Trà Hương Mãn Tinh Không

Chương 142

Đứng ở phòng tiếp khách nhỏ hẹp, vậy mà lại là vương tử Trạch Mĩ bị đồn đãi là quân hạm chủ nổ mạnh, đã mất tích hơn tháng hai tháng, Lam Tư • Duy Đức!

Đoạn Sở bị kinh hỉ thình lình xảy ra làm cho ngơ ngác, rõ ràng là chạy tới nghênh đón người nhà, vậy mà lại gặp được Lam Tư, thật sự rất ngoài ý muốn.

Úc Thịnh Trạch bình tĩnh ôm lấy Đoạn Sở đang thất thần đi vào khoang, đồng thời phân phó Áo Lợi Ngươi đóng cửa cabin.

Mà khoảnh khắc nhìn thấy đệ đệ xuất hiện, Trữ Khang Hạo lập tức đứng lên, một bước dài tiến lên muốn ôm lấy Đoạn Sở, kết quả câu thứ hai đệ đệ nói, vậy mà lại dành cho Lam kia?

Cơ hồ là cùng lúc, Trữ Khang Hạo thu hồi bước chân đã bước lên. Hắn vậy mà lại quên, phòng khách vẫn còn một vương tử tâm tư khó lường!

Trữ Khang Hạo thái độ làm người cẩn thận, tự nhiên biết hiện giờ có người ngoài, Đoạn Sở là người Đoạn gia ở Y Duy Tát, cho dù đã đoạn tuyệt quan hệ, cũng không có huyết thống gì với Trữ gia ở trái đất xa xôi. Hắn không thể biểu hiện ra thất thố quá mức, cho dù hắn hiện tại mừng rỡ như điên. Nếu bị Lam này, không đúng, đệ đệ gọi hắn là Lam Tư. . . . .

Trữ Khang Hạo bỗng nhiên giật mình, nghi hoặc lúc trước đều lập tức thông suốt. Lam Tư, không phải là Lam Tư • Duy Đức mà Đoạn Sở lúc trước do dự có nên hỗ trợ hay không sao, là cái gì mà vương tử Trạch Mĩ?

Trữ Khang Hạo kinh nghi bất định nhìn về phía Lam Tư đồng dạng sắc mặt vui mừng. Nếu hắn thật sự là vương tử có quan hệ ngoại giao với Đế Ma Tư, Lam, không đúng là Lam Tư, thì thật sự không tính là nói dối. Hắn nghe Đoạn Sở nói, Lam Tư • Duy Đức mười năm trước từng bị thương, có thể thức tỉnh trở thành người khế ước, hẳn là kế hoạch lúc trước của Đoạn Sở đã thành công. Như vậy, lúc trước Lam Tư nói về bị rơi vào tình thế ngặt nghèo, chỉ sợ hơn phân nửa cũng là sự thật, chẳng qua là bị khếch đại mà thôi?

Trữ Khang Hạo nhăn lại mi, bắt đầu lo lắng lúc trước đệ đệ muội muội cùng Lam Tư tán gẫu thực vui vẻ, không biết có lộ ra chuyện Đoạn Sở cùng Trữ gia thân cận không giống bình thường hay không. Chuyện Đoạn Sở chính là Trữ Khang Trí nhất định phải giấu diếm, mà càng là người thân cận càng dễ dàng bị phát hiện điểm đáng ngờ. Trữ Khang Hạo nháy mắt liền phân tích ra lợi hại, chuẩn bị nhắc nhở Đoạn Sở phải chú ý tới người bạn tốt này một chút.

Lam Tư cũng không biết Trữ Khang Hạo vừa đối chọi gay gắt, khiến hắn á khẩu không trả lời được suy nghĩ cái gì, thấy Đoạn Sở vậy mà mới phát hiện ra hắn, khuôn mặt tươi cười nhất thời suy sụp, dùng ánh mắt lên án nhìn Đoạn Sở.

“Tiểu Sở ngươi không phải tới đón ta!”

Đoạn Sở đã bất chấp Lam Tư muốn làm trò, tiến lên dùng sức ôm hắn, sau đó buông tay nhìn Lam Tư, xác định hắn thật sự mạnh khỏe, mới nhẹ nhàng thở ra nói: “Thật tốt quá, may mắn ngươi không có việc gì!”

Lam Tư sửng sốt, lập tức ý thức được Đoạn Sở nhận được tin tức quân hạm nổ mạnh, nhất thời áy náy: “Thực xin lỗi, ta cũng là lo lắng để lộ tin tức, mới. . . .”

