Sau khi biến thành trạng thái mộng yểm, Ôn Văn cảm thấy mình và xung quanh có chút không hợp.
Giống như cá thoát khỏi nước sẽ cảm thấy khó chịu vậy, cảm giác suy yếu chiếm cứ cơ thể, có điều nó chỉ giằng co trong giây lát thì biến mất, bởi vì trên người Ôn Văn không phải chỉ có mỗi thể chất mộng yểm.
Chẳng qua cảm nhận mà anh cảm thấy khi nãy hẳn là trải nghiệm của Mộng Lam hiện giờ.
Để cô ta bị vây trong hoàn cảnh như vậy rất có thể sẽ tạo thành tổn hại nhất định, thực lực sẽ không ngừng giảm xuống, thậm chí mất đi sinh mạng.
Khó khăn lắm mới bắt được một con mộng yểm, Ôn Văn không thể cứ để Mộng Lam chết đi, vì thế sau khi suy nghĩ một hồi thì anh truyền lệnh cho Cai Ngục số một.
Sau này mỗi ngày phải an bài một cai ngục tới ngủ ở phòng của Mộng Lam, để nuôi dưỡng và cung cấp thức ăn cho cô ta.
Chỉ cần mộng yểm không có sát ý, mỗi ăn cơm chỉ dọa sợ vài ngày thôi, với số lượng cai ngục trong trạm thu nhận thì có thể dễ dàng nuôi dưỡng Mộng Lam.
Sau đó Ôn Văn ra khỏi trạm thu nhận, nhìn sắc trời một chút, đã qua nửa đêm.
Thời gian anh ở trong mộng rất lâu, nhưng thời gian ngoài hiện thực không quá dài, tốc độ thời gian trôi trong giấc mơ chậm hơn thế giới hiện thực rất nhiều.
Sở dĩ anh ra ngoài là muốn kiểm tra năng lực của mộng yểm.
Ôn Văn bắt mộng yểm là vì muốn nhờ vào năng lực của mộng yểm, lẻn vào trong giấc mơ của người bị hại, sau đó tìm ra thủ phạm của vụ án mê man.
Thủ phạm kia rất có thể là cường giả cấp Tai Biến, vì thế Ôn Văn nhất định phải quen thuộc với năng lực của mình.
Anh tìm kiếm ở xung quanh một vòng, tùy tiện tìm một người mập mạp đang ngủ rất ngon lành, đứng bên giường tiến vào trong giấc mơ của đối phương.
Cảm giác tiến vào trong giấc mơ rất kỳ quái, giống như chui vào không gian chật hẹp mềm mại ấm áp, sau khi tiến tới trước một khoảng cách thì rộng rãi sáng ngời.
Giấc mơ của chàng béo này là một trường học, trong trường đang tổ chức đại hội thể dục thể thao, mà anh chàng này đang tham gia các môn vận động, môn nào cũng đều cầm cờ đi trước.
"Giấc mơ có thể phản ánh trực quan suy nghĩ của con người, có lẽ anh chàng béo này vẫn luôn muốn tham gia đại hội thể dục thể thao ở trường, nhưng bởi vì nguyên nhân cơ thể mà vẫn không làm được."
Ôn Văn tìm một góc hẻo lánh, bắt đầu kiểm tra năng lực của mộng yểm, đầu tiên anh có thể cảm nhận được một ít liên quan tới giấc mơ của chàng béo, chỉ cần hai giây là anh có thể tiến vào giấc mơ khác.
Thứ hai anh có thể thông qua anh chàng béo này, tiếng vào tầng giấc mơ càng sâu hơn, giấc mơ tầng sâu, giấc mơ tiềm thức, thậm chí là càng sâu hơn nữa, anh cũng có thể tiến vào.
Có điều giấc mơ ở tầng càng sâu hơn thoạt nhìn lại càng tối tăm kỳ dị, đồng thời cũng ẩn giấu nguy hiểm.
Được xem là một mộng yểm, Ôn Văn có thể thông qua việc đày đọa anh chàng béo này, hút sự sợ hãi của đối phương để gia tăng sức mạnh cho mình, còn có thể tùy ý điều khiển giấc mơ, đạt được hiểu quả không hợp với lẽ thường.
Mặt khác trong lúc chiến đấu, mộng yểm không cần tuân thủ nguyên tắc của thế giới hiện thực.
Có thể dùng nước làm người ta bị phỏng, cũng có thể dùng dao gió đánh người ta bất tỉnh, công kích sẽ không bị ngăn chặn, còn có thể mọc ra hai trái tim...
Loại cảm giác này rất kỳ diệu, Ôn Văn tốn hơn một tiếng đồng hồ mới rốt cuộc làm quen được cảm giác khi làm mộng yểm.
Sau khi hoàn toàn quen thuộc, Ôn Văn muốn rời khỏi giấc mơ này, có điều khi quay đầu nhìn lại thì phát hiện anh chàng béo này đã không mơ thấy đại hội thể dục thể thao nữa, mà là một giấc mộng khá thú vị.
Một cô gái xinh đẹp khí chất lạnh lùng, trước người cô có một tấm bảng là 'So Trí Chọn Rể'.
