Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1175 - Chương 1175 - Song Hùng Chiến Lão Tiên

Chương 1175 - Song hùng chiến lão tiên
Chương 1175 - Song hùng chiến lão tiên

Bầu trời trên đỉnh núi xoắn ốc trở nên mờ nhạt.

Vô số hạt cát tạo thành vòi rồng cát làm không trung vặn vẹo biến hình.

Tư tế Sa Hải mặc áo màu xám, đeo mặt nạ phong cách cổ xưa nhìn về phía đỉnh núi xoắn ốc, từng bước tiến tới, dọc theo đường đi tất cả giấc mơ đều bị bể nát.

Dáng vẻ này giống như thần linh viễn cổ trong thần thoại khu Ai Phi.

"Rốt cuộc cũng tìm tới, cũng không tệ."

Yếm Tổ cười khẽ hai tiếng, hắn sớm đã biết tư tế Sa Hải sẽ tìm tới, bởi vì hắn không che giấu chính mình, mà thế giới này lại quá nhỏ.

"Tao đã tìm tới quá muộn, nếu tới sớm một chút thì sẽ bớt đi rất nhiều phiền phức." Tư tế Sa Hải đằng đằng sát khí nói.

Tổ tiên của gia tộc tư tế chỉ phong ấn Yếm Tổ, mà hiện giờ tư tế Sa Hải muốn giết chết Yếm Tổ.

Tuy hắn không biết mình có đủ khả năng hay không, thế nhưng hắn muốn thử một chút.

Yếm Tổ căn bản không để tâm tới lời đe dọa của tư tế Sa Hải, chỉ có một cấp Tai Biến như tư tế Sa Hải thì không thể nào tạo ra đe dọa đối với hắn.

Tuy trải qua khoảng thời gian phong ấn dài đằng đẵng, hắn chỉ còn thực lực Thần Tinh Giới, nhưng nơi này là lãnh địa của hắn ở nơi sâu nhất trong giấc mơ, không ai có thể giết chết hắn ở đây.

Nụ cười của Yếm Tổ đột nhiên cứng ngắc, một cột sáng màu đen vọt thẳng lên trời, muộn một bên của đỉnh núi xoắn ốc thành màu đen.

Ôn Văn vừa mới búng ngón tay một lần nữa đưa tay, thế giới đầy vết rạn ở chỗ anh trực tiếp hỏng mất.

Những giấc mơ ở xung quanh cũng tan vỡ, người bị hại đang đắm chìm trong giấc mơ rốt cuộc cũng tỉnh lại.

Ngọn núi xoắn ốc này tổng cộng có mười tám tầng, không quản là xuyên trong giấc mơ bao lâu cũng chỉ là giậm chân tại chỗ, nếu muốn leo lên trên chỉ có thể phá vỡ giấc mơ, nghịch mộng mà đi.

Làn gió mạnh lay động tóc Yếm Tổ, che giấu đi biểu cảm kinh hãi của hắn.

"Hướng đó là... tên nhóc thú vị kia? Hắn thế mà lại là Thần Tinh Giới ẩn núp?"

"Khó trách mình không thể nhìn thấu hắn, nhưng hắn che giấu như vậy để làm gì, rõ ràng là Thần Tinh Giới, tại sao lại giả vờ là con kiến bị mình đùa giỡn, lẽ nào hắn là kẻ cuồng ngược?"

"Hơn nữa, sao mình cảm thấy hơi thở này có chút quen thuộc vậy chứ."

Yếm Tổ xoay người lại, nhìn thấy trang phục trên người Ôn Văn thì đột nhiên có cảm giác muốn chạy trối chất.

Bởi vì hắn nhận ra hơi thở và bộ quần áo, đây là cường giả biến thái đã phong ấn hắn vào kim tử tháp mấy ngàn năm trước!

Yếm Tổ theo bản năng lui về sau hai bước, vẻ mặt hoảng hốt xuất hiện trong mắt tư tế Sa Hải, làm hắn nghi hoặc.

Kẻ đột nhiên xuất hiện này hẳn là cường giả Tai Biến Hắc Thập Tự, thân phận chân thật của hắn là ai, tại sao có thể làm kẻ hung ác cấp bậc viễn cổ này hoảng sợ tới vậy?

Sau khi lui lại một khoảng cách, Yếm Tổ chợt dừng lại, đứng thẳng người.

"Ngại quá, vừa nãy tao hơi thất thố, tao cảm nhận được... mày không phải hắn."

"Cho dù hắn suy yếu thì cũng sẽ không phải trình độ này, mày quá non nớt."

Quanh người Yếm Tổ xuất hiện hơi thở màu hồng nhạt lẫn với màu xám tro, toàn bộ đỉnh núi xoắn ốc chấn động, người bị hại đang chìm đắm trong giấc mơ đều ngẩng đầu, bọn họ cảm nhận được thế giới biến đổi.

"Bọn mày không cho rằng nếu hợp lực thì có thể đối phó tao chứ?"

"Tuy hiện giờ hổ lạc xuống đồng bằng nhưng không phải kẻ mà hai con chó hoang như bọn mày có thể khi dễ đâu, nghĩ tới cái giá khi dám ra tay với tao chưa?"

Yếm Tổ có đủ vốn liếng để kiêu ngạo, bởi vì hắn tin tưởng trong nơi thiếu văn minh này, chỉ có tên biến thái thần bí kia có thể phong ấn mình một lần nữa, hoặc là đẩy mình vào chỗ chết.

