Tổng Tài Thần Bí Chống Lưng Cho Tôi

Chương 85

Tề Phong cười như không cười trả lời: “Không cần hoài nghi, anh làm việc ở trụ sở chính, còn là nhân viên nòng cốt, dĩ nhiên sẽ nắm rõ toàn bộ thông tin. Có điều em không biết, trong mỗi laptop mà công ty cung cấp, mỗi người sẽ có một ID riêng để đăng nhập vào trang web chủ. ID của anh có cấp bậc cao hơn em, nên cũng không có gì lạ cả.”

Nói thừa sao, việc dùng ID quản lý là do hắn khởi tạo, dĩ nhiên hắn phải nắm rõ. Người làm ông chủ như hắn không biết thì ai biết nữa đây?

“ID?” Tần Trọng Hải tỏ ra kinh ngạc. Sao cậu ta lại không biết đến ID đăng nhập gì gì đó chứ?

Hắn gật đầu: “Khi em vào làm việc tại công ty, mỗi nhân viên sẽ được cung cấp laptop cùng những đồ dùng thiết yếu để làm việc. Trong laptop mỗi người sẽ có một ID riêng, chỉ xuất hiện một lần trong lần khởi động máy đầu tiên, và chỉ có thể thay đổi tên cùng pass một lần duy nhất, có nhớ hay không?”

Tần Trọng Hải trầm tư nhớ lại. Ngày đầu đến làm việc có nhận laptop, nhưng hình như cũng giống như những chiếc laptop bình thường, đâu có giống như những gì hắn vừa nói.

“Ngày đầu đến làm việc đúng là có nhận được laptop do công ty cung cấp nhưng hình như em không có thấy gì đặc biệt cả, cũng chẳng có ID gì đó mà anh nói.”

“Không thấy?”

Bây giờ đến phiên Tề Phong sửng sốt. Không thể nào không thấy gì được chứ? Laptop mà hắn cung cấp cho nhân viên là do công ty cho sản xuất riêng, laptop cung cấp cho nhân viên phòng kỹ thuật còn là loại đặc biệt tốt nhất, từ độ phân giải đến cấu hình của máy tính đều là tốt nhất hiện nay chủ yếu phục vụ cho việc thiết kế lập trình. Lại nói, tất cả laptop trước khi chuyển đến tay nhân viên đều do hắn và JK kiểm trắc và thiết lập ID để quản lý, không thể thể nào tự nhiên lại xuất hiện sai sót, mà lại còn là sai sót lớn như vậy.

Tần Trọng Hải gật đầu khẳng định: “Vâng, không thấy gì cả.”

Mi tâm Tề Phong nhăn lại thấy rõ. Hắn nhất định phải làm rõ vấn đề này.

“Vậy lần đầu tiên khởi động máy, trên màn hình xuất hiện những gì?”

Cậu ta tần ngần suy nghĩ, cố nhớ lại lần khởi động máy đầu tiên. Qua một lúc, cậu ta trả lời: “Cũng giống như khi khởi động chiếc laptop mới mua về, ngoài những dữ liệu có sẵn trong máy, những phần mềm làm việc em đều phải cài vào.”

“Không xuất hiện bảng đăng nhập sao? Trên màn hình chính có logo công ty cùng trang web hay không?”

“Không có!” Tần Trọng Hải lắc đầu, cậu cũng không hiểu lắm những gì hắn đang nói.

“Không có?”

Mi tâm Tề Phong càng nhíu chặt hơn, hai hàng chân mày tựa như có thể dính vào nhau rồi vậy.

Hắn lâm vào trầm mặc, tự hỏi rốt cuộc vấn đề nằm ở đâu.

Sau một hồi suy tư, hắn ngồi thẳng dậy thu lại chiếc laptop, tắt mọi cửa sổ trên màn hình, rồi lại đưa đến trước mặt Tần Trọng Hải.

“Màn hình laptop của em có giống như thế này không?”

Cậu ta nhìn một cái rồi lắc đầu: “Không ạ!”

