Tôi Mặc Kệ Đời Trong Sảng Văn Giải Trí

Chương 81

Đối mặt với sự nghi ngờ của anh, Vưu Cầu Cầu kiên định lắc đầu.

Sao sếp Thịnh lại nhìn cô như thế? Cô là một diễn viên, phải chọn lựa kịch bản kỹ càng, không phải do cô thèm hạt dưa và thèm việc không cần động đậy đâu.

Thịnh Thời Quân không nói gì, nhưng anh dùng ánh mắt nói cho Vưu Cầu Cầu, anh vẫn giữ thái độ hoài nghi.

Nhưng dù thế nào, cấp trên và nô lệ tư bản vẫn nhất trí trong phương diện chọn kịch bản.

Thịnh Thời Quân cảm thấy kịch bản “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” không tệ, cả bộ phim đều rất hài hước. Không dám nói hot, nhưng chỉ cần đạo diễn không bày trò, tổng thể diễn viên không đơ, bộ phim này cơ bản sẽ nổi một chút.

Còn về nhân vật sủng thiếp của phụ thân hầu gia này của Vưu Cầu Cầu, nhân vật đầy đủ cảm xúc, hình tượng cũng dễ khiến người ta thích, nói chuyện luôn đi thẳng vào vấn đề. Lúc nữ chính mới gả vào vương phủ, nàng ta còn làm giá ra vẻ trưởng bối như những người khác, tỏ ra thanh nhã đoan trang, nhưng kể từ khi ăn món nữ chính nấu, nàng ta trực tiếp biến thành hàng ngũ ăn chực.

Cả ngày đến chỗ nữ chính điểm danh, dùng các loại lý do, chỉ vì bữa cơm kia, thậm chí nàng ta còn tự mang theo chén đũa. Cứ thế khiến cho các di nương còn lại kiêng kị, không biết nàng ta đang âm mưu cái gì, phụ thân của hầu gia còn nghi ngờ mình bị con trai cắm sừng.

Sau khi xác định xong, Thịnh Thời Quân lập tức liên hệ đoàn phim “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã”. Ba ngày sau, Vưu Cầu Cầu đã được đoàn phim kêu đi chụp ảnh tạo hình, xem như đã xác định nhân vật này.

Trang phục “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã” vẫn tương đối ổn, thân là sủng thiếp của phụ thân hầu gia, quần áo Vưu Cầu Cầu nhận được cũng không tệ lắm.

Cô chụp tổng cộng hai bộ.

Một bộ chính thức, rườm rà, lấp lánh ánh vàng, một bộ là thường phục màu tím.

Theo lời của nhiếp ảnh gia chụp ảnh tạo hình, năng lực thể hiện của Vưu Cầu Cầu rất tốt, hiệu quả ảnh chụp cũng không tệ được.

Vưu Cầu Cầu còn tranh thủ lúc mặc trang phục diễn xuất nhờ Giang Đào chụp giúp cô mấy tấm.

Sau khi bị đá ra khỏi nhóm, cô không thể dùng ID [Chỉ yêu Nhãi Cầu] gửi ảnh vào nhóm được nữa, nhưng Tinh Cầu trong nhóm vẫn muốn nhìn thấy nhiều ảnh chụp của Vưu Cầu Cầu hơn, thế nên Tiểu Vy thường xuyên lại đây tự tìm cô.

Cầu Cầu, hôm nay có ảnh mới không? Có chụp thì gửi em một phần nhá.

Vưu Cầu Cầu: …

Không thể cho cô vào luôn được sao? Cho vào thì đã không cần phiền phức thế rồi.

Nhưng fans của cô rất có nguyên tắc, Vưu Cầu Cầu hỏi hơn ngàn lần vẫn là không được.

“...”

Tuy rằng bị từ chối một cách vô tình, lần nào Vưu Cầu Cầu cũng ngoan ngoãn gửi ảnh cho Tiểu Vy, nếu không có thì sẽ chụp ngay một tấm tại chỗ.

Nghệ sĩ cuồng(*) - Vưu Cầu Cầu trước kia là một cái máy vote vô cảm, bây giờ thì là một cái máy tự chụp ảnh vô cảm.

(*) Nghệ sĩ cuồng: chơi chữ ngược lại với fan cuồng.

Bây giờ cô có tạo hình mới, có thể chia sẻ cho bọn họ xem.

Sau khi Vưu Cầu Cầu vào đoàn phim, “Người đại diện của tôi” cũng đến ngày chiếu.

Trước khi “Người đại diện của tôi” công chiếu đã được quảng bá với quy mô không nhỏ, điểm sáng mà tổ chương trình đưa ra là thể hiện quan hệ giữa người đại diện và nghệ sĩ, đào sâu về khía cạnh riêng tư ngoài công việc của họ.

Với chủ đề này, chương trình đã hấp dẫn không ít người xem.

