Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1172 - Chương 1172 - Quỷ Tinh Không Và Ôn Gerald Văn

Chương 1172 - Quỷ tinh không và Ôn Gerald Văn
Chương 1172 - Quỷ tinh không và Ôn Gerald Văn

Thật ra trước khi nhìn thấy Ôn Văn giả này, Ôn Văn đã có chút suy đoán.

Ở thành phố Aram này có lưu truyền một truyền thuyết, nơi này từng có nạn đói và dịch bệnh, có một người trẻ tuổi mắt nhỏ đã mang thức ăn và thuốc tới.

Nhưng số lượng hắn mang tới không đủ, cuối cùng bị người dân đói bụng ở nơi này cắn nuốt.

Sau đó thành phố này đã bị nguyền rủa, những kẻ ăn máu thịt của hắn đều biến thành quái vật.

Mà đặc điểm mắt nhỏ này lại quá rõ ràng, làm Ôn Văn buộc lòng phải nghĩ tới mình, hiện giờ sau khi kẻ này xuất hiện thì anh cũng hiểu ra.

"Dựa theo sắp đặt bình thường, người đưa lương thực kia chính là mình, sau khi bị cắn nuốt xóa đi ký ức, bị ném tới mấy chục năm sau, muốn xem xem mình lựa chọn thế nào."

"Có điều dù sao mình cũng là đặc biệt, Yếm Tổ không có cách nào xóa đi trí nhớ lặp lại, vì thế đã biến thành tình tiết câu chuyện, như vậy mình sẽ bớt đi rất nhiều cảm giác nhập cảnh."

Ôn Văn nhìn tử khí khắp nơi, lại nhìn số xác chết vặn vẹo và người dân đầy tử khí, trong lòng có chút suy nghĩ.

"Có lẽ trận dịch bệnh khi đó đã hủy diệt thành phố Aram, tất cả mọi người đều đã chết trong dịch bệnh và nạn đói."

"Thành phố Aram mà mình đã thất thật ra chỉ là thế giới sau khi chết, Ôn Văn là người có oán hận mạnh mẽ nhất đã giày vò tất cả linh hồn ở nơi này.

"Như vậy có thể giải thích được vì sao mấy chục năm qua nhân khẩu ở thành phố Aram này không tăng cũng không giảm, mặc dù đám quái vật đã khắc chế nhưng số lượng quái vật lớn như vậy không thể nào cân đối hoàn toàn."

Nhìn bầu trời đục ngầu, đột nhiên Ôn Văn cười khẽ một tiếng.

Trò chơi được tiết lộ đột nhiên biến thành một cuộc chiến hỗn loạn, thế cục bình thường biến thành thế cục địa ngục, nhưng đối với Ôn Văn thì lại càng đơn giản hơn.

Bởi vì điều anh cần làm chỉ là chiến đấu, giết sạch sẽ tất cả kẻ địch!

Ôn Văn quỳ xuống, cả người giống như tên lửa vọt lên không trung, giẫm lên đầu con côn trùng to lớn có cánh, kiếm thép trong tay ghim vào đầu nó.

Con côn trùng có cánh này dài mấy chục mét, cơ thể do nửa vật chất nửa năng lượng tạo thành, phần vật chất là máu thịt vặn vẹo, khắp nơi đều là mắt và cái miệng rộng đầy răng nanh.

Kiếm dài của Ôn Văn được cho thêm đủ loại buff hung hăng đâm vào da của quái trùng, nhưng không có được hiệu quả Ôn Văn mong muốn, bởi vì bên trong cơ thể quái vật này không có chứa máu như bình thường.

Quái trùng bị đau, cơ thể nó bắt đầu uốn éo dữ dội và vặn gãy kiếm dài của Ôn Văn, cái miệng rộng cũng nhanh chóng chuyển động, không cho Ôn Văn đứng vững trên người mình.

Không có vũ khí thuận tay, Ôn Văn cũng không hoảng loạn, trong mắt anh xuất hiện một vệt sáng, mấy chục cây kiếm năng lượng màu đen xuất hiện.

Ngụy kiếm đạo – tà ngữ vạn kiếm thuật – bản yếu!

Số kiếm này dưới sự điều khiển của Ôn Văn chuẩn xác đâm vào những con mắt của cự trùng, sau khi chúng bị phá hỏng thì chảy ra chất lỏng màu tím xanh tanh hôi.

Không còn mấy chục con mắt, cự trùng không còn cách nào quan sát xung quanh, cơ thể khổng lồ điên cuồng phá hoại mọi thứ ở xung quanh.

Ôn Văn đưa tay lên bầu trời, kiếm dài cắm trong mắt cự trùng bay vào trong tay anh.

Tà ngữ vạn kiếm thuật, vạn kiếm quy nhất!

Số kiếm năng lượng này tập trung lại một chỗ, tạo thành một cây kiếm dài màu đen uốn lượn như thực thể, hai tay Ôn Văn nắm ở chuôi kiếm chém mạnh vào đỉnh đầu cự trùng.

