Tổng Tài Anh Nhận Nhầm Người Rồi

Chương 1187

Chỉ là, cô không buông thể diện của mình xuống được, càng không thể quên mối hận của mình, cho nên cô không thể làm được.

 

Ánh mắt của Hoắc Kỳ Ngang đột nhiên vượt qua đám người phóng đến chỗ cô, ánh mắt ấy chuyên chú trên người cô, bên môi đột nhiên hé nụ cười.

 

“Xin lỗi tôi có việc một chút.” Hoắc Kỳ Ngang nói với vài vị khách đang vây quanh mình, sau đó bước về phía cô.

 

Thần kinh Kỷ An Tâm lập tức căng thẳng, anh tới đây làm gì?

 

Hoắc Kỳ Ngang cũng là người thông minh, anh hiểu hết thảy, tối nay anh tới đây, cũng chỉ vì tăng thể diện cho cô, anh không thể đem đến cho cô thứ gì, nếu thế, tặng cho cô một chút thuận lợi cũng được.

 

Chỉ cần anh và cô thân mật hơn, con đường thương giới của Kỷ An Tâm cũng sẽ bằng phẳng.

 

Đây chính là mị lực của quyền lực.

 

“An Tâm.” Hoài Ngọc cứ như vậy tiến tới gần, anh cầm một ly rượu vang, vẫy vẫy tay với cô: “Uống cùng anh một ly.”

 

Kỷ An Tâm cắn môi, ngẳắng đầu nhìn anh: “Rốt cuộc anh muốn làm gì?”

 

Mà lúc này, Hoắc Kỳ Ngang đột nhiên tiến đến bên tai cô, vô cùng thân mật.

 

“An Tâm, chỉ cần để anh nói với em vài câu, khách nhân ở nơi này đều sẽ chú ý tới em, còn cả công ty phía sau em nữa.”

 

Hô hấp của Kỷ An Tâm cứng lại, anh định thay cô lo liệu sao?

 

Hô hấp nóng bỏng của anh làm tim cô loạn nhịp, cô có chút khó khăn tiếp nhận sự thân cận này của anh.

 

“Không cần.” Kỷ An Tâm cắn răng nói.

 

Mà lúc này, Hoắc Kỳ Ngang đột nhiên cầm tay cô, bàn tay to rộng vững chắc năm lấy tay cô.

 

“Anh…” Ánh mắt Kỷ An Tâm thoáng một tia tức giận, người đàn ông này đang ỷ vào thân phận để đùa giỡn lưu manh sao?

 

Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang nhìn cô chăm chú, sau đó, anh buông lỏng tay cô, xoay người, đi về phía Dương tổng, thanh âm lên cao: “Dương tổng, đây là Kỷ An Tâm, người bạn tốt của tôi, mong anh chiếu cố cô ấy một chút, tôi có chuyện phải đi trước.”

 

Lời này nói xong, cũng là cố ý nói cho người khác nghe, khiến người ta tự hiểu, hóa ra quan hệ giữa Kỷ An Tâm và phó tổng thống có chút thân mật!

 

Kỷ An Tâm cũng nghe thấy, nhưng giờ phút này, cô không biết trong lòng mình là tư vị gì.

 

Nhìn bóng lưng cao ngất của người đàn ông, lòng cô ngũ vị tạp trần.

 

Suốt bữa tiệc sau đó, Kỷ An Tâm liền không tự chủ biến thành tâm điểm của khách mời.

 

Họ đều lặng lẽ hỏi thăm người phụ nữ có quan hệ với phó tổng thống nay rốt cuộc bối cảnh thế nào.

 

Kỷ An Tâm cũng có thể cảm giác được, ánh mắt mọi người nhìn cô đã thay đổi, muốn tiếp cận cô, cũng không phải kẻ mang suy nghĩ không an phận, mà là từ tiếp cận cô, tiến tới gần gũi Hoắc Kỳ Ngang.

 

Kỷ An Tâm lấy được điều cô mong muốn, chỉ vì cùng Hoắc Kỳ Ngang nói vài câu, ung dung như vậy đã lấy được thứ cô cố gắng mắy cũng không có hiệu quả.

 

“Kỷ tiểu thư, mạo muội hỏi một chút, cô có quan hệ thế nào với phó tổng thống!” Một lão tổng đã uống máy ly, lớn gan tiến đến hỏi.

 

“Tôi không có quan hệ gì với anh ta hết.” Kỷ An Tâm trả lời theo bản năng, cho dù anh giúp cô, cô cũng không muốn nợ phần ân tình này của anh.

 

“Kỷ tiêu thư, xin đừng khiêm tốn, chúng tôi đều đã nhìn thấy, không ngờ cô và phó tổng lại là bạn tốt.”

 

Mà chữ bạn tốt này, dường như đang hướng mọi người suy nghĩ theo hướng mập mờ nhất có thể, quan hệ giữa nam và nữ, trừ chuyện kia, làm gì còn loại quan hệ nào đơn thuần được đây?

 

Huống chi phó tổng thống còn đang độc thân kìa! Không lẽ vị Kỷ tiểu thư ở trước mắt này, tương lai lại chính là phu nhân của anh ta?

 

Ý nghĩ này dường như vô cùng khả thi, bởi vì vừa rồi họ cũng đã thấy Hoắc Kỳ Ngang nắm tay cô, còn thấp giọng nói với nhau điều gì đó.

 

Anh tới đây, dường như không vì kết giao với bắt kỳ ai, mà chỉ là tới gặp Kỷ An Tâm.

 

Có thể để anh hạ cố tới nơi này, mị lực của Kỷ An Tâm không hề nhỏ.

 

“Tôi thực sự không có quan hệ với anh ta.” Kỷ An Tâm bát đắc dĩ cười giải thích, nhưng vào lúc này, cô càng giải thích, càng giống che giấu.

 

Càng khiến cho quan hệ giữa cô và Hoắc Kỳ Ngang rơi vào sương mù, dây dưa không rõ.

Bình Luận (0)
Comment