỉnh, không sợ bất cứ thứ gì, có thể tiếp tục đánh thêm 500 năm. Nhưng hiện tại…

Cô bỗng tỉnh táo lại.

Cô sai rồi, hình như cô không nên tham gia chương trình này.

Không biết bây giờ còn kịp rút lui không.

Không còn kịp nữa rồi.

Cao Mộng Phàm là người *****ên hỏi chuyện này, đạo diễn chương trình nở nụ cười gian xảo.

Vất vả lắm mới “lừa” được đám người này vào đây, sao có thể thả họ rời đi.

Để các khách mời quan sát cảnh huấn luyện chính là để ra oai phủ đầu bọn họ, mà chiêu này lần nào cũng thành công. Vừa nãy ống kính đã cẩn thận quay lại phản ứng của từng người.

Biểu cảm của mỗi người đều vô cùng sinh động.

“Bây giờ mọi người hãy giao hành lý tùy thân của mình ra.”

Đạo diễn chương trình chuẩn bị sáu cái thùng, đặt trước mặt khách mời. Mục đích không chỉ để bắt họ giao ra, mà còn tàn nhẫn bày ra cho bọn họ nhìn.

Lam Hiên cầm mỹ phẩm dưỡng da của mình, không muốn nộp lên, anh ấy quả thực giống như sắp nằm lên đó.

Đạo diễn cũng phải cười: “Không phải chứ, đàn ông con trai như cậu mà còn dùng mỹ phẩm dưỡng da?”

Chủ yếu là do Lam Hiên luôn thể hiện mình là một người rắn rỏi, không ngờ bên trong cả một túi lớn của anh ấy đều là mỹ phẩm dưỡng da, hơn nữa còn là loại cao cấp dành cho các phu nhân.

Lam Hiên: “Đàn ông con trai có gì mà không được dùng mỹ phẩm dưỡng da!”

Vưu Cầu Cầu gật đầu đồng ý với quan điểm của Lam Hiên: Đàn ông con trai cũng có thể dùng mỹ phẩm dưỡng da.

Lam Hiên thấy được hành động này của Vưu Cầu Cầu, anh ấy cảm thấy Vưu Cầu Cầu ở cùng mặt trận với mình: “Tôi thì thôi đi, nữ nghệ sĩ vốn dĩ phải dựa vào gương mặt như hoa như ngọc, các người cũng không cho các cô ấy dùng à?”

“Cầu Cầu, em cũng mang theo không ít mỹ phẩm dưỡng da đúng không?”

Tuy Vưu Cầu Cầu hiểu rằng Lam Hiên muốn cô ở cùng mặt trận với anh ấy, nhưng…

“Em không mang.”

Kêu cô biến ra cũng biến không được đâu.

Lam Hiên trợn mắt: “... Vậy kem chống nắng thì sao?”

Kem chống nắng luôn phải mang, luôn phải dùng mà, đúng không?

Anh ấy lựa chọn lui một bước, giữ lại kem chống nắng thôi cũng được.

Vưu Cầu Cầu: “Cũng không có.”

Thật ra kem chống nắng đúng là cần dùng, nhưng Tinh Cầu đã nói trước với cô rằng đạo diễn chương trình này không cho khách quý mang kem chống nắng, cho nên cô hoàn toàn không mang theo.

Lam Hiên quả thực kinh ngạc.

“Em thật sự là nữ nghệ sĩ sao?”

Anh ấy nghi ngờ.

“Đợi sau này anh chia cho em một ít.”

Cô là nữ nghệ sĩ, hơn nữa còn là một nữ nghệ sĩ xinh đẹp.

Lam Hiên nhìn mặt Vưu Cầu Cầu, vừa trắng vừa mịn, không chút tì vết, chắc là cô có trang điểm nhỉ?

Cho dù Lam Hiên cố chấp kéo Vưu Cầu Cầu lên cùng mặt trận với mình cũng vô dụng, dù sao tổ chương trình đã quy định như thế, những người còn lại cũng không thể mang theo.

Anh ấy khá tò mò Vưu Cầu Cầu mang theo cái gì.

Vưu Cầu Cầu mang theo đồ ăn.

Các loại đồ ăn vặt đều được đặt trong đó.

Những người khác: Gì thế này, cô định mở quầy bán đồ ăn vặt à?

