*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chương 1689
“Bố, bố hãy nghĩ đến đứa bé trong bụng con đi, đứa bé này thật sự không thể phá bỏ được, nếu làm vậy thì đời con coi như xong!”
Lê Hán Giang cũng rơi vào bối rối, nếu đúng như Lê Thấm Thấm nói thì đứa bé này thật sự không thể phá bỏ.
Phóng tầm mắt ra thì chỉ có mấy người môn đăng hộ đối với Lê Thấm Thấm, nếu kết thông gia với nhà họ Quan thật thì cũng rất tốt đối với sự phát triển của tập đoàn Tương Lê.
“Bố, coi như con gái cầu xin bố được không?” Lê Thấm Thấm rơi nước mắt lã chã khiến Lê Hán Giang càng mềm lòng.
Quan Triều Viễn và Tô Lam chờ trong phòng khách dưới nhà, sắc mặt hai người nghiêm nghị, không biết Lê Hán Giang có khuyên được con gái ông ta không nữa.
Lúc này Lê Hán Giang từ trên gác đi xuống, Lê Thấm Thấm không đi theo.
“Sếp Lê, tôi nói không sai chứ, con gái ông cứ quấn lấy tôi.” Quan Triều Viễn đứng dậy nhìn thẳng vào Lê Hán Giang.
“Hừ! Quan Triều Viễn, cậu làm con gái tôi lớn bụng! Bây giờ dựa vào đâu mà muốn tôi đưa con gái đi, chuyện là do cậu làm thì cậu phải tự giải quyết!” Lê Hán Giang bỗng nhiên thay đổi thái độ.
Quan Triều Viễn và Tô Lam trở tay không kịp.
“Quan Triều Viễn, tôi gia hạn cho cậu lập tức kết hôn với con gái tôi trong vòng một tháng! Nếu không cậu tự gánh lấy hậu quả!”
Cuối cùng Lê Hán Giang cũng đưa ra điều kiện.
“Chuyện đó là không thể! Ông cũng biết tôi đã kết hôn rồi mà!” Quan Triều Viễn lập tức phản đối.
như nước trôi qua cầu đi.”
Ánh mắt Quan Triều Viễn sâu thẳm, anh không nói với Tô Lam rằng thế lực của Lê Hán Giang lớn đến cỡ nào.
Tối hôm đó Tô Lam và Quan Triều Viễn tắm xong định đi ngủ thì Lê Thấm Thấm bỗng đi tới, trong ngực cô ta còn ôm gối.
Lê Thấm Thấm mặc đồ ngủ, ánh mắt khiêu khích, “Tôi muốn ngủ trong phòng này, anh ấy cũng phải ở lại.”
Vừa nói Lê Thấm Thấm vừa chỉ vào Quan Triều Viễn.
“Về phòng của cô đi! Đây là phòng ngủ của tôi và Lam Lam.”
“Đây tất nhiên là phòng ngủ của anh, nhưng rất nhanh thôi sẽ là phòng ngủ của chúng ta, không có chút quan hệ nào với Tô Lam.”
Tô Lam cố gắng suy nghĩ bình tĩnh, cô biết Tô Thấm Thấm đang muốn đánh tan tất cả phòng tuyến của cô, cho nên cô càng không thể hoảng hốt.
Chương 1690
“Cô Lê, tuy bây giờ trong bụng cô mang cốt nhục của chồng tôi, nhưng tôi và chồng tôi còn chưa ly hôn, tôi vẫn là nữ chủ nhân của cái phòng này, làm phiền cô ra ngoài, chúng tôi buồn ngủ rồi.”
Lê Thấm Thấm vẫn bình tĩnh trước lời nói của Tô Lam.
“Cô đừng có lấy thân phận nữ chủ nhân của cô ra dọa tôi, tương lai ai là nữ chủ nhân nơi này còn chưa biết đâu! Tô Lam, chúng ta có cần ra ngoài nói chuyện không?”
Quan Triều Viễn nhíu mày lắc đầu với Tô Lam.
Nhưng Tô Lam vẫn ra ngoài cùng Lê Thấm Thấm.
“Nói đi, cô lại có quỷ kế gì?”
