Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 188 - Chương 188 - Chương 188

Chương 188 - Chương 188
Chương 188 - Chương 188

Chương 188

Tinh thần của Hoàng thượng rất phấn chấn, long nhan vô cùng vui vẻ, nói với Trấn Viễn tướng quân: “Đại tướng quân quả nhiên là rường cột nước nhà, nếu không có ngươi, Trẫm quả thật không biết lần này phải làm thế nào mới phải!”

Sắc mặt của Thừa Tướng, Thái Tử, cùng với các quan chức khác không được tốt, hiển nhiên là không ngờ Trấn Viễn tướng quân thật sự giải quyết được chuyện này.

Trấn Viễn tướng quân cũng cực kỳ kinh ngạc, ba tháng trước, Lục Hoán nói với hắn là có cách thuyết phục Vạn Tam Tiền tự động đưa lương thảo tới cửa, hắn còn cho rằng thiếu niên này đang khoe khoang khoác lác, không biết trời cao đất rộng là thế nào!

Tuyệt đối không ngờ, trong vòng ba tháng, hắn dẫn đầu các tướng sĩ khác, trăm phương nghìn kế chỉ xoay sở mấy ngàn thạch lương thảo, Lục Hoán thật sự thuyết phục được Vạn Tam Tiền đưa lương thảo đến tiền tuyến, còn đưa tới mấy vạn thạch, lương thảo cả năm là không cần phải lo nữa rồi!

Trấn Viễn tướng quân quả thực mừng rỡ như điên, trong lòng càng khẳng định sự để cử của Binh bộ Thượng thư ngày đó là đúng.

Nghĩ tới đây, hắn dự định ban cho Lục Hoán một chức vụ.

“Bệ hạ, lần này lão thần có thể thuận lợi giải quyết sự thiếu thốn lương thảo, cũng nhờ có một người dưới trướng, lão thần muốn thăng chức cho hắn.”

Nếu ở trong triều nói rằng toàn bộ việc lần này là do Lục Hoán làm, chỉ sợ Lục Hoán sẽ gây thù hằn với rất nhiều người, chi bằng tạm thời cứ để cho hắn ở dưới trướng, đợi đến lúc cánh chim cứng cáp đầy đặn, lại tìm cách khác.

Lúc này Hoàng thượng rất thoải mái vui vẻ, nghe Trấn Viễn tướng quân nói dưới trướng có người lập công, cho rằng lần này Vạn Tam Tiền có công, dĩ nhiên là không chút do dự mà ban thưởng.

Lúc nghe Trấn Viễn tướng quân nói là Lục Hoán, hắn không khỏi cười thuận miệng tán thưởng mấy câu: “Thiếu niên này ta có chút ấn tượng, lúc trước Thái Úy có lời khen ở trước mặt của ta, tuổi còn trẻ đã có thể được Đại tướng quân và Thái Úy hai người khen ngợi, quả thực là hiền tài, hôm khác trẫm cũng muốn gặp.”

Đương nhiên, tuy là nói như vậy, nhưng lúc này trong lòng của Hoàng đế làm sao có thể nhớ được tên của một quan chức nhỏ bé.

...

Buổi tối hôm đó, quan nha Binh bộ hai lập tức ra thánh chỉ, phong Lục Hoán chức Kỵ Đô Úy, quản lí Vũ Lâm Kỵ, tòng tứ phẩm.

Các vị chủ quản của bộ hai đều sợ ngây người, lúc trước thấy Viên ngoại lang bình thường hay chạy đến phủ Trấn Viễn tướng quân, cho rằng chẳng qua chỉ là xử lí các công việc vặt vãnh thay Trấn Viễn tướng quân thôi, dù sao Trấn Viễn tướng quân trước giờ cũng đâu ưa gì người của Binh bộ bọn họ, toàn đi xử lý những chuyện lục đục giữa các văn nhân.

