[Tokyo Revengers] Những Ngày Hoàn Lương Của Sano Erika

Chương 113

Karasawa Yuzuha bị sát hại. Tiếp nối sau đó là Todoroki Yuma.

"Tao cũng đã khơi mào mâu thuẫn của Thiên Trúc và Touman." Kawaragi cao giọng, "Có vẻ người yêu [ngoài lãnh địa] của mày không ưa em trai mày là mấy, Erika ạ, và tình yêu của chúng mày thật sự "dày dặn" đến độ tao chỉ cần dùng vài câu khích bác và mấy tập tài liệu là đủ để nó rách đôi."

In sâu trong suy nghĩ của những gã cán bộ rằng Sano Erika luôn sẽ đặt gia đình lên hết thảy. Bởi thế, để chia rẽ tình cảm giữa Sano Erika và Kurokawa Izana, Kawaragi đã tìm đến Kurokawa và giao cho hắn tập tài liệu [Sano Manjirou] tổng hợp từ những gì Sano Erika đã bàn bạc với cả năm cán bộ. Chúng nói về việc chuyển nhượng tài sản lại cho Sano Manjirou và quyết tâm quyên sinh vì không muốn đấu tranh bản ngã của cô ảnh hưởng đến những người xung quanh. Sano Erika không hề quan tâm đến bất kỳ điều gì ngoài em trai mình, kể cả người yêu thương là I-kun của cô ta. Đồng thời, cô ta còn lên kế hoạch trừ khử bất kỳ mầm họa nào, trong đó có nhắc đến họ Kurokawa. Tất cả những ghi chép ấy đã khiến Kurokawa Izana tức giận tột độ và quay lưng với người yêu.

"Vậy à... Vậy là I-kun đã biết về bản ngã của tao rồi sao?"

"Erika, dù không hiểu tình yêu nhưng tao biết, rằng không có tin tưởng thì thứ gì cũng có thể tan vỡ nhanh chóng mà thôi."

"Ừ..."

Em biết về bản ngã của tôi, nhưng em vẫn chọn giữ im lặng không nói gì ư, I-kun? Có phải... em đang chờ đợi tôi không? Chờ tôi thành thật với em như cách em đối xử với tôi vậy.

Tâm trạng của nữ thủ lĩnh Shiva trở nên nặng nề trong một thoáng chốc.

"Mày biết không, tao đã thu phục được một con cờ thông minh đến rợn da gà." Kawaragi nói.

Con cờ ấy đã thay Kawaragi khống chế Thiên Trúc trong khi Kawaju phải đi Nga một chuyến. Hắn nghĩ sẽ phải tốn một đoạn thời gian nữa mới có thể đẩy Sano Erika vào bờ gục ngã. Nhưng không ngờ khoảnh khắc ấy đến sớm như vậy. Con cờ hắn chọn là một quân tốt cực kỳ hữu dụng. Nó động đến Sano Emma, mũi tên ấy bắn trúng hai con nhạn là Sano Erika và Sano Manjirou. Điều này không chỉ thỏa mãn hắn mà còn thỏa mãn cả khát vọng đánh bại Sano Manjirou của Kurokawa Izana.

"Tao tò mò không biết cảm giác của mày thế nào." Kawaragi cợt nhả, "Anh hai gặp nạn, đánh mất người yêu, cánh tay đắc lực kiêm bạn thân chết, giờ thì đến em gái cũng không giữ được, à, có thể cả em trai mày nữa. Đứa em của mày sẽ bị người mày yêu gϊếŧ chết!"

"Hừm... Vậy sao?" Erika trầm ngâm, "Mày đã ra tay với Yuma?"

"Đấy là phản ứng của mày trước kẻ đứng sau hết thảy mất mát mày phải chịu sao?"

"Chúa kính yêu, tao nên có phản ứng gì với mày đây?" Erika ca thán bằng cái điệu ngân cao cực kỳ bén nhọn, "Phải khóc sao? Người bạn thân của tao đã gϊếŧ chết người bạn thân khác?"

"Phải." Kawaragi thở dài thườn thượt như thể gã âu sầu lắm, "Đau đớn và buồn bã làm sao! Dù gì cũng là anh em với nhau mười năm, gϊếŧ rồi đến tao còn thấy vắng vẻ."

