Chương 135
Cố Thấm bốc phốt nói: “Mỗi năm cậu đều mặc nội y màu đỏ, hoàn toàn không có tác dụng, sao bây giờ lại đột nhiên đổi vận rồi?”
Túc Khê đương nhiên không thể nói là do một trò chơi, nói ra thì mấy bạn thân của mình cũng sẽ không tin, có thể còn cảm thấy đầu óc của nàng có vấn đề. Dù sao thì trong điện thoại di động của bọn họ cũng không tìm thấy trò chơi này.
Ba người đến ăn ở một quán chuyên đồ Tứ Xuyên.
Cố Thấm và Hoắc Kinh Xuyên quyết định phải hung hăng vét sạch ví của Túc Khê, nên gọi lên rất nhiều món ăn.
Ba người vừa nói về chuyện trong trường học, vừa ăn, chờ mấy món còn lại được dọn lên đủ. Một người phục vụ bưng một mâm súp cá nóng hổi vừa ra khỏi bếp đến, nói với Túc Khê: “Mỹ nữ chuyển đồ ăn vào bên trong một chút, để ta đặt súp cá xuống ——”
Nhưng vào lúc này, người phục vụ còn chưa nói xong, lòng bàn chân của nàng đột nhiên trượt xuống.
Súp cá nhìn có vẻ cực nóng trong tay nàng sắp đập vào vai Túc Khê, Cố Thấm sợ hãi, hét lên một tiếng: “Cẩn thận!”
Hoắc Kinh Xuyên cũng lập tức đứng lên.
Đôi mắt của Túc Khê co rút lại, trái tim cũng nhảy vọt lên cổ họng, vội vàng tránh sang chổ khác.
Người phục vụ cũng sợ chết khiếp, luống cuống định cứu vãn.
Nhưng mà.
“Loảng xoảng ——” Súp cá nóng hổi đổ xuống đất, mặc dù nước súp bắn ra tung tóe, nhưng không hề bắn lên người Túc Khê.
Hơi nóng trên mặt đất bốc lên, một màn này xảy ra trong khoảng thời gian ngắn ngủn, những nhân viên phục vụ khác đều không kịp phản ứng.
Khó khăn lắm mới có thể phản ứng lại, Cố Thấm nhanh chóng đứng bật dậy, chạy đến chỗ Túc Khê, hỏi: “Túc Khê, cậu có bị bỏng không?”
Hoắc Kinh Xuyên có chút tức giận, ngẩng đầu nhìn về phía người nhân viên phục vụ kia: “Chị à, chị làm việc kiểu gì vậy?!”
Túc Khê vẫn đang sợ hãi, nhưng lại lắc lắc đầu.
Khoảnh khắc vừa rồi, súp cá kia thật sự giống như sắp đổ ụp vào người nàng, nhưng lại giống như có ngoại lực nào đó đẩy nó ra. Chuyện xui xẻo xảy ra trên người Túc Khê đã có quá nhiều, nhưng đây là lần đầu tiên, trước khi chuyện xui xẻo xảy ra, đã bị xoay chuyển —— là vận may do những con cá chép mang đến giống như những gì hệ thống nói? Triệt tiêu những xui xẻo của mình sao?
Cố Thấm thở phào một hơi, nói: “Cậu cũng quá xui xẻo rồi, may là không xảy ra chuyện gì lớn.”
Nhân viên phục vụ bưng súp bị dọa tới mức sắp bật khóc, liên tục xin lỗi: “Xin lỗi, thật sự rất xin lỗi.”
Quản lý đi đến hòa giải, nói: “Quý khách không sao chứ?”
Hoắc Kinh Xuyên thấy Túc Khê không sao, đen mặt nói: “May là bạn của tôi không sao.”
Túc Khê thấy nhân viên phục vụ kia cũng không dễ dàng, khoát tay, nói: “Thôi bưng tô khác lên là được rồi, cẩn thận một chút.”
… Vả lại, nói không chừng chuyện này xảy ra, không phải là vấn đề của nàng, mà là vấn đề về thể chất xui xẻo của chính mình.
Nàng vỗ vỗ ngực, cũng lặng lẽ thở phào một hơi, cái tô lớn này, nếu đổ lên người mình, mặc dù mình mặc đồ rất dày, không đến mức bị bỏng, nhưng lỡ như có chít ít bắn lên cổ mình, vậy thì cũng phải nổi mấy cái mụn nước.
Bản thân bị ràng buộc vào hệ thống, gặp phải một trò chơi hệt như thế giới thật, trúng số, cũng đã là một chuyện rất thần kỳ, hiện tại nếu xảy ra thêm chuyện gì, Túc Khê cũng đã có thể bình tĩnh.
Ăn xong, nàng và Cố Thấm, Hoắc Kinh Xuyên tạm biệt nhau ra về.
Trong trò chơi vẫn chưa đến lúc bắt đầu dạ yến trong hoàng cung, nhưng Túc Khê vẫn nhịn không được muốn xem tên nhóc đang làm gì. Nên mở sách tham khảo ra, vừa làm bài tập, vừa mở trò chơi.
Chỉ thấy hạ nhân trong phủ Ninh Vương đều đang bận rộn, bởi vì phải chuẩn bị cho hôm nay lão phu nhân và Ninh Vương phu nhân vào cung dự tiệc, nữ nhân mà, ở triều đại nào thì cũng đều giống nhau, trước khi tham gia dạ yến đều phải tắm rửa, thay quần áo, trang điểm hơn mấy canh giờ.
Mà bên phía tên nhóc, mặc dù lão phu nhân cũng phái người đến thay quần áo cho hắn, nhưng hắn đều đuổi hết đám hạ nhân nha hoàn này ra ngoài, tất cả đều tự mình làm.
Túc Khê ở ngoài màn hình thấy tên nhóc nghiêm túc kéo căng gương mặt bánh bao, dáng vẻ không gần nữ sắc, không nhịn được bật cười.