Người đàn ông bị Ôn Văn hấp dẫn áp chế, lần đầu tiên không đi cưa cẩm các em gái mà theo Ôn Văn học 'quyền thuật đàn ông'.
"Điều thứ nhất trong quyền thuật đàn ông là nam nữ bình đẳng, cậu phải biết không phải tất cả mọi chuyện đều nhân nhượng nữ giới, làm một kẻ thân sĩ bỏ đi, cậu phải biết đừng vì cô ta là phụ nữ mà cậu sẽ đối xử khác biệt, nếu một người đàn ông bắt nạt cậu như vậy, cậu sẽ làm thế nào?"
"Điều thứ hai của quyền thuật đàn ông, không thể nhịn, không cần nhịn, tình cảm và hôn nhân là chuyện của hai bên, nếu chỉ có một bên đơn phương cố gắng, như vậy không phải là tình cảm chân chính..."
Có lẽ vì đang ở trong mộng, tốc độ học tập quyền thuật đàn ông rất nhanh, tới giữa trưa đã học xong những gì Ôn Văn đã dạy.
Cả một ngày của hắn chỉ có thể là yêu đương với một người phụ nữ, sau đó xảy ra tranh cãi, tiếp là điện thờ hôn nhân, gia đình tan biến.
Đối với hắn mà nói, tới giữa trưa có lẽ đã rất dài.
Lúc này một người phụ nữ dáng vẻ yểu điệu tiến tới, trên mặt đầy yêu thương.
Dựa theo quy trình bình thường của giấc mơ, cho dù người đàn ông này không đi ghẹo gái thì vẫn có những người phụ nữ yêu mến hắn, sau đó trực tiếp nói chuyện cưới gả.
Nếu hắn chống cự lại chuyện cưới xin thì kết cục của mẹ và em gái hắn lại càng thảm khốc hơn, cắn rứt lương tâm của hắn lại càng mãnh liệt hơn, vì thế hắn vẫn không dám vi phạm quy tắc của giấc mơ này.
Thế nhưng người đàn ông say khi học xong khóa quyền thuật thì hắn đã hiểu ra, quyết định không dựa vào cách sống.
Người phụ nữ kia ngậm ngùi dựa sát vào người đàn ông, sau đó nói ra lời nói độc ác nhất trong cảm nhận của hắn: "Darling à, nhà của em đồng ý để chúng ta kết hôn rồi, có điều cần một triệu tiền sính lễ, một triệu này chúng ta không được dùng, lúc em trai em kết hôn..."
Ầm!
Người phụ nữ bị trực tiếp đá bay ra ngoài, người đàn ông vuốt tóc một phen, cao ngạo rời đi.
Giờ phút này suy nghĩ trong đầu hắn rất rõ ràng, đã không còn những chuyện phiền não, hắn một đường nhún nhảy quay trở về nhà, giống như mình chính là vua của thế giới này.
Chỉ cần mẹ và em gái có được cuộc sống tốt thì hắn đã hài lòng rồi.
Ôn Văn ở trên nóc nhà, đi theo phía sau người đàn ông, trên mặt là nụ cười hài lòng, đứa học trò ngốc này rốt cuộc cũng xuất sư rồi.
Giấc mơ này không có pháp luật, không có người chấp pháp, đối với đám người lòng tham không đáy này thì việc gì phải khách sáo chứ, trực tiếp dùng nắm đấm nói chuyện là được.
Sau khi trở về nhà, người đàn ông nọ phát hiện nhà mình bị một đám phụ nữ trung niên vây lại, người phụ nữ bị hắn đánh đã kéo bạn bè người thân tới nhà của hắn.
Xem dáng vẻ, nếu không được lời giải thích thích đáng thì mẹ và em gái hắn sẽ bị đám phụ nữ trung niên này bắt nạt tới chết.
Người đàn ông này thấy một màn này thì bay vọt tới tung cước, thoáng chốc đã đạp lộn mèo đám người vây xem, sau đó dùng hết võ lực chuyển đang chiến đấu bằng nắm đấm.
Ôn Văn cắn hạt dưa xem cuộc vui: "Điều thứ ba của quyền thuật đàn ông, lúc không có thời gian nói đạo lý thì không cần phải nói, cứ thoải mái mà làm!"
Trong hiện thực, Ôn Văn khẳng định không thích người kích động bạo lực như vậy, nhưng ở nơi này thì chỉ có bạo lực mới giải quyết được vấn đề.
Trải qua một buổi giảng dạy, người đàn ông này không chỉ học quyền thuật đàn ông 'biến thái' của Ôn Văn, hắn còn học được thực lực vật lộn mạnh mẽ, có thể so với hai Diệp sư phụ, cũng tức là người đàn ông trưởng thành trải qua huấn luyện có thể một đánh hai mươi!
Sức chiến đấu này dùng để đối phó đám phụ nữ trung niên này quả thực là đại tài tiểu dụng, chỉ vài phút đồng hồ đã dọa đám người bao vây nhà hắn tè ra quần.