“Ngươi bình an là tốt rồi.” Đoạn Sở vội vàng đánh gảy Lam Tư giải thích, trên mặt tràn đầy tươi cười. Lúc trước Úc Thịnh Trạch đã phân tích cho hắn, nếu Lam Tư thật sự là có phòng bị người Tạp Na tinh hệ cùng Á Hằng tính kế nên ra tay trước, giấu diếm mới là chính xác.

Lam Tư nở nụ cười, khuôn mặt tuấn mỹ dưới ánh sáng ngọn đèn chiếu rọi, liền trở nên chói mắt, ánh mắt màu trạm lam theo Đoạn Sở nhìn về phía Úc Thịnh Trạch, hướng về phía hắn gật đầu tiếp đón: “Thật có lỗi, là ta uy hiếp Trữ Cao thiếu tướng, hắn cũng là lo lắng để lộ tin tức, khiến cho Tạp Na tinh hệ cùng đại ca của ta âm thầm ra tay.”

“Không có vấn đề gì, Lan Ba tinh hệ cách Đế Ma Tư chỉ một ngày hành trình, ngươi hiện tại, tùy thời có thể cùng Trạch Mĩ liên hệ.” Úc Thịnh Trạch gật gật đầu.

Kỳ thật Trữ Cao thiếu tướng đã có ám chỉ, Úc Thịnh Trạch cũng là lo lắng có gian tế của Tạp Na tinh hệ ở Đế Ma Tư, mới đợi đến hiện tại. Hơn nữa quân hạm sau khi tiến vào Tư Đặc Lạp tinh cầu, hắn đã nhờ đại nguyên soái tăng cường chú ý ở biên giới, chỉ cần không phải chiến sĩ cấp 9 của Tạp Na tinh hệ xuất hiện, chẳng sợ có dị thú cấp 9 cuồng hóa cũng không lo lắng.

Trữ Huy Dung nghe được thanh âm của Đoạn Sở đã sớm đi ra, nhìn đến Đoạn Sở lập tức lộ ra tươi cười kinh hỉ, bất quá nhìn đến hắn cùng Lam Tư vừa nói vừa cười, cũng giống như Trữ Khang Hạo không lên tiếng, chỉ nhìn đăm đăm đánh giá Đoạn Sở.

Tuy rằng có thể thông qua vòng thông tin nhìn thấy Đoạn Sở, nhưng đối với bọn họ mà nói, đứa nhỏ đương nhiên sinh hoạt ở gần mình mới càng thêm an tâm, Đế Ma Tư thật sự quá xa, vạn nhất Đoạn Sở chỉ nói chuyện tốt, không nói chuyện xấu, bọn họ cũng là ngoài tầm với.

Bất quá vừa thấy, Nhạc Tùng Trữ bọn họ đều yên lòng. Đoạn Sở sắc mặt hồng nhuận, khí sắc thật tốt, hơn nữa nhìn thật sự đúng như lời nói, vóc dáng cao thêm, nguyên bản chỉ cao đến cằm Úc Thịnh Trạch, hiện tại đã đến lông mi. Mũi cao môi mỏng, mặt mày tinh xảo, tuy rằng vẫn không bằng hồi trước tuấn mỹ như bước ra từ bức tranh, nhưng có nhiều thêm vài phần anh khí, khiến cho vợ chồng Trữ Huy Dung rất cao hứng, dẫn đến ánh mắt nhìn về phía Úc Thịnh Trạch cũng tràn ngập cảm kích.

Trữ Khang Khiết ngay từ đầu còn chưa phản ứng lại, hiện tại nhìn thấy ca ca cùng Úc Thịnh Trạch đều nhận thức Lam, nhất thời cao hứng hẳn lên. Nàng không hiểu những tính kế sâu xa, nhưng địch ý mơ hồ của Trữ Khang Hạo đối với Lam mấy ngày nay nàng vẫn có thể phát hiện. Hiện tại bạn của ca ca cũng là bạn của nàng, Trữ Khang Khiết lập tức cảm thấy, nàng đã tìm được đồng minh mạnh mẽ nhất.

“Di, hóa ra Lam tên đầy đủ là Lam Tư sao?” Trữ Khang Khiết cười tủm tỉm nói xong, liền tính toán quay đầu nói chuyện với Đoạn Sở, lại lập tức bị Trữ Khang Hạo dùng sức túm lấy. Trữ Khang Khiết dừng một chút, câu kế tiếp lại không nói ra nữa.

