Ba phát không trúng… Đạn không bắn trúng bia.
Quần chúng vây xem đang đợi một kỳ tích: ???
Bình luận chạy cũng là một khoảng không: ???
Không phải chứ, điều này thật sự tồn tại sao?
Chủ yếu là do tư thế của Vưu Cầu Cầu quá có sức ảnh hưởng, quá kinh hãi, ai ngờ lại bắn không trúng gì.
Ba phát đều không trúng, quả thực chính là kỳ tích.
Bởi vì các khách mời vừa nãy có bắn tệ đến mức nào đi nữa cũng ít nhất trúng một hai phát, chỉ là bắn hơi ra ngoài mà thôi.
Bình luận chạy tuôn ra một loạt dấu chấm hỏi, sau đó bắt đầu có bình luận:
“Hahahaha, mẹ tôi ơi, đúng là không nên xem Vưu Cầu Cầu lúc đang ăn cơm, vừa nãy tôi trực tiếp cười phun ra!”
“Vưu Cầu Cầu: Lấy tư thế chuyên nghiệp nhất, ***** kết quả tệ nhất (Icon mỉm cười hài hước).’’
“Bất kể bắn thế nào, tư thế nhất định phải ngầu, phải tạo dáng đàng hoàng.”
“Vốn tưởng là cao thủ, hóa ra lại là gà mờ, tôi cười đến nỗi bắn cả nước mũi.”
“??? Bình luận cười ra nước mũi kia thật sống động. Tôi biết rất buồn cười rồi, nhưng xin cậu đừng tả nữa!”
…
Không chỉ khán giả xem livestream cười, nhân viên công tác và các khách mời của chương trình ở trường quay cũng cười lăn quay.
Ngay cả huấn luyện viên cũng sắp không kiểm soát được bản thân, bọn họ rất chuyên nghiệp, bình thường sẽ không cười.
… Trừ phi không nhịn nổi.
Huấn luyện viên dạy động tác cho Vưu Cầu Cầu nỗ lực khống chế khóe miệng không chịu nghe lời, cứ đòi nhếch lên của mình. Ông ấy ho khan, nói với các khách mời cười lăn quay đến mức không cầm vững vũ khí:
“Cười gì mà cười!”
“Buồn cười đến thế sao?!”
Vưu Cầu Cầu: Đúng vậy, cười gì mà cười, buồn cười đến thế sao?
Lam Hiên lau nước mắt: “Đúng vậy…”
Cười chảy cả nước mắt rồi này.
Quách Phi cũng hoàn toàn không cảm thấy ngại, cậu ấy khẽ lẩm bẩm: “Đúng là rất buồn cười.”
Huấn luyện viên: “...”
Vưu Cầu Cầu: “...”
Huấn luyện viên bảo Vưu Cầu Cầu làm lại vài lần, thất bại là mẹ thành công, hơn nữa không ai tránh được sai lầm. Vưu Cầu Cầu còn là người mới, cô có thể làm ra động tác tiêu chuẩn như thế đã là rất hiếm thấy rồi.
Cô phải tin tưởng vào bản thân, cô rất có tiềm năng.
Diễn viên hài kịch Lý Cao Minh bên cạnh gào lên, nói huấn luyện viên bất công, vừa nãy ông ấy đối xử với bọn họ không dịu dàng thế này.
Huấn luyện viên nói vài câu khiến Vưu Cầu Cầu bừng lên niềm tin. Cô cọ lòng bàn tay đã thấm mồ hôi vào quần áo vài lần, sau đó lại bày ra tư thế tiêu chuẩn, híp một mắt, nhắm thẳng bia ngắm.
Lần này cô phải biểu hiện cho tốt, không thể tiếp tục bắn không trúng bia.
Chuyện này liên quan đến “Mạng nhỏ” của cô đó.
Đùng! Đùng! Đùng!
Sau vài tiếng súng vang.
Huấn luyện viên canh tỉ số nơi ở xa giơ tay lên ra hiệu.
Lại toàn bộ không trúng bia.
Vưu Cầu Cầu: ???
Cô cũng bắt đầu tức giận, không tin chuyện mê tín này, bắn thêm vài lần.
Lần này Lam Hiên híp mắt nói: “Chắc là trúng rồi.”
Khán giả xem livestream cũng có người nói hình như trúng rồi.
