Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1168 - Chương 1168 - Lò Thiêu Của Lão Mike

Chương 1168 - Lò thiêu của lão Mike
Chương 1168 - Lò thiêu của lão Mike

Anh sớm đã chuẩn bị đầy đủ thuốc nổ, muốn tạo chút bất ngờ cho đám quái vật kia, vấn đề là anh phải làm sao giấu thuốc nổ vào trong phòng họp.

Đám quái vật kia không phải người ngu, sau khi địa điểm hội nghị được quyết định thì chúng đã phái chút quái vật lính lác trông coi ở đây.

Nếu muốn lừa đám quái vật này để vận chuyển thuốc nổ vào thì độ khó khá cao, dù sao hiện giờ nhẫn không gian của Ôn Văn không dùng được, muốn mang bom vào thì chủ có thể vận chuyển từng chút một.

Vì thế Ôn Văn dự định tìm hiểu đám quái vật này trước, anh làm bộ là một người bán thuốc dạo tiến tới trước mặt đám trông coi trang viên.

"Anh trai, mua thuốc không?"

"Không mua, cút đi!"

Ôn Văn làm ra vẻ mặt oan ức rời đi, tao nhớ kỹ mày rồi đấy thằng oắt, sau này chắc chắn sẽ làm thịt mày, phải chém hai dao mới được!

Dựa vào cải trang không có chút tác dụng nào, cuối cùng Ôn Văn lựa chọn tìm kiếm nội gián.

Cuộc họp lần này là buổi quy tụ lớn của quái vật trong cơ thể, vì thế chúng muốn cử hành long trọng một chút.

Nếu muốn long trọng, tự nhiên phải có một buổi tiệc quy mô đầy đủ, mà trong tiệc của quái vật thì không thể nào thiếu thức ăn 'con người'.

Chịu trách nhiệm chuẩn bị buổi tiệc là một thần lùn đeo ba lô, trong ba lô đặt đủ loại báu vật.

Loại sinh vật này trời sinh giỏi tính toán, vì thế để hắn chịu trách nhiệm cho buổi tiệc là thích hợp nhất, có điều chính vì sinh vật này có tính cách tham lam nên để Ôn Văn có cơ hội lợi dụng.

Ôn Văn đi tới lò thiêu của thành phố Aram, mấy năm nay lò thiêu làm ăn rất tốt, bởi vì quái vật tồn tại nên tỷ lệ tử vong đã gia tăng rất nhiều.

Có điều Ôn Văn biết, lò thiêu này có mờ ám.

Người kinh doanh lò thiêu này là lão Mike, một ông cụ hiền lành, mấy chục năm nay chỉ có một mình hắn làm việc.

Từng có không ít người nhận lời tới làm việc, dù sao cũng là một công việc tốt, nhưng rất ít người có thể làm việc lâu dài, thậm chí có một số người trực tiếp bốc hơi khỏi thế gian.

Ở thành phố Aram, chuyện này nhìn mãi cũng quen mắt, vì thế chuyện lò thiêu không nhấc lên chút bọt nước nào.

Ôn Văn đổi một bồ quần áo lao động bình thường, đứng ngoài cửa lò thiêu, trừng cặp mắt cá chết, anh tới để nhận việc.

Lão Mike mặt đầy râu đội mũ làm việc, mặc quần lưng cao, nhìn thấy Ôn Văn thì hai mắt tỏa sáng, nhiệt tình đón Ôn Văn vào trong.

Lão Mike không kiểm tra mà trực tiếp nhận Ôn Văn vào làm việc, bỏ ra một buổi dạy Ôn Văn quy trình, nếu không phải trước đó đã biết nơi này có vấn đề, có lẽ Ôn Văn sẽ nghĩ rằng lão Mike này là người tốt.

Sau khi dạy xong, lão Mike không để Ôn Văn nhúng tay vào chuyện hỏa táng thi thể, tới buổi tối trước khi tan làm, lão Mike cầm lấy chút thịt trông có vẻ ăn rất ngon, đặt trước mặt Ôn Văn.

"Đây là ngày đầu tiên cậu làm việc, tối nay ăn cơm chung với tôi đi."

Ôn Văn không từ chối, từ trong túi quần lôi ra một chai rượu: "Tôi cũng nghĩ vậy, ông chủ, tôi mời ông uống rượu."

Lão Mike có chút sửng sốt, người này tới tay không mà, lúc này từ đâu lấy ra rượu?

Ôn Văn uống rượu, lão Mike dùng bữa, hai người không đụng vào đồ của đối phương, có điều cả hai đều nói chuyện rất nhiệt tình.

Không biết chủ đề lệch thế nào, lão Mike bắt đầu kể chuyển xưa cho Ôn Văn nghe.

Trong chuyện có một vị bác sĩ rất có trách nhiệm, một ngày nọ hắn đột biên mắc chứng tay run, như vậy thì không thể nào làm bác sĩ khoa ngoại được nữa.

Không biết bác sĩ lấy ở đâu ra một phương thuốc cổ truyền, ăn các bộ phận cơ thể đặc biệt của con người thì có thể trị được bệnh.

