Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1186

` “Kỷ tiểu thư, phụ nữ trẻ tuổi ở chức vụ như cô thật hếm thấy, cô trẻ tuổi xinh đẹp lại có năng lực, đúng là nữ trung hào kiệt!”

 

“Cảm ơn, ngài quá khen rồi!” Kỷ An Tâm lên tinh thần ứng đối.

 

Có thể nhìn ra được trong mắt vị giám đốc này có chủ ý bất hảo.

 

“Kỷ tiểu thư, tôi nghe nói công ty cô vừa rời thị trường về trong nước, hẳn là còn nhiều phương diện chưa triển khai được, có chuyện gì cần tôi giúp, cô chỉ cần nói một câu, tôi khẳng định sẽ hết lòng hỗ trợ!”

 

“Cảm ơn Lưu tổng, công ty tôi còn không ít khách hàng chưa chăm sóc hết được, trước mắt tình thế cũng coi như ổn định!”

 

“Áy, đừng khách khí với tôi, khách mời ở đây đều nề mặt tôi mà tới, nếu như cô muốn quen biết ai, tôi có thể đi cùng cô.” Nói xong, vị giám đốc này liền đưa tay tới, vỗ lên bả vai cô, cái tay kia còn nhân cơ hội kéo cô lại một chút.

 

Mà ngay lúc này, một bàn tay đột nhiên xuất hiện, kéo bàn tay đang muốn sàm sỡ cô lại.

 

Lưu tổng tức giận, lúc này lại có kẻ nào dám quản chuyện của hắn?

 

Ông ta không khỏi nghiêng đầu, nhưng vừa nhìn, ông ta đã bị dọa sợ toát mồ hôi lạnh.

 

Ngài phó tổng thống.

 

Sao ngài ây lại đột nhiên xuất hiện.

 

Kỷ An Tâm vô cùng ghét bàn tay đang táy máy trên người mình, còn nghĩ cách thoát ra, Hoäc Kỳ Ngang liền xuất hiện.

 

“Ngài… ngài phó tổng thống, sao ngài lại tới đây?” Giám đốc Lưu liền ha ha cười hai tiếng, hét mực cung kính.

 

Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang lộ ra tia cảnh cáo: “Lưu tổng, Kỷ tiểu thư là khách của tôi, mong anh tự trọng.”

 

“Dạ dạ dạ, là tôi nhất thời hồ đồ, chắc do mới uống máy ly rượu, thưa ngài.” Lưu tổng nói xong, sợ hãi vội vàng rời đi, nào dám nảy sinh ý gì với cô nữa.

 

Kỷ An Tâm cũng chẳng thư giãn nét mặt, đối với người đàn ông này, sắc mặt cô luôn luôn không tối.

 

Hoắc Kỳ Ngang cũng vô cùng buồn rầu, cục diện xã giao thế này, có phải cô đã trải qua không ít? Rốt cuộc cô đã trải qua bao nhiêu ủy khuất đây chứ?

 

Mà ở thời khắc ấy, anh lại không thể ở cạnh cô, thay cô gánh vác, anh không nhịn được cảm giác áy náy và tự trách trào dâng.

 

“Em không sao chứ?” Hoắc Kỳ Ngang quan tâm hỏi.

 

“Tôi rất tốt, không phiền ngài phó tổng thống quan tâm.” Kỷ An Tâm nói xong, mang ly rượu rời đi.

 

Hoắc Kỳ Ngang nhẹ thở ra một hơi, mới rồi anh bước đến liền thấy cô, bởi sự tồn tại của cô quá bắt mắt, nhưng anh cũng có thể nhìn thấu tâm tư táy máy tay chân của gã Lưu tổng kia.

 

Nhất thời tức giận dâng trào, nếu không ngại thân phận, anh nhất định sẽ một quyền đánh tới.

 

Mà lúc này, sự xuất hiện của Hoắc Kỳ Ngang trở thành tâm điểm cho phòng tiệc, bất kể là các giám đốc công ty, hay các cô gái ở hiện trường cũng đưa ánh mắt tới nhìn anh.

 

Thật ra thân phận của anh, lại xuất hiện ở nơi này đúng là có hơi nhạt cảm, lần này anh tới cũng chỉ vì muốn gặp được Kỷ An Tâm, không muốn tiếp chuyện cùng người khác, lại càng không muốn có kẻ lợi dụng anh móc nối quan hệ.

 

Kỷ An Tâm đứng trong góc, ánh mắt rơi vào người đàn ông lúc này đang bị vây trong đám người.

 

Lúc này cô mới hiểu, đặc quyền của người đàn ông theo đuổi lợi ích lúc này mới lộ ra.

 

Cho dù là người có tiền, đứng trước mặt người có quyền vẫn sẽ bắt giác lộ ra vẻ kém cỏi.

 

Trong mắt Kỷ An Tâm, đột nhiên hiện về ký ức anh của năm năm trước, thời điểm đó, anh không chói mắt như lúc này, nhưng lại là người cô thương yêu nhất, cô yêu người này không phải vì gia thế của anh, mà vì chính anh.

 

Năm năm sau, hai người xa mặt cách lòng, cô không còn là cô trước kia, mà anh, cũng không còn là anh của trước kia nữa.

 

Cho nên, mọi thứ đều không thể quay lại nữa.

 

Những vị khách cô muốn tiếp cận đều đang vây quanh Hoắc Kỳ Ngang, thân phận của họ đều không phải người cô có thể động tới.

 

Giờ phút này, Kỷ An Tâm đột nhiên có cảm giác muốn xông lại lợi dụng người đàn ông này, cô chỉ cần tỏ vẻ thân mật với Hoắc Kỳ Ngang, sau này sự phát triển của cô trong công ty nhất định sẽ càng thêm thuận lợi.

 

Chỉ cần cô bỏ đi ân án, mượn thân phận của anh đoạt lấy quyền lợi, cô cũng sẽ không cần ham tâm tổn sức quản lý công ty, tự có khách hàng sẽ phải tìm tới cửa.

Bình Luận (0)
Comment