Cuối cùng Vưu Cầu Cầu cũng thoát khỏi hàng ngũ chuyên gia bắn không trúng bia sao?
Cũng đúng, cho cô trúng một lần đi, bọn họ đã cười đau cả bụng đến nỗi cơ bụng không thể chịu thêm một trận cười nào nữa.
Vưu Cầu Cầu nín thở, chớp chớp đôi mắt to, cực kỳ chờ mong mà nhìn huấn luyện viên xem điểm.
Huấn luyện viên tỉ số: “Trúng.”
“Nhưng mà…”
Vưu Cầu Cầu vừa mới thở phào một hơi, câu “Nhưng mà” này lại làm cô tiếp tục lo lắng.
Huấn luyện viên tỉ số: “Nhưng mà cô bắn trúng bia bên cạnh.”
Bia ngắm bên cạnh bia Vưu Cầu Cầu là của Cao Mộng Phàm.
…
Cao Mộng Phàm: Hahaha.
Lam Hiên: Hahaha!
Qua một khoảng thời gian trầm mặc, trường quay lại tiếp tục vang lên các loại tiếng cười, tiếng vỗ tay, tiếng chuông,... Đủ loại âm thanh.
Trong phòng livestream.
Thả tôi ra, tôi vẫn còn cười được!
Họ vốn cho rằng Vưu Cầu Cầu bắn không trúng bia đã đủ buồn cười, cười đến mức các cô đều cảm thấy lần sau cười không nổi nữa, ai ngờ Vưu Cầu Cầu lại làm ra chuyện bất thường hơn.
Cô bắn trúng, nhưng cô bắn trúng bia của khách mời bên cạnh.
Vưu Cầu Cầu: “...” _(:з” ∠)_
Nằm yên chịu trận.
Cô tin chuyện mê tín này rồi. Cô đã dự đoán được, lúc đấu đối kháng, cô chính là đứa tặng không cho địch.
Vưu Cầu Cầu và huấn luyện viên bốn mắt nhìn nhau.
Vưu Cầu Cầu: “Hay là tôi không bắn bia nữa, tôi luyện tập động tác thêm đi.”
Cô nhận thức rất rõ trình độ của mình, cô không nên lãng phí đạn nữa.
Hiển nhiên Vưu Cầu Cầu và huấn luyện viên nhất trí với nhau.
Huấn luyện viên trả lời cô: “Được.”
Tuy rằng chính huấn luyện viên cũng nghĩ tư thế của Vưu Cầu Cầu không có vấn đề gì, nhưng cô lại cứ bắn không trúng, biết làm sao nữa đây?
Vưu Cầu Cầu nghe thấy Tô Như Hải và Lý Cao Minh thảo luận bên kia.
Tô Như Hải: “Kỹ thuật bắn của Cầu Cầu không ổn lắm.”
Lý Cao Minh: “Lúc sau không thể chung đội với Vưu Cầu Cầu.” Chung đội coi như thua.
Vưu Cầu Cầu “...”
Đến các bạn nhỏ tiếp theo, ai ai cũng có kết quả đẹp, luyện tập xong bắn càng ngày càng tốt.
Tỉ lệ chính xác của Cao Mộng Phàm rất cao, cô ấy bắn được một phát 8 điểm. Lam Hiên thì càng có thiên phú, khoan nói anh tới chưa từng bắn không trúng bia, 8 9 điểm cũng đã xuất hiện.
Những người còn lại trình độ khác nhau, nhưng ít nhiều gì cũng bắn trúng bia.
Vưu Cầu Cầu ở bên kia luyện tập động tác rất lâu, huấn luyện viên cảm thấy cô có thể thử lại.
Trình độ cô rất ổn định.
Vẫn là không bắn trúng bia.
Lam Hiên nể tình anh em mà vỗ vai Vưu Cầu Cầu, an ủi cô: “Không sao đâu.”
“Thượng đế mở ra một cánh cửa cho em thì cũng sẽ đóng lại một cánh cửa sổ.”
Vưu Cầu Cầu ở nhà ma đỉnh như vậy, sang bắn bia này thì lại không được, rất dễ giải thích, dù sao không có ai là siêu nhân, sao có thể làm được mọi việc?
Lam Hiên an ủi Vưu Cầu Cầu không thành công.
Có điều lát sau Lam hiên nói, nếu hai người ở cùng một đội, Vưu Cầu Cầu sẽ không cần lo lắng.
