Đám thổ dân này dẫn Ôn Văn đi hai mươi phút, tới một doanh trại được dựng bằng đá.
Sau khi tới doanh trại thì chúng mở dây trói cho Ôn Văn, sau đó dùng dây cỏ trói cơ thể Ôn Văn vào một cây cột, tiếp đó chúng không còn quan tâm tới Ôn Văn nữa.
Đối với chuyện này, Ôn Văn không hề cảm thấy bất ngờ, tuy nơi này không thích hợp nhưng dù sao cũng là giấc mơ, ngoại trừ ý thức của người hôn mê, số còn lại đều là NPC, hành động của bọn họ có tính tự chủ rất cao, nhưng tóm lại thì vẫn được vận hành theo một loại logic nào đó.
Mặt khác Ôn Văn phát hiện anh không cần tốn nhiều công sức đã tìm được Delia.
Delia cũng giống như Ôn Văn, bị trói trên cây cột ở nơi này, dáng vẻ khác biệt một trời một vực.
Lúc này Delia mặc quần áo được chế bằng lá cây, không mang giầy, trên người dơ bẩn thảm hại, hoàn toàn không nhìn ra là cô gái bình xịt bảo vệ môi trường ngày nào.
Đối với Ôn Văn mà nói, toàn bộ quá trình điều tra không tốn bao nhiêu thời gian, nhưng đối với Delia mà nói, cô đã sống ở đây hơn một năm rồi.
Một khi cô xuất hiện ở nơi này liền bị thổ dân bắt lại, cưỡng chế phải sống theo quy củ ở nơi này.
Mà cuộc sống này, đối với Delia thì không khác gì nằm mơ.
Quy tắc của nơi này rất đơn giản, đó chính là 'bảo vệ môi trường'.
Chẳng qua khác với bảo vệ môi trường bình thường, yêu cầu của nơi này là 'bảo vệ môi trường cực đoan', cũng chính là những chuẩn mực kỳ quái mà Delia vẫn luôn rêu rao ở bên ngoài.
Chỉ có điều ở bên ngoài Delia chỉ đề nghị, mà ở nơi này lời đề nghị đó của cô được hoàn thiện tới cực hạn.
Ăn, mặc, ở, đi lại, bốn phương diện này đều phải giữ gìn môi trường.
Nơi này không có vải vóc, vì thế chỉ có thể mặc lá cây, ngay cả lá cây cũng không thể tùy tiện mặc, nhất định phải dùng loại lá cây tự rụng, nếu không phải nơi này không có mùa đông thì Delia đã sớm bị chết rét rồi.
Về mặt thức ăn, không thể nhóm lửa nướng chín đồ ăn, bởi vì ngọn lửa sẽ ô nhiễm hoàn cảnh, không thể ăn động vật, bởi vì sẽ ảnh hưởng sinh trưởng cân đối, vì thế thời gian hơn một năm qua, Delia chỉ ăn hoa quả.
Phương diện ở, không thể sử dụng cây cối, chỉ có thể dùng tảng đá, hơn nữa trong quá trình xây nhà cũng không thể phá hỏng thảm thực vật vốn có, vì thế hoàn cảnh rất ác liệt.
Phương diện đi lại thì cơ bản chỉ có thể dựa vào đôi chân, lúc đi bộ còn phải chú ý không được giẫm lên động thực vật quý hiếm.
Khó chịu nhất chính là đi vệ sinh, không nói tới chuyện nơi này không có giấy vệ sinh, cho dù học theo khu Ấn dùng nước để rửa cũng không được phép, bởi vì sẽ ô nhiễm nguồn nước...
Ở bên cạnh cô luôn có một người phụ nữ mạnh mẽ cầm roi, chỉ cần Delia vi phạm những điều này sẽ bị quất roi hành hình.
Sinh tồn trong điều kiện như vậy, một cô nàng tiểu thư nhà giàu đỏng đảnh hiển nhiên không thể nào chịu nổi, vì thế trong một năm này, Delia đã chết vài chục lần.
Có đôi khi ngủ không ngon cảm lạnh mà chết, có đôi khi là bị chết đói, có khi là không được vệ sinh nhiễm bệnh mà chết, có khi là bị roi quất chết...
Nhưng mỗi lần sau khi chết đi, Delia lại sống lại ở nơi này, tái diễn cuộc sống tương tự.
Nếu chỉ vậy thì cũng thôi đi, qua một thời gian cô sẽ thích ứng với nơi này, cũng nên quên đi cuộc sống thời hiện đại.
Nhưng khác thường là không quản thế nào, cô vẫn không thể thích ứng được.
Cơ thể của cô vĩnh viễn bị vây trong trạng thái được cưng chiều lúc ban đầu, tinh thần của cô trở nên mạnh mẽ hơn so với trong hiện thực, không thể thuyết phục mình tiếp nhận cuộc sống này, ngược lại ký ức về thời hiện đại cực kỳ rõ ràng.