Nhưng tuyệt đối không ngờ, thời gian mới trôi qua mấy tháng, Lục Hoán lại lên chức lần nữa rồi!

Mới 16 tuổi, đã là tòng tứ phẩm!

Các chủ sự của bộ hai hâm mộ không thôi, ngay cả Lang trung bộ hai, cũng có hơi ghen tị, tận mắt nhìn Hoán Lục thăng liền hai chức, bậc quan bây giờ cao hơn cả hắn rồi.

Trong Phủ Trấn Viễn tướng quân, Trấn Viễn tướng quân hiếm khi mới cảm thấy vui vẻ thoải mái như vậy, sắp xếp yến hội cho Lục Hoán, lần lượt kính rượu từng người bạn thâm giao như mấy người Vân Thái Úy, nhờ bọn họ chăm sóc dìu dắt Lục Hoán.

Trấn Viễn tướng quân không có con nối dõi, đối xử với thứ tử của Phủ Ninh Vương như vậy, chẳng lẽ muốn nhận làm con nuôi?

Lão phu nhân của Ninh Vương được xem như là bà con xa của Trấn Viễn tướng quân, miễn cưỡng cũng có liên hệ máu mủ với hắn, thiếu niên này đúng là sự lựa chọn tốt nhất.

Nhưng, trước kia, Trấn Viễn tướng quân luôn không ưa người của Phủ Ninh Vương.

Mọi người ngơ ngác nhìn nhau, không khỏi đánh giá cao người thiếu niên trong vòng một năm qua lần lượt bộc lộ tài năng ở kinh thành, ngày sau, e rằng có thể trở thành thuộc hạ đắc lực của Trấn Viễn tướng quân rồi.

Bèn dồn dập sang chúc rượu.

Chủ sự và Lang trung ở bộ hai thấy hắn còn phải gọi một tiếng Lục đại nhân.

Cùng lúc đó, trong Phủ Ninh Vương cũng sôi sùng sục, Lục Hoán đã rời khỏi Phủ Ninh Vương hơn mấy tháng, mà trong thời gian ngắn, hắn lại có được sự ưu ái của Trấn Viễn tướng quân, thăng chức Binh bộ tòng tứ phẩm?

Lão phu nhân không ngừng kích động, vốn muốn cho người hầu nhanh đi mời Lục Hoán quay về, nhưng nghĩ đến lúc này Lục Hoán đang dự yên tiệc ở trong Phủ Trấn Viễn tướng quân, bèn kiềm chế kích động lại.

Nàng lúc này còn chưa ý thức được, Lục Hoán đã quyết tâm vạch rõ quan hệ với Phủ Ninh Vương, còn nghĩ là mình anh minh quyết đoán, đưa đứa thứ tôn này vào triều làm quan, nếu không cái đứa thứ tôn này sẽ có ngày hôm nay sao!

Mà nhà mẹ đẻ Ninh Vương phu nhân đã sụp đổ, thất bại hoàn toàn, nghe được tin tức này, tâm trạng dĩ nhiên là cực kỳ căm hận.

Lời ấy tạm thời không đề cập tới, trên màn hình của Túc Khê thật nhanh hiện ra một tin tức:

“Chúc mừng hoàn thành nhiệm vụ thứ sáu: xử lý thiên tai, danh chấn Kinh Thành, được mọi người gọi là “Thần thương không biết tên”, bước đầu hấp dẫn sự chú ý của Hoàng Thượng.”

“Chúc mừng giành được điểm thưởng +10!”

Túc Khê tính nhẩm trong lòng, cậu nhóc mấy tháng này bận bịu đến mức bị váng đầu, gầy đi nhiều, hai nhiệm vụ này tiến hành song song, hoàn thành cùng một lúc, điểm số hiện tại---

Nàng đếm đếm, hai mắt kích động đến sáng lên, tổng cộng điểm số là 72 rồi!

Bình Luận (0)
Comment