Chương 153
“Hắn biến chuyện này thành một chuyện xưa kể lại khéo léo, đặt tên cho hắn và Thừa tướng bằng tên của hai vị cấp dưới tranh công đoạt quyền ở quận huyện xa xôi, muốn nghe xem nhân vật chính có thể giải quyết chuyện ấy bằng cách nào.”
Túc Khê nghĩ thầm, có thể hỏi thử thách này, chứng tỏ Vân Thái úy đã có một ít coi trọng với tên nhóc.
“Câu trả lời của nhân vật chính là, tuy rằng hiện tại cấp dưới B tạm thời ở thế bất lợi, nhưng điều này cũng có thể trở thành ưu thế của hắn. Cấp dưới A hiện tại ở thế có lợi, nhưng đây cũng vừa khéo là tình thế xấu của hắn. Dù sao cấp dưới A công cao lấn chủ, không có vị quận trưởng nào không sợ vị trí của mình bị cướp đi. Cấp dưới B có thể mượn việc này, ám chỉ với quận trưởng, “trên phố đều đồn rằng cấp dưới A lập được nhiều công lao, đền thờ của quận huyện thì nhỏ, không tránh khỏi cấp dưới A rất tự cao, nảy sinh suy nghĩ muốn làm phản, chi bằng nghĩ cách kiềm chế việc này, ngoại trừ phu nhân quận huyện, lấy thêm một thiếp thất khác để cưng chiều, làm cấp dưới A suy yếu với thân phận “cha vợ”“. Như vậy, ván cờ của cấp dưới B và cấp dưới A, đã biến thành ba người đánh, làm phân tán tinh thần và thể lực của cấp dưới A. Đợi đến khi người thứ ba được nâng đỡ lên trên, sau khi có kẽ nứt giữa cấp dưới A và quận trưởng, cấp dưới B nghỉ ngơi lấy lại sức, đợi quân địch mệt mỏi rồi tấn công.”
Túc Khê ở bên ngoài màn hình: “….!”
Nàng giống như đang đọc sách lịch sử, nhưng nàng đọc cẩn thận những dòng văn này, có thể hiểu được tính toán của tên nhóc.
Đơn giản là quấy cho vũng nước đục lại càng đục, sau đó thừa dịp thả câu!
Đây chính là kế dương đông kích tây thôi. Hoàng đế cả ngày suy nghĩ làm sao để khống chế hạ thần, chắc chắn cũng sợ quốc cữu công cao lấn chủ, đưa mỹ nhân vào trong cung, thoạt nhìn là phân tán quyền lực của hoàng hậu ở hậu cung, nhưng thực tế lại là bồi dưỡng một quốc cữu khác, phân tán thế lực của Thừa tướng quốc cữu.
Đợi tình thế trở thành một vũng nước đục, thế chân kiềng vững chắc, là sẽ có cơ hội, dù sao cũng tốt hơn là Vân Thái úy chịu đòn một mình như hiện tại.
“Vân Thái úy cảm thấy trước mắt sáng ngời với câu trả lời của nhân vật chính, không tưởng tượng nổi nhân vật chính còn trẻ tuổi, lại có thể có những suy nghĩ này. Vì thế đêm hôm đó gọi con trai Vân Tu Bàng của mình tới, hy vọng nếu con trai là bạn cùng lớp với nhân vật chính, sau này có thể qua lại với nhân vật chính nhiều hơn.”
Túc Khê nghĩ thầm, quả nhiên, dù nhiệm vụ phụ trước đây không hoàn thành, Vân Tu Bàng vẫn muốn trở thành bạn tốt với tên nhóc.
Thế nhưng, nếu tên nhóc thật sự có thể kết thân với người bạn đầu tiên, đó cũng là chuyện tốt.
….
Mà sau đoạn tình tiết này, hôm sau, lại có một thánh chỉ được đem đến phủ Ninh Vương!
Không biết Vân Thái úy đã nói gì với hoàng thượng khi tiến cung ----
Cũng có thể chỉ thuận miệng nhắc tới, dù sao hiện tại Vân Thái úy vừa mới lập công lớn, hoàng thượng đồng ý một ít đề nghị của hắn cũng không phải chuyện gì to tát.
Huống chi chức vị Viên ngoại lang Binh bộ này là tòng ngũ phẩm, không tính là chức quan lớn, càng không tính là công việc béo bở gì, vốn cũng là chức vị do một số vương hầu thế tử gánh vác.
Hơn nữa Hoàng Thượng cũng có chút ấn tượng với tên nhóc từ buổi săn ở núi Thu Yên, nên đã tiện tay ban một thánh chỉ.
Nhưng mà ---- chuyện này đối với phủ Ninh Vương đã xuống dốc từ lâu, chính là một chuyện lớn!
Phải biết rằng phủ Ninh Vương đã bao lâu không nhận được thánh chỉ!
Từ sau khi Ninh Vương bị phái đi vùng xa xôi, phủ Ninh Vương chỉ còn lại phụ nữ và người già trẻ con, càng ngày càng thua kém hơn ở kinh thành.
Những năm gần đây lão phu nhân vội vã đưa các cháu trai của mình vào triều đình, cũng bởi vì nguyên nhân này, sợ mình còn chưa chết, phủ Ninh Vương đã hoàn toàn suy bại.
Nhưng không thể ngờ tới, hiện tại vừa mới vào Thái Học Viện bao lâu? Thứ tôn này của nàng đã nhận được sự tiến cử, lập tức từ thư đồng cửu phẩm thăng lên Viên ngoại lang Binh bộ tòng ngũ phẩm!
Tuy rằng là tòng ngũ phẩm, thậm chí không cần thiết triều, tạm thời chỉ là một quan nhỏ, nhưng động thái này đã khiến cho lão phu nhân nhìn thấy hy vọng.
Sự phấn khích của lão phu nhân đương nhiên được biểu lộ hết, nhưng mấy ngày nay trong phủ Ninh Vương, Ninh vương phi và hai anh em Lục Dụ An, Lục Văn Tú lại giống như quả cà tím, buồn đến bức không thể ngẩng được đầu dậy.
Dù sao, nhà mẹ đẻ của Ninh vương phi là phủ Thượng quan học sĩ trực tiếp sụp đổ, có nghĩa là, Ninh vương phi không còn chỗ dựa nữa.
Nàng vốn dĩ đã phải cúi thấp đầu trước mặt lão phu nhân, hiện tại càng không dám nhìn lão phu nhân, chỉ có thể cụp đuôi làm người.
Chỉ là một chuyền, nhưng đối với người ở phủ Ninh Vương, có người buồn, có người vui, từ trên xuống dưới phủ Ninh Vương bàn tán sôi nổi.
….