Tất cả đều là mọi người trong công ty, anh Lý, Giang Đào… nhét cho cô, thể hiện tình yêu thương của họ.

Đạo diễn chương trình: “Trong quá trình quay, đồ ăn vặt cũng bị tịch thu!”

Không có thứ gì may mắn tránh thoát.

Vưu Cầu Cầu: “Ờ.” Cô cũng đã đoán trước được điều này, bởi các chương trình trước kia cũng không cho cô ăn.

“Vậy bây giờ vẫn chưa chính thức bắt đầu đúng không?”

Cô ngẩng mặt lên, hỏi nhân viên công tác chương trình “Siêu chiến sĩ”.

Đạo diễn chương trình hơi sửng sốt, nhưng vẫn gật đầu.

Chưa chính thức bắt đầu.

Thế là Vưu Cầu Cầu mở một bịch khoai lát ra, bóc một miếng nhét vào miệng. Cô ăn xong còn không quên mời các vị khách mời bên cạnh.

Mọi người đều tới đây ăn đi.

Nhiều lắm á.

Cô ăn luôn cho đỡ thèm, coi như bữa cơm cuối cùng trước khi bị trảm, tiện thể chia sẻ với các bạn nhỏ.

Các khách mời còn lại không ngờ Vưu Cầu Cầu lại mang nhiều đồ ăn vặt như vậy, cũng không ngờ cô sẽ trực tiếp mở ra ăn, còn mời bọn họ.

Thật ra người tuổi hơi lớn một chút như Tô Như Hải đã nhiều năm không ăn đồ ăn vặt, siêu mẫu Cao Mộng Phàm cũng phải kiểm soát vóc dáng, bình thường cô ấy sẽ không đụng vào mấy thứ đồ ăn vặt nhiều muối nhiều đường thế này.

Nhưng…

Nhìn Vưu Cầu Cầu ăn ngon quá.

Hơn nữa tổ chương trình liên tục ra oai phủ đầu với bọn họ, làm người ta cứ có cảm giác deja vu, cảm thấy quãng đường sắp tới xám xịt.

Dưới các yếu tố kích thích này, sáu vị khách mời tụ lại một chỗ, tay ai cũng cằm một bịch đồ ăn vặt.

Ăn một hồi bọn họ bỗng có cảm giác như mình đang trốn trong góc tường ăn vụng đồ ăn vặt thời đi học, sợ bị chủ nhiệm lớp bắt được. Quan trọng là trong lòng khán giả, hình tượng của không ít khách mời ở đây đều là nhã nhặn hào phóng, chững chạc trầm ổn.

Đạo diễn chương trình: “?”

Ấy, hình như mọi người chơi rất vui.

Không giống với không khí kêu trời kêu đất bình thường mà chỗ bọn họ nên có cho lắm.

Suy cho cùng, tất cả là nhờ sự tham gia của một nghệ sĩ nữ kỳ lạ tên Vưu Cầu Cầu tham gia.

Tuy nhiên, đạo diễn chương trình cảm thấy chẳng mấy chốc họ sẽ khổ sở thật sự.

Mỹ phẩm dưỡng da, kem chống nắng, tịch thu!

Đồ ăn vặt, tịch thu!

Tiết tấu chương trình “Siêu chiến sĩ” rất nhanh. Sau khi phân phối quần áo cho mọi người xong, chương trình chỉ cho họ rất ít thời gian để thay quần áo, rồi lập tức bắt đầu tập hợp, tiến hành huấn luyện. Lúc này, chương trình cũng bắt đầu livestream.

Đúng vậy, ngoại trừ có thể xem nghệ sĩ chịu huấn luyện cường độ cao, cảm nhận kỷ luật quân đội, chương trình còn có một đặc điểm là phát sóng trực tiếp.

Đương nhiên không phải phát sóng trực tiếp 24 tiếng, mà sẽ đứt quãng, cũng sẽ cắt đi một số hình ảnh đặc biệt.

Đã có không ít fan ngồi canh livestream, bọn họ thích xem cuộc sống thường ngày như thế này nhất.

Vị huấn luyện viên được phân cho họ rất nghiêm túc, trông có vẻ là một người rắn rỏi.

Vừa xuất hiện đã nghiêm khắc nhắc nhở mọi người vài điều.