Đương nhiên cũng có rất nhiều khán giả xem vì nghệ sĩ mình thích tới đây, sau đó khi hình bóng Vưu Cầu Cầu xuất hiện trong chương trình, không đợi Tinh Cầu rụt rè bình luận “Là nhãi Cầu đáng yêu của các cô kìa”, màn hình tức khắc đã bị một mảnh hahaha xâm chiếm.

Tinh Cầu: ? Sao lại cười, bây giờ có chỗ nào buồn cười à?

Có bình luận ra giải thích: Không có chỗ nào buồn cười, nhưng thấy Vưu Cầu Cầu là không nhịn nổi, hơn nữa lúc sau nhất định sẽ buồn cười, cho nên cứ chuẩn bị trước.

Cứ - chuẩn - bị - trước.

Bình luận này nói lên tiếng lòng của phần lớn khán giả, dù sao mọi người đã tổng kết ra được kịch bản rằng, nơi nào có Vưu Cầu Cầu, chương trình đó chắc chắn sẽ buồn cười, cho dù đây là một chương trình khám phá quan hệ giữa người đại diện và nghệ sĩ cũng không ngoại lệ.

Quả nhiên.

Khi người đại diện và nghệ sĩ cùng nhau cất bước du lịch, mọi việc bắt đầu phát triển theo hướng không thể kiểm soát.

Lúc tổ chương trình bày trò, cố ý làm hỏng mạch điện để quan sát năng lực xử lý tình huống của người đại diện, bên phía Vưu Cầu Cầu hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì, bởi vì cô đang ngủ.

Mà khi Vưu Cầu Cầu biết đã cúp điện, cô cũng đưa ra ý kiến bản thân, cô kiến nghị mọi người trực tiếp đi nghỉ ngơi, dù sao ngủ cũng không cần đèn đóm.

Lúc quay đoạn này, đạo diễn gần như sụp đổ, hậu ký biên tập cũng cắt đoạn sụp đổ này ra, phụ đề chói lóa viết:

[Đạo diễn đã điên.]

Khu bình luận chạy cũng điên rồi, cười đến điên rồi.

“Rốt cuộc Vưu Cầu Cầu có tài năng gì vậy, cô ấy hoàn toàn là khắc tinh của tổ chương trình, lần nào cũng giẫm lên chỗ đau của họ một cách chính xác.”

“Không có vấn đề gì hết. Thật, mọi người đều nghe theo Vưu Cầu Cầu, đạo diễn tổ chương trình xấu tính quá, đêm hôm mà còn làm hư đường dây. Đi ngủ hết đi, để tổ chương trình ở đó há hốc!”

Đêm hôm phá hỏng mạch điện, còn muốn làm một đám nghệ sĩ, người đại diện bôn ba vất vả đi sửa. Nói thật, khán giả cũng cảm thấy tổ chương trình quá tàn nhẫn.

Có điều, tổ chương trình tàn nhẫn đụng độ Vưu Cầu Cầu phong cách kỳ lạ, chẳng khác gì gặp phải đối thủ.

Vẫn còn có người thắc mắc tại sao Vưu Cầu Cầu có thể ngủ say như thế, động tĩnh lớn như vậy mà cũng không thể đánh thức cô.

Vưu Cầu Cầu, một cô gái ngủ rất cừ.

Vưu Cầu Cầu bán dưa, hợp tình hợp lý mà hô mình là “Thương nhân lòng dạ thâm độc”; đi dán màn hình điện thoại, dán thành bề mặt mặt trăng vô cùng lởm chởm cho người ta, cuối cùng chẳng những không kiếm được tiền mà còn phải bồi thường cho người ta mười tệ, chuyện này cũng khiến người khác cười ra tiếng ngỗng.

Màn mượn tiền người qua đường càng sống động hơn.

Người qua đường mới đầu hô tên Vưu Cầu Cầu, sau khi nghe Vưu Cầu Cầu muốn mượn tiền mình thì lập tức nói cô là hàng giả, người quay phim và đạo diễn cũng là đồng lõa.

Biểu cảm mờ mịt của Vưu Cầu Cầu được phóng đại vô tận, cả màn hình chỉ còn lại gương mặt bị phóng đại cực độ của Vưu Cầu Cầu.

Hình ảnh tẩy não của phía chương trình là trí mạng nhất.

Cư dân mạng còn hỗ trợ ghép chữ.

Vưu Cầu Cầu: Mình không phải Vưu Cầu Cầu, mình là ai?

Tên tập này có lẽ là…

Vưu Cầu Cầu thật và giả!

Ba mươi tệ đổi lấy ba trăm tệ, còn có thể lấy được phương thức liên lạc cá nhân của Vưu Cầu Cầu, ai cũng không ngờ tinh thần cảnh giác của vị công dân này lại cao đến thế.

“Tại sao tôi không gặp được cô ấy chứ, tôi nguyện đổi ba mươi tệ thành ba trăm tệ!”

