Tôi Nuôi Lớn Một Chàng Hoàng Tử Bệnh Tật ( Dịch Full)

Chương 82 - Chương 82 - Chương 82

Chương 82 - Chương 82
Chương 82 - Chương 82

Chương 82

……Tóm lại mà nói chính là, Hộ bộ thượng thư này hiện giờ quan hàm nhất phẩm, sau lưng còn có Ngũ hoàng tử và quý phi là chỗ dựa vững chắc, xem như là nhân vật vô cùng lớn trong kinh thành.

Hắn ở trong thư thể hiện thái độ biết ơn, vô cùng coi trọng thiếu niên thần y trong truyền thuyết.

Đi kết bạn một phen, tất nhiên đối không có hại gì với tên nhóc.

Túc Khê nghĩ như vậy, mà rất rõ ràng, tên nhóc lấy được thư nhíu mày một lát, gấp lá thư lại đốt đi, hắn cũng nghĩ như vậy.

Hắn trở lại Sài viện, dặn dọ thị vệ C thừa dịp trong phủ đang loạn, tranh thủ ban đêm chuyển những con gà và cây trồng trong viện của hắn đến nông trang ngoài thành, sau đó thay áo choàng đi ra ngoài, che mặt, dự định đi đến nơi hẹn.

Hộ bộ thị lang tỏ lòng thành ý, đặt địa điểm gặp mặt ở trong nhà Trọng Cam Bình, cũng không mang theo thị vệ hay hạ nhân.

Túc Khê ở ngoài màn hình nhìn thấy tên nhóc đi đến điểm hẹn, đang muốn đi theo, nhưng lại không thể di chuyển màn hình——

Phủ đệ của Trọng Cam Bình nàng còn chưa mở khóa!

Hơn nữa đã không còn cơ hội mở khóa nữa, nàng vì xem kịch hay, đã lãng phí cơ hội mở khóa cuối cùng vào khu rừng nhỏ bên ngoài thành!

Hệ thống lạnh lùng nói: “Ai bảo ngươi ngây thơ như vậy, còn phải tận mắt nhìn thấy Ninh Vương phu nhân ba quỳ chín lạy.”

Túc Khê: “Im đê.”

Túc Khê muốn khóc không ra nước mắt, không thể đi theo vào phủ đệ của Trọng Cam Bình, nhìn xem tên nhóc và Hộ bộ thượng thư nói chuyện gì, trước tiên đành phải out game, chờ buổi tối tên nhóc trở về rồi mới lên mạng.

Trước khi ra ngoài, nàng chuyển giao diện về nhà của tên nhóc.

Trong cái chân bàn bị đục rỗng, ở một góc không dễ nhận ra, nàng tìm ra một cái hộp rất nhỏ.

Tuy Sài viện này từ khi lão phu nhân hạ mệnh lệnh thưởng cho hắn đến giờ, đã không có ai tới gần, nhưng tên nhóc vẫn vô cùng cảnh giác, sợ hai người giao tiếp sẽ bị người phát hiện, vì thế lúc trước trong một lần viết lời hắn, đã giao hẹn với nàng sẽ giấu lời nhắn ở trong chân bàn này, bên ngoài còn có vách ngăn bằng gỗ, người khác sẽ không dễ dàng phát hiện được.

Mà tên nhóc từ đêm qua phát hiện dùng loại phương thức đặt câu hỏi, đặt bút ở những nơi khác nhau có thể giao tiếp với nàng, giống như được mở ra cánh cửa thế giới mới, hận không thể một lần hỏi nàng mấy trăm câu hỏi. Nhưng có lẽ vẫn còn phải giữ sự rụt rè, hắn cũng không hỏi nhiều như vậy.

Tại thời điểm này có hai cậu hỏi với giấy còn để lại trong hộp nhỏ.

“Ta đã cứu Lục Văn Tú như đã hẹn, mặc dù hành động này không phải là mong muốn trong lòng ta, nhưng ngươi vui vẻ là đủ rồi. Nếu ngươi vui vẻ, ngươi có thể đặt bút lông ở bên trái của giấy.”

Trong lòng Túc Khê lẩm bẩm, hóa ra tên nhóc cũng bắt đầu để ý nàng có vui hay không rồi, để ý tâm trạng của nàng, cái này không nên có chứ? Hay là, tên nhóc đang muốn được khen?

Trong đầu Túc Khê nhanh chóng hiện lên, ngày đó tên nhóc ở bên dòng suối cứu con gái của Tứ di nương, nhưng lại không nhận được một câu khen ngợi nào, trên mặt hắn cũng không có biểu hiện gì, chỉ giữ nguyên khuôn mặt bánh bao buồn bực một mình trở lại Sài viện.

……Cũng được, hắn từ nhỏ đến lớn, không cần biets là làm cái gì cũng xuất sắc gấp trăm lần Lục Dụ An, Lục Văn Tú, nhưng vẫn chưa từng có ai khen ngợi hắn.

Túc Khê không đành lòng suy nghĩ, nhanh chóng móc ra tất cả bút trên bàn con, còn từ trong cửa hàng mua một cây bút lông, tất cả đều ném ở bên trái tờ giấy.

Tổng cộng có 12 cây bút được xếp chồng lên nhau.

Hạnh phúc hạnh phúc mẹ ơi vô cùng rất hạnh phúc! Hạnh phúc x12!

Câu hỏi trong tờ giấy thứ hai là.

“Nếu ngươi cảm thấy khó xử, ngươi không cần phải trả lời câu hỏi này. Nhưng nếu ta đoán không sai, ngươi có thể biết chữ cũng có thể viết, cũng sẵn sàng giao tiếp với ta, nhưng vì một lý do nào đó, không có cách nào để lại chữ viết để trả lời ta, phải không?”

Câu hỏi này được viết vào sáng nay, có thể nhìn thấy chữ viết tay rất chậm, dường như đang cân nhắc từng chữ, suy ngẫm cái gì đó.

Túc Khê nhìn thấy vấn đề này, mí mắt đột nhiên nhảy dựng lên.

…… Tên nhóc này sắp đoán được tám chín phần mười rồi! Mức độ mô phỏng trí tuệ nhân tạo này khiến Túc Khê cũng phải giật mình.

Bình Luận (0)
Comment