Từ giờ trở đi, bất kể trước kia các người là ai, đều phải quên đi, bây giờ các người chính là lính dưới tay họ.

Phải nghe theo mệnh lệnh của huấn luyện viên, tuân theo lời dặn.

Đã đến đây thì hãy chuẩn bị tinh thần, không ai được ưu ái chỉ vì giới tính.

Bình luận đã bắt đầu chạy lên màn hình.

“Mẹ ơi, thật sự quá nghiêm khắc. Tôi chỉ nghe huấn luyện viên nói chuyện thôi mà tim đã đập thình thịch.”

“Chắc chắn là phải nghiêm khắc rồi, đây là trải nghiệm cuộc sống huấn luyện của bộ đội đặc chủng mà, không nghiêm khắc sao được?”

“Cao Mộng Phàm và Vưu Cầu Cầu ổn không đây?”

Sáu vị khách mời tổng cộng chỉ có hai cô gái là Cao Mộng Phàm và Vưu Cầu Cầu.

Hiện tại, dưới ánh nắng chói chang, hai người cùng nhau đứng song song, quả thực trông yếu ớt hơn nhiều so với những vị khách mời nam cao to kia.

Cao Mộng Phàm còn đỡ, cô ấy là siêu mẫu nên có dáng người cao. Vưu Cầu Cầu lùn hơn cô ấy một chút, khoảng thời gian trước đó còn gầy như tờ giấy, dường như một trận gió cũng có thể thổi bay cô.

Khiến người ta không khỏi nghi ngờ.

Liệu cô có làm được không?

Liệu các cô có chịu đựng nổi không?

“Nói thật, khách mời nữ đến chương trình này chẳng khác nào đi chịu khổ. Không biết họ có khóc nhè không?”

Bình luận này cũng nói ra tiếng lòng của các sĩ quan huấn luyện.

Vốn dĩ việc quay chương trình đã làm bọn họ mất tự nhiên, bọn họ sợ nhất là có nữ trong các khách mời. Rõ ràng họ chẳng hề nặng tay với các cô, nhưng ai nấy đều như thể bị bắt nạt hội đồng vậy.

Hoạt động *****ên là chạy bộ, không có bất kỳ yêu cầu kỹ thuật gì, chỉ đơn thuần kiểm tra sức chịu đựng.

Con trai chạy quanh sân thể dục tám vòng, nữ sinh chạy quanh sân thể dục sáu vòng.

“Không phải chúng tôi đến đây để chịu huấn luyện sao?”

Màn ảnh chèn vào từng gương mặt vô cảm của các sĩ quan huấn luyện, họ giống như những người máy không cảm xúc. Không một ai dám hé răng, chỉ có Quách Phi nhỏ giọng hỏi.

Huấn luyện viên: “Đây chính là huấn luyện, chịu đựng được rồi tính tiếp.”

Tô Như Hải lắc đầu với Quách Phi, anh ta ra hiệu chạy đi.

Mọi người đều không có thắc mắc gì, Vưu Cầu Cầu và Cao Mộng Phàm cũng theo sát họ.

Con trai chạy quanh sân thể dục tám vòng, con gái chạy sáu vòng. Không chỉ người chạy mệt, người nhìn thôi cũng thấy rất mệt.

Bây giờ trời đã nắng gắt hơn, trên đầu Vưu Cầu Cầu bọn họ đều mang một máy quay nhỏ, nó có thể quay lại tất cả biểu cảm, tần suất hô hấp.

Cũng có Tinh Cầu biết bên này còn có livestream, nhìn đến cảnh này, các cô không khỏi đổ mồ hôi thay Vưu Cầu Cầu.

Các cô biết Vưu Cầu Cầu đang quay phim liên quan đến chủ đề này, hơn nữa hình ảnh lộ ra ngoài cũng thấy được dường như Nhãi Cầu đã thích nghi.

Nhưng tận sáu vòng đó.

Cô thật sự có thể chạy sáu vòng sao?

Các cư dân mạng giữ thái độ hoài nghi, Tinh Cầu tim đập thình thịch. Họ thấy hơi thở của Vưu Cầu Cầu càng ngày càng nặng, cô chạy càng ngày càng chậm, nhưng dù thế nào, cô vẫn tiếp tục chạy.