Lam Tư không có chú ý tới những điều này, nghe được lời nói của Trữ Khang Khiết, vội vàng xoay người, vẻ mặt xin lỗi tự giới thiệu: “Thực xin lỗi, lúc trước giấu diếm cũng là bất đắc dĩ. Một lần nữa giới thiệu một chút, ta gọi là Lam Tư • Duy Đức, đến từ đế quốc Trạch Mĩ.”

“Nga.” Trữ Khang Khiết lộ ra khuôn mặt tươi cười mờ mịt.

Nàng đến nay đối với các đế quốc tinh tế vẫn chưa hiểu biết nhiều, hơn nữa đại ca bỗng nhiên giữ chặt nàng, cũng làm cho chính nàng nghĩ mà sợ không thôi. Nàng mới phát hiện, Lam Tư biết tuổi của nàng, nếu nàng hướng về phía Đoạn Sở hô ca ca. . . . ., Trữ Khang Khiết sợ tới mức sau lưng ướt mồ hôi.

Đoạn Sở buồn cười nhìn muội muội, lại nhìn nhìn cha mẹ huynh trưởng lâu ngày gặp lại, trên mặt lộ ra ý cười thoải mái. Một đường từ trái đất đến Đế Ma Tư, thời gian quá dài, cho dù có đệ tam quân của Úc Thịnh Trạch hộ tống, hắn vẫn là khó tránh khỏi có bất an trong lòng, cũng may cuối cùng đã bình an tới. Bất quá, Lam Tư hiện tại ở trong này, có chút khó nói.

Úc Thịnh Trạch cũng nhìn ra băn khoăn của người Trữ gia, tay đặt trên bả vai Đoạn Sở đè nhẹ, ánh mắt chuyển hướng Lam Tư đề nghị: “Quân hạm rất nhanh liền tu chỉnh xong, tùy thời có thể xuất phát, ngươi cùng với ta đi tới phòng thao tác, liên lạc với hoàng thất Trạch Mĩ không?”

“Hảo!” Lam Tư gật gật đầu, cách lúc hắn gặp chuyện không may đã một tháng, bởi vì sự tình khẩn cấp, hắn cũng chỉ đành ra sức đánh trả, căn bản không kịp cùng bất kỳ ai liên lạc, cha mẹ cùng tam ca chỉ sợ rất lo lắng cho hắn.

Lam Tư nho nhã lễ độ cáo từ rời đi, đi theo Úc Thịnh Trạch tới phòng thao tác. Nhưng, khi nhìn đến Đoạn Sở vậy mà lại bị Úc Thịnh Trạch lưu lại, bỗng nhiên hoài nghi suy đoán lúc trước.

Hắn nghĩ rằng Trữ gia đến tham gia hôn lễ, hẳn là chủ ý của Úc Thịnh Trạch, cho dù nghe nói Đoạn Sở nhận người Trữ gia làm kết nghĩa, cũng chỉ nghĩ rằng Đoạn Sở thiện tâm. Nhưng nếu Đoạn Sở không biết hắn xuất hiện trên chiến hạm viễn trình này, như vậy cùng Úc Thịnh Trạch lại đây, rõ ràng là vì muốn tự mình nghênh đón người Trữ gia.

Lấy địa vị hiện giờ của Đoạn Sở ở Đế Ma Tư, lại cùng Úc Thịnh Trạch tình cảm thâm hậu, hành vi như vậy tự nhiên không phải có người cưỡng bức lợi dụ, khẳng định là tự nguyện. Đoạn Sở, là thật sự để ý người Trữ gia ở trái đất này.

Lam Tư đi tới cửa khoang thuyền giống như lơ đãng mà quay đầu lại, vừa vặn nhìn đến Trữ Khang Hạo hướng về phía Đoạn Sở lộ ra mỉm cười ôn nhu mang theo sủng nịch khiến kẻ khác động dung, dưới chân dừng một chút, vội vàng thu hồi tầm mắt, vừa vặn chắn ngang tầm mắt Úc Thịnh Trạch khi quay đầu lại.

“Yên tâm đi, ta sẽ không làm ngươi chậm trễ quá lâu đâu, ngươi rất nhanh là có thể tới đón Tiểu Sở.” Lam Tư cười hì hì đối với Úc Thịnh Trạch nói, trông cậy vào Trữ Khang Hạo có thể nghe hiểu ám chỉ của hắn, đồng thời ở trong lòng mắng người trái đất đã cứu hắn không biết sống chết.