“Tôi có thể cho không Vưu Cầu Cầu ba trăm tệ, không cần trả lại, cho tôi phương thức liên lạc là được.”

“Hahaha, muốn chuyển cho Vưu Cầu Cầu ba mươi tệ, cô ấy thật sự đáng thương quá.”

“Không biết cậu bạn nói Vưu Cầu Cầu là kẻ lừa đảo kia có xem tập này không, có hối hận không hahaha. Muốn xem phản ứng của bạn đó ghê.”

Mấy trò đùa ngốc nghếch liên tục được nhắc đến, lúc Vưu Cầu Cầu thổi bong bóng, thổi bong bóng in bò sữa lên to đùng, một câu “Cầu Cầu, chị thổi trâu ghê, bay lên trời rồi.” quả thực đã chọc trúng huyệt cười của mọi người.

“Nổ lên tận trời, hóa ra là từ đây mà ra à? (Cười đến run tay)”

“Má nó, nổ lên trời, sớm muộn gì tôi cũng cười đến chết trong video này.”

“Mẹ hỏi tôi sao xem video mà khóc, tôi cười đến nước mắt không ngừng trào.”

Nơi có Vưu Cầu Cầu vẫn hài hước như cũ. Chủ đề khám phá quan hệ hợp tác, cách đối xử giữa người đại diện và nghệ sĩ gì đó mà tổ chương trình muốn làm, dần trở nên lạc đề.

Chẳng qua cũng còn một nhóm người chú ý đến.

Những khán giả trước sau vẫn nhớ rõ chủ đề: hèn mọn jpg.

Các cô quan sát được năng lực cá nhân của mỗi một người đại diện, cách xử lý tình huống khi gặp chuyện, cùng với độ hòa hợp với nghệ sĩ của họ.

Về đoạn Thịnh Thời Quân từ chối đề xuất của một chương trình mời Vưu Cầu Cầu, người mang nỗi sợ chó, tiếp nhận chương trình giải trí huấn luyện chó, thử thách bản thân, cũng làm không ít người thảo luận.

Đứng trước một tổ chương trình khá tốt, mức cát-xê thích hợp, Thịnh Thời Quân vẫn từ chối.

Đoạn lời nói kia của anh được rất nhiều người xem tán thành, có người còn cố ý lôi ra thảo luận.

“Tôi cực kỳ đồng ý lời của người đại diện Vưu Cầu Cầu, không tất cả nỗi sợ đều cần phải vượt qua. Thật ra tôi chưa bao giờ thích những tình tiết bắt người ta khiêu chiến nỗi sợ. Trong khi những người khác hoan hô, tôi chỉ quan tâm tới người bị bắt vượt qua nỗi sợ của mình, biểu cảm của họ khó chịu biết bao…”

“Anh ấy đã nói ra lời mà tôi luôn muốn nói. Việc này có ý nghĩa không? Người sống trên đời đã không dễ dàng, sợ hãi một vài thứ thì có làm sao? Không tránh đi thì thôi, còn phải cố ý qua đó đối mặt? Mục đích là gì?”

“Con người tồn tại là vì bản thân, không phải vì ánh mắt và sự công nhận của người khác. Đã thế có lẽ người ta còn hoàn toàn không quan tâm.”

“Aaaa, tôi thật sự thích câu đó quá. Có thể sợ hãi thứ gì đó, cũng có thể chán ghét thứ gì đó, chẳng có gì phức tạp đến thế. Quả thực, nghệ sĩ cũng là người thường, không phải siêu nhân.”

Vưu Cầu Cầu sợ chó, không chỉ mỗi Tinh Cầu biết, rất nhiều người qua đường cũng biết.

Cho dù là ở sân bay, Thịnh Thời Quân cũng thờ ơ với quy tắc mà tổ đạo diễn đưa ra. Khi những người khác đang ở đó hoảng loạn luống cuống, anh đã tìm xe trước, hỏi rõ giá cả. Kể cả sau khi mất điện, đi sửa mạch điện, cùng với lên kế hoạch tài chính lúc sau, cho dù không so sánh với những người đại diện còn lại, anh vẫn có thể dễ dàng lấy được ấn tượng tốt.

Con người trời sinh đều thích kẻ mạnh, họ sẽ thiên vị những người đại diện chỉ số thông minh cao, làm việc thành thạo, đáng tin cậy như thế này .

Người đại diện của Vưu Cầu Cầu nghiễm nhiên trở thành kẻ xuất sắc nhất trong bốn người đại diện.

“Hơn nữa, anh ta còn đẹp trai.”

Cư dân mạng: ???

Chị em, hình như trọng điểm của cô không đúng lắm, chúng ta không phải là số ít người thảo luận chủ đề trong khi những người còn lại đều lạc sang độ tấu hài của Vưu Cầu Cầu sao?

Nhưng… đúng là rất đẹp trai.