Không một tiếng than khổ hay mệt.

Cư dân mạng: Vưu Cầu Cầu làm tốt ngoài dự kiến?

Nếu đã tới tham gia chương trình, như lời huấn luyện viên đã nói, phải chuẩn bị tâm lý trước, không chịu nổi thì đừng tới. Than khổ than mệt rồi không đi, chỉ biết nhận được phản ứng tiêu cực từ người xem.

Sớm biết thế này, lúc trước hà tất làm vậy.

Đâu có ai ép họ tham gia.

Các khách mời cũng biết điều này, nhưng khi thật sự bước vào thực tiễn, họ cũng không kiểm soát được.

Vưu Cầu Cầu hoàn thành với khoảng thời gian trung bình.

Chỉ riêng phần chạy bộ này đã tốn rất nhiều thời gian, những người chạy nhanh ngồi một bên nghỉ ngơi, chờ đợi những người hoàn thành chậm hơn.

Sau khi tất cả mọi người hoàn thành, các huấn luyện không một câu khen ngợi. Bọn họ cho khách mời nghỉ ngơi một chút rồi lập tức tiến hành hoạt động thứ hai.

Lộn qua đầm lầy để qua đến bờ bên kia.

Bình luận chạy:

“Đây là hoạt động ma quỷ gì thế này?”

“Hỏi thật, không phải họ đang chơi khách mời đó chứ? Là một người mắc bệnh sạch sẽ, nhìn thấy người khác lăn trong đầm lầy, tôi cũng đã hít thở không thông.”

“Hơn nữa bọn họ cũng chưa nghỉ ngơi được bao lâu.”

“Đến đây đến đây, đặt cười đi nào. Tôi đoán Vưu Cầu Cầu và Cao Mộng Phàm sẽ bỏ cuộc.”

Không thấy Cao Mộng Phàm và Vưu Cầu Cầu đều đang nhíu hết mày lại rồi sao?

Các cô chắc chắn không làm được.

Từ lúc bắt đầu phát sóng trực tiếp, phần bình luận không ngừng trào ra phát ngôn nói Vưu Cầu Cầu và Cao Mộng Phàm không làm được. Phái nữ có nhiều điểm bất lợi trong các tình huống như thế này, mọi người đều phải thừa nhận.

Nhưng bình luận liên tục trào ra khiến người ta cảm nhận được ác ý.

Không đợi người qua đường phản bác những phát ngôn đó, Vưu Cầu Cầu đã mở miệng.

“Tôi có thể thử không?”

Cô muốn thực hiện *****ên.

Bình luận chạy: “Bỏ cuộc cái quỷ, mặt các người thấy đau chưa?!”

Vưu Cầu Cầu nghe thấy có hoạt động lộn ngược, bèn nóng lòng muốn thử.

Cô rành cái này.

Nhưng trước kia cô chỉ mới lộn trên đất cát, chưa từng lăn trong đầm lầy.

Vốn dĩ Lam Hiên còn nghĩ bản thân dù gì cũng là đàn ông, tuy rằng anh ấy cũng không tình nguyện đi lăn bùn, nhưng luôn phải có người mở đầu.

Nhưng anh ấy chưa kịp mở miệng, Vưu Cầu Cầu lại lên tiếng *****ên.

Lam Hiên: “Hả?”

Các khách mời còn lại và tổ chương trình cũng hơi bất ngờ.

Huấn luyện viên cũng không khỏi quan sát Vưu Cầu Cầu vài lần: “Được, cô lên đi.”

Vưu Cầu Cầu ngồi xuống cạnh đầm lầy, chuẩn bị tư thế lộn ngược, xác định suy nghĩ của mình không có gì sai, cô lập tức nín thở, bắt đầu lăn.

Đầm lấy khá dính, bên trong có bùn có nước, lúc Vưu Cầu Cầu mới đi vào còn hơi khó thích nghi, bởi vì không thể lăn nhanh như trên đất cát. Nhưng cô dần sửa lại vị trí, tìm được mẹo, thế nên lăn nhanh hơn một ít.

Các khách mời vốn không nhẫn tâm nhìn:

???

Họ chỉ thấy một người bị bùn đất bao quanh lăn càng lúc càng nhanh, càng ngày càng nhanh.

