Chương 191
Túc Khê lập tức không biết là nên vui hay nên buồn. Vui là nhiệm vụ đã hoàn thành được một nửa, tăng cường điểm số, cậu nhóc cũng được toại nguyện, thăng quan tứ phẩm. Buồn chính là, đợi lúc đi bình loạn Bắc cảnh, độ khó của nhiệm vụ sẽ càng lúc càng lớn, cậu nhóc khó tránh khỏi bị thương.
Có điều suy nghĩ nhiều cũng vô ích, trước tiên phải giải quyết nhiệm vụ trước mắt đã.
Thứ hai là Vân Thái Úy, Túc Khê chuyển giao diện đến Phủ Thái Úy, hắn không có mặt ở đó.
Đêm nay dường như hắn có việc, đang diện kiến Hoàng Thượng trong hoàng cung.
Túc Khê hơi gấp gáp, chỉ lo ba người này đều có chuyện phải làm, không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ này, nhưng cũng may lúc này Binh bộ Thượng thư đang ngồi ở chỗ của mình, khuyên vị quan chức bên cạnh uống ít thôi, thoạt nhìn hắn đang tỉnh táo.
Là hắn.
Túc Khê đang nghi cách, mau chóng đưa Binh bộ Thượng thư tới Chùa Trường Xuân.
Nhìn thấy cậu nhóc đã cưỡi ngựa lao nhanh một đường, đã tới cửa kinh thành, Túc Khê lo lắng, cậu nhóc quá nóng lòng rồi? Một lúc nữa, tình tiết ở Chùa Trường Xuân kết thúc, bản thân nàng vẫn chưa đưa Binh bộ Thượng thư đến thì làm sao!
Chờ chút, có rồi, Túc Khê chợt nhớ tới người đầu tiên xuất hiện trong hậu cung của cậu nhóc, con gái của Binh bộ Thượng thư, Hàm Nguyệt cô nương. Bây giờ nhớ lại, thảo nào Hàm Nguyệt có họ tên, hóa ra nàng là người có thể phát huy được tác dụng của nhân vật then chốt.
Túc Khê vội vàng chuyển giao diện đến Phủ Binh bộ Thượng thư.
Vào giờ phút này, đêm đã khuya, Hàm Nguyệt đang ở trong khuê phòng của nàng, đang buồn ngủ.
Túc Khê vạn bất đắc dĩ đổi một ít thuốc bột thôi miên trong cửa hàng, thổi vào trong phòng nàng, sau đó cuốn nàng trong chăn, cuốn thành một cuộn trứng, nắm ở trên tay.
Lập tức đẩy cửa ra, cố ý gây ra tiếng động “loảng xoảng” rất lớn---
Đợi đám nha hoàn đang buồn ngủ phản ứng lại, cũng chỉ thấy gian phòng rỗng tuếch, cửa sổ mở ra.
Một đứa nha hoàn nhanh chóng hét ầm lên: “Có thích khách, tiểu thư bị bắt cóc đi rồi!”
Một đứa nha hoàn khác chạy ra ngoài sân đi tìm thị vệ, nói với hắn: “Lão gia đâu, mau mau tới Phủ Tướng Quân nói với lão gia, tiểu thư bị thích khách trói đi rồi!”
Mà trên bàn, bị gió thổi bay, là Túc Khê để lại một tấm bản đồ, mặt trên vẽ ra Chùa Trường Xuân, từ trong ống đựng bút rút ra một cây bút đặt ở phía trên.
Binh bộ Thượng thư rất thông minh, nhất định có thể hiểu được, ý là để hắn một mình đi đến, bằng không sẽ giết con tin.
Làm xong tất cả những thứ này, Túc Khê lại từ từ dịch chuyển giao diện, dịch đến tận Chùa Trường Xuân, tìm tới một gian phòng ni cô trống, đặt Hàm Nguyệt con gái của Binh bộ Thượng thư còn đang mê man lên giường, đắp chăn cho nàng.
Nàng làm rất nhẹ tay nhẹ chân, Chùa Trường Xuân rất lớn, không ai phát hiện.
Túc Khê thở phào nhẹ nhõm, tiếp đó, chờ cậu nhóc và Binh bộ Thượng thư một trước một sau chạy tới.
...
Chùa Trường Xuân ở trên một ngọn núi cách kinh thành mấy dặm. Đêm khuya mùa thu không khí khô ráo, khắp núi là mùi hoa quế thơm ngát. Trên ngọn núi xa xa có thể thấy một ít đèn đuốc lờ mờ, chính là đến từ Chùa Trường Xuân, gắng gượng rọi sáng bậc thang đá xanh trong sơn đạo, chung quanh vắng ngắt.
Cậu nhóc chỉ dẫn theo một thị vệ được gọi đến phía trước, ngựa của hai người đã đến dưới chân núi, thì không thể lên trên được nữa, cậu nhóc tung người xuống ngựa, để thị vệ buộc hai con ngựa trên cây ở dưới chân núi.
Hắn đi lên bậc thang bằng đá xanh phía trên, áo bào quét qua lá vàng khô trên bậc thang.
Ánh mắt hắn sáng đến kinh người.
Đêm đó, có lẽ chỉ có ngoài màn hình Túc Khê biết, mặc dù cậu nhóc đã bỏ ra mấy tháng gian khổ nỗ lực, cuối cùng cũng không thể có được kết quả mong muốn.
Cảm giác đau lòng lan khắp lòng nàng, nhưng vẫn nhắm mắt nhìn cậu nhóc sải bước, không biết mỏi mệt đi lên núi, đã tới Chùa Trường Xuân.
Vị Vân Du đạo nhân kia vẫn chưa đến.
Nhưng có hai đạo trưởng ở Chùa Trường Xuân biết chuyện này, Trấn Viễn tướng quân phái thuộc hạ đi tìm người sớm đã thông báo cho bọn họ biết, cho nên khuya rồi bọn họ vẫn chưa ngủ, còn đang ở cửa chùa chờ nghênh tiếp.
Nhìn thấy áo bào mang theo hơi lạnh của cậu nhóc và thị vệ xuất hiện tại cửa chùa, bọn họ vội vàng hành lễ.
Ngoài màn hình Túc Khê sợ hết hồn, một lát sau mới phản ứng lại, bây giờ cậu nhóc đã là quan tứ phẩm của triều đình, những người này đương nhiên phải hành lễ.
... Cậu nhóc mà nàng nuôi bỗng nhiên có quyền thế, thật sự khiến cho người ta không phản ứng kịp.