Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1152 - Chương 1152 - Thành Công Bắt Giữ

Chương 1152 - Thành công bắt giữ
Chương 1152 - Thành công bắt giữ

Trạm thu nhận vốn hoàn chỉnh nhanh chóng đổ vỡ, xung quanh biến thành hư không hoang vu.

Mộng Lam kinh ngạc nhìn xung quanh: "Này... khi nãy không phải giấc mơ thật sự của mày, là một giấc mơ giả đã bị mày cải tạo."

Ôn Văn búng tay một cái: "Mày nói đúng rồi, có điều không có phần thưởng."

Mộng Lam tức tới dậm chân, sau đó cảm nhận được dưới chân mình không phải sàn nhà, mà là một lớp vỏ cứng trắng mịn có độ cong.

Lại nhìn kỹ thì phát hiện đây là một vật khổng lồ có tạo hình quả bóng bầu dục, bên trên có một hình bầu dục nhô lên, bên trong đang dựng dục một sinh vật ghê tởm.

"Đây là..." Mộng Lam nổi da gà, cô cảm nhận được sợ hãi từ thứ này.

"Đây là Ổ Hủy Diệt, nới này sẽ không ngừng sinh ra quái vật, tới khi nào nhét đầy không gian, là một vật thu nhận cấp Tai Biến rất nguy hiểm."

"Cấp Tai Biến... Thần!"

Mộng Lam sợ hãi, nhưng cô còn chưa kịp kinh ngạc về Ổ Hủy Diệt ở dưới chân thì đã có một móng vuốt giẫm lên đầu cô, nhàn nhã bay vút qua.

Đó là một con thụy thú ánh sáng ngũ sắc, bị tia sáng kia chiếu rọi lên người, Mộng Lam cảm thấy cơ thể mình muốn tan vỡ.

Không chỉ thần thú Kỳ Lân, trong giấc mơ đầy màu sắc này còn có hơn mười người, đều là nhân vật mạnh mẽ có thực lực khó có thể tưởng tượng.

Những sự tồn tại này có lẽ chỉ là biểu hiện giả dối trong giấc mộng của người khác, nhưng chúng vẫn có đủ sức mạnh!

Cường giả cấp Tai Biến chính là thần linh, nếu muốn hình tượng xuất hiện hoàn chỉnh ở trong mộng thì nhất định phải tận mắt nhìn thấy sức mạnh của đối phương, đồng thời phải có đủ hiểu biết về sức mạnh của bọn họ.

Vì thế tại sao trong giấc mơ của người này lại xuất hiện nhiều cường giả khủng khiếp như vậy?

Ôn Văn ngồi trong hư không đang vỡ vụn, vui sướng nhìn biểu cảm của Mộng Lam.

"Mặc dù tao là biến thái, hơn nữa cũng rất tự kỷ, nhưng tao không muốn tự tìm chết, vì thế tao dám vào trong mộng bắt mộng yểm là vì có nắm chắc sẽ bắt được."

"Lĩnh vực giấc mơ này, bởi vì là lần đầu tiên tiếp xúc nên tao cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì."

"Nhưng không quản là ở đâu, xảy ra chuyện gì, chênh lệch sức mạnh vĩnh viễn không thể vượt qua."

"Cho dù màu có thể dựa vào địa thế để gia tăng năng lực lên gấp mười, gấp trăm.... chỉ cần sức mạnh của tao mạnh tới mức cho dù mày làm thế nào cũng không thể chiến thắng được, như vậy tao sẽ bắt được mày."

Trực tiếp nhìn thấy nhiều sự tồn tại cấp Tai Biến như vậy làm cảm xúc của Mộng Lam trở nên bất ổn.

Nếu không phải cô là mộng yểm chân tự, có năng lực chống đỡ nhất định với uy năng của cấp Tai Biến thì chỉ cần nhìn thấy nhiều bóng dáng cấp Tai Biến như vậy đã đủ làm tinh thần tan vỡ, trực tiếp điên cuồng.

Mộng Lam liếc nhanh một vòng, rất nhiều nơi đều có cường giả Tai Biến thần bí, nhóm cường giả này mặc dù chỉ là bóng ảo nhưng không ai có thể đảm bảo bọn họ sẽ làm ra chuyện gì, vì thế không thể chạy trốn theo hướng đó.

Phương hướng thích hợp để chạy trốn chỉ có hướng đông bắc, nơi đó có một bàn tay màu tím, không còn gì khác.

Chỉ cần thoát đi theo hướng đó, chạy ra một khoảng cách thì cô có đủ thời gian để thoát khỏi giấc mơ khủng khiếp này.

Nhìn hướng Mộng Lam chạy trốn, Ôn Văn vỗ đầu, cô nàng ngu xuẩn này, thế mà lại chọn hướng nguy hiểm nhất.

Anh thở dài một hơi, trên người xuất hiện áo khoác đen, vọt thẳng tới hướng Mộng Lam bỏ chạy, có thể hấp dẫn mộng yểm này tới thật sự không dễ dàng, nếu cứ vậy bị giết chết thì Ôn Văn coi như uổng phí thời gian một phen.

