Ôn Văn phát hiện khác thường, ở dưới giường của Delia có một viên gạch có màu sắc khác với những nơi khác.
Sau khi cạy viên gạch này lên thì Ôn Văn phát hiện một thứ trong suốt màu xanh lá như dây leo mờ ảo.
Trên đỉnh dây leo kia có một nhãn cầu lớn cỡ trứng gà, nhãn cầu đảo hai vòng rồi chăm chú nhìn Ôn Văn.
Vốn là dây leo nhỏ tới khó phát giác đột nhiên biến lớn mấy chục lần, hơn nữa số lượng cũng tăng lên mấy vòng, cả căn nhà đều nằm trong phạm vi công kích của dây leo hơi mờ.
Trên mỗi sợi dây leo đều có vô số cái miệng to như hạt mè, Ôn Văn không chút nghi ngờ, một khi mình bị thứ này chạm vào thì sẽ bị ăn mất không ít máu thịt.
Hơi thở của thứ này không hợp với hoàn cảnh, cũng hoàn toàn không phải phong cách của mộng yểm/
Vừa vặn xuất hiện ở nơi này, Ôn Văn rất khó không liên hệ với vụ án mê man.
Đám dây leo này tấn công rất hung hãn, nếu là người siêu năng thượng tự, trong lúc nó bắt đầu khuếch trương có lẽ sẽ bị bất ngờ cắn nuốt không còn lại gì.
Có điều Ôn Văn đã sớm đề phòng, lúc nó bắt đầu phát động tấn công đã lùi ra ngoài cửa sổ.
Sau đó anh hít sâu một hơi, bụng phình to không hợp với lẽ thường, sau đó phun ra một ngụm lửa nóng rực vào căn nhà của Delia.
Nhiệt độ của ngọn lửa cao hơn vạn độ, đã vượt qua nhiệt độ của bề mặt mặt trời, trong tình huống bình thường Ôn Văn muốn làm ra nhiệt độ này cũng không dễ, có điều nơi này là giấc mơ, anh muốn làm được cũng không khó.
Đám dây leo vùng vẫy trong ngọn lửa, từng chút khô héo đi, chỉ còn lại một đoạn ở dưới giường, đã hoàn toàn mất đi sức sống.
Ôn Văn quay trở lại phòng, nhìn thấy chỉ còn lại một đoạn dây leo hơi mờ thì hít sâu một hơi, phát động năng lực của mộng yểm, một lần nữa tiếp tục lặn xuống.
Khác với ở bên ngoài, lần này năng lực của anh phát động thành công, nói cách khác ở gần dây leo có con đường lặn xuống tầng giấc mơ càng sâu hơn.
Sau cảm giác đè ép quỷ dị, Ôn Văn đi tới một nơi khó có thể hình dung.
Nơi này toàn là màu sắc biến hóa rất nhanh chóng, những màu sắc này là vô số dòng năng lượng mạnh mẽ, có cái hình tròn, có cái hình dạng kỳ quái không thể diễn tả.
Trong khu vực kỳ quái này, Ôn Văn có thể cảm nhận được mình đang nhanh chóng suy yếu, điều này chứng tỏ nơi này cũng là vùng cấm đối với mộng yểm.
Có điều nơi này tựa hồ cất giấu bí mật rất lớn, màu sắc kỳ quái này trông có chút tương tự với dáng dấp ở bên ngoài trạm thu nhận.
Nhưng Ôn Văn không tiếp tục điều tra nữa, với tình huống hiện tại, nếu ở lại nơi này quá lâu, nói không chừng Ôn Văn nhất định phải cưỡng chế tỉnh lại, sau đó thoát khỏi giấc mơ.
Ở bên cạnh anh là một dây leo hơi mờ màu xanh lá, dây leo này vẫn tiếp tục kéo dài xuống bên dưới.
Ôn Văn theo hướng dây leo, cơ thể nhanh chóng lặn xuống, trong quá trình này Ôn Văn nhìn thấy rất nhiều dây leo đi tới một hướng khác nhau, mỗi sợi dây leo này hẳn là đại diện cho một người mê man.
Đi khoảng một tiếng đồng hồ, Ôn Văn lần thứ hai nhìn thấy thứ có hình dáng cụ thể, đó là một ngọn núi cực kỳ khổng lồ, ngọn núi có hình xoắn ốc, tổng cộng có mười tám tầng.
Ôn Văn cẩn thận suy nghĩ một chút, địa ngục của vị thần linh trên bức tranh trên tường chính là dáng vẻ đảo ngược của ngọn núi này.
"Mình tìm đúng chỗ rồi... có điều cũng tức là mình sắp phải đối mặt với cường giả cấp Tai Biến, còn là ở địa bàn của đối phương."
Thẳng thắn mà nói, ở trong hoàn cảnh này Ôn Văn hoàn toàn không có sức mạnh chiến thắng, nhưng anh vẫn muôn tiến vào điều tra, một khi phát hiện không đúng có thể cưỡng chế tỉnh lại.