“Không? Thế những nhân viên cùng phòng với em thì sao?”

Tần Trọng Hải vẫn là lắc đầu: “Không ạ, màn hình mỗi người đều cài hình nền khác nhau, chẳng ai giống ai cả.”

Tề Phong lại lâm vào trầm mặc. Nhất định là có gì đó không đúng ở đây. Nếu như sai sót thì chỉ một hai chiếc, không thể sai sót hàng loạt như vậy được. Trừ khi…

Như chợt nhìn ra vấn đề, hắn tiếp tục truy hỏi: “Vậy laptop công ty cung cấp có giống với cái trước mặt em hay không?”

Cậu ta săm soi chiếc laptop trước mặt, lật tới lật lui nhìn về vỏ ngoài, sau lại kiểm tra cấu hình của nó. Nãy giờ mải mê giải mã, cậu cũng chưa nhìn kỹ, bây giờ hắn nói đến, cậu tất nhiên không thể bỏ qua, nghiên cứu một chút.

Cầm trên tay có vẻ nhẹ hơn so với cái cậu ta đang dùng vì là loại siêu mỏng, màn hình cảm ứng vừa có thể xoay ba trăm sáu mươi độ, còn có thể tách rời với bàn phím để trở thành một cái ipad. Độ phân giải màn hình là vô cùng sắc nét, nhìn hình ảnh hiện thị là nhận ra ngay. Kiểm tra cấu hình cũng vô cùng khủng, là loại tân tiến nhất hiện nay. Mặt trên là biểu tượng SLC được khắc chìm, chứng tỏ là hàng thiết kế riêng cho công ty, không phải hàng đại trà. Về chất lượng thì, sau khi đã sử dụng, độ nhanh nhạy cùng chính xác vô cùng cao. Những nhãn hiệu laptop trên thị trường hiện nay có thể sánh ngang, xem ra vô cùng ít.

Sau khi săm soi từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài, Tần Trọng Hải kết luận: “Laptop của em không giống, là của hãng Apple, chất lượng cũng không được coi là xuất sắc nhất, nhưng để lập trình, viết code thì cũng tạm được, nếu muốn nhanh hơn thì cần phải nâng cấp thêm một chút. Cái laptop này của anh giá trị không nhỏ đi, hay em nên nói là trên thị trường hoàn toàn không có?”

Vậy là đã sáng tỏ, vấn đề không phải do laptop của hắn, mà có vẻ là những chiếc laptop kia đã không đến tay nhân viên của hắn. Sự việc này xem ra khá nghiêm trọng, hắn nhất định phải cho điều tra tường tận.

Đây cũng là một phần trách nhiệm của hắn, thân là ông chủ lại không để ý đến tình hình công ty, lại để xảy ra vụ việc quan trọng như vậy khiến cho nhân viên chịu thiệt thòi. Cũng may là nhờ có cậu em vợ này, hắn mới có dịp nhìn nhận vấn đề, phải quan tâm, chăm sóc đến nhân viên một chút mới được.

“Được, anh biết rồi, anh sẽ báo về trụ sở chính cho tra xét lại, sẽ nhanh chóng đưa ra câu trả lời thuyết phục cho mọi người.”

“Em không hiểu.”

Tần Trọng Hải mù mịt. Laptop thì có liên quan gì, cậu đâu có nói laptop mà công ty cung cấp không đạt chuẩn để làm việc, đâu có đòi hỏi nâng cấp gì đâu, vẫn làm việc tốt mà.

“Đây đều là lợi ích của nhân viên các em, sau khi có kết quả chính xác anh sẽ nói lại với em sau.”

Thở dài một cái, hắn nói tiếp: “Được rồi, tạm gác việc này sang một bên đi, nói cho anh biết một chút chế độ lương thưởng của em xem, có hài lòng với quy chế của công ty hay không?”