Mẹ và em gái hắn tuy hoảng loạn nhưng ánh mắt đã không còn tối tăm như trước, bọn họ cũng hi vọng người đàn ông này có thể đứng dậy đảm đương trụ cột gia đình.
Sau khi làn sóng này tản đi, buổi chiều có rất nhiều phụ nữ tới nhà muốn kết hôn với người đàn ông này, nhưng tất cả đều bị hắn đạp ra ngoài.
Mãi đến tận buổi tối, khi tất cả những người phụ nữ muốn gả con gái ở trong giấc mộng này đều bị người đàn ông này đập cho một trận thì tiếng chuông nửa đêm rốt cuộc vang lên.
Người đàn ông lùn còi cọc căng thẳng nhìn mẹ và em gái, đây là lần đầu tiên hắn phản kháng toàn diện, hắn cảm thấy rất thoải mái, nhưng hắn không muốn vì thế mà tổn hại tới mẹ và em gái.
Kết quả sau khi tiếng chuông vang lên, mẹ và em gái không rơi vào tình trạng thảm khốc như trước kia, ngược lại mỉm cười ôm hắn, sau đó dần biến mất trong không khí.
Cơ thể của người đàn ông cũng trở nên mờ ảo, hắn nhìn thấy Ôn Văn chậm rãi đi về phía mình, hắn khom người lớn tiếng nói với Ôn Văn.
"Sư phụ, cám ơn thầy đã chỉ dạy, nếu sau khi tỉnh lại tôi vẫn nhớ kỹ những điều này..."
Ôn Văn ngoáy lỗ tai: "Không nghe thấy."
Người đàn ông lùn hít sâu một hơi: "Nếu tôi vẫn nhớ kỹ hết thảy, tôi chắc chắn sẽ thực hành theo quyền thuật đàn ông của thầy, cũng sẽ phát dương quang đại."
Ôn Văn gật đầu hài lòng: "Rất tốt, rất có tinh thần! Sau này đừng gọi tôi là sư phụ, gọi là lão đại đi."
Người đàn ông lùn gọi một tiếng lão đại, sau đó biến mất trong tầm mắt Ôn Văn.
Sau khi hắn biến mất, giấc mơ nhanh chóng tan vỡ, mà Ôn Văn lại khôi phục một phần sức mạnh, tiến vào một giấc mơ khác.
Hồi phục lại tinh thần, Ôn Văn tự lẩm bẩm: "Không phải mình đã tạo ra một tên điên bạo lực đấy chứ?"
Nơi này là giấc mơ tầng sâu, những thay đổi ở nơi này đều sẽ ảnh hưởng tới hiện thực, vì thế người đàn ông này sẽ biến thành bộ dáng gì thì Ôn Văn không dám đảm bảo.
Có điều ở trong giấc mơ này, sự sai trái cần phải thực hiện, có điều nó không đủ để bẻ cong.
Chỉ hi vọng sau này người đàn ông này sẽ không trở thành người bạo hành gia đình, theo quan điểm của Ôn Văn, không quản người bạo hành gia đình là nam hay nữ thì đều phải bị hung hăng dạy dỗ một phen.
Ôn Văn đi tới cột điện ở ven đường, một cước đạp gãy nó, lần này thứ anh khôi phục là tố chất cơ thể, sau đó anh bắt đầu tiên cứu giấc mơ lần này.
Sau khi phá giải giấc mơ, số lượng người bị hại được giải cứu ngày càng nhiều hơn, Ôn Văn lại càng hiểu về núi giấc mơ hình xoắn ốc mười tám tầng kia.
Mỗi giấc mơ được sắp xếp ở đây đều có đủ thâm ý, người bị hại tuy phải thừa nhận sự đối xử phi nhân đạo, sống trong địa ngục dành riêng cho mình, lại còn không thể chết.
Nhưng Ôn Văn thấy những gì bọn họ phải chịu vẫn rất thoải mái, thậm chí còn muốn cùng giấc mơ khi dễ người.
Bởi vì người bị nhốt ở đây ít nhiều gì cũng có chút đáng trách, ví dụ như cô gái bình xịt bảo vệ môi trường, hoặc là người đàn ông lùn hèn mọn không hề vô tội kia...
Vị thần linh thần bí này thật sự muốn 'trừng phạt' bọn họ, tuy mức độ trừng phạt quá lớn nhưng không thể nói hoàn toàn vì ham muốn cá nhân.
"Nhưng hắn bắt Hồ Ấu Lăng để làm gì, dưới sự 'giáo dục' của mình, cô ta đã cải tà quy chính..."
"Không quản thế nào, đợi đến khi tìm được hắn thì sẽ có đáp án."
"Nếu đối phương có thể trao đổi thì để hắn chế tạo giấc mơ đơn giản một chút, mặc dù đau khổ nhưng vẫn để bọn họ có cơ hội sửa đổi."
"Nếu thật sự có thể làm theo lời mình thì vị thần linh này có thể đóng vai trò trong việc cải thiện tác phong xã hội."
[hết 1159]