"Ồ? Vắng vẻ?" Erika đáp bằng giọng hài hước. Thái độ cợt nhả, chẳng chút bồn chồn của cô nàng khiến Kawaragi phải ghé mắt.

"Xem ra đến bây giờ, tao vẫn chỉ là con kiến trong mắt mày nhỉ?" Karasawa cười, "Mày chưa bao giờ chịu nhìn xuống người khác, mày cũng đã như thế với năm người, đặc biệt là tao. Mày chỉ xem tao là một Thằng Đụt."

"Đáng tiếc, Erika, hôm nay mày sẽ bị buộc rời khỏi ngai vàng của mày bởi Thằng Đụt mà mày luôn khinh thường!"

Kawaragi vươn tay, toan phát động trận chiến thì Erika bỗng lớn giọng cắt ngang, "Khoan đã!"

"Trước khi bắt đầu, tao có một câu muốn hỏi mày."

Gã thủ lĩnh Kawaju nhướng mày, lại nghe Erika nói tiếp, "Có phải mày đã khơi mào tranh chấp với Sasagaki ở Nagano?"

Ngay khi vừa hỏi, Erika liền tự đưa ra câu trả lời.

Không phải Kawaragi Sousuke.

Trận chiến với Sasagaki sẽ chỉ gây càng nhiều tổn thất cho cả Shiva và Kawaju thôi. Kawaju hiện đang âm mưu thôn tính Nagano khi nơi này đã mất đầu (Karasawa Yuzuha) bởi giá trị lao động đầy hấp dẫn ở đây. Nagano là trung tâm công nghiệp điện tử và lương thực thu hút nhiều người lao động ngoại quốc. Chỉ cần nắm được nơi này thì việc đẩy xúc tua của Kawaju sang các nước lao động là điều dễ như trở bàn tay. Vậy nên Kawaju càng không có lý do tranh chấp tại Nagano.

Đáp án của Kawaragi cũng khẳng định suy luận của Sano Erika.

"Không. Cơn giận dữ của con rắn già tích tụ lâu ngày mà thôi." Hắn chẳng thèm để tâm, "Dù sao thì cũng cảm ơn chuyện đấy. Nhờ có nó mà bây giờ, sức phòng thủ của mày đã giảm đáng kể."

Đúng vậy. Cán bộ cấp cao thường đi chung để bảo vệ Sano Erika đã bị điều đi hết vì tranh chấp với Sasagaki và âm mưu Thiên Trúc. Thế nên, Sano Erika lúc này là Sano Erika dễ bị tấn công nhất.

Cô chậm rãi bước dần sang phải, bên Kawaragi cũng thế. Hai vị thủ lĩnh chọn dừng chân tại vị trí hai bên của một nhà xưởng phân chia ranh giới, nơi khó mà vướng vào làn đạn. Cách hai lớp tường, Sano và Kawaragi đều không thể nhìn thấy được nhau. Thế mà, từ tầm nhìn gần như khuất dạng, cả hai đồng loạt giương súng.

"Trò chơi bắt đầu nào."

Erika liếm môi.

Bằng!

Tiếng súng vang trời khuấy động màn đêm tĩnh lặng. Ngay khi ấy, quân áo đen hai bên lập tức rút vũ khí và chĩa vào phe đối địch. Vùng đạn loạn lạc hạ sát hàng chục sinh mạng liên tiếp. Mùi tanh tưởi nồng nặc trong không khí. Tiếng gào thét, kêu la, tiếng súng đạn, tiếng đánh nhau hòa quyện thành một mớ hỗn độn.

Bản hòa tấu hùng hồn đẫm máu của màn đêm đã được lên nhịp.

Đồng hồ điểm chín giờ.

Tranh chấp giữa hai con quỷ thế giới ngầm vừa bắt đầu, mà ở hướng Đông, cuộc chiến giữa hai băng bất lương vùng Kantou chỉ mới đi vào khâu chuẩn bị.

Dưới ánh sáng mãnh liệt từ những ngọn đèn sáng, vị Vua của màn đêm giang tay đón gió ở đoạn đầu đài. Khí trời lồng lộng thổi tung mái tóc trắng, làm hai con ngươi phong lan rực rỡ lộ ra giữa không gian.

