Ôn Văn ngồi trên đầu con quái vật kia trầm tư, tiến hành phân tích tình huống hiện giờ.
"Yếm Tổ đã nói, khi mình giết chết tất cả quái vật thì thực lực sẽ khôi phục."
"Nhưng thực lực của mình không phải chỉ là thượng tự."
"Tuy có khả năng là Yếm Tổ chơi xấu, nhưng khả năng cao hơn là ở nơi mình chưa đặt chân tới, cũng chính là trung tâm tòa nhà sở cảnh sát có một con quái vật 'lớn' cấp bậc chân tự!"
Nhìn về hướng sở cảnh sát, vẻ mặt Ôn Văn nghiêm túc, hiện giờ xem ra anh nên bắt đầu tiến hánh nhắm vào sở cảnh sát.
Có điều nơi đó có hơi phiền phức, chính là cho dù Ôn Văn giết chết nhân viên cảnh sát cũng không thể làm anh gia tăng thực lực.
Vì thế trước khi đối đầu với quái vật lớn, thực lực của Ôn Văn sẽ không tăng lên.
"Tạm thời quan sát một thời gian ngắn, dù sao thì mình cũng chỉ muốn kéo dài thời gian, kéo càng lâu càng tốt, hơn nữa nghe đám quái vật nói cửa địa ngục đã gần mở rồi, sẽ có càng nhiều quái vật hơn tiến vào Aram..."
"Có lẽ một phần sức mạnh khác của mình nằm trong cửa địa ngục."
Lại qua vài ngày, sức mạnh của sở cảnh sát vẫn tiếp tục lớn mạnh, bọn họ bắt đầu đổi mới sức mạnh của thành phố Aram.
Sở cảnh sát nắm giữ toàn bộ quyền hành chính của thành phố Aram, thành phố Aram biến thành quốc gia tư nhân của sở cảnh sát, bọn họ ban bố pháp luật mới cho thành phố Aram, thanh niên nam giới tới tuổi cần phải tới sở cảnh sát đăng ký, trở thành nhân viên cảnh sát được tuyển chọn.
Đồng thời còn ban hành một loạt pháp lệnh nhắm vào Ôn Văn, làm Ôn Văn không dễ tìm chỗ ẩn thân như vậy nữa.
Thực lực của sở cảnh sát hiện giờ tương đương với tổng quái vật, dân chúng bình thường căn bản không có năng lực phản kháng.
Ôn Văn cũng thử săn giết nhân viên cảnh sát.
Có điều cho dù anh giết chết bọn họ, phá hủy trang bị thì qua một khoảng thời gian ngắn sẽ có nhân viên cảnh sát có năng lực tương tự.
Nhóm nhân viên cảnh sát mới này vốn là 'nhân viên cảnh sát dự bị' bình dân, vì thế Ôn Văn có săn giết cũng chỉ là giết dân chúng bình dân.
Nếu giết chết một lượng lớn người bình thường thì có thể cắt đứng nguồn chiêu mộ của sở cảnh sát, nhưng cho dù là trong giấc mơ, Ôn Văn cũng không nguyện ý làm.
Cái này có nghĩa là trừ phi Ôn Văn trực tiếp san bằng sở cảnh sát, bằng không căn bản không có cách nào cắt giảm thực lực của bọn họ.
Ôn Văn tìm kiếm trong một khoảng thời gian dài như vậy, diệt sạch toàn bộ quái vật của thành phố Aram, nhưng làm vậy cũng chính là giá y cho sở cảnh sát, đồng thời tự tay sáng tạo ra một đối thủ mạnh mẽ hơn.
Có điều chỉ là khó khăn hơn một chút chứ không phải Ôn Văn hoàn toàn không có cách nào đối phó sở cảnh sát.
Hiện giờ anh đã khôi phục thực lực thượng tự, có rất nhiều phương pháp mà trước kia không dùng tới cũng có thể dùng với sở cảnh sát.
Sinh vật trong giấc mơ mặc dù rất gần gũi chân thực nhưng kiến thức của bọn hắn căn bản không thể nào so sánh với Ôn Văn.
Trong lúc Ôn Văn mài dao soàn soạt, chuẩn bị ra tay với sở cảnh sát thì mặt đất đột nhiên chấn động.
Ôn Văn đi tới trước cửa sổ nhìn bầu trời, phát hiện toàn bộ thành phố Aram bắt đầu thay đổi kịch liệt.
Nơi này đang trải qua một trận 'trời đất dị biến'!
Bầu trời giống như bị làn sương mù không sạch sẽ bao trùm, số sương mù này trông kỹ thì giống như một đám sinh vật hình người cuồn cuộn vặn vẹo.
Mặt đất chảy máu, có mùi tanh của rỉ sắt, bao trùm toàn bộ mặt đất.