“Tôi không có quỷ kế gì cả, tôi chỉ hi vọng cô hiểu rõ tình hình hiện tại, bây giờ quyền chủ động đang nằm trong tay tôi! Nếu cô ly hôn với Quan Triều Viễn, tôi nghĩ chắc chắn cô sẽ giành quyền nuôi hai đứa bé đúng không?”
Lòng Tô Lam không khỏi run lên, cô gái này mới hai mươi tuổi nhưng suy nghĩ vô cùng chu toàn.
“Tôi biết Quan Triều Viễn chuyển toàn bộ tài sản sang danh nghĩa của cô, nếu cô bằng lòng chuyển lại toàn bộ tài sản thì cô có thể mang hai đứa bé đi, nếu cô không muốn mang hai đứa bé đi thì chúng sẽ là của tôi, tôi cho cô biết, tôi không phải cô gái thiện lương, tôi sẽ đối xử với con cô thế nào…”
Lê Thấm Thấm giơ ngón tay chỉ lên trần nhà, “Có trời mới biết.”
Đây là lời uy hiếp trắng trợn!
“Tất nhiên, nếu cô bằng lòng trả lại tiền cho Quan Triều Viễn thì chúng tôi cũng sẵn lòng cho cô một khoản tiền để cô không lo cơm áo cả đời, cô được hời lắm đấy.”
“Cám ơn ý tốt của cô, nhưng sự thật chồng tôi sẽ không ly hôn với tôi.” Nói xong Tô Lam liếc nhìn Lê Thấm Thấm một cái rồi trở lại phòng ngủ.
Lê Thấm Thấm không quậy phá nữa mà trở lại phòng của mình, cô ta vốn chỉ muốn ra oai với Tô Lam mà thôi.
Trở lại phòng ngủ sắc mặt Tô Lam hơi rã rời, Quan Triều Viễn ôm lấy cô.
“Lam Lam, em đừng nghe cô ta nói vớ vẩn! Cô ta nói gì với em?”
“Không nói gì cả, chúng ta ngủ đi.”
“Được, Lam Lam, em hãy nhớ rằng anh tuyệt đối sẽ không ly hôn với em! Em cũng phải hứa sẽ không ly hôn với anh.”
Quan Triều Viễn nắm lấy bả vai Tô Lam, nhìn cô bằng ánh mắt kiên định.
Tô Lam mỉm cười gật đầu, lúc nằm trên giường trong đầu cô loạn như cào cào.
Cô phát hiện từ trước đến giờ cô luôn luôn có điểm yếu, trước kia điểm yếu của cô là Tô Kiêm Mặc, còn bây giờ là hai con.
Lê Thấm Thấm trở lại phòng mình, cô ta nhận được một tin nhắn.
“Để bố hủy bỏ tất cả hợp tác với tập đoàn Dark Reign, khiến tập đoàn Dark Reign đứng trước bờ vực phá sản, Tô Lam là người mềm lòng, cô ta sẽ chủ động từ bỏ cuộc hôn nhân này thôi.”
Lê Thấm Thấm lập tức trả lời: “Nếu vậy Tô Lam sẽ chủ động ly hôn sao ạ? Cô ta sẽ vĩ đại như vậy sao?”
“Tất nhiên, tập đoàn Dark Reign là tâm huyết của Quan Triều Viễn, Tô Lam chắc chắn sẽ vì tập đoàn Dark Reign, vì Quan Triều Viễn, vì nhân viên mà từ bỏ cuộc hôn nhân này.”
Chương 1691
“Được, vậy con sẽ thử xem.”
“Nhưng bố phải hứa với con sẽ đưa tiền cho cô ta, không được thiếu một đồng, hơn nữa hai đứa bé cũng phải để cô ta mang đi, nếu không cô ta sẽ sụp đổ mất.”
“Con yên tâm đi, trước nay bố chưa bao giờ bận tâm đến tiền, nhưng bố thấy cô ta càng sụp đổ thì vai trò của con càng trở nên quan trọng mà, con chắc chứ?”
“Con chắc ạ.”
Lê Thấm Thấm nở nụ cười thắng lợi, cô ta đã nóng lòng muốn ăn mừng lắm rồi.