Lần trước ở nhà ma là Vưu Cầu Cầu bảo vệ anh ấy. Bây giờ trong chương trình này, hãy để anh ấy bảo vệ cô!
Vưu Cầu Cầu nhận được lời hứa bảo vệ: Cảm ơn anh nha.
Nhưng Vưu Cầu Cầu cũng không quá hy vọng vào Lam Hiên, không mấy để tâm đến lời hứa của anh ấy.
Bởi vì… Lúc vào nhà ma trong “Thử thách nhịp tim”, Lam Hiên cũng nói như vậy.
Còn về kết quả thế nào, khán giả cả nước đều đã thấy rồi.
…
Huấn luyện diễn ra liên tục không ngừng, gần như chẳng có bao nhiêu thời gian nghỉ ngơi. Vội vã ăn bữa cơm trưa, các cô lại bị bắt chạy tới nơi tập huấn.
So với những cái sau, bắn bia có lẽ là một trong những hoạt động nhẹ nhàng nhất.
“Siêu chiến sĩ” luôn có tiết tấu nhanh như vậy. Cũng chính là vì tiết tấu rất nhanh, nó bị khán giả coi là chương trình ma quỷ. Những nghệ sĩ đã từng tham gia đều tỏ vẻ nhớ lại mà sợ, tóm lại ai đã tham gia một lần thì không muốn tham gia lần thứ hai.
Tô Như Hải đứng dưới ánh nắng chói chang lau mồ hôi, cười khổ: “Tôi cảm thấy bây giờ tôi đã hối hận rồi.”
Cao Mộng Phàm: “Em cũng vậy… Nhưng không có cách nào khác, vẫn phải cắn răng kiên trì.”
Hợp đồng đã ký rồi, thế nào cũng phải hoàn thành nhiệm vụ.
Nhưng Cao Mộng Phàm gặp phải trở ngại. Hoạt động huấn luyện *****ên buổi chiều là nhảy xuống từ trên máy bay, trên người chỉ được cố định một sợi dây thừng, sau đó một mình nhảy xuống từ độ cao hơn mười mét.
Cô ấy chỉ mới nhìn khoảng cách giữa máy bay với mặt đất mặt đã bắt đầu tái nhợt.
Cao Mộng Phàm sợ độ cao.
Cao Mộng Phàm sợ bị khán giả xem livestream bàn tán nên không nói với tổ đạo diễn, vẫn là sau khi Vưu Cầu Cầu lên máy bay với cô ấy mới phát hiện.
Các khách mời nam bên kia đã bắt đầu lần lượt nhảy xuống.
Vưu Cầu Cầu đến bên cạnh Cao Mộng Phàm, nhỏ giọng hỏi cô ấy: “Cô ổn không?”
Hẳn là không ổn.
Đến bây giờ, sắc mặt Cao Mộng Phàm đã rất khó coi, gần như không có chút máu. Cô ấy co rúm lại bên mép máy bay, cơ thể cũng cứng đờ, run rẩy.
Cao Mộng Phàm lắc đầu, ngay cả mở miệng nói chuyện cô ấy cũng không dám.
Vốn dĩ lúc ở dưới mặt đất nhìn lên trên, cô ấy còn cảm thấy không cao lắm. Nhưng vừa nãy nhìn xuống dưới qua cửa sổ, cô ấy quả thực sắp hít thở không thông, thật sự hô hấp cũng khó khăn.
Cao Mộng Phàm cảm thấy mình sắp chết rồi.
Vưu Cầu Cầu: “Cô sợ độ cao sao?”
“Cần tôi nói với tổ đạo diễn không?”
Cao Mộng Phàm do dự một chút, rồi lại nhẹ nhàng lắc đầu.
Vưu Cầu Cầu có thể thấy được, Cao Mộng Phàm rất quật cường, chắc là không muốn để lại ấn tượng không tốt.
Vưu Cầu Cầu cũng không cố chấp làm ngược lại với mong muốn của cô ấy. Cô tránh đi camera livestream, tiếp tục khẽ nói: “Vậy tôi nhảy xuống trước, cho cô xem thử nhé?”
“Nếu vẫn không vượt qua được, cũng không nhất thiết phải vượt qua. Quan trọng nhất vẫn là đảm bảo an toàn của chính mình.”
