Chương 88
......Nếu như bản thân có thể nắm chắc cơ hội lần này, lôi kéo vị thần y đã được bách tính thần tượng kia về bên phía Nhị hoàng tử, đâu còn phải lo lắng Nhị hoàng tử không nhìn mình với con mắt khác nữa chứ?
Sau khi Lục Dụ An nảy ra ý tưởng này, cũng thăm dò tung tích của vị thần y trẻ tuổi kia.
Mà cùng lúc đó, một sự việc lớn khác lại xảy ra trong Phủ Ninh Vương.
Lão phu nhân mấy năm nay sớm bị bệnh phong thấp, mỗi khi gặp trời mưa tuyết là đầu gối lại đau, vốn dĩ là bệnh xương khớp tuổi già, không lo gì tới tính mạng, chịu khó chút là tốt rồi.
Nhưng ai biết được, lần trước sau khi bị tên ngốc Lục Văn Tú kéo ngã xuống nước lạnh, bệnh phong thấp này lại càng nặng thêm! Những ngày này gần như không thể ra khỏi giường!
Đây cũng là lý do tại sao Lục Văn Tú bị bệnh nặng, nhưng nàng ngay cả một cái liếc mắt cũng không thèm nhìn.
Sau khi ngự y trong cung đến xem qua, chỉ kê một ít ngải cứu để Lão phu nhân dưỡng bệnh, suy cho cùng thì loại bệnh lâu năm này cũng không thể thuyên giảm trong chốc lát.
Nhưng vấn đề ở chỗ, sau khi Lão phu nhân nghe nói về việc vị thần y gần đây xuất hiện trong kinh thành, đã có ý mời thần ý đến xem thử, nàng dù sao cũng là người thân của Trấn Viễn tướng quân, làm sao lại không mời nổi vị thần y kia chứ?
Trong lòng Lão phu nhân nghĩ như vậy, nhưng vấn đề là đám người nàng phái đi căn bản là không mời được hắn!
Cứ như vậy, có ba nhóm người của Phủ Ninh Vương đi khắp nơi tìm vị thần y kia.
Túc Khê vừa nhìn đám người này như những con ruồi không đầu đi tìm lung tung khắp nơi, vừa nhìn tên nhóc trước sau như một quay trở lại Sài Viện, cởi áo bào ra thay và giặt sạch, trong lòng có cảm giác sảng khoái thầm nghĩ: “Ta có đại bảo bối giấu ở nhà nhưng không ai biết.”
Nhưng nàng nhanh chóng nhớ ra nhiệm vụ chính tuyến thứ nhất là được Lão phu nhân xem trọng, lúc trước mới hoàn thành được một nửa.
Bây giờ lại xuất hiện tình tiết có liên quan đến Lão phu nhân, chẳng lẽ cơ hội hoàn thành nửa phần còn lại là đây?
Thế là vào buổi tối hôm đó, nàng để lại một vài túi thuốc cho tên nhóc, như thường lệ là thuốc điều trị bệnh phong thấp đổi từ cửa hàng. Loại bệnh phong thấp này hầu như không thể chữa trị khỏi, chỉ có thể thuyên giảm, nhưng thuốc trong cửa hàng có hiệu quả 100%, chắc chắn tốt hơn nhiều so với ngự y trong cung.
......
Ngày hôm sau Lục Hoán nhìn thấy thuốc kia, mở túi thuốc ra, sau khi nhìn thuốc bên trong thì đoán ra ngay đây là thuốc chữa bệnh phong thấp.
Đương nhiên Lục Hoán cũng biết mấy ngày gần đây Lão phu nhân không thể rời giường vì bệnh phong thấp, hắn lập tức đoán ra – Đây là người kia bảo hắn đi chữa bệnh cho lão phu nhân sao?
Tại sao?
Lục Hoán ở Phủ Ninh Vương nhiều năm như vậy, trước giờ đều là một mình chật vật trong vũng bùn, từ nhỏ đến lớn toàn bộ đều do tự mình làm.
Lúc còn nhỏ, Ninh Vương phu nhân đã tìm cách đổ thuốc độc vào miệng hắn, khiến hắn nửa đêm sốt cao không dậy nổi, lúc hấp hối thiếu chút nữa là mất mạng, trong Phủ Ninh Vương yên lặng tĩnh mịch, không có lấy một người hỏi thăm, kể cả Lão phu nhân cũng chưa từng.
Nhiều lắm cũng chỉ có Tứ di nương sau đó đến thăm hỏi vài câu.
Lão phu nhân cũng không phải là không biết xảy ra những chuyện này, chẳng qua là nàng lười hỏi đến mà thôi.
Vì vậy, không thể trách Lục Hoán lạnh lùng được, cho dù có đọc thuộc lòng sách thuốc, có thể hiểu biết không kém các ngự y, cũng biết được ngải cứu chỉ có thể giảm đau cho Lão phu nhân, nhưng căn bản cũng không đi qua Mai An Uyển, cũng không để tâm đến căn bệnh của Lão phu nhân.
Hắn cực kỳ lạnh lùng, cũng không quan tâm Lão phu nhân sống chết ra sao.
Nhưng bây giờ người kia bảo hắn cứu Lão phu nhân...... Nếu người kia muốn hắn làm như vậy, hắn sẽ làm vì người kia.
Trong khoảng thời gian này, người kia đã làm rất nhiều việc vì hắn, ngoài sự quan tâm và dịu dàng, Lục Hoán lại dần dần đoán ra mục đích của người kia –
Người kia giúp hắn cho thuốc cứu người, tạo nên danh tiếng trong kinh thành;
Giúp hắn mở đường kết giao với quan chức và các thương gia giàu có;
Mà còn giúp hắn phát triển nông trang, có lẽ là để giải quyết khủng hoảng của thảm họa sương giá, càng giúp hắn tiến thêm một bước tạo được danh tiếng ở kinh thành.
Còn bây giờ muốn hắn cứu Lão phu nhân, nhất định cũng là có mục đích, cần phải khiến Lão phu nhân và Trấn Viễn tướng quân sau lưng nàng bị hắn lôi kéo......
Tất cả những thứ mà người kia đã làm, chẳng lẽ là —
Có ý định để hắn cuốn vào cuộc tranh giành quyền thế ở kinh thành?!
Ngoại trừ lí do này ra, không còn câu trả lời nào khác.
Đuôi lông mày Lục Hoán nhếch lên, nhất thời vẻ mặt có chút phức tạp.
Hắn đương nhiên không cam tâm làm quân cờ của bất kỳ ai.