Vưu Cầu Cầu thuận lợi đến đích. Do sợ bùn bắn vào mắt, cô nhắm mắt lại, lúc đến đích cô cũng không biết, tiếp tục lăn theo bản năng.

Vốn cô đã biến thành một cái tượng đất đen thui, bây giờ còn bọc thêm một lớp cát vàng, mới nhìn trông như cơm cuộn gạo lức bị ngược màu, bên trên còn rải hạt mè.

Huấn luyện viên cũng trợn mắt há hốc: “Được rồi, ngừng được rồi!”

Bình luận chạy:

“Hahaha, tôi thật sự không nhịn được. Xin lỗi, tôi vốn không nên cười, nhưng cứ bỗng dưng bị chọc trúng huyệt cười.”

“Sao cô ấy lăn nhẹ nhàng quá vậy? Do tên cô ấy có hai chữ Cầu Cầu này sao?”

“Mẹ nó, tôi vốn có thể nhịn cười, nhưng câu đùa nhạt nhẽo bình luận phía trên làm tôi cười như gà gáy. Vãi cả vì tên có chữ Cầu Cầu nên lăn giỏi, hahaha.”

“Tôi nhìn chằm chằm mặt Vưu Cầu Cầu suốt cả quá trình, lăn lộn trong bùn mà cũng đẹp như vậy, hâm mộ thật đấy…”

Đầm lầy không sâu, nhưng lăn một vòng cũng đủ biến một tiên nữ thành tượng đất.

Hiện tại toàn thân Vưu Cầu Cầu đều bị bùn đất bao phủ, trên mặt và tóc cũng dính không ít bùn.

Nhưng đúng như bình luận nói, cho dù lăn lộn trong bùn cô cũng đẹp.

Gương mặt như sứ trắng dính vài giọt bùn, vốn dĩ nên ảnh hưởng đến nhan sắc, nhưng nào ngờ nó lại tạo cảm giác mặt mộc tự nhiên, làm tôn lên làn da gần như không tì vết của cô.

Hàng mi dài cong vút liên tục chớp chớp, đôi mắt trong veo.

Có thể nói nhan sắc bùng nổ!

Chỉ cần mỹ nữ không mở miệng.

Vừa mở miệng là: “Mọi người nhất định phải ngậm chặt miệng, hương vị này hơi kỳ lạ.”

Cô không cẩn thận bị nước bùn dính vào miệng một ít.

Câu tiếp theo: “Tôi cảm thấy mình bây giờ nặng thêm vài ký.”

Như thể trên người bị phủ mấy lớp bùn.

Quả cầu bùn được tổ chương trình chạy đến đưa đi thay quần áo. Trước khi đi, Vưu Cầu Cầu còn không quên chia sẻ kinh nghiệm với những người khác, làm sao để lăn nhanh hơn, thoải mái hơn một ít.

Cô đã lăn ra kinh nghiệm.

Vốn đang có người lo ngại đầm lầy này, sau khi có Vưu Cầu Cầu mở đầu, bọn họ cũng thả lỏng.

Mọi người lần lượt tiếp nhận sự gột rửa của bùn đất.

Trong lúc thay quần áo, Vưu Cầu Cầu còn nói với tổ chương trình: “Thế này hơi lãng phí quần áo.” Không thể làm thêm mấy lần nữa.

Đạo diễn chương trình: Không hổ là cô gái đạt 95 điểm chính trị, tư tưởng giác ngộ thật cao.

Họ cũng sẽ không làm thêm mấy lần nữa, một lần là đủ rồi. Nếu thêm vài lần, khoan nói người khác có cảm thấy bọn họ còn là con người không, chính bọn họ cũng cảm thấy mình hơi ác.

Thay quần áo xong, sửa sang lại một chút, lúc mọi người tụ lại với nhau, toàn thân sạch sẽ thoải mái, chỉ là trông có hơi mệt mỏi.

Rốt cuộc lượng vận động cả buổi sáng hôm nay đã bằng mấy tháng bình thường của bọn họ,

Hoạt động thứ ba tương đối nhẹ nhàng.

Bắn súng.

Đương nhiên súng này không phải đồ thật, đồ thật không thể cho họ chạm vào, đây chỉ là bản mô phỏng cao cấp.

