Chương 137
Túc Khê có chút đáng tiếc, bèn dừng bàn tay đang muốn vén tấm mành kiệu ra, để tránh cho tên nhóc biết mình đã đến, nhưng lại không thể đi cùng hắn vào hoàng cung, uổng công hắn mừng hụt.
Nàng đứng trên con phố dài, nhìn theo kiệu của tên nhóc tiến vào cửa cung.
Bầu trời trong trò chơi tối đen nặng nề, hoàng cung vô cùng hùng vĩ đồ sộ, bức tường đỏ thẫm và mái hiên ngọc lưu ly, dưới đêm tối giống như con sư tử oai phong đang chiếm cứ chỗ này, khí thế to lớn, nghiêm ngặt trang nghiêm. Kiệu của tên nhóc từ từ biến mất trong cửa cung, giống như hoàn toàn bước vào vòng xoáy của kinh thành.
Trong vòng xoáy cực lớn này, một đứa con vợ lẽ của một vương phủ suy tàn có vẻ vô cùng nhỏ bé.
…
Cùng lúc đó, Lục Hoán cũng vén lên một góc mành của kiệu, một đường tiến vào hoàng cung, hai bên tường viện cao vút, chỉ có thể ngẩng đầu nhìn thấy một đường chật hẹp của bầu trời đêm tối đen.
Lúc đó vẻ mặt của hắn, cũng nhiều thêm mấy phần nặng nề.
…
Túc Khê không cùng tên nhóc vào cung, tạm thời cũng không thể biết trong cung đã xảy ra chuyện gì, nhưng nàng vẫn mở trò chơi ra chờ đợi, cũng tiếp tục làm một chút bài tập.
Trong nội dung vở kịch của yến hội đêm nay, có nội dung Trấn Viễn tướng quân sẽ mở miệng làm khó dễ tên nhóc, mình không thể cùng đi vào, sẽ không thể giúp hắn.
Nhưng mà Túc Khê cảm thấy dựa vào sự thông minh tài trí của tên nhóc, cũng có thể ứng phó, mình không cần quá lo lắng.
Nàng ở bên cạnh dành hơn bốn mươi phút để làm một bài thi, trong trò chơi ước chừng đã trôi qua hai canh giờ.
Màn đêm hoàn toàn buông xuống, cửa cung rốt cuộc cũng mở ra, lần lượt có nhiều kiệu tham gia dạ yến đi ra.
Túc Khê nhìn một cái đã phát hiện ra kiệu của tên nhóc, mà đúng lúc này, trên màn hình cũng hiện ra đại khái của nội dung vở kịch ——
(Trong dạ yến, Trấn Viễn tướng quân nhìn về phía lão phu nhân với ánh mắt châm biếm, hắn vô cùng khinh miệt đối với việc lão phu nhân vẫn luôn dùng mọi cách qua mặt hắn, đẩy cháu trai nàng bám vào Nhị hoàng tử, nếu như nam đinh của phủ Ninh Vương có chút tiền đồ, hắn còn có thể xem trọng phủ Ninh Vương một chút, nhưng phủ Ninh Vương từ Ninh Vương đến hai tiểu tử Lục Dụ An, Lục Văn Tú kia, tất cả đều không phải kẻ có tài, hiện tại hoàn toàn cũng chỉ là bùn nhão không trát nổi lên tường mà thôi.
Nghe nói trên buổi săn ở núi Thu Yên lần này, là một đứa thứ tử của phủ Ninh Vương giành được vị trí đầu bảng, hắn cũng không cho là như vậy, hắn đã quá quen đối với thủ đoạn của lão phu nhân, cho là lão phu nhân âm thầm gây trở ngại ở bên trong, nghĩ cách để cháu trai của mình giành chiến thắng trong trận này. Bởi vậy, ấn tượng của hắn đối với nhân vật chính cũng không tốt bao nhiêu, trong bữa tiệc, nhân vật chính kính rượu với hắn, hắn nhiều lần phớt lờ, khiến hắn mất mặt.
Túc Khê nhìn thấy như vậy thì nắm chặt cây bút trong tay, Trần Viễn tướng quân này sao lại như vậy?
Tốt xấu gì thì tên nhóc cũng là bà con xa của hắn, sao còn dùng cái nhìn phiến diện để nhìn người?
Nhưng mà chuyện khiến người khác bất ngờ là, trên bữa tiệc Ngũ hoàng tử chủ động gợi ý, Nhị hoàng tử vẫn luôn không có thư đồng, cũng không ổn lắm, hắn muốn chủ động đưa thư đồng của hắn đến cho Nhị hoàng tử. Tiếp theo, lại nhân lúc Hoàng thượng ban thưởng vàng bạc châu báu cho nhân vật chính, gợi ý cho Hoàng thượng, muốn để nhân vật chính trở thành thư đồng của hắn.
Nhị hoàng tử tranh cãi với hắn một phen, nhưng lúc này trong lòng Hoàng đế đã nghi ngờ chuyện Nhị hoàng tử bị ám sát ở trên núi Thu Yên, là tự biên tự diễn, trong lòng cảm thấy khó chịu với Nhị hoàng tử, bèn thiên vị Ngũ hoàng tử, ân chuẩn thỉnh cầu vô lý này của hắn.
Nhân vật chính trong dạ yến này được ban thưởng hai rương vàng bạc, cũng từ hôm nay có thể trở thành thư đồng của Ngũ hoàng tử, tiến vào Thái Học Viện học tập.
Hệ thống: “Chúc mừng hoàn thành một phần hai nhiệm vụ chính số ba (sơ cấp): Trên núi Thu Yên kết giao với Nhị hoàng tử thất bại, điểm thưởng đạt được là không, thưởng không đồng vàng, nhưng tiến vào Thái Học Viện thành công, đạt được điểm thưởng là sáu điểm, thưởng cho một trăm đồng vàng.”
Túc Khê: …?
Túc Khê bị sự tranh đấu trong buổi dạ yến này làm cho ngẩn người.
Ngũ hoàng tử có vài phần xem trọng đối với tên nhóc, điểm này nàng biết, ở trên núi Thu Yên, tâm tư của Ngũ hoàng tử đã biểu hiện ra rồi.
Ngũ hoàng tử này vẫn luôn bộc lộ tài năng, không sợ đắc tội với người khác, bất kể là nhân tài nào thì đều muốn tranh đoạt đến tay, nghe nói lần trước Hộ bộ thượng thư hẹn gặp được vị thần y kia, cũng nhanh chóng đi gặp mặt —— hắn hành động như vậy, cũng là bình thường.