Hiện giờ anh chính là mộng yểm, muốn tự bảo vệ chính mình khi ở trong mộng thì vẫn có thể làm được.
Theo dây leo tiến tới tầng bên ngoài của dãy núi thì Ôn Văn cảm nhận được một tầng tường ngăn cản, anh một lần nữa kích hoạt năng lực của mộng yểm, chui vào trong dãy núi kỳ quái này.
Quá trình lặn xuống lần này dài hơn tưởng tượng rất nhiều, đợi đến khi Ôn Văn rốt cuộc đáp xuống đất, hắn phát hiện mình đang ở trong một khu rừng rậm nguyên thủy.
Nơi này đều là cây cối cao lớn, nước suối trong suốt róc rách chuyển động trong núi rừng, có thể thấy rõ đám cá đang bơi lội trong nước, không khí rất tươi mát, lúc hít thở có thể cảm nhận được hương thơm của cỏ cây.
"Hoàn cảnh nơi này khá đẹp, tuy mình không phải rất thích thiên nhiên nhưng nếu có thể ở lại nơi này thì cảm giác cũng rất thoải mái."
"Lẽ nào những người đó bị kéo tới nơi này không phải bị chịu tội, mà là tới hưởng phúc?"
Ôn Văn chuẩn bị bay lên quan sát tình huống xung quanh, nhưng đúng lúc này lại đứng im tại chỗ không thể nhúc nhích, trán túa mồ hôi lạnh.
Sức mạnh của anh đang biến mất!
"Nói sao tự dưng lại cảm thấy có chút không đúng... thì ra là bên dưới giấc mơ tầng chót quá sâu, sức mạnh của mình không đủ để đi xuống nơi này."
"Nếu muốn cưỡng chế khôi phục thực lực thì cũng được, có điều mình sẽ thoát khỏi nơi này."
"Ở lại cũng không ổn, lỡ như trong quá trình khôi phục thực lực lại gặp phải kẻ địch thì mình chỉ có thể xám xịt chạy trốn."
Ôn Văn suy nghĩ một chốc, quyết định trước khi khôi phục thực lực cần phải bí mật tiến hành điều tra.
Delia chỉ là một người tầm thường trong hơn vạn người hôn mê, anh điều tra Delia chưa chắc sẽ làm cho vị thần linh thần bí kia cảnh giác.
Đã không còn thực lực, Ôn Văn cũng không biết nên đi đâu tìm kiếm Delia, vì thế anh quyết định sẽ để người khác tới tìm mình.
Anh tìm phân thú dữ khô ở xung quanh để đốt lửa, khói đen đặc phóng vọt lên cao, chỉ cần có người nhìn thấy luồng khói này, phỏng chừng sẽ tìm tới.
Đợi chừng mười mấy phút, Ôn Văn cảm nhận được có người tới gần, có điều không phải một người như anh dự đoán, mà là một đám người.
Đám đàn ông trên đầu cắm lông chim, dùng lá cây làm quần áo, trên người bôi thuốc vẽ màu trắng, tay cầm vũ khí trông khá nguyên thủy bao vây Ôn Văn.
Ôn Văn vui vẻ chào hỏi những người này: "Xin chào mọi người, tôi là..."
"Bắt hắn lại!"
Ôn Văn còn chưa nói hết lời thì những người này đã hung tợn nhào tới.
Tuy không còn năng lực nhưng Ôn Văn dù sao cũng là người siêu năng trả qua rất nhiều trận chiến, muốn xử lý Diệp sư phụ vẫn rất dễ dàng.
Liêu âm cước, chọt mắt, đánh vào cổ họng, ba loại quyền pháp tung ra, đám thổ dân này bị Ôn Văn đánh tới chật vật.
Soạt!
Một cây kim mảnh dài bằng ngón trỏ đâm vào cổ Ôn Văn, Ôn Văn quay đầu nhìn lại, phát hiện là một thổ dân thổi tên.
Sau khi không còn thực lực, Ôn Văn quả thực không có năng lực chống cự lại loại tên độc này, trực tiếp hôn mê.
Đám thổ dân chen chúc ùa tới, giống như trói heo mà trói gô Ôn Văn lại, sau đó cẩn thận dập tắt đống lửa mà Ôn Văn đã đốt, dẫn theo Ôn Văn đi tới một hướng.
Tuy cơ thể hôn mê nhưng ý thức của Ôn Văn vẫn còn tỉnh táo, vì lý do cơ thể nên anh dễ dàng bị đám thổ dân này khống chế, nhưng ý thức của anh vẫn thuộc về cường giả đứng đầu.
Thấy đám thổ dân này tạm thời không có ý muốn giết mình, Ôn Văn cũng không cưỡng chế thúc ép mình tỉnh lại, anh ngược lại muốn xem thử đám người này muốn làm gì, có lẽ như vậy anh sẽ có thể tiếp xúc với Delia.
[hết 1155]