Vưu Cầu Cầu nói cho Cao Mộng Phàm lời sếp Thịnh nói với cô lúc đưa tiễn.
Trên đời không có việc gì khó, chỉ cần chịu từ bỏ.
Nếu thật sự không vượt qua được, nếu đụng tới nguy hiểm về tính mạng, vậy có thể không cần vượt qua. Nghĩ thoáng một chút, thế giới rộng lớn mà.
Vưu Cầu Cầu không phải một người giỏi an ủi, cô quan sát Cao Mộng Phàm một lát, mở một chai nước khoáng để cô ấy uống một chút. Sau đó cô đi chuẩn bị nhảy xuống.
Cô nghĩ bản thân có thể thực hiện cho Cao Mộng Phạm xem thử.
Lúc mọi người đứng dưới đất, gió đã rất to. Đến khi cô đứng ở mép cửa trực thăng chuẩn bị nhảy xuống, gió còn lớn hơn.
Khu livestream:
“Vưu Cầu Cầu có vẻ bình tĩnh.”
“Cô ấy giỏi thật… Tôi còn tưởng cô ấy sẽ là người tụt lại phía sau.”
Nhưng không hề, ngoại trừ biểu hiện trong hoạt động xạ kích của cô được xem như hố đen, thì các hoạt động khác cô đều thực hiện khá tốt.
Quan trọng là hoạt động xạ kích Vưu Cầu Cầu cũng nghiêm túc học tập, tư thế cầm súng còn được huấn luyện viên khen là tiêu chuẩn. Còn về tại sao bắn tệ đến như vậy, điều này cũng không biết phải giải thích thế nào.
Chẳng qua điều mà nhiều người muốn xem chính là…
“Gió to hơn chút đi! Tôi muốn nhìn thấy chân tóc của các nữ nghệ sĩ!”
Sợ thiên hạ không loạn.
Phiền não lớn nhất của thanh niên xã hội đương đại chính là hói đầu.
Tuổi còn trẻ, đầu đã hói, mép tóc đã cao.
Ban nãy gió thổi qua, tóc mái của các nam nghệ sĩ bị thổi lên. Ngoại trừ Tô Như Hải vốn đã không có tóc mái trước đó, chân tóc của những người còn lại đều bị trận gió yêu ma kia vạch trần.
Đã có cư dân mạng tốt bụng chụp màn hình cảnh bọn họ bị gió thổi lộ đường chân tóc, định lát nữa đăng lên mạng.
Lại có thêm tư liệu meme nữa rồi!
Nam nghệ sĩ chịu cảnh chế nhạo, đương nhiên nữ nghệ sĩ cũng không tránh thoát.
Mọi người càng tò mò nữ nghệ sĩ hơn.
Nhìn mái tóc đen nhánh dày đặc của Vưu Cầu Cầu, có người tâm lý âm u, ghen tỵ mà nói: “Đây chắc chắn là hiệu quả sau khi cấy tóc, nếu không chính là dán tóc nối.”
Lộ chân tóc ra đây!
Gió thổi qua, mái tóc Vưu Cầu Cầu bay tán loạn, cô hất tóc.
Đường chân tóc thấp, tóc dày, động tác hất tóc của cô chẳng khác nào đang quay quảng cáo dầu gội đầu.
Khán giả trong livestream đang chờ chụp ảnh đường chân tóc cao của nữ nghệ sĩ:
Đệt!
…
Vưu Cầu Cầu nhảy xuống rất thuận lợi.
Nhờ ơn nữ hiệp parkour, Vưu Cầu Cầu đã quen bị treo.
So với những khách mời liên tục lung lay, còn phải nghỉ một chút, Vưu Cầu Cầu còn nhảy tốt hơn, thế nhưng…
Có khán giả xem livestream bình luận: “Cảm giác như một nhân vật lớn vừa xuất hiện vậy.”
Không thể không nói, vị khán giả xem livestream này bình luận quá chính xác.
Vưu Cầu Cầu thuận lợi nhảy xuống từ trên cao. Khoảnh khắc chân cô chạm đất, các nhân viên công tác và khách mời đều đồng thời vỗ tay cho cô.
“Làm tốt lắm!”
Tô Như Hải thật lòng khen Vưu Cầu Cầu.
Đàn ông như họ nhảy xuống cũng phải vượt qua rất nhiều chướng ngại tâm lý, mà Vưu Cầu Cầu có thể làm tốt như vậy, đáng được tán thưởng.
