Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1157 - Chương 1157 - Thiêu Rụi Rừng Rậm

Chương 1157 - Thiêu rụi rừng rậm
Chương 1157 - Thiêu rụi rừng rậm

Sau khi làm rõ tính chất nơi này, Ôn Văn đã biết nên làm thế nào hủy diệt giấc mơ này rồi.

Chỉ cần để giấc mơ này không có cách nào trở thành địa ngục của Delia nữa là được.

Vì thế Ôn Văn muốn Delia tự tay phá hủy 'sự bảo vệ môi trường' ở nơi này!

Lại quan sát thêm một hồi, đợi đến khúc thổ dân ở xung quanh giảm tới mức ít nhất thì Ôn Văn mở mắt ra.

Thứ trói buộc anh chỉ là dây cỏ, loại dây thừng cỏ này trói con gái yếu đuối như Delia thì được, muốn trói Ôn Văn thì chẳng khác nào kẻ ngu nói chuyện chiêm bao.

Quần áo anh mặc trên người là đồng phục nhân viên thu nhận, mà trong cổ áo đồng phục ẩn giấu một lưỡi dao sắt bén, Ôn Văn rút mảnh dao này ra, dễ dàng cắt đứt dây trói của mình và Delia.

Hành động này tất nhiên dẫn tới sự chú ý của nhóm thổ dân, bọn họ cầm vũ khí chạy tới chỗ Ôn Văn.

Ôn Văn túm lấy cánh tay Delia, kéo cô gái chạy sâu vào trong khu rừng.

Phía trước có hai thổ dân cản đường, trong mắt Ôn Văn lóe ra ánh sáng lạnh, tay trái cầm lưỡi dao cắt cổ họng một thổ dân, tay phải đẩy vào xương mũi của thổ dân còn lại, phần đuôi xương trực tiếp đâm thẳng vào bộ não, thổ dân cũng tử vong ngay lập tức.

Trước kia bọn họ bắt được Ôn Văn là vì anh chưa biết tình huống ở nơi này, chứ không phải anh thật sự không có cách nào với ống thổi tên độc kia.

Hai người chạy thật nhanh trong rừng, chỉ một chốc lát sau đã bỏ xa nhóm thổ dân truy đuổi.

Nhóm thổ dân ở nơi này tuân thủ chặt chẽ quy tắc bảo vệ môi trường, vì thế hiệu suất truy đuổi của bọn họ chậm tới sôi gan, Ôn Văn chuyên chọn những con đường sẽ phá hỏng thảm thực vật, nhóm thổ dân này sẽ không thể nào đuổi theo.

Sau khi chạy được một đoạn, xác định nhóm thổ dân không thể đuổi theo trong một khoảng thời gian ngắn, Ôn Văn lấy ra một cây gậy gỗ và một thân cây khô, còn cả một ít cỏ khô mảnh.

Mấy thứ này là tiện tay nhặt được trong quá trình chạy trốn, anh muốn dùng chúng để đánh lửa.

Trước khi trở thành người siêu năng, Ôn Văn đã từng được huấn luyện sinh tồn ngoài dã ngoại, chuyện đánh lửa nhỏ nhặt này rất dễ dàng đối với anh.

Trong thế giới giấc mơ này vốn không có lửa tồn tại, bởi vì trong mắt thổ dân, bản thân hiện tượng thiêu đốt này vốn đã là ô nhiễm hoàn cảnh.

Ôn Văn tin tưởng chỉ cần anh làm ra lửa thì có thể dễ dàng dao động gốc rễ của giấc mơ này.

Anh dùng lưỡi dao tước khúc gỗ và cây khô thành hình dáng thích hợp, đặt trên cỏ khô được xếp thành hình tổ chim, hai tay đặt trên khúc gỗ tròn, bắt đầu chà để nó xoay thật nhanh.

Rất nhanh trên miến gỗ bắt đầu bốc khói, từ trong mảnh vụn cũng bắt đầu lộ ra tia lửa, mắt thấy ngọn lửa đã gần hình thành, Ôn Văn đặt ván gỗ và khúc cây qua một bên, bắt đầu thổi hơi vào phần cỏ khô, đống cỏ khô xì ra khói đặc, sau đó dễ dàng phừng lên cháy rừng rực.

Một loạt thao tác này của anh trông đơn giản nhưng nếu người bình thường muốn hoàn thành thì vẫn có chút khó khăn, ít nhất tốc độ chà cây của bọn họ khẳng định kém Ôn Văn rất xa.

Sau đó Ôn Văn tìm hai khúc gỗ, lại dùng lưỡi dao vót cây, bôi lên phần đỉnh chút nhựa cây gay mũi.

"Tôi... tôi nên làm gì đây?" Delia nghi hoặc nhìn Ôn Văn.

Ôn Văn lộ ra nụ cười ác ma: "Bây giờ cô rất căm hận chuyện bảo vệ môi trường rồi đúng không, cứ tuân theo nội tâm của mình, muốn làm gì thì làm cái đó."

Delia lặng người vài giây, sau đó đi tới trước nhánh dây được bôi nhựa của Ôn Văn, châm lửa tạo thành đuốc.

