Chương 80
Phu nhân các vị quan lại quyền quý trong kinh thành đều có mối quan hệ của riêng mình, nàng và mấy vị trong đó qua lại cũng khá thân thiết, chắc chắn sẽ có đắc tội một cái người. Có rất nhiều người không ưa nàng, bề ngoài thể tỷ muội thân thiết lắm, nhưng sau lưng nói không chừng bất cứ lúc nào sẽ đâm một dao, những người như vậy nhiều không đếm được.
Do đó, nàng làm sao có thể tìm được manh mối về thiếu niên thần y kia cuối cùng là ai?
Ninh Vương phu nhân tức giận đến cả người đều run rẩy, nhưng nhìn sắc mặt Lục Văn Tú trên giường bệnh càng ngày càng khó coi, nàng cắn răng, cuối cùng sắc mặt khuất nhục quyết định… làm theo ý hắn.
Giọng nói của nàng sắc bén ra lệnh cho một đám hạ nhân và văn nhân, để cho bọn họ giữ mồm giữ miệng, việc này tuyệt đối không thể truyền ra ngoài, nếu ở bên ngoài nghe thấy những tin đồn dù chỉ là nhỏ nhất về việc này, trở về liền lập tức sẽ cắt lưỡi bọn họ!
Lúc này Ninh Vương phu nhân cũng không để ý đến hình tượng dịu dàng trang nhã của mình, tức giận đuổi toàn bộ người ra ngoài, sau đó sai bảo hai nha hoàn đến chuẩn bị cho mình.
Thế nhưng, mặc dù việc này còn chưa truyền ra ngoài phủ Ninh Vương, nhưng mọi người trong phủ Ninh vương đều biết.
Hạ nhân nghị luận sôi nổi, ngày thường hạ nhân bị Ninh Vương phu nhân đối xử khắc nghiệt, trong lòng đều có hơi vui sướng khi người gặp họa.
Lão phu nhân ở Mai An Uyển nghỉ ngơi, lão gia lần trước bị phái đến Liễu Châu nghèo nàn hoang vắng, còn chưa trở về, không ai dám truyền tin tức đến tai hai người họ.
Mà Lục Dụ An từ Thái học viện trở về, nghe nói chuyện này, sắc mặt vô cùng khó coi, nhanh chóng đứng dậy ngăn cản Ninh vương phu nhân. Nhị đệ bệnh nặng là chuyện nhỏ, nếu loại chuyện mất mặt ở phủ Ninh Vương này truyền ra ngoài, hắn còn biết giấu mặt vào đâu?!
Phủ Ninh vương cứ như vậy loạn thành một mớ hỗn độn.
Tuy rằng Lục Hoán không biết vì sao người đó lại muốn hắn cứu Lục Văn Tú, nhưng người đó làm việc nhất định có mục đích của người đó, cứu Lục Văn Tú đối với hắn mà nói, cũng không phải chuyện lớn, huống chi, hắn cũng nghĩ đến buổi săn ở núi Thu Yên vào năm ngày sau, nếu phủ Ninh vương đột nhiên vướng tang sự, như vậy hắn chắc chắn sẽ không thể đi được.
Vì vậy, sau khi suy nghĩ một hồi, hắn đã bảo người qua đường C mang theo một gói thuốc, đi đến khu rừng đó và treo nó lên trên ngọn cây.
Ninh Vương phu nhân thay áo choàng màu đen vô cùng không nổi bật, đi theo phía sau chỉ có một ma ma thân cận, đi ra từ con đường hẻo lánh nhất, hơn nữa trước đã để cho thị vệ trong phủ dọn dẹp những bách tính có trên đường, để tránh cho người ta nhìn thấy một màn vô cùng nhục nhã của nàng.
Trên con đường lầy lội, cứ đi vài bước, lại phải quỳ xuống một lần, đầu gối bị tuyết lạnh đóng băng đến tím tái, bị mặt đất cứng rắn mài đến chảy máu.
Mới đi được hơn mười bước, thân thể được nuông chiều từ bé của nàng đã sắp chịu không nổi.
…….Chỉ là, lại sợ thần y cách đó không xa nhìn chằm chằm, nếu không làm theo yêu cầu của hắn, chỉ sợ đi cũng không lấy được thuốc.
Vì vậy, Ninh Vương phu nhân cắn chặt răng, từng bước từng bước di chuyển về phía trước.
Còn phải lo lắng sợ trên con đường này sẽ có người xuất hiện. Mặc dù đã để cho thị vệ trong phủ đóng quân ở gần đây, nhưng nàng vẫn hận không thể chui vào trong hang, sợ bị người khác nhìn thấy.
Cứ như vậy trong lòng thiêu đốt bừng bừng lửa giận, Ninh Vương phu nhân nửa đi nửa quỳ, ước chừng mất mấy canh giờ, mới đi tới trong rừng cây.
Chờ lúc đến nơi, tóc nàng lộn xộn, áo choàng dính đầy bụi bẩn, thoạt nhìn giống như một thôn phụ, hoàn toàn nhìn không ra là Ninh Vương phu nhân ngày thường tâm tư âm trầm, dáng vẻ cao quý.
……
Ninh Vương phu nhân đi lấy thuốc, Lục Hoán không có hứng thú tận mắt nhìn thấy cảnh tượng hoang tàn của nàng, bận bịu đi làm chuyện của mình.
Nhưng Túc Khê ngoài màn hình lại chuyên môn dùng lần mở khóa còn lại để mở con đường đi đến rừng cây kia, vừa ăn bỏng ngô vừa nhìn, nhìn thấy Ninh Vương phu nhân ba quỳ chín lạy đến sắc mặt trắng như tơ, suýt nữa thì rơi vào một cái rãnh, thét chói tai khiến ma ma nhanh chóng kéo nàng ra, nhịn không được cười lớn ha ha.
Trong lòng Túc Khê sảng khoái đến mức vui vẻ hả hê, nàng cuối cùng cũng trút giận được cho tên nhóc! Những vết đòn roi trên người hắn, còn chưa trả lại cho Ninh Vương phu nhân này đâu!
Nàng và tên nhóc coi như là nói được làm được, chờ Ninh Vương phu nhân trăm cay nghìn đắng đến mảnh rừng cây đó, lập tức phát hiện ra gói thuốc.