Quách Phi: “Chị Cầu Cầu siêu ngầu!”
Vưu Cầu Cầu nghe thấy câu khen ngầu của Quách Phi.
Thật ra hiện tại cô cũng mệt mỏi, thở hồng hộc, có điều ở trước mặt hậu bối nhỏ tuổi hơn mình, Vưu Cầu Cầu cảm thấy mình vẫn phải giữ hình tượng.
Thế nên cô quay về phía Quách Phi vẫy tay như thể đang tham gia một buổi họp fan của ngôi sao nổi tiếng.
Sau đó cô không nhìn đường.
Lạch cạch-
Ngã xuống đất.
Lúc nhảy xuống cô vẫn là nữ hiệp khách cực ngầu, động tác dứt khoát lưu loát, bây giờ cô ở dưới đất hôn mẹ thiên nhiên.
“Không sao chứ?”
Mọi người cũng ngây ra, sau khi phản ứng lại thì lập tức chạy đến chỗ Vưu Cầu Cầu.
Cũng may không có việc gì, chỉ ngã một chút, còn ngã xuống nền cỏ.
Có điều dáng vẻ ngầu lòi gì đó đều tan thành bọt biển.
Lý Cao Minh đã hoàn toàn phục Vưu Cầu Cầu.
Trời sinh cô đã mang một cảm giác hài hước đặc biệt, một loại hài hước trong lơ đãng. Cô không trở thành diễn viên hài, quả thực là một tổn thất lớn của giới hài kịch!
…
Vưu Cầu Cầu lại không xấu hổ đến thế, té xong thì phủi phủi rồi đứng lên thôi.
Cô chủ yếu lo lắng Cao Mộng Phàm trên trực thăng hơn.
“Mộng Phàm, đến cô rồi.”
Đạo diễn vẫn chưa phát hiện, ông ấy liên hệ với Cao Mộng Phàm thông qua tai nghe.
Cao Mộng Phàm không nhúc nhích.
“Mộng Phàm, đến cô rồi.” Đạo diễn lại thúc giục lần nữa.
Nhưng qua tai Cao Mộng Phàm, âm thanh vừa rất gần lại như rất xa này như thể đang đòi mạng cô ấy.
Cao Mộng Phàm cắn răng gượng dậy, nhưng như thế cũng rất khó khăn, cuối cùng cô ấy gần như ngồi xổm lết lại cửa khoang. Cô thoáng nhìn xuống dưới đất, tâm trạng hoàn toàn sụp đổ.
Tim đập cực nhanh, Cao Mộng Phàm trực tiếp ngồi xuống, bụm mặt.
“Xin lỗi, tôi không làm được.”
Ngay lúc này, cô ấy nghĩ đến lời của Vưu Cầu Cầu: không vượt qua được cũng không nhất thiết phải vượt qua, an toàn bản thân là quan trọng nhất.
Cô ấy nói với đạo diễn chương trình: “Tôi sợ độ cao.”
Không phải kể khổ, mà là thật sự sợ hãi.
Khi Cao Mộng Phàm thật sự nói ra, thừa nhận bản thân không làm được, toàn thân cô ấy cũng thả lỏng hơn nhiều.
Thật ra khu livestream cũng chẳng có bao nhiêu người mắng Cao Mộng Phàm, đa số mọi người đều hiểu.
…
“Khó trách, tôi đã cảm thấy cô ấy sợ độ cao trước rồi. Lúc nghe thấy phải lên trực thẳng, biểu hiện cô ấy tức khắc trở nên bất thường.”
“Người sợ độ cao thật sự không thể chịu được những hoạt động thế này! Xem livestream thôi mà tôi còn không dám nhìn, Cao Mộng Phàm đã giỏi lắm rồi, dám lết tới cạnh cửa.”
“Không phải giả bộ đâu, cô ấy thật sự không chịu nổi. Ôm Mộng Phàm một cái, không sao đâu.”
“An toàn mới là quan trọng nhất. Tuy rằng đã nói đây là chương trình thể nghiệm cuộc sống của bộ đội đặc chủng, nhưng bọn họ chỉ là nghệ sĩ, cũng là người thường, chắc chắn không thể giống bộ đội đặc chủng chân chính, có thể hiểu được cho họ.”