Ngày hôm sau còn chưa rời giường Quan Triều Viễn đã nhận được tin của công ty, Lê Hán Giang vi phạm hợp đồng.
Ông ta hủy bỏ tất cả hợp tác với tập đoàn Dark Reign, đồng thời rút toàn bộ vốn đầu tư!
Bây giờ tập đoàn Dark Reign vô cùng hỗn loạn, cần Quan Triều Viễn đến trấn an gấp, Quan Triều Viễn không ăn sáng đã đến thẳng công ty mở cuộc họp để thảo luận.
Giản Ngọc và Lý Như Kiều đã đi du lịch từ hai ngày trước, Lý Như Kiều than vãn rằng trong nhà quá bí bách nên hai người liền đi chơi cho khuây khỏa. Bây giờ bên cạnh Quan Triều Viễn không còn một ai có thể giúp anh.
Ngày thứ tư, Tô Lam nhận được điện thoại của Lê Hán Giang.
“Tô Lam, nếu cô không ly hôn với Quan Triều Viễn, tôi sẽ khiến tập đoàn Dark Reign của cậu ta phá sản.”
Quan Triều Viễn vừa về, Tô Lam liền nói chuyện này với anh.
Rõ ràng Quan Triều Viễn đã mỏi mệt rã rời, anh tỏ ra thờ ơ với lời nói của Lê Hán Giang.
“Chỉ là một tập đoàn Tương Lê thôi mà, bọn họ không lung lay được nền móng của tập đoàn Dark Reign chúng ta đâu, em đừng nghe ông ta khoác lác, em yên tâm, anh sẽ giải quyết chuyện này.”
“Không sao thật ư?” Tô Lam có thể nhìn ra vẻ sốt ruột và mệt mỏi từ ánh mắt Quan Triều Viễn.
“Anh nói không sao là không sao, Lê Hán Giang không có cửa để ép anh đâu!”
Quan Triều Viễn vuốt tóc Tô Lam với vẻ cưng chiều.
Trong lòng hai người đều biết rõ cho dù chuyện này không sao, nhưng bụng Lê Thấm Thấm càng ngày càng lớn, họ nhất định phải đối mặt với sự xuất hiện của đứa bé này.
“Lam Lam, chi bằng chúng ta tạo ra một sự cố khiến cô ta sảy thai nhé?”
Tô Lam lập tức lắc đầu, “Em không làm được chuyện bỉ ổi này, huống chi đó là một sinh mệnh, nếu chúng ta làm thì kiếp sau em sẽ bất an, chúng ta là người đã có con, anh tuyệt đối đừng làm chuyện ngu ngốc đó.”
“Vậy được, anh nghe em cả.” Ngoài miệng Quan Triều Viễn nói như vậy nhưng trong lòng lại âm thầm tính toán.
Mới có mấy ngày Lê Thấm Thấm đã đi dạo một vòng quanh hoa viên Crystal, bây giờ cô ta không có tâm trí để chơi, chờ đến khi đại công cáo thành thì có thể ở đây chơi thỏa thích.
Khi Tô Lam đang chơi với hai con trong phòng trẻ em thì Lê Thấm Thấm chạy tới.
“Tô Lam, công ty chồng cô sắp phá sản rồi mà cô vẫn còn rảnh rỗi thoải mái chơi với con à?”
“Đến khi làm mẹ cô sẽ biết, dù có rảnh rỗi thoải mái không thì cô cũng phải chơi với con.”
“Cô có ý chí sắt đá thật đấy, chẳng lẽ cô định trơ mắt nhìn sự nghiệp chồng cô khổ sở gây dựng hủy hoại trong tay cô sao?” Lê Thấm Thấm nheo mắt cười, “Chỉ cần cô đồng ý ly hôn, tôi sẽ bảo bố tôi dừng tay ngay lập tức!”
“Cho dù anh ấy không có gì cả tôi cũng bằng lòng đi theo anh ấy, tôi cũng sẽ không ly hôn, cô từ bỏ ý định này đi!” Tô Lam không thèm nhìn cô ta lấy một cái, vẫn tiếp tục đung đưa Tiểu Thất trong nôi.