Năng lượng trên thân kiếm mãnh liệt tràn vào trong cơ thể cự trúng, xé nát cơ thể nó, cả cây kiếm dài tan biến vô hình.

Sau khi tiêu diệt con trùng khổng lồ này, một luồng sức mạnh chui vào trong cơ thể Ôn Văn, làm cảm nhận của Ôn Văn nhạy cảm hơn, năng lượng cũng tăng lên nhiều hơn.

Anh dùng ánh mắt nhìn món ngon để nhìn đám quái vật còn lại, vung kiếm năng lượng, giống như cuồng chiến sĩ vọt tới chỗ đám quái vật.

Ngoại trừ Ôn Văn, đám cảnh sát biến thành thiên sứ cũng đang chém giết đẫm máu với đám quái vật.

Rất nhiều cảnh sát thiên sứ có thực lực không đủ bị quái vật cắn nuốt, nhưng có một số cảnh sát thiên sứ thành công giết chết quái vật, trở nên càng mạnh mẽ hơn.

Bởi vì có đám cướp quái này mà Ôn Văn cần phải đẩy nhanh tốc độ chém giết, liều mạng chém giết quái vật.

Trong lúc chiến đấu, Ôn Văn vẫn còn dành ra tâm tư quan sát đám quái vật còn lại, lúc anh phát hiện nhược điểm trí mạng của quái vật thì sẽ định ra con mồi tiếp theo.

Tất nhiên đám quái vật kia cũng không ngồi không chờ chết, một con quái vật từ một đống khó diễn tả tạo thành đang nhanh chóng cắn nuốt hết thảy mọi thứ nó gặp phải.

Không quản là xác chết máu, dân chúng có tử khí, cảnh sát thiên sứ hay những quái vật khác, bất cứ thứ gì ở trước mặt đều là thức ăn của nó.

Cơ thể nó hoàn toàn không thể định hình, nó có thể tách ra thành xúc tua để đồng thời tấn công những mục tiêu khác nhau, vì thế thực lực của nó tăng trưởng một cách khủng khiếp.

Hiệu suất chém giết bên quái vật và bên cảnh sát thiên sứ cũng rất cao, nhưng Ôn Văn lấy sức của một mình mình có thể cân sức với chúng, toàn bộ thành phố Aram biến thành biến trường ba phe.

Đợi đến khi cuộc chiến ngừng lại, sinh mệnh của toàn bộ thành phố Aram đã bị loại bỏ hoàn toàn.

Xác chết máu, quái vật, người dân, toàn bộ đều không còn bóng dáng.

Cảnh sát thiên sứ vây quanh tòa cao ốc sở cảnh sát, Ôn Văn tỏa sáng được Gerald dùng hai tay nâng lên, nhìn tình cảnh hỗn loạn của thành phố Aram, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.

Xung quanh Gerald là cảnh sát thiên sứ vì cắn nuốt quái vật mà mạnh mẽ hơn dùng ánh mắt sùng bái nhìn Ôn Văn tỏa sáng kia, sau đó hóa thành ánh sáng tiến vào trong thân thể hắn.

Nhóm cảnh sát thiên sứ này giống như con thiêu thân lao vào trong lửa, để Ôn Văn phát sáng cắn nuốt chính mình.

Gerald và Ôn Văn tỏa sáng được ánh sáng vô tận bao bọc, đợi đến khi ánh sáng bao trùm hoàn toàn thì hình dạng của bọn họ đã khác hẳn.

Cơ thể bọn họ một lần nữa khuếch trương thêm một vòng, Gerald biến thành dáng vẻ ba đầu sáu tay, cánh ánh sáng ở sau lưng biến thành ba cặp, mà Ôn Văn phát sáng thì khảm vào trong cơ thể Gerald.

Hiện giờ không thể gọi hắn là Gerald nữa rồi, phải gọi là Ôn Gerald Văn.

Về phần bên kia, chỉ có thể diễn tả là một thứ như tinh không.

Nói là tinh không, thật ra chỉ là giống thôi, cơ thể tối tăm to lớn của nó không ngừng biến hình nhúc nhích, những điểm sáng như ngôi sao kia thật ra là phần tay cụt chân cụt của đủ loại quái vật và nhân loại.

Tùy tiện cắt một phần cơ thể của con quái vật này xuống cũng có thể tìm được bộ phận cơ thể của mười mấy cá thể.

Từ phía xa nhìn tới, quái vật này thậm chí có chút xinh đẹp, nhưng nhìn gần thì làm người ta tê rần da đầu.

Ôn Văn không biết người này gọi là gì, tạm thời gọi nó là quỷ tinh không.

Bên cuối cùng chính là Ôn Văn lơ lửng ở giữ không trung, sau lưng anh là đôi cánh thép, quanh người là vô số kiếm năng lượng màu đen.

Trải qua một loạt chém giết, thực lực của anh đã khôi phục khá hoàn chỉnh, còn có chút dư dả.

[hết 1172]

Bình Luận (0)
Comment