Cũng không nhìn xem Úc Thịnh Trạch là người nào, lúc trước hắn bất quá là muốn mượn vệ tinh thứ ba để được thanh tĩnh, tu dưỡng thể xác và tinh thần, kết quả quấy rầy thế giới hai người của Úc Thịnh Trạch cùng Đoạn Sở. Úc Thịnh Trạch liền lòng dạ hẹp hòi liều mạng chèn ép hắn trong lúc giao dịch lá trà, Trữ Khang Hạo nếu thật sự đối với Đoạn Sở động tâm, cũng không sợ bị Úc Thịnh Trạch ném tới tinh cầu man hoang.

Đoạn Sở nhìn theo hai người rời đi, đóng cửa khoang thuyền, đồng thời dùng tinh thần lực phong bế khoang thuyền, sau đó cao hứng nhìn về phía cha mẹ người nhà, mới vừa hô ba mẹ cùng mấy ca ca, Nhạc Tùng Trữ liền tiến lên ôm hắn, vô cùng thân thiết xoa đầu hắn: “Con ta cao lên rồi!”

Đoạn Sở không khỏi 囧, không tính quá khứ, thân thể hắn hiện tại cũng sắp 20 tuổi, bị mẫu thân nói như vậy, quả thực như là đứa trẻ vẫn đang trưởng thành.

Trữ Huy Dung nhìn đứa con quẫn bách tùy ý thê tử thân cận, cười cười, giữ chặt Nhạc Tùng Trữ. “Tốt lắm, Tiểu Sở mới lại đây, bà để cho con nó đi nghỉ ngơi một chút.”

Sau khi hạ xuống Lan Ba tinh cầu, Trữ Cao đã nhắc tới, bọn họ còn có một ngày hành trình là có thể đến Đế Ma Tư. Như vậy đứa con khẳng định cũng dùng một ngày để tới đây, chắc chắn sẽ mệt chết đi.

Nhạc Tùng Trữ lập tức gật gật đầu, lại nhìn đến trà bánh còn lại trên bàn, không khỏi chờ mong nhìn về phía Đoạn Sở: “Tiểu Sở, thừa dịp còn thời gian, mẹ làm cho con cái gì ăn nhé?”

Đoạn Sở rất muốn lắc đầu, hắn lúc trước rất không thích phiền toái người nhà, bởi vì hắn từ nhỏ đến lớn đều mang đến cho người nhà không ít phiền toái. Nhưng gần nhất bởi vì tiểu công chúa ra đời, hắn thường xuyên kêu Úc Thịnh Trạch mang theo hắn quay về hoàng cung, liền phát hiện Lộ Dịch Toa vậy mà lại tự mình chiếu cố tiểu công chúa Sở Tiểu từ đầu tới đuôi, mà Úc Khải Phong bệ hạ cũng là có thời gian liền hỗ trợ, hai người đều là bộ dáng tự đắc vui vẻ. Lộ Dịch Toa còn nói, có thể chiếu cố đứa nhỏ của chính mình là chuyện hạnh phúc nhất.

“Mẹ, con muốn uống súp trà.” Đoạn Sở nói xong, ảo não thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi, vội vàng xua tay: “Ách, tùy tiện làm cái gì nóng ngọt là được rồi.”

Bột trà không những cần mềm mịm, nước đường cùng hoa quế, thời điểm làm phải hết sức chú tâm, nếu không nước sôi rất dễ văng khắp nơi làm chính mình bị thương, nơi này là quân hạm, một khi khởi động ra ngoài không gian, con tàu cực không ổn định, rất nguy hiểm.

Nhạc Tùng Trữ lòng tràn đầy cao hứng, vội vàng đứng dậy, hướng về phía Đoạn Sở cười nói: “Mẹ lần này lại đây, mang theo thiệt nhiều thứ trước kia con thích ăn. Yên tâm, mẹ sẽ đi vào phòng bếp của khoang thuyền làm, không có vấn đề gì.”

Đoạn Sở còn muốn ngăn cản, Trữ Huy Dung cũng đứng dậy, cười khuyên bảo: “Không có việc gì, mẹ con còn ước gì làm thật nhiều điểm tâm cho con ăn. Cha đi theo cùng, đừng lo lắng.”

Vợ chồng hai người không để cho cự tuyệt liền rời khỏi, Đoạn Sở mím môi, bị Trữ Khang Hạo nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai.

“Đến Tiểu Sở, cùng chúng ta nói chuyện, đệ cùng Thịnh Trạch ở Đế Ma Tư thế nào, ngày kết hôn đã định ra chưa?”

Đoạn Sở rất nhanh liền bị dời đi lực chú ý, nói ra những chuyện vụn vặt, lại nhìn nhìn, kỳ quái hỏi: “Đại ca, Tiểu Viễn đâu rồi?”