Thậm chí ngay cả tử vong hay kiến thức sinh tồn trong môi trường này cũng quên sạch sẽ trong lần sống lại tiếp theo, cô chỉ nhớ được mình đã phải chịu đau đớn cỡ nào.
Có một luồng sức mạnh không tên đang điều khiển Delia, làm cô vĩnh viễn phải chịu đựng đau đớn do hoàn cảnh này mang tới.
Lần này cô lại ăn trái cây mấy ngày, cả người không có sức lực, vừa mệt lại vừa đói, có lẽ vài ngày nữa sẽ bị hành hạ tới chết.
Hiện giờ cô vừa nghĩ tới chính mình ngày xưa thì liền cảm thấy khó chịu, ghê tởm muốn ói.
Sao cô lại có thể nói ra những lời ghê tởm như vậy chứ, cô ngày xưa quả thực ngu xuẩn cực độ, nếu một ngày nào đó có thể thoát khỏi nơi này, ai dám nói chuyện bảo vệ môi trường với cô nữa, cô sẽ liều mạng với người đó!
Đột nhiên Delia thấy bên cạnh mình có thêm một người đàn ông cùng chịu tội với mình, cô tựa hồ cảm thấy không quá khó chịu như vậy nữa.
Cô biết người đàn ông này sau khi tỉnh lại cũng sẽ giống như cô, bị thay quần áo thành lá cây, sau đó chỉ có thể ăn trái cây sống qua ngày, lại còn bị đám thổ dân này quất roi.
Delia đang suy nghĩ ác ý, tưởng tượng ra những gì Ôn Văn sắp gặp phải, chỉ thấy Ôn Văn đang hôn mê đột nhiên nở nụ cười với cô.
Nụ cười này thật sự quá kinh khủng, làm Delia nhớ tới hai lần kinh hãi trước khi tới nơi này, cộng thêm hiện giờ cơ thể cô khá yếu ớt, vì thế liền trợn trắng mắt ngất xỉu.
Vốn Ôn Văn chỉ muốn chào hỏi với cô, thương lượng xem nên chạy thế nào, không ngờ chỉ mới cười một cái thì cô gái này đã xỉu mất rồi.
Ôn Văn thở dài một hơi, xem ra anh chỉ có thể tự suy nghĩ kế hoạch chạy trốn thôi.
Anh cho rằng sự biến đổi sẽ xuất hiện sau khi mình tỉnh lại, vì thế anh tạm thời không có ý định này, anh dùng ý thức quan sát xung quanh, xem hành vi của nhóm thổ dân.
Đối với anh mà nói, nhóm thổ dân này không phải phiền phức, muốn giải quyết bọn họ không hề khó khăn.
Có điều Ôn Văn cần phải nghĩ xem nên làm sao mới có thể dẫn Delia rời khỏi giấc mơ này, sau đó khôi phục lại thực lực nhất định trong ngọn núi xoắn ốc này.
Trong khoảng thời gian hôn mê, Ôn Văn cảm nhận được một phần năng lực của anh đã khôi phục, có điều lại bị một tầng lá chắn ngăn cản, nó chính là thế giới giấc mơ đang vây khốn Delia.
Chỉ cần phá hủy thế giới giấc mơ này, phần sức mạnh này sẽ trở lại trên người Ôn Văn.
Có điều hiện giờ Ôn Văn không có năng lực, cho dù có thể giết sạch toàn bộ thổ dân ở đây thì cũng không có cách nào phá hủy được thế giới giấc mơ này.
Vì thế Ôn Văn vẫn phải suy nghĩ phương pháp phá vỡ thế giới này.
Đợi một khoảng thời gian ngắn, Ôn Văn đột nhiên mở mắt ra, nhỏ giọng nói với Delia: "Delia, tôi tới đây để cứu cô, cô đừng tỏ ra quá kỳ lạ, nói nhỏ thôi, tôi hỏi gì thì cô trả lời cái ấy."
Trong tình huống bình thường, thổ dân sẽ không ở quá gần, chỉ cần Ôn Văn không có hành động quá lớn, bọn họ sẽ không nghi ngờ Ôn Văn đã tỉnh.
Delia sửng sốt một hồi lâu mới hiểu được tình huống hiện giờ, nhỏ giọng kể lại những gì mình đã gặp phải cho Ôn Văn nghe.
Nếu như là cô của một năm trước, phát hiện Ôn Văn nói muốn cứu mình, có lẽ cô sẽ làm ra chuyện ngu xuẩn, nhưng bây giờ cô hiểu được nên làm sao mới là lý trí nhất.
Nghe xong miêu tả của Delia, Ôn Văn đã có chút hiểu biết về thế giới giấc mơ này.
Trên bức tranh vẽ tường kia nói, thần linh thần bí sẽ kéo người ta xuống địa ngục.
Mà nơi khởi xướng 'bảo vệ môi trường' này chính là 'địa ngục' dành riêng cho Delia!
Chỉ có Delia ở nơi này mới cảm nhận được đau đớn lớn nhất.
[hết 1156]