Ở chỗ này, đạo diễn chương trình nhắc nhở mọi người phải học kỹ năng này đàng hoàng. Các cô đến chương trình không chỉ đến rèn luyện, ngày cuối cùng còn có một trận đấu đối kháng tự do, kỹ năng này quyết định họ có thể thắng, hoặc là “giữ mạng” được hay không.

Vưu Cầu Cầu cầm thiết bị mô phỏng cao cấp trong tay, bắt đầu nghiêm túc làm theo từng động tác được hướng dẫn.

Dù sao chuyện này liên quan đến tính mạng bản thân, mạng nhỏ quan trọng.

Cô giữ thái độ nghiêm túc 120% bất kể khi nghe giảng hay đi theo huấn luyện viên học động tác.

Qua nửa ngày, các sĩ quan huấn luyện đã bắt đầu thay đổi ấn tượng với hai nữ nghệ sĩ, đặc biệt là Vưu Cầu Cầu. Dựa sau khi lăn đầm lầy, cộng thêm thái độ học tập nghiêm túc hiện tại, huấn luyện càng thêm gật đầu thầm công nhận cô gái này trong lòng.

Đám đàn ông bên chỗ Lam Hiên, dù ngày thường có vẻ chững chạc đến đâu, giờ cầm súng trong tay cũng không tài nào giữ được bình tĩnh, huống chi là tỏ ra chững chạc.

Tất cả biến thành những đứa trẻ ba tuổi, thi nhau nhắm vào mục tiêu mà bắn.

Tất nhiên, học còn chưa học xong, thành tích của họ thảm không nỡ nhìn.

Huấn luyện viên: “Mọi người nhìn Vưu Cầu Cầu, học theo cô ấy này. Làm việc không được luống cuống không được vội vã, chuẩn bị đầy đủ xong mới ra tay, không chuẩn bị chẳng phải đang lãng phí đạn sao?!”

Các khách mời còn lại nghe thấy lời huấn luyện viên, nhìn sang Vưu Cầu Cầu.

Quả thực tất cả động tác của cô đều sát tiêu chuẩn nhất, cho dù bây giờ quay lại làm áp-phích tuyên truyền cũng không có vấn đề.

Bình luận chạy:

“Cô ấy khá lợi hại đấy.”

“Vưu Cầu Cầu trước đó từng học rồi sao, cảm giác rất chuyên nghiệp.”

“Siêu ngầu, đẹp chết tôi rồi!”

Huấn luyện viên đợi một lát, thấy Vưu Cầu Cầu vẫn không nhúc nhích, không nhịn được mà khẽ nói: “Cũng không nhất thiết cứ chuẩn bị mãi, chuẩn bị xong thì bắt đầu được rồi.”

Vưu Cầu Cầu lộ ra một nụ cười xấu hổ, dùng giọng loli hỏi một câu: “Tôi có thể cử động một chút không?”

“Cầm lâu quá, tê tay.”

Huấn luyện viên sửng sốt: “Được.”

Mọi người đều tự nhủ, đây chỉ là chi tiết nhỏ, không quan trọng. Không thấy Vưu Cầu Cầu cử động cổ một chút, híp mắt cầm súng nhắm bia ngắm sao?

Tư thế của cao thủ.

Quá ngầu.

Vưu Cầu Cầu cực kỳ trầm ổn, cô bóp cò súng, bắn liên tục ba phát.

Lam Hiên nóng lòng hỏi: “Mấy điểm?” Không hổ là cao thủ ngay cả nhà ma cũng không sợ, anh ấy lại muốn đưa lon Coca lạnh cho đại ca nữa rồi.

Các cư dân mạng đang xem livestream cũng đang mong đợi một con số đáng kinh ngạc.

8 điểm, 9 điểm, 10 điểm?

Cô sẽ tạo ra kỳ tích như thế sao?

Vưu Cầu Cầu cũng rất chờ mong, kỹ năng này liên quan đến việc lúc sau cô có giữ được mạng nhỏ của mình hay không.

Huấn luyện viên kiểm tra tình huống cách đó không xa lộ ra một biểu cảm kỳ quái:

“Ba phát.”

“Không trúng phát nào.”

Đạn không bắn trúng bia.

--------------------

Lời tác giả:

Cầu: Khó giữ được cái mạng nhỏ này rồi. (Run bần bật)

Bình Luận (0)
Comment