Mộng Lam chỉ thoáng chốc đã lướt qua bàn tay đứt, bàn tay đứt đột nhiên quay sang hướng cô, vỗ nhẹ một cái.

Gợn sóng màu tím từ bàn tay kia truyền ra, tất cả mọi thứ trên đường đều bị phá hủy, trái tim Mộng Lam nhảy tới cổ họng, cô biết nếu bị gợn sóng này đánh trúng thì cô chắc chắn phải chết!

Ầm...

Ôn Văn chắn trước mặt cô, gợn sóng màu tím và sức mạnh màu đen triệt tiêu lẫn nhau, cuối cùng Ôn Văn bị mất một bên tay áo mới có thể hoàn toàn chống đỡ đòn tấn công này, mà bàn tay màu tím kia giống như mất đi sức sống, tiếp tục nằm dưới đất giả chết.

Đó là một bàn tay của Thần Thiên Giới Yougma, chỉ một tay thôi đã có sức mạnh tàn bạo như vậy, hơn nữa khi đó bởi vì Ôn Văn cũng bị bàn tay này dọa hoảng nên sức mạnh đòn tấn công ở trong mộng cũng có hơi cao.

Thừa dịp Ôn Văn giằng co với bàn tay, Mộng Lam lại chạy thục mạng sang một hướng khác, cô đã nghe thấy rất rõ là Ôn Văn muốn bắt mình, vì thế cô nhất định phải chạy.

"Sao, không chạy nữa à?" Ôn Văn ở phía sau cô, hài hước hỏi.

Mộng Lam lắp bắp nói: "Không, không chạy nữa, chị đây... khụ, em gái đây xin tùy ý anh trai xử phạt."

Chỉ thấy trên đỉnh đầu Mộng Lam có một cây kiếm dài màu đen, cây kiếm này mang theo sức mạnh có thể hủy diệt tất cả, chỉ cần nó rơi xuống sẽ chém Mộng Lam tan thành mây khói.

"Nếu vậy thì cô đi theo tôi."

Ôn Văn ép Mộng Lam ký một khế ước tuyệt đối phục tùng, sau đó xiềng xích trong áo choáng vươn ra trói Mộng Lam lại, kéo vào trong trạm thu nhận.

Sau khi làm xong, Ôn Văn nhìn lại giấc mơ của mình, sau đó nhắm mắt nằm xuống đất.

Lúc mở mắt ra, Ôn Văn đã tỉnh lại khỏi giấc mơ, Moyadi và Mevna bảo vệ ở bên cạnh.

"Thu hoạch thế nào?"

Thấy vẻ mặt Ôn Văn không có gì dị thường, Mevna có chút giật mình, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy có người gặp mộng yểm mà có thể bình tĩnh đến vậy.

Có điều mặc dù biểu cảm của Ôn Văn bình tĩnh nhưng cô vẫn cảm thấy Ôn Văn đã thất bại, bởi vì theo Mevna, bắt giữ mộng yểm, để đối phương giúp bọn họ phá án là một suy nghĩ sai lầm.

"Thu hoạch.... tạm thời coi như bắt được đi, có điều tôi muốn thử một chút, chờ chốc nữa tôi sẽ báo cho hai người biết đáp án."

Nói xong Ôn Văn rời khỏi phòng, thấy xung quanh không có ai thì nháy mắt tiến vào trạm thu nhận.

Anh lo lắng mình bắt mộng yểm trong mộng thì cô ta sẽ không xuất hiện trong trạm thu nhận, vì thế đã bắt Mộng Lam ký khế ước, cho dù không thể tóm vào trạm thu nhận thì vẫn có thể sử dụng Mộng Lam để hoàn thành vụ án mê man.

Có điều may mắn là lo lắng của anh chỉ là dư thừa, Trạm Thu Nhận Tai Ách vẫn mạnh mẽ như thế.

Trong khu Tai Nạn trạm thu nhận có thêm một đoàn mơ hồ, thứ này chính là mộng yểm Mộng Lam.

Trong thế giới hiện thực, mộng yểm không thể duy trì hình dạng trong mộng, hình tượng của bọn họ chính là một luồng mây khói lơ lửng bất định.

Có điều trong mắt Mộng Lam, diện mạo của cô không có gì thay đổi, hai tay cô nắm chắn song, trong lòng đầy cay đắng.

Trước đó khi ở trong giấc mơ của Ôn Văn, cô còn từng cười nhạo đám quái vật bị giam giữ, không ngờ không bao lâu sau thì chính mình cũng trở thành tù binh, này quả thực là châm chọc tới cực điểm.

"Có một việc tôi nghĩ mãi mà vẫn không hiểu, tại sao ông lại muốn bắt tôi?" Mộng Lam khó hiểu hỏi Ôn Văn.

Ôn Văn đương nhiên nói: "Đương nhiên là vì năng lực của cô, bằng không thì vì sao chứ, tôi cũng đâu ham mê cơ thể cô."

Mộng Lam nhìn thấy Ôn Văn loay hoay với cổ tay mình một hồi, sau đó một việc đáng sợ xảy ra, cảm giác về Ôn Văn bắt đầu thay đổi.

Giống như kẻ đứng trước mặt cô là một con mộng yểm vậy!

[hết 1152]

Bình Luận (0)
Comment