Đạo diễn chương trình quả thực không ép buộc nghệ sĩ phải hoàn thành những hoạt động này.
An toàn là quan trọng nhất.
Bọn họ rất rõ điều này.
Cao Mộng Phàm mắc chứng sợ độ cao, hơn nữa còn rất nghiêm trọng, vậy cô ấy không cần thể nghiệm hoạt động này.
Đợi sau khi Cao Mộng Phàm được thả xuống từ trực thẳng, cô ấy được nhân viên công tác đỡ, ngồi trên ghế một hồi mới khôi phục tinh thần.
Cao Mộng Phàm gửi lời xin lỗi mọi người, mọi người cũng nói với cô ấy không cần xin lỗi.
Nhưng cô ấy chủ động nhận việc, sau này mỗi khi huấn luyện hoạt động này, cô ấy có thể đi chạy bộ, hoặc làm chuyện khác.
Sẽ không có chuyện mọi người bận rộn, cô ấy rảnh rỗi.
Cao Mộng Phàm còn đặc biệt nói cảm ơn với Vưu Cầu Cầu.
Camera bắt được hình ảnh này, khán giả xem livestream cũng nhìn thấy. Có điều lúc Vưu Cầu Cầu nói chuyện với Cao Mộng Phàm trên trực thăng, cô cố ý tránh đi camera livestream, cho nên bọn họ cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
Chuyện này cứ thế coi như bỏ qua.
…
Đợi Cao Mộng Phàm nghỉ ngơi một chút, xác định không có vấn đề gì. Bác sĩ đi theo chương trình cũng kiểm tra sơ bộ cơ thể Cao Mộng Phàm, thấy tất cả đều bình thường, các cô lại bắt đầu hoạt động tiếp theo.
Hoạt động này là vượt chướng ngại vật.
Bao gồm lưới, đống gỗ được xếp chồng rất cao, còn có bức tường sắt gần như nghiêng 90 độ với mặt đất… mọi người phải vượt qua từng tầng chướng ngại vật.
Đối mặt với bức tường sắt gần như vuông góc, không có bao nhiêu điểm đặt chân, mọi người đều chịu thua.
*****ên, bức tường sắt không hề thấp, đồng nghĩa với việc họ không có khả năng nhảy qua; tiếp theo chính là như đã nói, nó là vuông góc, hơn nữa không có điểm đặt chân.
Mọi người lần lượt làm thử. Người có thể lực tốt nhất trong tất cả hẳn là Lam Hiên và Quách Phi.
Lam Hiên chủ yếu là dáng người cao, có sức lực; Quách Phi tuổi trẻ, hơn nữa do tính chất nghề nghiệp nên cậu ấy khá linh hoạt.
Nhưng sau khi Lam Hiên lên, anh ấy leo chưa được nửa đường đã thất bại; Quách Phi tốt hơn Lam Hiên một chút, nhưng vẫn còn cách xa mới đến đỉnh.
“Thật sự có thể vượt qua sao?”
Vưu Cầu Cầu và các khách mời khác tỏ ra nghi ngờ.
Ông trời ơi.
Ngay cả Lam Hiên và Quách Phi đều không thể, bọn cô có thể sao?
Bọn họ đánh giá các cô gái quá cao rồi thì phải?
Huấn luyện viên mặt không biểu cảm gật đầu, tỏ vẻ có thể vượt qua, hơn nữa nhất thiết phải vượt qua.
Đạo diễn chương trình cũng tỏ vẻ, thật sự có thể vượt qua.
Lên đi, các khách mời dũng cảm.
Lý Cao Minh: Cười không nổi nữa.
…
Bất luận thế nào, bên kia đã tỏ vẻ nhất định phải xông lên phía trước, việc này cũng không có gì nguy hiểm đến tính mạng hay hậu quả, Khán giả xem livestream cứ thế mà xem sáu vị khách mời mặt mày nhăn nhó liều mạng với bức tường sắt.
Nói thật, xem lâu rồi cũng bắt đầu chán,
Nhưng người đến xem livestream luôn có thể tìm được một ít lạc thú trong những lúc nhàm chán thế này.
Chẳng hạn như có người phát hiện Vưu Cầu Cầu.
Khu livestream:
“Hahaha, chị em ơi mau đến xem Vưu Cầu Cầu này. Sao cô ấy có thể thú vị như vậy?”