Mọi người hoảng hốt khủng bố, có người chỉ đi trên đường thì đột nhiên da dè toàn thân bong tróc, biến thành xác chết không có da không có máu.
Cả thành phố có khoảng bảy phần người dân xảy ra dị biến, trong lúc nhất thời nơi này tựa hồ biến thành địa ngục đầy máu tanh.
Người còn sống thì tình huống cũng không mấy lạc quan, trên mặt bọn họ phủ một tầng tử khí, sức sống biến mất, giống như những cái xác không hồn.
Một cánh cửa sắt màu đen thật lớn xuất hiện trên bầu trời.
Kiểu dáng của cửa có chút tương tự với trạm thu nhận, có điều giấc mơ này dù sao cũng dựa vào Ôn Văn mà hình thành, thấy thứ này cũng là chuyện đương nhiên.
Cánh cửa sắt màu đen này chính là địa ngục mà đám quái vật đã nói trước đó.
Cũng không biết Ôn Văn săn giết tất cả quái vật nên kích phát cơ chế cửa địa ngục, hay cửa địa ngục vốn sẽ xuất hiện vào lúc này.
Nhưng cửa địa ngục đã xuất hiện, mấu chốt nhất là thứ gì sẽ xuất hiện từ đó.
Từng sinh vật không thể gọi tên từ trong cửa sắt bay ra, nhanh chóng chui vào trong thành phố Aram.
Trong số đám quái vật này, có con là chó săn đáng sợ có sương mù quấn quanh, có con là quái trùng to lớn có lớp vỏ cứng màu đen, có con là nửa vật chất nửa năng lượng, có con là côn trùng khổng lồ không có cánh vẫn có thể bay lên trời, có con là sinh vật hình nón kỳ quái mọc ra đầu và vòi...
Quái vật từ cửa địa ngục xông ra đều có thực lực cấp Tai Nạn, thực lực mạnh nhất đều có cấp bậc tiếp cận chân tự.
Đám quái vật này vừa tiến vào thành phố Aram đã bắt đầu trắng trợn giết chóc, không quản là xác chết máu đã thành quái vật hay người dân đã không còn sức sống, tất cả đều là mục tiêu của đám quái vật này.
Cho dù đều là quái vật, nhưng đồng bạn tiến ra từ cửa địa ngục lại xem bọn họ là mục tiêu săn giết, toàn bộ thành phố Aram thoáng chốc trở thành máu tanh.
Trong thành phố đầy tuyệt vọng này, chỉ có một nơi còn ánh sáng.
Đó là vị trí sở cảnh sát, nhóm trông coi đều mặc ra đôi cánh thánh khiết, trên người xuất hiện ánh sáng trắng nồng đậm, dũng cảm đối đầu đám quái vật.
Một ít người dân nhìn nhóm cảnh sát mà ứa nước mắt cảm động.
Nhưng Ôn Văn thờ ơ đứng trên cao biết, đám cảnh sát kia không phải Chúa Cứu Thế gì cả.
Tuy trông bọn họ sáng ngời rực rỡ, nhưng hành vi của bọn họ cũng giống như đám quái vật kia, điên cuồng săn giết.
Chỉ là mục tiêu săn giết của bọn họ không có bạn đồng hành là người của sở cảnh sát, còn tất cả sinh vật còn lại đều là mục tiêu săn giết.
Trên đỉnh sở cảnh sát, cơ thể Gerald đã phồng to gấp trăm lần, biến thành người khổng lồ có làn da màu trắng, sau lưng hắn có một đôi cánh ánh sáng to lớn, trông thánh khiết giống như thiên sứ.
Hơi thở trên người Gerald làm Ôn Văn cảm thấy kiêng kỵ, hiện giờ hắn có thực lực cấp bậc chân tự, hẳn là người mạnh nhất ở thành phố Aram.
Mà Gerald không ra mặt chém giết, mục tiêu chỉ có một, là bảo vệ thứ gì đó.
Cửa lớn của sở cảnh sát rốt cuộc cũng mở ra, một số lượng lớn hơi nước tản ra, một bóng dáng gầy yếu bước ra.
Mỗi sợi tóc, mỗi phần da của bóng dáng này đều tỏa ra ánh sáng nhạt, nhưng trong mắt ẩn chứa hận ý nồng đậm!
Bóng dáng kia ngửa mặt lên trời gào thét: "Kỳ hạn đã tới, tao phải giáng xuống thế gian... tao muốn để tất cả bọn mày phải trả cái giá thật đắt!"
Ôn Văn nhìn bóng dáng người nọ, vẻ mặt có chút hăng hái.
Người này tuy gầy yếu, không mặc quần áo, nhưng tướng tá thì giống hệt Ôn Văn.
"Xem ra Yếm Tổ cũng có thú vui quái ác, nhân vật phản diện sau cùng thế mà lại làm thành dáng vẻ của mình, cách chơi này thực nhàm chán."
[hết 1171]