"Tới rồi."

Những gương mặt quen thuộc từ các băng đảng khét tiếng tỉnh Tokyo đều có mặt. Bọn họ đã chấp nhận lời thách đấu của Thiên Trúc dưới sự cho phép của tổ chức cầm quyền Shiva. Tiếng còi xe ồn ào khuấy động tĩnh lặng của khu bến cảng. Tổng trường Thiên Trúc chậm rãi bước xuống dưới, đôi mắt không thấy hồn của gã mở to và nhìn đăm đăm vào những kẻ đến muộn. Các thủ lĩnh không tự chủ được mà nuốt nước bọt như rằng có một cơn lạnh vừa chạy qua sống lưng bọn họ.

"Từng người lên chứ?" Hansen, thủ lĩnh Ikebukuro, lên tiếng trước.

Trong lúc ấy, phần còn lại âm thầm quan sát và nhận ra sự có mặt của anh em Haitani. Hôm nay, anh em Haitani đã thông báo đến mọi người sẽ đóng vai trò là người quan sát đến từ phe trung lập dẫu có mặc bang phục Thiên Trúc, vậy nên nhóm người đồng loạt thở dài. Tuy nhiên, chưa đợi bọn họ an tâm, tên Tổng trưởng Thiên Trúc mà bọn họ vô tình bỏ qua bỗng xông lên và hạ đo ván Hansen trong vòng chưa đầy một nốt nhạc.

Sau khi xử lý Hansen, Kurokawa Izana chuyển hướng sang những kẻ còn đang ngơ ngác. Gã đá mạnh vào thái dương GariMan (Ueno), nhanh chóng xoay người và tặng vào bên mặt hắn ta một cú kinh người nữa. Xung quanh có thể nghe tiếng "răng rắc" trật khớp xương một cách rõ ràng đến rợn gáy. Các Tổng trưởng còn lại hít sâu, ý thức được gã điên này đang định một mình chơi hết bọn họ. Giới bất lương chỉ có luật, không có công bằng. Bọn họ đồng loạt xông lên, hàng rào của những tên khổng lồ vây lấy chàng thanh niên của phong lan. Thế mà lại thêm mười mấy phút trôi qua, toàn bộ các vị thủ lĩnh nức danh trong tỉnh đã bị hạ gục không lưu tình.

"Quá yếu..." Kurokawa Izana lẩm nhẩm, "Lính của chị ấy sao lại yếu thế này...?" Còn chẳng đáng để gã nhét kẽ răng.

Có một điều gã không biết, rằng có phóng tầm nhìn khắp vùng Kantou này thì cũng khó mà tìm ra vài kẻ đủ trình độ để đánh một trận cá chết lưới rách với gã, huống chi là mạnh hơn gã. Có lẽ là có, nhưng đó sẽ là câu chuyện của tương lai.

Câu chuyện về một con bạo chúa phía Nam vùng Kantou.

Tạm thời, hiện tại chỉ có một kẻ mà Izana đặt vào mắt. Kẻ đó không ai khác ngoài Sano Manjirou, hay còn biết đến là Mikey của Tokyo Manji.

Vấn đề được đặt ra là liệu thằng nhóc con đó có thể tới tham gia quyết chiến không, khi mà nó đang phải chịu một cú sốc tâm lý nặng thế này.

"Mới nãy quên hỏi thằng Rindou chuyện đấy." Izana thở dài, liếc sang những kẻ "mạnh nhất" đang nằm vật vã trên nền đất, "Nào," Gã mệnh lệnh, "Quỳ xuống."

Hình như chưa phục, vài kẻ trong số đó gượng dậy và nhào đến toan tấn công Kurokawa Izana. Những người xung quanh chưa kịp quan sát theo tình hình thì gã kia đã lập tức ngất lịm xuống đất.

"Gì thế này?" Rindou xuýt xoa, "Từ bao giờ mà thằng đấy trở nên mạnh mẽ như vậy?"

Ran trầm ngâm, "Nó chưa bao giờ yếu, em à. Đấy là Vị Vua của chúng ta."