Lần *****ên Thịnh Thời Quân xuất hiện trước công chúng là khi Vưu Cầu Cầu công khai nhà đầu tư muốn chơi quy tắc ngầm với cô, Thịnh Thời Quân bị đưa tới đồn cảnh sát do đánh nhau. Lần thứ hai xuất hiện trước mặt công chúng là khi Vưu Cầu Cầu mời anh ăn cơm rồi dính scandal. Có điều tất cả đều là ảnh chụp, hơn nữa nhiều khi còn rất mờ.

Bây giờ là video, khí chất của anh trực tiếp hiện ra.

Sau khi team chủ đề lạc đề một chút, có xu hướng lạc xa hơn, một cư dân mạng dũng cảm lên tiếng.

“Không ai ship Vưu Cầu Cầu với người đại diện của cô ấy à?”

“Tôi cảm giác không khí giữa hai người rất ngọt ngào.”

Vị cư dân mạng này còn liệt kê ví dụ, Thịnh Thời Quân vừa thấy cúp điện là đến phòng Vưu Cầu Cầu gõ cửa ngay, hơn nữa lời nói săn sóc biết bao; còn có đoạn này, Vưu Cầu Cầu rơi xuống hồ, Thịnh Thời Quân lập tức nhảy dựng lên, chạy sang phía bên kia; mấu chốt nhất chính là ở công viên giải trí, đột nhiên có thiết bị bắn nước, Thịnh Thời Quân cầm dù che cho Vưu Cầu Cầu.

Cô nàng còn đăng một bài giải thích rất dài: “Phản ứng của anh ta rất nhanh, hơn nữa hơn nửa chiếc dù đều nghiêng về phía Vưu Cầu Cầu.”

“Má ơi, nếu đây còn không phải tình yêu, cái gì mới là tình yêu?!”

“Mọi người hay nói có hai việc không thể giấu nổi, một là ho khan, hai là tình yêu… Hành động này hoàn toàn là theo bản năng, tôi phải ship!”

Ba lần hai người đều chọn đối phương gì đó ở khúc sau, thật sự không phải đang quay phim thần tượng sao?

Có khi đây thật sự là một chương trình hẹn hò.

“Ngay cả tên CP tôi cũng nghĩ ra rồi, gọi là CP Cầu Sinh!” Cầu và Thịnh(*).

(*) Từ “Thịnh” và “Sinh” trong tiếng Trung đọc giống nhau.

Thịnh Thời Quân đang xem chương trình và phản ứng của cư dân mạng, anh đọc tới đây thì lập tức khựng lại.

Bất luận là chương trình hay phim ảnh của Vưu Cầu Cầu, Thịnh Thời Quân đều sẽ canh xem trước. Không chỉ canh xem, làm người chống lưng cho cô, Thịnh Thời Quân còn phải chú ý đến bình luận và độ hưởng ứng của khán giả. Một khi có xu hướng không tốt, hoặc là có anti cố ý kiếm chuyện, Thịnh Thời Quân sẽ nhanh chóng đi xử lý.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Thế nhưng anh hoàn toàn không ngờ sẽ có cư dân mạng muốn ghép đôi anh và Vưu Cầu Cầu.

Thịnh Thời Quân cầm lấy cái ly đặt trong tầm tay uống hai ngụm, tâm trạng hơi phức tạp, thậm chí anh còn có chút hối hận vì đã tham gia chương trình này.

Có cư dân mạng miêu tả ra mấy thứ này à?

Có điều Thịnh Thời Quân cũng không bối rối quá mức, dù sao điều quan trọng nhất khi đối diện với vấn đề là giải quyết vấn đề. Nếu ship CP gì đó gây phản ứng không tốt, anh cũng phải xem xem có cần tìm người định hướng dư luận không.

Nhưng Thịnh Thời Quân chỉ mới vừa bắt đầu lên kế hoạch trong đầu, đã có người trả lời vị cư dân mạng kia.

Người qua đường: Chỉ vậy thôi sao? Không khí ngọt ngào, chỉ cái này à?

Chụp màn hình đăng đoạn Vưu Cầu Cầu ước nguyện thăng chức tăng lương dưới bóng cây, Thịnh Thời Quân bảo nói ra điều ước sẽ không linh, hai người nhây tới nhây lui.

Còn có hình ảnh Vưu Cầu Cầu trải qua trăm ngàn cay đắng, cuối cùng cũng chọn về được Thịnh Thời Quân, la hét đòi ăn mì ý thêm bò bằm.

Người qua đường: Tôi nghĩ, mục đích của Vưu Cầu Cầu là mì ý đúng không?

Không chỉ riêng mì ý, còn có rất nhiều món ăn khác, hình như trình độ nấu ăn của vị người đại diện kiêm ông chủ này của Vưu Cầu Cầu rất tốt.

Tinh Cầu cũng không quá để ý chuyện này.

“Trước kia sếp Thịnh từng ở trong fan club.” Có điều bị mọi người đá ra rồi.