Nhìn ngọn lửa cháy hừng hực trên cây, trên mặt cô lộ ra nụ cười 'hồn nhiên', sau khi bị vây ở thế giới giấc mơ này hơn một năm, đây là lần đầu tiên cô tươi cười như vậy.

Sau đó cô giơ đuốc bước đi chậm rãi trong rừng, nhìn thấy cái gì cũng muốn châm lửa đốt, đây là hành vi phát tiết cho cuộc sống như địa ngục suốt một năm qua.

Ôn Văn nhìn bóng lưng Delia, sờ mũi, cứu cô nhóc này ra ngoài sẽ không tạo ra một 'đại ma vương ô nhiễm môi trường' chứ?

Cô bé này vốn thích để ý những chuyện vụn vặt, sau khi khôi phục tự do nói không chừng sẽ làm chút chuyện gì đó.

"À đúng rồi, mình có thể đưa cô ta tới một bệnh viện tâm thần tốt mà, mình đúng là đại thiện nhân."

Delia không biết Ôn Văn đang nghĩ gì, cho dù biết thì cô cũng lười quản, hiện giờ cô chỉ chú ý tới chuyện nhanh chóng phá hủy hết thảy.

Nhóm thổ dân đang bảo vệ thảm thực vật bị Ôn Văn phá hoại trong lúc chạy trốn, nhìn thấy ánh lửa và khói đặc cuồn cuộn ở bên này thì đều luống cuống không biết nên làm sao.

Bọn họ chỉ là NPC do giấc mơ chế tạo ra, trong ý thức của bọn họ, lửa chính là thứ đáng sợ nhất, bọn họ không biết nên ứng phó thế nào.

Hoảng loạn hơn mười phút thì tất cả thổ dân ngừng lại động tác, bọn họ nhìn về phía ngọn lửa thiêu đốt, cầm vũ khí bắt đầu xung phong.

Có ý thức tầng cao hơn tiếp quản tư tưởng của bọn hắn, trước tiên bọn hắn sẽ giết chết Delia, sau đó trong lần Delia sống lại tiếp theo sẽ sớm dập tắt ngọn lửa này.

Nhưng khi bọn hắn tới chỗ Delia thì thấy một người đàn ông mỉm cười quái dị, người này còn quen thuộc khu rừng này hơn cả bọn họ, hơn nữa ra tay tàn nhẫn, chỉ cần xuất hiện ở bên cạnh là có thể lấy đi tính mạng của bọn họ.

Mặc dù không có siêu năng lực, Ôn Văn vẫn có thể đánh bại Diệp sư phụ, hơn nữa những người bình thường này chắc chắn không có kinh nghiệm chiến đấu, đánh đám thổ dân này đơn giản như một người đàn ông trưởng thành đánh đấm với đám trẻ mẫu giáo.

Sau khi giải quyết xong đám lính lác này, Ôn Văn dừng lại, nhìn người đàn ông cao lớn trước mặt, cười he he hai tiếng.

Người này cao hai mét, cơ bắp cứng rắn như đá hoa cương, sức chiến đấu có lẽ bằng nửa Diệp sư phụ.

Với thực lực của Ôn Văn hiện giờ, muốn đối phó người này thì cần để ý một chút, độ khó tương đương một người đàn ông trưởng thành đấu với nữ giáo viên xinh đẹp của nhà trẻ...

Ôn Văn siết nắm tay thành quyền nói: "Tại hạ là Ôn Vấn Lộc cảng, tao sẽ đá vào trung lộ của mày."

Người đàn ông vạm vỡ kia có chút sửng sốt, trung lộ?

Ý là người này muốn đánh vào bộ phận quan trọng của hắn sao?

He he, trung lộ của hắn không dễ...

Ầm!

Ôn Văn đá một cước vào đũng quần người này, bởi vì hắn chỉ mặt lá cây nên cú đá này cực kỳ chuẩn xác.

Người đàn ông vạm vỡ khiếp sợ nhìn Ôn Văn rồi ngã quỵ xuống đất, sau đó bị Ôn Văn nện vào mũi hơn mười quyền, trực tiếp bị đánh ngất.

"Tao đã nói sẽ đánh trung lộ rồi, thế mà vẫn không chịu đề phòng, đám thổ dân này tự tin vậy sao?"

Đối với Ôn Văn mà nói, trung lộ không phải then chốt, mà là vị trí trung tâm của con người... cũng tức là điểm yếu của đàn ông.

Sau khi xử lý xong đám thổ dân đuổi giết, Ôn Văn vui vẻ nhìn Delia biểu diễn, khu rừng bắt đầu bốc cháy, chim thú trong rừng chạy tứ tán.

Sự tồn tại của đám chim thú này có mục đích ép buộc Delia phải tuân thủ nguyên tắc 'bảo vệ môi trường', vì thế số lượng cũng không nhiều.

Theo ngọn lửa lan tràn khắp nơi, giấc mơ này cũng ngày càng yếu hơn, mà biểu cảm trên mặt Delia cũng dễ tợn, thoạt nhìn có vài phần giống với Ôn Văn, người nhát gan nhìn thấy có lẽ sẽ bị dọa tới ngất xỉu.

[hết 1157]

Bình Luận (0)
Comment