Mà tên biến thái kia đã rất lâu rồi không xuất hiện, nói không chừng đã rời khỏi thế giới này, hoặc là đã đi đời nhà ma rồi.

Cho dù hai tên Thần Tinh Giới này hợp lực thì sao, có thể đánh bại hắn sao?

Chúng không giết được hắn, không thể phong ấn hắn, thậm chí không thể tổn hại hắn theo phạm vi lớn, sau này cuộc sống của chúng sẽ bị quấy rối vô tận.

Đợi đến khi lá chắn ở thế giới này biến mất, hai tên Thần Tinh Giới to gan lớn mật này sẽ phải chịu đựng lửa giận vô tận của hắn.

Ôn Văn và tư tế Sa Hải trao đổi ánh mắt, thành công ký hiệp nghị đồng minh, hai người đồng thời ra tay.

"Lồng giam tái hiện, chư thế như ngục."

Ôn Văn đặt tay xuống đất, từng phòng giam giống như trong trạm thu nhận xuất hiện, sức mạnh thuộc về trạm thu nhận bao phủ chiến trường, xiềng xích hẹp dài trong phòng giam bay ra, tùy ý tung hoành trong không trung.

Ở cấp bậc chân tự chỉ có thể thỉnh thoảng sử dụng 'bàn tay giam cầm', nhưng trong trạng thái Tai Biến thì có thể tùy ý thi triển.

Bầu trời xuất hiện vòng xoáy màu đen, một cây kiếm dài màu đen đang ngưng tụ thành hình, chiêu thức mạnh mẽ đang trong quá trình chuẩn bị.

Tư tế Sa Hải lại có một phong cách khác, hắn đánh nhau mà như muốn hủy trời diệt đất, cát vàng bao phủ hết thảy mọi thứ, số hạt cát này so với lưỡi dao còn sắc bén hơn, không quản là máu thịt, đất đá hay sắt thép, tất cả đều yếu đuối như đậu hũ.

Một ít hạt cát đặc biệt ẩn mình trong biển sát, những hạt cát này rất bí ẩn nhưng đủ uy lực để đe dọa cấp Tai Biến.

Mắt thấy hai người đều bắt đầu phát động tấn công, Yếm Tổ hừ lạnh một tiếng, đưa tay về phía bầu trời.

Chỉ thoáng chốc gió mây chuyển động, trời đất thay đổi, tro bụi xen lẫn năng lượng mang theo khí thế hủy trời diệt đất đánh úp về phía nhóm Ôn Văn.

So với đòn tấn công này, phông nền hoành tráng của nhóm Ôn Văn trông thực lu mờ.

Tình cảnh này làm Ôn Văn và tư tế Sa Hải căng thẳng, nhưng vừa chạm vào thì Yếm Tổ trực tiếp hiện nguyên hình.

Đòn tấn công thoạt nhìn mạnh mẽ kia ầm ầm bị nghiền nát dưới đòn tấn công của nhóm Ôn Văn, hắn vội vàng bay lên cao mới thoát được hai người bao vây tấn công.

Sau đó bóng dáng Yếm Tổ trở nên mờ đi, cảnh sát xung quanh cũng bắt đầu bóp méo huyền ảo.

Cứng đối cứng không được, phương pháp tác chiến của Yếm Tổ thay đổi.

Hắn là bậc thầy ảo thuật và giấc mơ, trong hoàn cảnh này, nhóm Ôn Văn muốn bắt được hắn cũng không dễ.

Có đôi khi trong bồn cầu chất đầy mặt Yếm Tổ, có khi cả ngọn núi xoắn ốc này không hề thấy được bóng dáng của hắn.

Ôn Văn đang tập trung tìm kiếm thì đột nhiên cảm thấy chân mát lạnh, chân anh bị một mũi nhọn đâm trúng.

Vô số xiềng xích màu đen điên cuồng xoay tròn cắt xén xung quanh người Ôn Văn, nhưng không bắt được cái bóng của Yếm Tổ.

Ôn Văn tức giận: "Tao sẽ giết mày, làm thức ăn cho Tam Tể Nhi!"

Xung quanh tư tế Sa Hải đều là hạt cát, không phải đối tượng dễ tấn công, vì thế Ôn Văn là mục tiêu quấy rầy chủ yếu.

Điều này làm Ôn Văn rất tức giận, trán lộ gân xanh, suy nghĩ xem có nên mặc huyễn dục thiên y vào hay không, ít nhiều gì cũng có thể ngăn cản chút hiệu quả ảo thuật.

Mặc đồ nữ làm chim mồi cũng thôi đi, dù sao cũng sẽ giết, không ai biết Ôn Văn từng giả gái.

Nhưng mặc đồ nữ ở trước mặt cường giả Tai Biến như vậy thật sự quá xấu hổ, anh lại không thể giết tư tế Sa Hải để diệt khẩu.

"Nếu xấu hổ có thể cho mình sức mạnh, vậy mình... có nên hi sinh một chút không?

May mắn vào lúc này, tư tế Sa Hải tựa hồ đã hoàn thành sắp đặt gì đó, vì thế Ôn Văn tạm thời từ bỏ ý nghĩa này.

[hết 1175]

Bình Luận (0)
Comment