Lúc ấy chuyện chính chủ Vưu Cầu Cầu bị đá ra quá lớn, nên chuyện của Thịnh Thời Quân hoàn toàn không đáng kể, nhưng lịch sử nhóm fan đúng là có ghi lại.

Tinh Cầu: Sếp Thịnh quan tâm Cầu Cầu như vậy, nhất định là… fan baba rồi!

Tuy rằng vị fan baba này quả thực hơi keo kiệt chút.

Vốn dĩ là có người chỉ ra rằng mình cảm thấy Vưu Cầu Cầu và người đại diện không bình thường, đặc biệt là người đại diện của cô, nhưng cơ bản những người khác thấy vậy đều phản ứng rất bình tĩnh.

Thì ra là fan baba.

Hiểu rồi hiểu rồi.

Tách riêng đoạn đó ra, hình như giống không khí ngọt ngào thật, có điều vẫn nằm trong phạm vi hợp lý. Hơn nữa nếu đã biết hóa ra đây là “fan baba” của Vưu Cầu Cầu, vậy càng dễ giải thích hơn, tình bố con xã hội chủ nghĩa, không có huyết thống, nhưng trong lòng mang một trái tim người cha.

Thịnh Thời Quân: “...” Lông mày hơi nhíu lại.

Anh đi tra từ khóa tên mình và Vưu Cầu Cầu.

Không có một fan CP nào, chỉ có một người như vị cư dân mạng kia, lại còn xóa đi rồi. Trái lại,Vưu Cầu Cầu và Kỳ Kỳ đều có fan CP.

Vưu Cầu Cầu và Kỳ Kỳ trong chương trình hết sức thê thảm, Vưu Cầu Cầu thì vừa đạp xe ba bánh, vừa bán dưa hấu, thế mà lại có không ít người cảm thấy hai người này ở bên nhau rất thú vị.

Thịnh Thời Quân cầm ly nước bên cạnh lên uống thêm hai ngụm.

Vưu Cầu Cầu biết tin “Người đại diện của tôi” đã bắt đầu chiếu từ chỗ Giang Đào.

Giang Đào cầm di động, cười đến mức hai vai đều run: “Cư dân mạng thật tài tình, họ cắt đoạn chị bán dưa, dán màn hình, đạp xe ba bánh ghép lại thành video.” Phối thêm nhạc vào trông vô cùng thảm.

Đương nhiên nếu không phải đa số bình luận video này nhận được đều là hahaha, có lẽ cô ấy sẽ tin mọi người thật sự cảm thấy đồng cảm sâu sắc với cuộc sống khó khăn của Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu: “...”

Giang Đào: “Mọi người muốn biết sau khi anh chàng nói chị là kẻ lừa đảo kia biết chị là Vưu Cầu Cầu sẽ có phản ứng gì, họ thật sự tìm được anh ta rồi.”

Vưu Cầu Cầu: “Phản ứng thế nào?”

Thật ra cô cũng tò mò.

Giang Đào: “Anh chàng đó tỏ ra rất kinh ngạc, sau đó nói nếu sau này chị lại tìm anh ta mượn ba mươi tệ, anh ta nhất định sẽ cho chị mượn.”

Giang Đào còn kể cho Vưu Cầu Cầu, cảnh Vưu Cầu Cầu khuyên nhủ Tá Hữu về chuyện mua vé số cũng dấy lên các cuộc thảo luận. Thậm chí còn có sinh viên chuyên ngành tâm lý học, chuyên gia biểu cảm vi mô(*) đặc biệt qua đây nghiên cứu từng biểu cảm và động tác của Vưu Cầu Cầu.

(*) Biểu cảm vi mô Micro Expression: Là một biểu cảm trên khuôn mặt chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn.

Họ đưa ra kết luận, thật ra cô vốn cũng muốn đi mua vé số!

Vưu Cầu Cầu: Mọi người đều rảnh thế hả!

Tự Vưu Cầu Cầu cầm lấy di động, tìm được bài Weibo anh chàng kia đăng. *****ên, cô cảm ơn anh ta đã nói sau này đồng ý cho cô mượn ba mươi tệ, sau đó nói tiếp, cô hy vọng không có “sau này”.

Ba mươi tệ mà còn phải mượn, thật sự quá chua xót, vẫn là đừng trải nghiệm lần nữa.

Vốn dĩ anh chàng tưởng đây là tài khoản giả, nhắn lại “Đừng đụng vào ông đây”. Sau đó anh ta được những người còn lại nhắc nhở: Nhấn vào đi chứ, đó là Vưu Cầu Cầu thật đấy!

Thế nên anh ta mới biết Vưu Cầu Cầu thật sự trả lời bài viết của mình.

Hai lần Vưu Cầu Cầu tìm anh chàng này đều bị tưởng là đồ giả, bất luận là ở hiện thực hay trên mạng. Mọi người vốn cho rằng quay chương trình mà còn bị coi là kẻ lừa đảo đã buồn cười lắm rồi, thưởng thức thêm phần hai này, hiệu quả càng tốt hơn.