Và không thể phủ nhận một điều, xứng đôi với Hoàng vị của người phụ nữ kia chắc chỉ có gã Vua cao cao tại thượng trước mắt.

Chút tiếc nuối và buồn bã len lỏi trong trái tim Haitani Ran. Mối tình một phía đã chớm nở, đơm hoa, vậy mà giờ đây phải chấp nhận tự làm mình héo rũ. Nói chung thì một chứ "xứng" nó vẫn nặng cân hơn cả việc tình cảm của cậu cho người kia có nhiều hay không.

Kurokawa Izana giống như một tượng đài mà Haitani Ran theo đuổi không kịp vậy. Cậu càng chạy theo, gã ta càng cách xa. Có một khoảng cách khôn cùng giữa cậu và gã, điều đó tương tự với cậu và chị ấy.

Nhưng cứ mặc kệ thôi. Haitani Ran thở dài. Dẫu sao thì tình yêu không phải là toàn bộ cuộc đời. Ran lén nhìn em trai của mình, khóe môi cong lên một nụ cười tự hào. Cậu còn có em trai, đứa em trông ngờ nghệch nhưng lúc nào cũng làm cậu thấy vinh dự.

Ran duỗi tay, xoa đầu Rindou, nói nhỏ "Em làm tốt lắm." khiến cậu nhóc hoang mang chẳng biết anh mình đang nghĩ gì.

"Không có gì đâu." Ran cười cợt rồi tập trung về trung tâm trận chiến.

Nơi đó, những kẻ cầm đầu vừa nãy còn quật cường chống trả hiện đã chấp nhận thua cuộc và quỳ gối trước "con quái vật" của Thiên Trúc. Vạt áo đỏ của gã ta phất phơ cùng làn gió, kéo theo hương vị lạnh run của đêm cuối đông giá rét.

Đã mười giờ nhưng Touman vẫn chưa có dấu hiệu xuất hiện.

"Chậc!" Izana tặc lưỡi, thì thầm "Thằng nhãi yếu đuối." ý chỉ vị Tổng trưởng đáng ghét nào đó của Touman. Gã chậm rãi trở lại đài cao, đôi mắt cao ngạo nhìn một lượt những "thần dân" của mình và buông lời phán quyết, "Kể từ giây phút này, Thiên Trúc sẽ chậm rãi hướng về vị trí cao nhất. Chúng ta sẽ nắm lấy toàn bộ băng đảng ở Tokyo và thách thức thế giới ngầm của người lớn."

Gã giang tay đón gió tựa như nhạc trưởng của dàn giao hưởng hùng tráng, "Không cần biết là yakuza hay bất cứ thứ gì. Chúng ta sẽ hủy diệt tất cả những kẻ dám cản đường."

"Chúng ta sẽ thống trị thế giới ngầm của Nhật Bản!"

Thiên Trúc cùng với món quà "Thế lực A", Izana hoàn toàn tự tin vào tham vọng của mình. Gã sẽ bắt lấy vị trí đầu nơi bóng tối nước Nhật, cùng sánh vai với Nữ Hoàng gã khát khao. Người con gái đó, Sano Erika, sẽ là người gã cúi đầu chạm môi lên bàn tay và hiến dâng tình yêu thương đến tận cuối đời.

Ngay khi gã vừa kết thúc lời phán quyết thần thánh của mình thì văng vẳng trong không gian, từ xa, tiếng còi và bô xe mô tô náo nhiệt đến inh ỏi đang tiến lại gần. Izana từ từ đưa mắt về phía phát ra âm thanh. Ánh sáng của đèn pha chiếu rọi đến nơi này. Gã nheo mắt, khóe môi chầm chậm nhấc lên một nụ cười.

Phải thế chứ, Mikey. Thế này mới xứng là đối thủ của tao!

Biến sự vùng Kantou giờ đây đã chính thức bắt đầu. Dự đây chính là biến sự lớn nhất từ trước đến nay, khi mà đồng thời xảy ra hai trận chiến của cả giới bất lương lẫn thế giới ngầm.

Shiva VS Kawaju. Thiên Trúc VS Touman.

Liệu ai sẽ là kẻ chiến thắng?

Bình Luận (0)
Comment