Vưu Cầu Cầu không biết bản thân đang bị khán giả xem livestream hào hứng quan sát.
Cảm giác hiện tại của cô chính là, rất mệt…
Cô mệt quá.
Cực kỳ muốn nghỉ ngơi, nhưng không thể nghỉ ngơi.
Nhận tiền rồi, thì phải làm việc.
Hơn nữa, tại sao mọi người đều có vẻ có rất nhiều tinh lực vậy?
Vốn dĩ Vưu Cầu Cầu muốn phát ra tiếng thì thầm rã rời, muốn xem xem có ai là đồng bọn với cô không. Cũng không phải cô không muốn huấn luyện, chỉ là muốn nghỉ ngơi một chốc mà thôi.
Sau đó, cô chỉ nhìn thấy những con người đầy ý chí chiến đấu.
Mọi người ngoài miệng nói: “Cái này sao có thể vượt qua”, “Chắc chắn không thể thắng được thứ này”, nhưng ai nấy đều rất năng nổ.
Vưu Cầu Cầu: “...” Hết cách rồi.
Thế nên Vưu Cầu Cầu cắn răng đi theo những khách mời còn lại liều mạng với bức tường sắt này, một lần lại một lần.
Cô lùi ra xa, chạy lấy đà, lợi dụng tốc độ và quán tính cơ thế để nhào về phía bức tường sắt.
Cô bò lên được một phần mười.
Sau đó chậm rãi men theo tường sắt trượt xuống dưới.
Ban đầu Vưu Cầu Cầu còn để ý mặt mũi mà tự đi xuống, lúc sau cô thật sự quá đuối, bèn dứt khoát chấp nhận số phận. Thậm chí vì để bản thân thoải mái hơn chút, Vưu Cầu Cầu dang hai tay ra, cả người dán lên tường như tráng bánh rán.
Hệt như bị dán keo lên vậy.
Khán giả chú ý đến Vưu Cầu Cầu bên này:
Hahaha!
Bọn họ vô cùng hoài nghi Vưu Cầu Cầu đang lười biếng một cách hợp lý!
Nếu Vưu Cầu Cầu nghe được lời này, cô sẽ lớn tiếng phản bác: Cô không có lười biếng, cô hoàn toàn không ngừng lại mà, cô chỉ là nằm bò đợi rơi xuống mà thôi.
Cuộc sống này… khi nào mới kết thúc đây.
Vưu Cầu Cầu lại rơi xuống nơi thấp nhất, cô phủi bụi trên người, chuẩn bị tái chiến.
Sau đó…
“Ủa?”
Sao cứ thấy có chỗ nào không đúng lắm, trước mặt cô không có tường sắt.
Tường sắt ở sau lưng cô.
Hơn nữa, các bạn nhỏ của cô đâu?
Vưu Cầu Cầu: ???
Không chỉ mỗi Vưu Cầu Cầu sợ ngây người, đạo diễn chương trình trước mặt cô cũng sợ ngây người.
“Cô qua đây bằng cách nào?”
Đây là mặt bên kia của bức tường sắt, đạo diễn tổ chương trình nghĩ tới nghĩ lui người có khả năng thành công vượt qua bức tường sắt, nhưng ông ấy hoàn toàn không nghĩ đến người đó sẽ là Vưu Cầu Cầu!
Vưu Cầu Cầu chớp chớp mắt, mê mang: Cô leo qua rồi?
…
Đúng vậy, Vưu Cầu Cầu đã thuận lợi vượt qua đầu bên đây của tường sắt từ đầu bên kia.
Trường quay bỗng trở nên yên tĩnh.
Rốt cuộc đây cũng có như một chuyện không có khả năng xảy ra.
Vưu Cầu Cầu có nhiều sức lực hơn Lam Hiên hay là linh hoạt hơn Quách Phi sao?
Họ không có ý kỳ thị Vưu Cầu Cầu, chủ yếu là do hai người kia đều là vận động viên, vận động viên giải nghệ cũng là vận động viên.
Vưu Cầu Cầu còn ghê gớm hơn cả vận động viên sao?
Tinh Cầu: Cảm ơn câu hỏi này, Cầu Cầu là một nhãi con đến phòng tập thôi cũng nhăn nhó mặt mày.
Vậy rốt cuộc Vưu Cầu Cầu qua đây bằng cách nào?
