Chương 326
Học kỳ trước có thể cách mấy ngày mới cần trở về Đài Sơn Hành cung một chuyến, học kỳ này bởi vì thế cục kinh thành thay đổi thất thường, mỗi đêm đều phải về một lần.
Bài vở của học kỳ này tăng lên rất nhiều, nói khoa trương một chút chính là bài thi nặng vài kí mỗi ngày đều chất đống ở trên bàn, Túc Khê ăn uống không nổi, bởi vì ngủ không đủ giấc nên tiết tự học sáng sớm thường xuyên ngủ gục.
Lục Hoán nhờ lợi thế thể lực tốt, có nhiều tinh lực hơn so với người khác, đã đuổi kịp bọn họ.
Trong hộc bàn của Túc Khê ngoại trừ thư còn có rất nhiều đồ ăn vặt, còn trong hộc bàn của hắn lại có thảm lông và gối, lúc Túc Khê mệt rã rời không chịu đựng được nữa, hắn lặng lẽ đắp thảm lông lên người của Túc Khê, khi thấy giáo viên đến giám sát, thì vội vàng kêu Túc Khê dậy.
Mưa xuân kéo dài hết cả mùa xuân. Thành tích của Lục Hoán cuối cùng cũng ổn định, dần dần đuổi kịp hạng 100, thời điểm đếm ngược bài kiểm tra chung lần thứ ba vào tháng tư hắn đã vượt qua người xếp thứ 20 trong lớp.
Lúc này Hoắc Kinh Xuyên rủ hắn ra ngoài chơi bóng rổ, hắn cũng không đi, bởi vì đã hứa sẽ thi đậu đại học để học cùng với Túc Khê, hắn toàn tâm toàn ý chú trọng việc học đầu tiên.
Túc Khê vừa củng cố kiến thức của mình, luyện đề, vừa giúp hắn ôn tập lại từ đầu đến cuối.
Túc Khê vẫn có chút đắc ý, tuy hắn thông minh, làm gì cũng vô cùng lợi hại, nhưng dùng một năm để học tập kiến thức, vẫn không thể nào bằng nàng khổ luyện trong mười hai năm được. Nhưng sau đó nghĩ lại, chuyện này có gì đáng để đắc ý chứ! Hắn chỉ dùng thời gian một năm mà kiểm tra đã có thể xếp hạng hai mươi mấy, mình chăm chỉ suốt mười hai năm, mà thứ hạng cao nhất cũng chỉ là hạng hai?!
Túc Khê gấp gáp, phải nỗ lực hơn nữa.
Cuối tháng 5, cùng lúc đó ở Đại Yến là năm Canh Tý, tiết tiểu mã, Thái Tử bị luận tội ngày càng nhiều, ngày 29 tháng 4, Thái Tử bị phế truất, chuyển ra khỏi Đông Cung, an vị trong phủ hoàng tử.
Sự oán than của người dân đã giảm đi không ít, nhưng trong điện Kim Loan lại vô cùng hỗn loạn.
Lần này Thái Tử vừa bị phế, vị trí trong Đông Cung tạm thời bị bỏ trống, người tiếp theo ngồi vào vị trí Đông Cung chỉ sợ sẽ chính thức trở thành người giám quốc. Văn võ bá quan không thể không lựa chọn ủng hộ Nhị hoàng tử hay là Ngũ hoàng tử, bọn họ nhớ rõ Đài Sơn hành cung vẫn còn Cửu hoàng tử đang canh giữ Hoàng lăng, nhưng mấy tháng nay không hề có tin tức gì của Cửu hoàng tử cả. Nhị hoàng tử và Ngũ hoàng tử thì tranh đấu càng ngày càng gay gắt hơn.
Tin tức từ kinh thành liên tục truyền đến, Lục Hoán đã nhiều đêm không ngủ, trước tiên là thu xếp những việc xảy ra ở Yến quốc, ở bên này lại sắp thi đại học, công việc gánh trên người hắn vô cùng nặng nề.
Túc Khê thực sự có chút lo lắng, nhưng lúc này cũng chỉ mong hắn có thể chống đỡ được, vượt qua khoảng thời gian này, chờ đến lúc thi đại học xong, đại cục trong kinh thành ổn định trở lại, lúc đó mới có thể thực sự thở phào nhẹ nhõm. Quá trình này quả thực có chút khó khăn, nhưng chỉ cần hắn và nàng cùng nhau cố gắng, chắc chắn sẽ qua được.
Mùa hè nóng bức, tiếng quạt điện chạy vù vù trên đỉnh đầu, Túc Khê và Lục Hoán cùng nhau nghe nhạc, tai nghe màu trắng mỗi người một bên, giấu bên trong cổ, ở bên ngoài tiếng ve kêu râm ran, nhưng trong lớp, học sinh ngồi tự học lại vô cùng yên tĩnh, hai người cũng rất im lặng, lâu lâu chỉ giơ tay chuyển bài. Sau khi nghe nhạc xong, Lục Hoán tiếp tục làm đề, Túc Khê vì tiết kiệm thời gian cho hắn, để hắn tắt nhạc rồi cùng nhau sửa bài.
Sau khi sửa bài xong, Túc Khê có chút kinh ngạc thấp giọng nói: “Lần này ngươi chỉ sai có một câu.”
“Có khen thưởng không?” Lục Hoán khẽ hỏi.
Hắn dựa đầu sát lại, nói nhỏ, khuôn mặt Túc Khê lập tức đỏ lên, thúc giục nói: “Mau tiếp tục làm bài thi đi, làm lại một lần rồi gọi ta, ta giúp ngươi kiểm tra đáp án.”
Lục Hoán nhếch môi gật đầu.
Một lúc sau Túc Khê bóc hai viên kẹo ra, đưa cho hắn một viên, vị kẹo mát lạnh, có thể giúp nâng cao tinh thần, giống như một làn gió nhẹ khẽ thổi qua giữa tiếng ve kêu râm ran ngày hè.
Đêm nay, trước khi Lục Hoán đến Đài Sơn hành cung, một lần nữa nhận được tin tức của Binh bộ Thượng thư.
Đúng như Lục Hoán dự đoán, Nhị hoàng tử đã bắt đầu hành động.
Một ngày trước, cổng Chu Tước đột nhiên phong tỏa.
Trước đó trong Hoàng cung có truyền ra tin tức, nói rằng Hoàng đế bị ngã ở ngự hoa viên, không biết là do say nắng, hay là do trúng gió giống như lần trước thái y chẩn đoán. Gần nửa năm qua Hoàng đế bởi vì chuyện của Thái Tử mà dốc hết sức lực, long thể vẫn luôn bất an, mấy ngày trước ở điện Kim Loan, đã có người thúc giục Hoàng Thượng mau chóng lập Thái Tử mới để phụ trợ giám quốc, nhưng Hoàng Thượng rất lâu vẫn chưa đưa ra quyết định. Hôm sau Hoàng đế hạ thánh chỉ, gọi Cửu hoàng tử canh giữ Hoàng lăng một năm nay trở về.
Nhưng thánh chỉ này, lại không thể truyền ra khỏi kinh thành.
May mắn thay Hoàng Thượng đã dự đoán trước được điều đó, ban ra hai thánh chỉ, một thánh chỉ được người cưỡi ngựa đưa ra khỏi kinh thành, một thánh chỉ giao cho đám hoạn quan, ba ngày sau rời Hoàng cung sẽ giao cho Binh bộ Thượng thư.