Hạt cát của tư tế Sa Hải vốn ùn ùn ập tới, biến cả ngọn núi xoắn ốc thành một gò cát.
Thế nhưng không biết từ khi nào, lớp cát này trở nên mỏng hơn, mà bầu trời cũng càng lu mờ hơn.
Từng hạt cát lượn lờ trên bầu trời giống như có sinh mệnh của mình, kết thành đội ngũ chỉnh tề trong không khí, nhét đầy không gian xung quanh.
"Đúng là tao không biết mày ở đâu, nhưng nơi này lớn như vậy, nơi hạt cát của tao không chạm tới... chính là chỗ của mày!"
Tư tế Sa Hải chắp tay trước ngực, ngưng tụ thành một cái miệng lớn, trên một chỗ đất trống ở đỉnh núi xoắn ốc, một lượng lớn cát vàng đột nhiên tập trung lại tạo thành một cái miệng cát đường kính mấy trăm mét, bên trong cái miệng to kia là răng nanh nhọn hoắt do hạt cát tạo thành, cái miệng chợt khép lại, bên trong truyền ra một tiếng hét thảm thiết.
Đôi mắt Ôn Văn sáng ngời: "Thì ra mày trốn ở đây, ăn một chiêu của tao đi!"
Toàn bộ xiềng xích hội tụ vào trên cái miệng cát kia, bao ở xung quanh, hình thành dáng vẻ vỏ kiếm thật lớn, đảm bảo Yếm Tổ không thể chạy trốn.
Sau đó Ôn Văn đưa tay hướng lên bầu trời, rồi hất về phía vỏ kiếm xiềng xích, cây kiếm lớn màu đen trên bầu trời xé nát không khí, giống như thiên thạch hủy diệt trời đất rơi xuống.
Cực - Ngụy kiếm đạo – Damocles rơi!
Kiếm dài to lớn cắm vào vỏ kiếm, năng lượng dao động mạnh mẽ quét sạch cát vàng, uy lực của lần này mạnh mẽ hơn lần đầu tiên rất nhiều, xem ra khi càng quen thuộc với trạng thái Tai Biến thì Ôn Văn càng mạnh mẽ hơn.
Sau khi năng lượng dao động tan hết, Yếm Tổ thê thảm đứng ở đó, giống như bị trăm bạn gay tập thể 'thưởng thức' một phen.
Có điều tuy bản thân Yếm Tổ bị thương nặng nhưng không hề trốn đi, ngược lại quan minh chính đại đứng trước mặt hai người.
"Khụ khụ, quả nhiên tao không đánh lại bọn mày, dù sao tao cũng không phải đám man rợ chỉ biết đánh nhau."
Vẻ mặt của Yếm Tổ rất cởi mở: "Có điều như vậy đã là cực hạn, không quản bọn mày cố gắng thế nào, cao lắm cũng chỉ có thể tổn thương tao đến mức này, dù sao tao cũng là sự tồn tại khác với bọn mày, không phải đám mọi rợ như bọn mày có thể hiểu được."
"Bắt đầu từ hôm nay, bọn mày sẽ phải chịu sự trả thù vô tận của tao, sau này bọn mày đừng hòng có được giấc ngủ ngon."
Ôn Văn và tư tế Sa Hải liếc nhìn nhau, một trước một sau đồng thời phát động tấn công với Yếm Tổ, mỗi đòn tấn công đều dốc hết thực lực, đồng thời cũng xác nhận đã tạo ra thương tổn cho Yếm Tổ.
Nhưng khi hai người ngừng tay thì phát hiện Yếm Tổ đang dùng dáng vẻ ngông nghênh đứng ở đó, vết thương trên người giống hệt trước kia, hơi thở cũng không có biến hóa.
"Tao sinh ra từ giấc mơ, đây là Thần quốc của tao, không ai có thể giết chết tao ở đây cả, bọn mày tiết kiệm chút sức lực đi."
Ôn Văn có chút đau đầu, nếu không thể giết chết thì Ôn Văn có thể kéo hắn vào trong trạm thu nhận, nhưng vấn đề là hắn vẫn còn năng lực nhất định, có thể chiến đấu, không thể bắt nhốt hắn được.
Tư tế Sa Hải thở dài một hơi: "Ghi chép của tổ tiên quả nhiên chính xác, mày là một con quái vật không thể bị giết chết."
Tư tế Sa Hải tiến tới hai bước, trong tay đột nhiên xuất hiện một bóng đen to lớn, hình dáng của bóng đen này giống như một cây đao dài màu đen.
Sau khi nhìn thấy cây đao này, Yếm Tổ thay đổi sắc mặt, khi đó hắn đã bị thứ này phong ấn, nếu lại bị nó đâm vào cơ thể...