Quy tắc là ai có thể dùng một vật nhồi đầy căn phòng trước mắt thì sẽ trở thành chồng của cô gái xinh đẹp này.
Cô gái này hẳn là người tình trong mộng của chàng mập, về phần vẻ mặt... có lẽ đây là biểu cảm của cô ta dành cho hắn ở ngoài đời thực.
Ôn Văn dành vài giây mặc niệm cho anh chàng mập này, sau đó lộ ra biểu cảm muốn làm chuyện gì đó.
Còn có vài diễn viên phụ tranh giành người đẹp với anh chàng mập, nhóm người này có huấn luyện viên thể hình, tinh anh giới kinh doanh, ông chú đẹp trai, thoạt nhìn đều là tình địch của anh chàng mập.
Huấn luyện viên thể hình muốn dùng bao cát lấp đầy cả phòng, nhưng chưa được một nửa đã mệt mỏi gục xuống, tinh anh giới kinh doanh dùng hoa hồng lấp đầy cả phòng, bởi vì đóa hoa có kẽ hở nên cũng thất bại, ông chú đẹp trai dùng 'yêu thương' để lấp đầy căn phòng, nhưng kỳ thật không có gì cả, vì thế cũng thất bại.
Ôn Văn lắc đầu: "Cho dù ở trong mơ thì cũng nghĩ đối thủ mạnh hơn một chút chứ, khốn kiếp..."
Cuối cùng anh chàng mập lên sân khấu, mang theo nụ cười tự tin, dùng vải che lại cửa sổ, sau đó bật đèn điện trong nhà, ánh sáng nhồi đầy khắp phòng.
Dựa theo tình tiết câu chuyện trong giấc mơ, kế tiếp anh chàng mập sẽ được ôm người đẹp về nhà.
Thực tế thì anh chàng mập đã giang hai cánh tay, đi về phía người đẹp băng giá.
Có điều lúc này Ôn Văn bước ra: "Chờ đã, tôi vẫn chưa so tài mà!"
Anh chàng mập có chút sửng sốt, cũng không cảm thấy có gì không ổn, chỉ có chút nghi hoặc, không nghĩ ra từ khi nào mình lại có thêm tình địch.
Ôn Văn nói với người đẹp: "Tôi muốn dùng nghệ thuật nhét đầy căn phòng này."
Anh đi vào phòng, lấy ra mười bình gas, sau đó mở ra, cả căn phòng đều là mùi gas gay mũi.
Nhóm NPC khác không phát hiện có gì kỳ lạ, nhưng anh chàng mập túa mồ hôi lạnh đầy đầu, hắn không biết mình đang nằm mơ, vì thế nỗi sợ cũng đạt tới đỉnh điểm.
Làn khí màu đỏ từ trong cơ thể anh chàng mập bay ra, chui vào trong miệng Ôn Văn.
Ôn Văn chép miệng nói: "Mùi vị cũng được, khó trách đám mộng yểm giống hệt như quỷ đói, có điều mình vẫn thích mỹ thực của thế giới hiện thực hơn."
Anh lấy diêm ra, quay sang anh chàng mập, dữ tợn nói: "Nghệ thuật, chính là nổ tung!"
Diêm phừng lửa, cả căn phòng bị khí than đốt rụi, ầm một tiếng, căn phòng bị nổ tung lên trời, tất cả NPC bị nổ thành mảnh nhỏ, anh chàng mập chỉ cảm thấy đau đớn một hồi rồi đột nhiên giật mình tỉnh giấc.
Hắn ngồi dậy, vuốt mồ hôi lạnh trên trán, thở phào một hơi.
"Thì ra chỉ là mơ, sợ chết được."
Đây là phản ứng tự nhiên của người bị mộng yểm tập kích, hai ngày tiếp theo tinh thần hắn sẽ có chút uể oải, chẳng qua hắn sẽ không nhớ được trong mơ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ nhớ đó là một giấc mơ rất đáng sợ.
Anh chàng mập muốn uống chút nước tự an ủi, vừa quay đầu đã thấy Ôn Văn đang ngồi ở đầu giường, trên mặt là nụ cười dữ tợn, biểu cảm giống hệt như lúc quẹt diêm châm lửa!
"A a... Jabbar Jabbar!" Anh chàng mập trợn trắng mắt, trực tiếp ngất xỉu.
Ôn Văn gãi đầu, phạm vi của giấc mơ khi nãy quá nhỏ, quả bom khí than đã nổ tung cảnh trong mơ, Ôn Văn cũng bị bắn ra ngoài, vì thế mới vừa vặn dọa anh chàng mập này.
Anh đưa tay về phía ngón chân, tìm kiếm trong nhẫn không gian một phen, sau đó lôi ra một xấp tiền mặt đặt trên bàn anh mập.
Sau đó tìm một tờ giấy viết: "Tôi đã dọa cậu, chút này coi như bồi thường, mặt khác, có người trong lòng thì theo đuổi người ta đi, cứ ảo tưởng mãi thị người đẹp sẽ bị người khác ôm đi mất đấy."
[hết 1153]