Chương 1692
“Cô… Đúng là ngu xuẩn cố chấp!” Lê Thấm Thấm không đạt được mục đích, cô ta trở lại phòng mình bắt đầu bực bội.
Chiêu này của Mục Nhiễm Tranh không có tác dụng gì cả!
Cô ta rút điện thoại nhắn tin cho Mục Nhiễm Tranh.
“Tô Lam không chịu ly hôn!”
“Cô đừng sốt ruột, bề ngoài cô ấy bình tĩnh vậy thôi chứ thực ra trong lòng đau khổ lắm, bây giờ cô nên lo cho chính cô thì hơn.”
“Tôi có gì phải lo, tôi ăn ngon ngủ ngon lắm!”
“Chú tôi sắp ra tay với cô rồi, mấy ngày nay cô phải cực kỳ cẩn thận với thức ăn người giúp việc mang tới, tốt nhất đừng ra ngoài, nếu tôi đoán không sai, chú tôi sẽ tạo sự cố khiến cô sảy thai.”
Lê Thấm Thấm giật mình khi nhìn thấy tin nhắn của Mục Nhiễm Tranh, tin nhắn này như nhắc nhở cô ta.
“Vậy tôi nên làm gì bây giờ?”
“Cô chỉ cần cẩn thận một chút là được, còn lại không cần làm gì cả, lúc quan trọng nhờ Tô Lam giúp đỡ, để Tô Lam biết chú tôi không muốn nhìn thấy đứa con trong bụng cô.”
“Anh quên mất rồi à! Tô Lam chắc chắn sẽ hùa với Quan Triều Viễn, Quan Triều Viễn muốn hại tôi mà Tô Lam lại không biết à?”
“Chắc chắn chú tôi sẽ bàn bạc với Tô Lam, nhưng Tô Lam chắc chắn sẽ không đồng ý, đồng thời sẽ cảnh cáo chú tôi đừng ra tay, nếu như Tô Lam biết chú tôi ra tay, hai người họ nhất định sẽ cãi nhau.”
“Làm sao lại vậy được chứ? Quan Triều Viễn muốn hại tôi để được ở bên Tô Lam mà, nếu Tô Lam trở mặt với anh ấy vì việc này thì coi như phụ lòng anh ấy rồi?”
Lê Thấm Thấm phân tích từ góc độ của mình.
Quan Triều Viễn ngồi trong phòng khách chờ, để bảo đảm không xảy ra sai sót, anh cố ý lấy thuốc phá thai từ bệnh viện, tin chắc rằng chẳng mấy chốc sẽ có tin.
Chỉ cần phá bỏ được đứa bé này thì tất cả mọi chuyện sẽ kết thúc.
Quan Triều Viễn ngồi trong phòng khách nhắm mắt lại.
Rất nhanh sau đó, đầu tiên là tiếng thứ gì rơi xuống đất, tiếp theo là tiếng thét chói tai của con gái vang lên.
Quan Triều Viễn choàng mở mắt đứng dậy đi lên gác, Tô Lam nghe thấy tiếng cũng đi vào phòng Lê Thấm Thấm.
Chương 1693
Lê Thấm Thấm nằm trên mặt đất ôm bụng.
Tô Lam vội đỡ Lê Thấm Thấm, “Sao vậy? Xảy ra chuyện gì thế?”
“Bụng tôi đau quá, bụng tôi đau quá!” Lê Thấm Thấm không ngừng kêu đau bụng.
“Lập tức chuẩn bị xe đến bệnh viện!” Tô Lam hô to với Quan Triều Viễn.
Thế nhưng Quan Triều Viễn không hề nhúc nhích, anh nhíu mày nhìn chằm chằm Lê Thấm Thấm, “Đừng giả vờ nữa.”
Tô Lam hoàn toàn không biết chuyện gì xảy ra, Lê Thấm Thấm chợt dừng lại, vênh váo đứng lên.
“Anh nhìn ra rồi à?”
“Cô không hề uống canh.”
Khi lấy thuốc phá thai Quan Triều Viễn đã hỏi bác sĩ, phản ứng xuất hiện đầu tiên là chảy máu, hơn nữa sẽ không đau đớn dữ dội như vậy, Lê Thấm Thấm rõ ràng đang giả vờ!
