Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 325 - Chương 325 - Chương 325

Chương 325 - Chương 325
Chương 325 - Chương 325

Chương 325

Lục Hoán lại vô cùng thụ sủng nhược kinh, có lẽ là chưa bao giờ cảm nhận được sự ấm áp của gia đình như thế, điều này làm bà Túc liên tục rót trà cho hắn, bảo hắn ăn quýt, thế nhưng hắn lại không biết phải làm sao, liếc mắt nhìn Túc Khê, sau khi Túc Khê bảo hắn mau ăn đi, hắn lại bóc một quả quýt… đưa cho Túc Khê.

Túc Khê:…

Bà Túc:…

Hoắc Kinh Xuyên: … Mẹ nó, tiểu tử này biết nịnh bợ quá, chẳng trách vị trí của mình bị đánh rớt!

Lúc trước khi chưa xuyên qua thế giới này, chỉ có thể nhìn qua bức màn, Lục Hoán đã cảm thấy nhà Túc Khê vô cùng hòa thuận vui vẻ. Có lẽ bởi vì có cha mẹ thương yêu, cho dù có xảy ra chuyện gì cũng cùng nhau vượt qua khó khăn, mới có thể nuôi dưỡng ra tính cách của Túc Khê tốt bụng đến như thế.

Vào thời điểm đó cha mẹ của Túc Khê còn chưa biết hắn, nhưng hắn lại vô cùng hiểu biết về cha mẹ của Túc Khê, bởi vậy lần đầu gặp mặt đã cảm thấy rất thân thiết. Bây giờ cuối cùng cũng được ngồi ở trong nhà Túc Khê… Lục Hoán nhìn hơi nước trong tách trà bốc lên, cảm thấy rất hài lòng.

Sau mùng bốn tết, bà Túc bảo Lục Hoán thường xuyên ghé nhà chơi hơn, bà vô cùng nhiệt tình, hoàn toàn không biết mấy ngày nay Túc Khê đóng chặt cửa phòng để làm bài tập, Lục Hoán ở bên kia phê duyệt án thư.

Sau một trận tuyết nữa, Lục Hoán cùng Túc Khê, Hoắc Kinh Xuyên, Cố Thấm, ở công viên cùng nhau chơi đắp người tuyết và ném tuyết.

Vốn dĩ bọn họ chỉ nặn những quả cầu tuyết để ném nhau, nhưng không biết vì sao cuối cùng lại thành ai ném tuyết vào người Túc Khê, Lục Hoán sẽ ném người đó. Lục Hoán ném cầu tuyết vô cùng chính xác, tỉ lệ ghi bàn chính xác 100%, Hoắc Kinh Xuyên và Cố Thấm bị ném trúng rất thê thảm, trên đầu dính đầy tuyết, trong mũ trong cổ cũng toàn là tuyết, không khỏi tức giận nói: “Này! Lục Hoán chơi ăn gian à, ra ngoài đi? Không chơi nữa!”

Túc Khê hoàn toàn bị bỏ rơi ngoài cuộc chiến, vừa buồn cười lại vừa bực mình, nói với Lục Hoán: “Có còn cho ta chơi với không đó?!”

Lục Hoán đành phải rời khỏi, hắn rời một lúc, thế trận đã khôi phục cân bằng, ba người lại bắt đầu chơi điên cuồng.

Thiếu niên ngồi xổm cạnh bồn hoa, mũ áo lông trùm kín đầu, đôi mắt đen xinh đẹp nhìn chằm chằm nàng chơi, dáng vẻ vô cùng đáng thương, Túc Khê không đành lòng, chủ động rời khỏi: “Tớ cũng không chơi nữa, ném qua ném lại chẳng được gì, quần áo đều ướt đẫm cả, chúng ta đắp người tuyết đi.”

“Cậu chỉ biết bảo vệ cậu ta thôi.” Hoắc Kinh Xuyên cứng họng, quay đầu lải nhải với Cố Thấm: “Hay là chúng ta cũng kết thành một đôi đi, như vậy thì lúc hai người bọn họ kết hôn, nhà chúng ta chỉ mất một phần tiền mừng thôi.”