Cô đang đứng phía bên này, đây là việc không thể nghi ngờ, sự thật đặt ngay trước mặt.
Khu livestream trào ra một làn dấu chấm hỏi.
Bọn họ thật sự không hoa mắt sao?!
Có điều vẫn có người xem cẩn thận, cô ấy đã phát hiện lý do tại sao Vưu Cầu Cầu lại bỗng xuất hiện phía bên kia, vượt qua được bức tường sắt khó giải quyết này.
“Không phải Vưu Cầu Cầu leo qua. Mọi người xem này, phía dưới bức tường sắt có một khe hở. Nếu tôi không nhìn lầm, vừa nãy Vưu Cầu Cầu trượt từ chỗ đó qua!”
Đạo diễn chương trình vội vã kiểm tra camera, ông ấy muốn xem xem Vưu Cầu Cầu lọt lướt này qua đây bằng cách nào.
Vì đang quay chương trình, xung quanh có thể nói đâu đâu cũng có camera, thế nên quá trình Vưu Cầu Cầu vượt qua bức tường cũng được quay lại một cách chính xác…
Họ nhìn thấy Vưu Cầu Cầu trong màn hình xông lên được một đoạn nhỏ rồi lại trượt xuống giống một cái bánh rán như bình thường, điều không giống bình thường chính là Vưu Cầu Cầu không trượt xuống dưới đất.
Mà là lúc trượt đến cái khe kia, hai chân cô bỗng lọt vào trong, từ nằm bò thành, cả người trực tiếp trượt sang phía bên kia qua khe hở.
Đạo diễn chương trình: ???
Cái quái gì đây? Này rốt cuộc là bug gì? Khe hở đó rất nhỏ mà, vậy cũng được hả?
Vưu Cầu Cầu xem video xong, cũng đi qua nghiệm chứng.
Họ thấy cô linh hoạt chui qua phía bên kia của tường sắt, một loạt động tác vô cùng lưu loát.
“Hóa ra thật sự có thể.”
“Rất thú vị.”
Đạo diễn chương trình: Không!
Cô đây là đang khiêu chiến ranh giới quyền uy và nguy hiểm.
Vưu Cầu Cầu thử một lần còn được, thế nhưng cô còn thử rất nhiều lần.
Đạo diễn chương trình: …
Ông ấy có thể xin không làm nữa không?
Chuyện này cũng chưa tính cái gì, trọng điểm là các khách mời còn lại phát hiện Vưu Cầu Cầu vậy mà lại có thể chui qua từ khe hở phía dưới xong, bọn họ cũng hăng hái hơn.
Tô Như Hải trợn mắt: “Như thế cũng được à?”
Là người theo phái thực tiễn, Lam Hiên trực tiếp thực hiện hành động.
“Không phải Cầu Cầu còn qua lại rất nhiều lần sao? Chúng ta cũng qua bằng cách này!”
Dù sao leo cũng leo không được, nhưng bọn họ có thể chui qua!
Huấn luyện viên: …
Là bọn họ quá kiêu ngạo, hay ông ấy chưa đủ nghiêm khắc?
Lam Hiên đã kêu gọi Tô Như Hải và Lý Cao Minh cùng đi chui khe. Người sống trên đời, nghĩ nhiều như thế làm gì, thoải mái làm là được!
Không sai, bọn họ muốn chạy theo kích thích.
Đạo diễn chương trình cảm giác ban biên tập muốn loạn hết cả lên. Nhưng ông ấy còn chưa kịp ngất thì nhìn thấy cảnh tượng bên kia, không kìm được bật cười.
Lam Hiên là người *****ên thò đầu vào khe tường, sau đó…
“Sao không chui qua được?”
Đưa ra thắc mắc.
Lý Cao Minh: “... Không chỉ chui không qua, mà còn ra không được.”
Tô Như Hải: “Tôi cảm giác mình thành trò cười rồi.” Cười khổ cũng cười không nổi nữa.
Ba quả đầu kẹt ngay ngắn ở giữa khe hở, phần thân ở ngoài, tiến thoái lưỡng nan.
Bọn họ chỉ nhìn thấy Vưu Cầu Cầu ra vào khe hở rất thuận lợi, không suy nghĩ đến khổ người của mình mà đưa ra phỏng đoán hợp lý.
Phần đầu quá lớn…
Bị kẹt rồi.