Anh chỉ ngạc nhiên vì sao Lê Thấm Thấm lại biết anh bỏ thuốc?
“Đương nhiên em không uống canh rồi, em mà uống thì làm sao đứng đây được nữa?” Lê Thấm Thấm vừa nói vừa sờ bụng mình.
“Hai người đang nói gì vậy?”
“Cô hỏi anh ấy đi!” Lê Thấm Thấm đứng cạnh Tô Lam chỉ vào Quan Triều Viễn.
Quan Triều Viễn quay người muốn bỏ đi nhưng bị Lê Thấm Thấm gọi lại.
“Anh dám làm mà không dám chịu à? Anh có phải là đàn ông không vậy? Thôi bỏ đi, để em nói vậy, anh ấy bỏ thuốc phá thai vào canh, muốn phá đứa con trong bụng tôi!”
Tô Lam kinh hãi quay đầu nhìn Quan Triều Viễn, “Anh bỏ thuốc với cô ấy ư? Sao anh lại làm vậy, chẳng phải em đã nói với anh rồi sao? Dù gì đi nữa trong bụng cô ấy cũng có đứa con của anh!”
“Là con anh thì sao? Chỉ cần đứa bé này còn sống, hai chúng ta không thể nào bên nhau được nữa, chẳng lẽ em vẫn chưa nhận thức được vấn đề này à?” Quan Triều Viễn cũng không chịu nhường.
“Chẳng phải chúng ta vẫn đang nghĩ cách sao? Sao anh có thể dùng thủ đoạn hèn hạ như vậy hại con anh, hại một cô gái hai mươi tuổi hả!” Trước giờ Tô Lam chưa từng nghĩ Quan Triều Viễn là một người tồi tệ như vậy.
“Đúng, anh tồi tệ! Anh ích kỷ! Anh làm vậy là vì ai?”
Đối mặt với sự chỉ trích của Tô Lam, Quan Triều Viễn lại mất khống chế.
“Anh đừng luôn mồm nói là vì em, cho dù là vì em thì anh cũng không thể làm chuyện trái với đạo đức, hèn hạ như vậy được…”
“Trái với đạo đức?” Quan Triều Viễn cắt ngang lời của Tô Lam, “Hừ, Tô Lam, chúng ta bên nhau bao lâu nay mà chẳng lẽ em còn không hiểu sao? Đừng nói là trái với đạo đức, cho dù vi phạm pháp luật, cho dù phải ngồi tù bị xử bắn, chỉ cần là vì em thì anh cũng làm được!”
Hai người đứng đối mặt nhau, lúc này Lê Thấm Thấm cảm thấy hơi lúng túng, hai người họ cãi nhau là chuyện cô ta chờ mong, nhưng bây giờ trong lòng cô ta lại có cảm giác không nói nên lời.
“Tô Lam, em luôn miệng nói em yêu anh, nhưng bây giờ ngay cả phá bỏ đứa con trong bụng người khác em cũng không muốn sao? Phải, em là người tốt, em lương thiện! Chẳng lẽ em không thể làm vì anh sao? Cho dù em không muốn, anh làm cũng không được sao?”
“Nhưng chẳng phải chúng ta đang nghĩ cách à? Em đã bảo anh như vậy không được rồi mà anh vẫn làm! Anh có thể đừng dùng bạo lực để giải quyết vấn đề được không?”
Chương 1694
“Dùng bạo lực để giải quyết vấn đề ư? Em có biết bây giờ anh đang khó khăn thế nào không? Tập đoàn Dark Reign là sự nghiệp do anh gây dựng, vì gặp em nên mới thành ra như bây giờ! Đây là cách duy nhất để giải quyết vấn đề! Còn em thì sao? Em đang làm gì? Em đã làm được gì cho anh chưa?”
Quan Triều Viễn bỏ lại Tô Lam rồi bỏ đi thẳng, Tô Lam ngây ra hồi lâu rồi cũng lặng lẽ rời đi.
Lê Thấm Thấm cười quay lại phòng mình, hai người họ cãi nhau thật, xem ra cô ta nên liên lạc với Mục Nhiễm Tranh sớm hơn, Mục Nhiễm Tranh hiểu quá rõ về hai người họ, đoán đúng từng bước một.