Còn câu không muốn mượn ba mươi tệ nữa, cũng thể hiện được sự tủi thân và đáng thương qua từng câu chữ.

Vưu Cầu Cầu không biết mình dùng tài khoản chính mà cũng bị nhầm thành hàng giả, cô đang tra tập chương trình này.

Để cô xem xem, sếp Thịnh có nói xấu sau lưng cô không, và cả rốt cuộc anh đã ước gì dưới ngọn cây.

Trong đoạn người đại diện và nghệ sĩ đánh giá nhau, Thịnh Thời Quân không hề nói xấu như Vưu Cầu Cầu nghĩ, ngược lại còn khen Vưu Cầu Cầu một lúc, thậm chí khiến Vưu Cầu Cầu nghi ngờ có phải sếp Thịnh bị đánh tráo rồi không.

Trong mắt anh, hình tượng của cô là thế này à?

Hay là do đang quay chương trình nên anh phải nói mấy lời thích hợp?

Nhưng biểu cảm của anh thật sự rất nghiêm túc, không có vẻ như đang nói dối để quay chương trình.

Vưu Cầu Cầu cũng nhìn thấy điều ước dưới ngọn cây.

Hàng chữ mạnh mẽ được viết ngay ngắn trên thẻ gỗ: Hy vọng Vưu Cầu Cầu khỏe mạnh, bình an, vui vẻ.

Tuy rằng không get được sự lãng mạn của anh, nhưng các Tinh Cầu đã hiểu hơn về “Tên sếp lòng dạ thâm độc” cách họ vừa gần vừa xa qua chương trình này.

Nói gần là vì từ khi Tinh Cầu thành fan Vưu Cầu Cầu đến nay, khi Nhãi Cầu còn chưa hot như bây giờ, họ đã thường xuyên mắng anh, tên sếp lòng dạ thâm độc không phải người, tài nguyên ít đến đáng thương, toàn nhờ Nhãi Cầu tự nuôi sống mình.

Nói xa là vì, “Tên sếp lòng dạ thâm độc” trong đầu các cô, càng như là hình tượng của một nhân vật trong sách.

Nhưng chương trình này đã khiến Tinh Cầu hiểu biết sâu hơn về Vưu Cầu Cầu và Thịnh Thời Quân.

Tuy rằng công ty sếp Thịnh hiện tại còn khá nhỏ, nhưng năng lực cá nhân của anh rất cao, anh cũng rất quan tâm đến Nhãi Cầu. Tất cả những gì anh làm , Tinh Cầu đều nhìn thấy. Nếu nói hành động của anh đều là diễn, vậy diễn xuất của anh mà đi làm tổng giám đốc thì quá phí, anh hoàn toàn có thể tranh giải Nam diễn viên chính xuất sắc.

Hơn nữa Nhãi Cầu cũng đã nói, sếp Thịnh rất có trách nhiệm, thăng chức tăng lương gì đó mọi người cũng nhìn ra được, đó chỉ là một lời nói đùa.

Chương trình này đã giúp xoa dịu quan hệ giữa Thịnh Thời Quân và Tinh Cầu.

Tinh Cầu: Gửi lời xin lỗi đến “Tên sếp lòng dạ thâm độc”, thật ra “Tên sếp lòng dạ thâm độc” không thâm độc đến thế.

Sau này các cô sẽ không bao giờ mắng anh nữa, nếu anh vẫn tiếp tục phát huy như thế, không xuất hiện hành vi tồi tệ nào

Trong lúc “Người đại diện của tôi” đang hot, ba ngày hai lần lên hot search, Vưu Cầu Cầu đã vào đoàn phim “Nữ Đầu Bếp Xinh Xắn Rộn Rã”.

Vưu Cầu Cầu còn đụng phải người quen ở đoàn phim.

Diễn viên Trình Quả từng hợp tác trong phim “Cô Gái”, lúc trước sếp Thịnh nói anh ta có nhiều tin đồn tình ái, hai người không đi thảm đỏ cùng nhau.

Có điều Trình Quả cũng không để ý đến lần bị từ chối đó, anh ta nhìn thấy Vưu Cầu Cầu thì chủ động chào hỏi.

Vưu Cầu Cầu: “Anh cũng nhận bộ phim này à?”

Trình Quả ngồi xuống ghế bên cạnh, chờ đến lượt mình, anh ta nói chuyện với một giọng điệu rất ngứa đòn: “Không phải rõ ràng lắm sao, nam phụ. Cô thì sao, Cầu Cầu?”

Thật ra anh ta đã đoán được qua trang phục của Vưu Cầu Cầu.

Vưu Cầu Cầu: …

Nam phụ, ghê lắm ha.

Cô cũng biết tính tình của Trình Quả, là kiểu hihi haha ham chơi, hơn nữa bản thân cô cũng không phải người chú ý đến một hai câu của người khác, nên cô cũng không để tâm.

