Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 280 - Chương 280 - Chương 280

Chương 280 - Chương 280
Chương 280 - Chương 280

Chương 280

Sau đó Túc Khê để chân trần, nhẹ tay nhẹ chân túm lấy con gấu ở đầu giường, tạo thành một chiếc chăn xếp chồng to với đầy gấu bông bên trong.

“Khê Khê?” Không nghe thấy tiếng động, bà Túc lại đứng ở ngoài cửa phòng hỏi: “Vẫn còn đang xem phim à?”

“Không ạ.” Túc Khê bị dọa cho hồn bay phách lạc, vội vàng nhảy lên giường, dùng giọng nói mơ mơ hồ hồ mới tỉnh dậy nói vọng ra ngoài cửa: “Không ạ, con ngủ rồi, mẹ nghe nhầm rồi, có thể là âm thanh từ trên lầu truyền xuống.”

Bà Túc có chút nghi ngờ, nhưng cũng nghi là mình xuất hiện ảo giác rồi, bà dặn dò Túc Khê: “Mau ngủ đi, sắp khai giảng rồi, cuối cấp rồi đừng có thức đêm nữa.”

Sau đó quay người đi vào nhà vệ sinh.

Mẹ thế mà lại không đẩy cửa đi vào? Túc Khê thở phào một hơi, vội nói: “Vâng ạ!”

Túc Khê hít thở cũng không dám thở mạnh, Lục Hoán bị đè dưới chăn cũng nín thở như vậy, sau khi nghe thấy bà Túc đi ra khỏi nhà vệ sinh, đi về phòng, đóng cửa phòng lại, hai người mới đồng loạt thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng sau đó, không gian trong phòng rơi vào trạng thái tĩnh lặng với tiếng thình thịch của trái tim.

…….

Giường của Túc Khê không to lắm, rộng một mét tư dài hai mét, nàng chỉ cần duỗi tay ra, là sẽ chạm vào người Lục Hoán.

Ban nãy Lục Hoán bị nàng đẩy đẩy lên giường, trong lúc lộn xộn không để ý cái khác, trường bào trên người bị ép nhăn nhúm, hắn từ từ lấy chiếc chăn trùm trên mặt xuống, ôm vào người, nhìn Túc Khê.

Cũng đến lúc này, Túc Khê mới ý thức rõ rằng, con gái và con trai không giống nhau.

Bình thường nàng nằm trên chiếc giường này, cảm thấy đã rất to rồi, có lăn lộn thế nào cũng sẽ không bị rơi xuống dưới, nhưng Lục Hoán ôm chăn nằm bên cạnh nàng, cho dù là thiếu niên thân hình thon dài, cơ bắp cũng không hề thô, cũng không quá cường tráng, nhưng vẫn có cảm giác cái giường đã nhỏ lại hơn một chút…..

Cũng là đến lúc này, Túc Khê mới ý thức được, thiếu niên bên cạnh không những cao, vai cũng rất rộng, hắn có thể kéo được cây cung dài, nằm cạnh mình lát nữa ý xâm chiếm tràn đầy, bản thân sao có thể mãi coi hắn là tên nhóc ngắn tay ngắn chân chứ ——quả thực là hệ thống trò chơi hại người mà!

Hơn thế, má nóng lên, không biết là âm thanh thình thịch như trái tim sắp nảy ra ngoài của nàng hay là của Lục Hoán, khiến cho chiếc giường này ngày càng nhỏ dần.

……….

Cổ nhân luôn chú trọng lễ nghĩa, hơn nữa thế giới bên này của Tiểu Khê phải đến 20 tuổi mới có thể luận vợ gả chồng. Lí trí của Lục Hoán nói với hắn, cần phải nhanh chóng đứng dậy, nhanh chóng quay về, nhưng hắn lại sợ những gì Túc Khê nói với hắn tối nay, giống như một cảnh tượng đẹp trong giấc mơ, đến lúc hắn quay về, thì cũng tỉnh mộng rồi.

Túc Khê trước nay cũng chưa có kinh nghiệm nằm cùng giường với con trai, tuy quần áo vẫn mặc đoàng hoàng cẩn thận, nhưng vẫn khiến cho người ta kinh hãi hoảng loạn.

Lí trí của nàng nói với nàng, nên đạp Lục Hoán quay về phủ đệ của hắn ở thế giới bên kia, nhưng có lẽ là do lần đầu mới biết yêu, cũng sẽ có chút luyến tiếc.

Nàng vậy mà một chút cũng không buồn ngủ, còn định trùm chăn lên đầu, nói chuyện hay làm gì đó cùng Lục Hoán.

Lục Hoán lật người bước xuống giường.

Túc Khê nhịn không nổi giữ hắn lại, nhỏ giọng: “Ngươi phải đi rồi sao? Chúng ta nằm trong chăn nói chuyện đi, nhỏ tiếng chút, trùm chăn lên, mẹ ta sẽ không nghe thấy đâu.”

“Ta không đi.” Lục Hoán ngồi xuống cạnh giường, đôi mắt sáng rực nhìn Túc Khê, nhỏ giọng: “Nàng chưa đuổi ta đi, ta còn lâu mới đi.”

Túc Khê lúc này mới vui vẻ.

Lục Hoán đưa tay kê cho nàng chiếc gối, đắp chăn cho nàng, nhỏ giọng nói: “Nàng nằm xuống ngủ đi.”

Túc Khê nằm xuống, cho tay vào trong chăn, quay đầu lại hỏi hắn: “Còn ngươi thì sao?”

“Ta ở ngay bên cạnh giường.” Lục Hoán quỳ bên cạnh giường, khuỷu tay chống lên giường, tay đỡ cằm, nói lại một lần nữa: “Ta không đi, được chưa?”

Đúng ý Túc Khê, nàng vui vẻ nói: “Được.”

Dáng người thiếu niên rất cao, cho dù là quỳ xuống cạnh giường, cũng vẫn rất cao to.

Ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào, soi lên mặt hắn, tuy bộ tóc đen dài như thác nước, trường bào như núi, nhưng chỉ nhìn riêng nhan sắc khuôn mặt, hắn lại không giống đã xuyên qua ngàn năm thời gian đến đây, mà chỉ là chàng thanh niên trẻ tràn đầy sức sống đang rơi vào ái tình.

Hắn nhìn Túc Khê, Túc Khê cũng nhìn hắn.

Bình Luận (0)
Comment