Tập đoàn Tương Lê vẫn không ngừng tạo áp lực với tập đoàn Dark Reign, Lê Hán Giang lợi dụng quan hệ của mình để dốc sức phong tỏa tập đoàn Dark Reign, tập đoàn Dark Reign đang vô cùng nguy ngập.
Tô Lam nghe thời sự cũng biết được, Quan Triều Viễn đã ba ngày ba đêm chưa về, chắc là đang xử lý chuyện công ty, đang nghĩ cách đối phó.
Thực ra Quan Triều Viễn nói không sai, chỉ cần đứa bé trong bụng Lê Thấm Thấm vẫn còn thì chuyện này sẽ không được giải quyết.
Nhưng nếu phải ra tay với đứa bé trong bụng Lê Thấm Thấm thì Tô Lam vẫn không làm được.
Tối hôm đó Quan Triều Viễn vẫn chưa về, Tô Lam gõ cửa phòng Lê Thấm Thấm.
“Nửa đêm cô tìm tôi có việc gì?” Lê Thấm Thấm ngáp đầy bực bội, cô ta đã ngủ rồi mà.
“Chuyện giữa chúng ta cần phải kết thúc, chẳng lẽ cô không muốn đặt dấu chấm cho chuyện này sao?”
Lê Thấm Thấm lập tức tỉnh ngủ, hai người ngồi hai bên bàn như đang đàm phán.
“Tôi thua rồi.” Tô Lam ngẩng đầu lên nói với Lê Thấm Thấm một cách dứt khoát.
“Cô nhận thua sớm thì sự việc đã không phát triển đến bước này.” Cuối cùng Lê Thấm Thấm cũng có thể thở phào.
“Không, tôi không thua cô, tôi thua chính tôi thôi, tôi vẫn không nỡ làm hại người khác, tôi cũng không muốn chồng tôi vì tôi mà làm hại người khác, càng không muốn nhìn thấy sự nghiệp do anh ấy gây dựng bị hủy hoại trong tay tôi.”
“Cho nên cô đồng ý ly hôn đúng không? Vậy được, nói điều kiện của cô đi.” Lê Thấm Thấm làm ra vẻ.
“Tôi quyết định ly hôn với anh ấy, tôi sẽ mang hai đứa bé đi, tôi cũng đồng ý chuyển lại tài sản dưới danh nghĩa của anh ấy, tôi không cần tiền, với năng lực của tôi thì nuôi sống hai đứa bé không thành vấn đề, tôi chỉ có một yêu cầu.”
“Cô nói đi, chỉ cần tôi có thể đáp ứng cô.” Lê Thấm Thấm thoáng cảm thấy hơi bất an, nhưng cô ta không muốn cò kè với Tô Lam.
“Hãy yêu thương anh ấy.”
Khi nghe thấy năm chữ này, Lê Thấm Thấm cảm thấy hơi sửng sốt trong thoáng chốc.
“Chỉ có vậy thôi?”
“Đúng vậy, chỉ vậy thôi, cô hãy yêu thương anh ấy, anh ấy là người đàn ông đáng để cô yêu thương. Nhìn bề ngoài anh ấy oai phong mạnh mẽ, không sợ trời, không sợ đất nhưng thực ra anh ấy trẻ con lắm, anh ấy sợ rất nhiều thứ, nhìn anh ấy giống như một con sư tử nhưng thật ra chỉ là một con mèo mà thôi.”
Khi Tô Lam nói những câu này, mắt cô không kìm được đỏ lên, “Tôi không nói nhiều nữa, cô ở bên anh ấy lâu tự nhiên sẽ hiểu, tôi đã nói xong những gì cần nói rồi, cô bảo bố cô dừng tay lại đi.”
Lê Thấm Thấm cảm thấy lòng chua xót, “Nhỡ đâu bố tôi dừng tay lại, cô lại không ly hôn thì sao? Làm sao tôi tin cô được?”
“Ngày mai tôi sẽ cùng anh ấy đi làm thủ tục, chuyện này cô có thể yên tâm.”
“Ngày mai ư? Nhanh vậy!” Tốc độ nhanh đến mức khiến Lê Thấm Thấm không đỡ nổi.