Vưu Cầu Cầu trang điểm xong, nhìn thấy đạo diễn, đạo diễn vẫy tay với Vưu Cầu Cầu, ý ông ta là quay cảnh của cô trước.

Vốn dĩ dựa theo quy trình, vẫn chưa đến cảnh của Vưu Cầu Cầu.

Có điều Vưu Cầu Cầu thấy sắc mặt đạo diễn không được tốt lắm, bèn không hỏi nhiều.

Đạo diễn hướng dẫn Vưu Cầu Cầu, chỉ vào giường mỹ nhân cách đó không xa: “Cô cứ nằm dài lên đó, nằm thoải mái một chút, đẹp một chút, sau đó bắt đầu gặm hạt dưa.”

Đạo diễn nghĩ rằng mới vừa bắt đầu có thể Vưu Cầu Cầu sẽ không rõ ý ông ta, ông ta đã chuẩn bị tinh thần phải làm mẫu cho Vưu Cầu Cầu.

Sau đó Vưu Cầu Cầu gật đầu rồi đi qua chỗ giường mỹ nhân, cả người cô dựa lên đó, tay vươn về phía hạt dưa trên bàn rồi nắm lấy.

Vừa cắn hạt dưa, vừa hỏi đạo diễn: “Là như thế này ạ?”

Đạo diễn ngây ra, ông ta nhanh chóng phản ứng lại: “Là thế này.”

Trông cô nằm dài có linh hồn quá.

Sao cô giỏi nằm dài vậy?

Đạo diễn cảm thấy cho dù chính ông ta hướng dẫn cho Vưu Cầu Cầu cũng sẽ không có được hiệu quả như thế.

Vưu Cầu Cầu cắn hạt dưa cạch cạch, miệng đọc lời thoại. Vừa ăn hạt dưa vừa đọc nhưng việc nào cũng lưu loát.

Có điều, đang quay, Vưu Cầu Cầu giờ tay qua đĩa định cầm lấy hạt dưa, nhưng cô chỉ cầm được một nhúm không khí.

Cô bất giác ăn hết hạt dưa rồi.

Sắc mặt Vưu Cầu Cầu không đổi, rốt cuộc đạo diễn vẫn chưa kêu cắt, nhưng nội tâm cô rất hoang mang.

Đạo diễn cũng không ngờ Vưu Cầu Cầu lại không cầm được gì, đĩa đó ban đầu đầy hạt dưa. Cũng may bên này đã quay được kha khá, chi tiết này cũng không ảnh hưởng đến cảnh quay, đạo diễn bèn hô cắt.

Và bảo người phụ trách thêm chút hạt dưa vào đĩa.

Hôm sau, Giang Đào xách một bao hạt dưa lớn đến đây, cô ấy nói đây là sếp Thịnh mua.

Chuyện Vưu Cầu Cầu ăn gần hết hạt dưa đạo cụ, Thịnh Thời Quân đã sớm đoán được, thế nên anh mua cho cô một túi lớn.

Đủ để Vưu Cầu Cầu ăn đến khi quay xong.

Vưu Cầu Cầu: “...”

Ngày *****ên quay phim, không nhìn thấy nữ chính.

Ngày thứ hai quay phim, nữ chính vẫn không tới. Những diễn viên còn lại tất cả đều đã vào vị trí, do đó họ tiếp tục quay cảnh của vai phụ với nam chính và vai phụ.

Ngày thứ ba quay phim thì có một người tự xưng là trợ lý của nữ chính xuất hiện.

“Hôm nay Ella thấy không khỏe nên không đến, làm phiền đạo diễn và các vị rồi.”

Vưu Cầu Cầu suy nghĩ, cô nữ chính này tên Ella à? Nghe khá Tây đó.

Trình Quả cười khẩy: “Tên thật là Từ Lệ Hà, tra là ra ngay. Bây giờ thì… Xoay người cái là biến thành Ella.”

Ngày thứ tư, cô ta vẫn xin nghỉ.

Ngày thứ năm.

Vưu Cầu Cầu vừa tới đoàn phim đã thấy toàn thể nhân viên đều đen mặt. Nam chính tên Trình Lập, là một nam diễn viên cổ trang trẻ, ngoại hình trẻ trung anh tuấn. Tuy rằng không thân với mấy người Vưu Cầu Cầu, nhưng con người anh ta không tệ lắm, rất lễ phép, trông tính cách cũng tốt. Thế nhưng, bây giờ anh ta lại đang la hét bên kia.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, cả ngày tôi phải đối mặt với không khí mà diễn.”

“Tôi cảm giác mình như đứa thiểu năng vậy. Thế rốt cuộc nữ chính có muốn tới hay không? Năm ngày rồi, tôi còn chưa nhìn thấy cô ta lần nào.”

Người có vẻ là người đại diện bên cạnh đang an ủi Trình Lập.