Bác sĩ đã làm theo, mỗi khi kết thúc ca phẫu thuật, hắn sẽ cắt một khối nhỏ trên cơ thể người để ăn, chứng tay run của hắn đỡ hơn một cách kỳ tích.

Nhưng sau đó bác sĩ không ngừng việc cắt nội tạng bệnh nhân, thậm chí ngày càng cực đoan hơn.

Hắn nghĩ rằng, nếu ăn bộ phận này có thể giúp hắn không còn run tay nữa, vậy ăn nhiều hơn có phải sẽ giúp tay hắn vững vàng hơn chính xác hơn hay không?

Bộ phận này có hiệu quả như vậy, vậy những bộ phận khác có phải cũng có hiệu quả khác hay không?

Vì thế hắn bắt đầu có ham muốn ăn nội tạng con người, cuối cùng trong một cuộc phẫu thuật, hắn đã cắt thận của bệnh nhân và lén nuốt vào bụng.

Bệnh nhân này đã vì thế mà thử vong, bệnh viện chỉ coi đây là một sự cố ác liệt, sau đó sa thải bác sĩ.

Bác sĩ thất nghiệp, nhưng sự thèm ăn khác thường của hắn vẫn còn, vì thế hắn đã mở một lò thiêu, đồng thời lắp cơ quan trong lò lửa, xác đưa vào lò sẽ rơi xuống tầng hầm ở bên dưới, mà tầng hầm chính là một nhà xác to lớn...

Lão Mike càng nói thì vẻ mặt lại càng kỳ dị, cuối cùng hắn nhìn chằm chằm Ôn Văn nói: "Có điều xác chết chỉ có thể thỏa mãn nhu cầu cơ bản của bác sĩ kia, thỉnh thoảng hắn cũng muốn ăn thức ăn mới mẻ, vì thế khi nhìn thấy nhân viên tới xin việc, hắn cảm thấy rất vui sướng."

"Nghe xong chuyện này, cậu có cảm giác gì?" Lão Mike mong đợi nhìn Ôn Văn, nhân viên trước đó nghe xong chuyện này cơ bản đều tè ra quần, có điều vị nhân viên mới này thoạt nhìn rất bình tĩnh.

Trong mắt Ôn Văn lóe tia sáng, thoạt nhìn còn hưng phấn hơn cả lão Mike, anh tức giận chỉ lão Mike nói: "Cách làm của tên bác sĩ kia đúng là không có đạo đức!"

Vẻ mặt của lão Mike cứng ngắc, hắn chỉ hỏi cảm tưởng thôi, ai thèm quan tâm tới đạo đức hay thất đức chứ?

"Lãng phí thức ăn như vậy đúng là không biết xấu hổ, sao có thể ăn sống chứ? Thận cần phải rắc muối, rắc ớt rồi để lên lửa nướng, hương vị thơm ngon cực kỳ!" Ôn Văn nghiêm trang nói.

Lão Mike trực tiếp hất bàn, cánh tay tráng kiện bóp cổ Ôn Văn, nhấc anh giơ lên cao.

"Tao nói nhiều với mày như vậy là để thảo luận xem nên nướng thận thế nào à?"

Ôn Văn lạnh lùng nhìn lão Mike: "Mày không thích nướng thì cũng đâu cần kích động như vậy, dùng vỉ sắt chiên một chút thì vị cũng ngon lắm, có điều quyền lựa chọn thuộc về mày mà, mày thích ăn thế nào?"

"Ăn sống, ông đây thích ăn sống!"

"Thích ăn sống đúng không... nhớ kỹ, đây là lựa chọn của mày."

Lão Mike đã hoàn toàn không muốn che giấu nữa, trên da hắn xuất hiện vệt hoen tử thi màu nâu, miệng và mắt lóe màu xanh nhạt, cơ thể tỏa ra mùi tanh tưởi kinh người.

Câu chuyện bác sĩ mà hắn kể trước đó thật ra chính là chuyện xưa của chính hắn, có điều không ai cho hắn phương thuốc cổ xưa cả, là chính bản thân hắn muốn ăn.

Hắn là một con xác sống, một cái xác vẫn còn sống, trong trạng thái bình thường thì hắn không khác gì người sống, nhưng phải thường xuyên ăn thịt con người mới có thể duy trì sinh mạng.

Lão Mike hoàn toàn xem con người là thức ăn, hắn cần một lượng quá lớn, vì thế đã chọn mở một lò thiêu để thỏa mãn ham muốn của mình.

Mặt khác vì có lò thiêu nên hắn có rất nhiều xác chết, bản thân hắn ăn không hết, vì thế thường bán cho những quái vật khác, đây cũng là nguyên nhân mà Ôn Văn chọn lão Mike.

Anh muốn nhờ vào thân phận của lão Mike để tiếp xúc với người chuẩn bị cho buổi hội nghị Phản Thợ Săn, thông qua giao dịch với thần lùn thích tiền tài, đưa số thuốc nổ đã chuẩn bị xong vào hội trường!

[hết 1168]

Bình Luận (0)
Comment