Đoạn Sở biết Trữ gia không có khả năng đều tới tới tham gia hôn lễ của hắn, sự tình trong nhà không có khả năng toàn bộ đều đưa cho người khác, cho nên hai thúc thúc cùng thẩm thẩm không đi cùng, ngay cả cô Trữ Nhạn Hiểu bọn họ cũng vậy, nhưng hắn nhớ rõ Khang Viễn cũng tới mà.

“Ha ha ha, Tiểu Viễn a, hắn gần đây mê chế tác cơ giáp, mỗi ngày đều quấn quít lấy Lam, ách, Lam Tư học tập cơ giáp. Vừa rồi được chỉ điểm một chút, lại vội vã chạy tới phòng cơ giáp của quân hạm.” Trữ Khang Hoa nở nụ cười trả lời.

Đoạn Sở vừa nghe, cũng cười lên. Trữ Khang Viễn đầu óc linh hoạt, sùng bái vũ lực, đối với việc chế tác cơ giáp cảm thấy hứng thú cũng không kỳ lạ.

“Mọi người ở chung với Lam Tư không tồi đi?” Đoạn Sở cười hỏi. Trà bánh trên bàn tinh xảo hương vị ngọt ngào, vừa thấy liền biết là mẹ hắn làm, nhưng trong nhà trừ bỏ em gái hắn ngẫu nhiên ăn, cũng chỉ có hắn thích. Mẫu thân nếu không biết hắn đến, khẳng định là chuẩn bị cho Lam Tư. Người này cũng thật dễ khiến người thích.

Trữ Khang Khiết lại ngoài ý muốn cau mày, nhớ đến lúc trước cùng Lam Tư ở chung cao hứng phấn chấn, lo lắng nói: “Ca, không đúng, ta hẳn nên gọi là Tiểu Sở mới đúng, còn có tứ ca cũng thật là, phải nhớ nhắc nhở hắn một chút, chúng ta đều lớn tuổi hơn ca.”

Khuôn mặt tươi cười của Đoạn Sở cứng đờ, nhìn đến Trữ Khang Hạo bọn họ vẻ mặt nghiêm nghị gật đầu, khóe miệng không khỏi co rút. Từ ca ca biến thành đệ đệ, hắn vậy mà lúc trước vẫn chưa phát hiện ra.

Trữ Khang Hạo nhìn nhìn đệ đệ không nói gì, bật cười đề nghị: “Khụ, kia vẫn là tên tự đi.” Hắn nghĩ nghĩ, hỏi vấn đề vẫn luôn rối rắm từ sau khi phát hiện ra thân phận của Lam Tư: “Tiểu Sở, ta nhớ rõ đệ đã nói, người khế ước nếu giấu diếm tinh thần lực dao động, có phải không dễ dàng bị phát hiện?”

Đoạn Sở sửng sốt, kinh ngạc nhìn về phía đại ca của mình: “Đúng, trừ khi là chiến sĩ cấp cao, hoặc là chiến sĩ hoàn toàn phù hợp, nếu không sẽ rất khó bị phát hiện. Chẳng lẽ ca phát hiện người khế ước?”

Đoạn Sở hỏi xong, bỗng nhiên nghĩ đến chính mình lúc đầu gặp lại Úc Thịnh Trạch đã bị kinh hách, nhịn không được nở nụ cười.

Trữ Khang Hạo thấy đệ đệ nở nụ cười, buồn cười hỏi: “Có cái gì buồn cười sao?”

ĐoạnS ở dừng một chút, hắn ở trước mặt người nhà từ trước đến nay vẫn luôn thả lỏng, bất quá chuyện với Úc Thịnh Trạch, tựa hồ nói với đại ca cũng không tốt, ánh mắt chợt lóe, rõ ràng lưu loát đem Lam Tư đẩy ra: “Nga, ca nói phát hiện người khế ước, ta còn nghĩ có phải Lam Tư hay không. Nếu đúng vậy thì thật tốt quá, Lam Tư cũng không cần đi khắp nơi tìm kiếm. Hắn chính là nói, muốn tìm một chiến sĩ hoàn toàn phù hợp làm bạn lữ a! Ta đây, còn có thể có nhiều thêm một đại tẩu!”

“Đùa, đùa cái gì vậy!” Trữ Khang Hạo triệt để cứng ngắc, Lam Tư nói vậy mà lại là sư thật, hắn thật đúng là tính toán tìm một chiến sĩ hoàn toàn phù hợp? Không ngờ còn đi khắp nơi tìm kiếm?



Tháng Năm 15, 2016

143

Bình Luận (0)
Comment