Giang Đào nghe ngóng được tin tức: Hôm nay nữ chính vẫn cho họ leo cây; nhân viên đoàn phim qua đó kêu cô ta, cô ta nói mình ngủ không được, dậy không nổi.

Ngủ không được, dậy không nổi….

Vưu Cầu Cầu: Cô cũng muốn ngủ lắm, nhưng làm một nô lệ tư bản, cô không thể.

Lý do này của Ella kỳ lạ không thôi, nhân viên đoàn phim cũng bắt đầu chán ghét cô nữ chính chưa xuất hiện, không tuân thủ thời gian này. Cô ta có thể làm thế, đương nhiên cũng là do có chỗ dựa, cô ta là người dẫn vốn vào đoàn phim.

Cuối cùng là đạo diễn tự mình đến khách sạn gõ cửa, mời Ella đến, bấy giờ đã là buổi chiều.

Có thể làm nữ chính, có thể dẫn vốn vào đoàn, đương nhiên diện mạo của Ella không tệ, rất ngây thơ, hoàn toàn trái ngược với bệnh ngôi sao của cô ta.

Sau khi tới trường quay, mọi người mới biết lời trợ lý cô ta nói lần trước đã rất uyển chuyển. Chỉ trong một lúc, Ella nào là cằn nhàn ở đây không có nước mà cô ta muốn uống, phải bắt trợ lý về khách sạn lấy nước khoáng nhập khẩu cho cô ta uống mới có thể quay, nào là ghét bỏ trời nắng, sợ làm đen da mình.

Lúc quay phim cũng thường xuyên kiếm chuyện.

Đạo diễn nắm chặt kịch bản đến mức nhăn cả giấy: “Cô có xem mình phải diễn gì không?”

Khoan nói đến lời thoại, Ella trước mặt là một người diễn viên, nhưng ngay cả cốt truyện cô ta cũng không biết.

Đối mặt với lời khiển trách hợp lý của đạo diễn, hàng mi như liễu của Ella nhíu vào nhau: “Ông hung dữ quá.”

“Không diễn nữa, không diễn nữa.”

Cô ta trực tiếp đi ra trường quay: “Ông giỏi thì ông lên đi.”

Nói chuyện với một người đàn ông cao lớn thô kệch như đạo diễn.

Rõ ràng là đang bắt nạt người ta.

Trợ lý của Ella còn định giảng hòa: “Đạo diễn đừng giận, Ella nhà chúng tôi không có ý đó. Cô ấy hơi lo lắng, sợ diễn không tốt mà thôi.”

Sau đó Ella phá đám: “Ý tôi chính là như thế đó, ông ta được thì ông ta làm đi, làm như dễ lắm vậy.”

Trán đạo diễn nổi gân xanh, ông ta chỉ vào một góc xa: “Vưu Cầu Cầu, đoạn vừa rồi cô có ấn tượng không?”

Cảnh của Ella đã quay đi quay lại rất nhiều lần.

Vưu Cầu Cầu vốn đang nằm dài trên chiếc ghế gấp nhỏ của mình, không ngờ bản thân lại bị chỉ mặt gọi tên. Cô do dự một chút, vẫn là gật đầu, có ấn tượng.

Lúc đọc kịch bản, cô đọc từ đầu đến cuối. Để hiểu rõ mạch truyện, cô không chỉ xem phần mình diễn mà còn xem cả nhân vật của người khác. Thậm chí làm bản thân có thể phối hợp thuận lợi hơn, cô còn học chút lời thoại của vài người.

Đạo diễn: “Vậy cô lên đi!”

Đạo diễn bảo Vưu Cầu Cầu lên, Vưu Cầu Cầu cũng lên.

Thật ra cảnh này không cần bao nhiêu kỹ thuật, chỉ đơn giản là chuẩn bị trước khi nấu ăn, nhớ kỹ động tác là được.

Dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, Vưu Cầu Cầu thuận lợi diễn hoàn chỉnh cả cảnh. Cô dùng ánh mắt hỏi đạo diễn: OK chưa?

Cô cho rằng đạo diễn muốn mình mở đường cho Ella, làm mẫu cho cô ta xem, dù sao bên kia không chịu hợp tác.

Sau đó đạo diễn dẫn đầu vỗ tay, nói: “Cực kỳ tốt.”

“Cầu Cầu, bây giờ cô chính là nữ chính. Lát nữa chuyên viên trang điểm, nhà tạo hình thay trang phục nữ chính cho Vưu Cầu Cầu, chúng ta trực tiếp quay luôn!”

Không phải cô ta nói ai được thì lên sao, một thằng đàn ông như ông ta chắc chắn không được, nhưng Vưu Cầu Cầu được.

Nếu Vưu Cầu Cầu được, cũng đã lên diễn, vậy Ella không cần diễn nữa.

Vưu Cầu Cầu nháy mắt biến từ sủng thiếp thành nữ chính.

--------------------

Lời tác giả:

Nhãi Cầu: À há?

Bình Luận (0)
Comment