Cố Thấm phản ứng chậm ba nhịp, sửng sốt một chút, sau đó mặt đỏ bừng, đạp hắn một phát: “Cút đi.”

Trong công viên, có bốn người tuyết dàn hàng đứng cạnh nhau, hai cái được xếp gần nhau một chút, hai cái kia lại cách xa.

Bởi vì sau khi đắp xong, Lục Hoán cứ nhất định phải đặt nó ở giữa Túc Khê và Hoắc Kinh Xuyên, ép tới ép lui, cuối cùng tách hai người tuyết của hắn và Túc Khê ra xa.

Tuyết bay đầy trời, chơi đùa náo nhiệt, năm này cứ thế mà trôi qua.

Đây cũng là cái Tết đầu tiên theo đúng nghĩa mà Lục Hoán có được. Lúc còn ở phủ Ninh Vương nhìn phố xá hẻm nhỏ giăng hoa kết đèn, chưa bao giờ nghĩ tới có người tâm đầu ý hợp ở bên cạnh, có bạn bè, còn có sự quan tâm của trưởng bối, chơi ném tuyết và nặn người tuyết tuy rằng rất bình thường, nhưng đối với những chưa bao giờ có được như Lục Hoán, nó lại mang một ý nghĩa to lớn.

Kinh thành Yến quốc bên kia tiếp tục giằng co, chuyện của Thái Tử vẫn chưa đưa ra được kết luận.

Lục Hoán một mặt tiếp tục chờ đợi, một mặt cùng với Túc Khê, sau mùng bảy đến trường khai giảng.

Sau đầu mùa xuân, việc thành lập cơ cấu giám sát chuyện ngoại thương mà Lục Hoán bảo Binh bộ Thượng thư làm đã có manh mối, tuy Thái Tử gây ra chuyện lớn, nhưng Hoàng Thượng vẫn muốn giữ lại Thái Tử, vì thế từ tết Nguyên Tiêu cho đến lập xuân, hắn nghĩ mọi cách đẩy vụ tham ô quốc khố kia lên đầu đám người đến từ Tây Vực và hồ thương, cứ như thế mậu dịch của Yến quốc và các nước khác rất nhanh đã xảy ra mâu thuẫn, Binh bộ Thượng thư kiên trì dâng tấu chương đầy đất, Hoàng đế thuận nước đẩy thuyền mà đồng ý.

Giống như lệnh giới nghiêm trước đây, cơ cấu giám sát chuyện ngoại thương sẽ chọn ra vài châu quận để thử nghiệm. Nếu nó được thi hành trên toàn bộ Yến quốc, thì không có cách nào hoàn thành trong vòng nửa năm được.

Nhưng sau khi Thánh chỉ được ban bố, hệ thống bên Lục Hoán đã hiện lên thông báo hoàn thành nhiệm vụ thứ mười tám, nhiệm vụ hoàn thành vô cùng thuận lợi, tổng điểm tích lũy là 233 điểm, vẫn cách 300 điểm rất nhiều, nhưng nhiệm vụ thứ mười sáu là giảm thuế má lao dịch cho dù có tiến triển nhanh đến đâu, cũng ít nhất là ba năm mới hoàn thành được, vì thế về việc đạt được đến 300 điểm này, Lục Hoán và Túc Khê đều không vội, có vội cũng vô ích mà thôi.

Mấy biện pháp lúc trước của Lục Hoán, đều được hoàn thành thông qua Binh bộ Thượng thư, trong năm qua, Binh bộ Thượng thư ở triều đình và kinh thành tích lũy được rất nhiều uy tín, trước kia Binh bộ chẳng qua chỉ là một Bộ nhỏ trong sáu Bộ, nhưng hiện tại nghiễm nhiên đứng đầu trong sáu Bộ.

Lục Hoán vẫn luôn duy trì tần suất mỗi ngày thu nhận tin tức từ kinh thành qua màn hình, tiếp tục ở lại bên này học hết năm lớp 12.

Bình Luận (0)
Comment