Chẳng qua hiện giờ Yếm Tổ có sợ đã không còn kịp nữa rồi, hiện giờ thực lực của hắn nằm xếp chót trong cấp Tai Biến, căn bản không còn sức phản kháng đòn tấn công của tư tế Sa Hải.
Cây đao dài xuyên qua phần bụng, xuyên thủng toàn bộ cơ thể Yếm Tổ, làm hắn phát ra tiếng kêu gào thống khổ, cả người lay động trên bầu trời.
"Đây là thứ phong ấn Yếm Tổ trước kia, hiện giờ vẫn hữu hiệu với hắn." Tư tế Sa Hải giải thích với Ôn Văn.
Yếm Tổ giãy giụa hơn mười giây, sau đó vẻ mặt trở nên bình tĩnh, nhe răng cười.
"Sao hả, khi nãy rất vui à, thứ này căn bản không hoàn chỉnh, nó chẳng qua chỉ là phân nửa vật phong ấn khi đó mà thôi!"
"Bọn mày biết tao làm sao trốn ra được không, trước đây có một con giun dế trộm mộ lẻn vào trong kim tự tháp, rút đi một phần của phong ấn, sau đó phong ấn dẫn dần suy yếu, tao mới có thể thoát ra."
Vẻ mặt tư tế Sa Hải u ám: "Không thể nào, kim tự tháp vẫn luôn được bảo vệ chặt chẽ, người siêu năng dưới cấp Tai Biến không thể nào vượt qua phong tỏa được."
Yếm Tổ chọt lỗ tai: "Chắc tên trộm kia có năng lực đặc biệt, năng lực của hắn là loại bỏ cảm giác tồn tại, lúc hắn kích hoạt năng lực, ngoại trừ thần linh thì không ai có thể phát hiện hắn."
Sau khi nhận được lời giải thích hợp lý, tư tế Sa Hải thở dài một hơi, không ngờ cuối cùng ngay cả phong ấn cũng không làm được gì hắn.
Ôn Văn đứng sau lưng Yếm Tổ đưa tay sờ cằm, càng nhìn cây đao đen này lại càng thấy quen mắt.
Hình như anh cũng có một cây tương tự.
Hơn nữa kẻ trộm không có cảm giác tồn tại nghe cũng có chút quen tai, chỉ là Ôn Văn nghĩ không ra hắn là ai.
"Cứ thử xem thế nào, thử cũng chẳng lỗ lã gì."
Ôn Văn đưa tay, một cây đao dài màu đen từ trong da chui ra.
Anh để cây đao của mình chạm vào bóng ảo của cây đao dài kia một cái, bóng ảo chui vào trong cây đao dài màu đen của Ôn Văn.
Nhìn thấy đao dài biến mất, trên mặt Yếm Tổ lộ ra vẻ mặt nghi hoặc, hắn chẳng làm gì cả, lẽ nào cây đao bóng đen này tự động biến mất?"
'Phốc...'
Một luồng đau nhức từ sau lưng Yếm Tổ kéo tới, hắn cúi đầu nhìn lại thì thấy mũi đao màu đen xuyên ra khỏi bụng mình.
Hắn đau đớn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Ôn Văn cầm chuôi đao, biểu cảm đang huýt sáo rất thiếu đánh, huýt sáo xong hắn còn ca hát.
"Hoa cúc tàn, đt bị thương, quần lót ố vàng, phn lặng lẽ rơi ~"
"Mày, mày..." Yếm Tổ bị Ôn Văn đâm tới không nói nên lời.
Ôn Văn cười he he: "Có vẻ phần thiếu hụt của cây đao này nằm ở trong tay tao, chắc là duyên phận."
Cây đao dài màu đen, áo choàng đen, bóng dáng của Ôn Văn trùng điệp với người đàn ông kia.
"Tao, tao muốn giết mày!" Năng lượng mạnh mẽ bùng nổ, Yếm Tổ lộ ra vẻ mặt dữ tợn muốn phản công Ôn Văn.
Ôn Văn híp mắt, dùng ra chiêu tức mình tự nghĩ ra: "Nhược – ngụy kiếm đạo – điện quang độc long toản."
Thanh đao dài màu đen xoay tròn kịch liệt, cơ thể Yếm Tổ run rẩy, tất cả sức mạnh tụ tập được đều tiêu tan.
Hiện giờ đã lần thứ hai rơi vào trạng thái bị phong ấn, trên người không có chút năng lực phản kháng nào, có điều vẫn không thể giết chết hắn.
Sợi xích màu đen từ trong cơ thể Ôn Văn thả ra, bao vây lấy Yếm Tổ, sau đó Yếm Tổ bị kéo vào trong trạm thu nhận, trở thành cường giả Tai Biến thứ hai bị tóm.
[hết 1176]