Một khi đã muốn điều tra, vậy thì cứ điều tra triệt để một lần đi. Nếu hắn đoán không sai, sự việc không chỉ dừng lại ở đây, sẽ còn nhiều sai sót trong việc quản lý nữa. Đúng là không thể hoàn toàn tin tưởng mà giao phó hết thảy cho cấp dưới. Vấn đề này e là phải thương lượng với Thomas một chút rồi.

“Quy chế với em là tốt rồi, nhưng đồng nghiệp của em thỉnh thoảng vẫn than vãn. Chẳng hạn như khi nhà anh ta có việc hệ trọng muốn xin nghỉ hoặc xin làm bù vào thứ bảy đều không được, cấp trên nói là sẽ ảnh hưởng dự án đang làm, không thể nghỉ, nếu anh ta cố tình nghỉ, sẽ bị trừ lương vô cùng thảm.”

Tề Phong lại nhíu mày, sao lại có chuyện như vậy? Quy chế hắn đưa ra áp dụng cho toàn hệ thống, đối đãi với nhân viên vô cùng tốt, đâu có khắt khe như thế?

Thấy hắn không nói gì, cậu ta lại tiếp tục: “Lương thì em không biết, bởi vì đều chuyển qua thẻ ngân hàng, ai cũng không biết lương của nhau, cũng không tiện hỏi. Về thưởng thì rất ít, cuối năm một lần, cộng thêm lương tháng mười ba. Cũng may là mỗi năm cho nhân viên đi du lịch một lần xả stress, nếu không chắc là ngột ngạt chết mất.”


“Vậy mỗi lần xong một dự án, hoặc là ngày lễ tết, công ty đều sẽ mở party ăn mừng chứ?”

Cậu ta gật đầu: “Có nhưng thỉnh thoảng thôi ạ, mỗi năm chừng một, hai lần.”

Mỗi một câu Tần Trọng Hải nói ra là thêm một lần Tề Phong nhíu mày. Ở chi nhánh này sao lại phát sinh nhiều chuyện như vậy? Liệu những chi nhánh khác có phát sinh chuyện tương tự hay không?

“Lương hàng tháng của em bao nhiêu? Có hài lòng hay không?”

“Dạ, lương cố định khi em ký hợp đồng với công ty là hai ngàn USD, sau khi trừ đi các khoản thuế theo quy định thì còn lại khoảng hơn một ngàn bảy. Mỗi năm sẽ tăng lương từ bảy đến mười phần trăm dựa vào thành tích năm đó theo như hợp đồng quy định. Em mới chỉ làm việc được hơn một năm nên cũng không rõ. Năm vừa rồi em thắng cuộc thi của công ty nên được tăng hẳn mười phần trăm.”

Lần này Tề Phong có vẻ giận dữ rồi, mức lương này về cơ bản là quá thấp so với bên trụ sở chính. Nhân viên các phòng ban khác hắn không nói, nhưng không lý nào nhân viên kỹ thuật lại trả lương thấp đến như vậy? Công ty của hắn, nhân viên kỹ thuật là có mức lương cao nhất, bởi họ là những nhân vật cốt cán, đóng vai trò chủ chốt.

Càng lúc càng lộ ra nhiều thông tin đáng phải lưu ý. Có lẽ hắn thật sự phải cho tiến hành điều tra triệt để chi nhánh này, sau đó sẽ mở rộng điều tra toàn bộ hệ thống một lần, tiến hành lột xác, thay máu hoàn toàn.

Hắn gật đầu: “Ừm, có biết mức lương cố định hiện tại của anh họ em hay không?”

Cậu ta lắc đầu, dĩ nhiên là không biết, cũng chưa từng hỏi qua. Có điều, lương ở Mỹ so với ở đây ắt là cao hơn rất nhiều, nhưng cụ thể bao nhiêu, cậu thật sự không biết.

Tề Phong khẽ nhếch miệng: “Anh ấy là có bằng thạc sỹ sáng chế, là một trong những nhân viên nòng cốt của phòng kỹ thuật. Đoán xem!”

Bình Luận (0)
Comment