Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1174 - Chương 1174 - Đây Mới Là Sức Mạnh

Chương 1174 - Đây mới là sức mạnh
Chương 1174 - Đây mới là sức mạnh

Có điều thường ngày ở nơi này khác với nơi khác.

Đây là thế giới của dư luận, dư luận thậm chí có thể ảnh hưởng tới pháp luật, đạo đức, thậm chí là sự sống chết của con người.

Có dân trí thức thâm niên như Cao Phương Chu châm ngòi thổi gió, không ngừng kéo thù hận cho hai bên, xung đột nhanh chóng thăng cấp.

Sau khi xung đột thăng cấp, Cao Phương Chu không ngừng dẫn dắt hướng gió, dẫn dắt nhiều người tham gia bình luận hơn, càng dễ dàng đẩy bộ phận số ít kia thành phe thiểu số tuyệt đối.

Sau vài ngày, số ít người đó bị phán là có tội, sẽ bị đưa tới pháp viện định tội.

Lúc phần lớn mọi người thảo luận xem nên làm thế nào định tội, Cao Phương Chu đột nhiên chen vào một câu, hắn đề nghị - hình phạt im miệng không được nói!

Cuối cùng hình phạt này được thực hiện, bộ phận nhỏ kia bị tước đoạt đi năng lực và quyền lợi tiếp tục làm dân trí thức.

Loạt thao tác này báo hiệu kế hoạch của Cao Phương Chu có thể thực hiện được, hắn tiếp tục gây ra những cuộc xung đột khác, những cuộc xung đột này đã kết hợp sinh ra rất nhiều hiệu ứng vi diệu.

Ngày càng nhiều người bị hình phạt im lặng, người có thể lên tiếng ở thành phố ngày càng ít, cuối cùng cả thành phố chỉ còn lại khoảng một trăm người.

Một trăm người này nắm giữ quyền lên tiếng của thành phố, có được toàn bộ quyền lực, hàng ngàn người im lặng nghe theo mệnh lệnh của bọn họ để hành động.

Hứng thú của bọn họ giống nhau, khi lý luận thì trái phải rõ ràng, gần như không có xung đột.

Vì thế bọn họ bắt đầu hưởng thụ thành quả thắng lợi, trở thành trăm vị quý tộc của thành phố.

Cao Phương Chu xúi giục hết thảy lẫn trong đám người, thoạt nhìn không hề thu hút, nhưng trong lòng hắn đang tính toán xem nên làm sao tiêu diệt trăm quý tộc này.

Nếu muốn đạt được mục đích thì rất đơn giản, chỉ cần tạo ra xích mích mâu thuẫn giữa bọn họ.

Cho dù hiện giờ không có mâu thuẫn, qua một khoảng thời gian thì sẽ có mâu thuẫn xuất hiện.

Chỉ qua vài ngày, mâu thuẫn mới đã xuất hiện, hơn trăm người này với tư cách là người có lợi ích, hưởng thụ toàn bộ tài nguyên của thành phố, khó trách sẽ bị người khác mơ tưởng.

Mà đây cũng chính là lúc Cao Phương Chu lên sân khấu.

Vài năm trong giấc mộng này đã làm Cao Phương Chu trở thành bậc thầy điều khiển lòng người, càng đáng quý hơn là hắn nhận rõ được hành vi sai trái trước kia của mình, cũng nguyện ý bị trừng phạt để hoàn trả lại tội nghiệt này.

Chỉ dựa theo cách làm của hắn, tiếp tục như vậy thì hắn sẽ hoàn toàn làm giấc mơ này an tĩnh lại, sau đó thoát khỏi địa ngục giấc mơ.

Ở bên ngoài giấc mơ, Yếm Tổ uống cà phê, giống như đang xem một bộ phim thú vị.

"Thoạt nhìn thì lần đánh cuộc này mình thua rồi."

"Không thể như vậy được."

Yếm Tổ lắc đầu, cảnh trong mộng bắt đầu biến hóa, dưới sự kích động của Cao Phương Chu, trăm quý tộc đang khẩu chiến đột nhiên ngừng tranh luận, sau đó bắt đầu thảo luận đề tài mới.

Đề tài thảo luận là hủy bỏ hình phạt im lặng!

Sau khi đề tài thông qua, toàn bộ người im miệng trong giấc mơ được giải phóng, đồng thời có được quyền lợi bình thường.

Cao Phương Chu dốc hết vốn liếng muốn ngăn cản, nhưng tiếng nói của hắn không dùng được dưới ý chí của Yếm Tổ, tất cả những cố gắng trước đó của hắn đều bị Yếm Tổ dễ dàng dẹp bỏ.

Không có cách nào làm đám người này câm miệng, Cao Phương Chu căn bản không có cách nào với đám bình xịt trời sinh.

Yếm Tổ hài lòng thu hồi ánh mắt, sự tuyệt vọng và cảm nhận của Cao Phương Chu căn bản không có chút ý nghĩa nào đối với Yếm Tổ, hắn là thần linh cao cao tại thượng, mà nhân loại chính là công cụ để hắn sử dụng để hoàn thành mục đích.

Hắn có thể dùng công dụ để đổi lấy niềm vui, nhưng hắn sẽ không vì nhu cầu của công cụ mà tổn hại lợi ích của mình.

Cái gọi là trò chơi với Ôn Văn chì là tìm kiếm niềm vui mà thôi, vì bảo trì lý trí trong dòng sinh mạng dài đằng đẵng, hắn cần phải thường xuyên làm những chuyện thú vị.

"Xem bên này thử xem nào, ầy, thoạt nhìn thì hắn sắp thắng rồi."

"Ảo cảnh được chế tạo trong mộng không thể so sánh kinh nghiệm chiến đấu với cường giả chân thật, hơn nữa linh hồn của hắn rất đặc biệt, mình không thể giở trò."

"Nhưng chuyện thế này sao có thể làm khó mình."

Yếm Tổ cười kỳ dị, lúc ở thế giới trong, danh hiệu lão tiên Huyễn Mộng của hắn cũng không phải hư danh nói chơi, danh hiệu này đã làm cho vô số người bị hại phải kêu rên khóc lóc.

"Thực lực mạnh mẽ đánh không lại, để hai kẻ địch hợp thể là được, sức mạnh này có xu thế có thể nghiền ép, có điều như vậy vẫn chưa an toàn, để nó bùng nổ đi, thực lực gia tăng vài lần."

Vừa khống chế xong cuộc chiến bên Ôn Văn, biểu cảm của Yếm Tổ đột nhiên cứng ngắc.

Hắn cảm nhận được, có thứ gì đó xâm lấn ngọn núi của mình.

Hơn nữa thứ này không giống Ôn Văn, sử dụng năng lực tương tự mộng yểm để lặng lẽ chui vào, kẻ này nghênh ngang phá lá chắn xông vào.

Có thể làm được như vậy, tuyệt đối không phải kẻ địch thông thường!

Vì sự xâm lấn này mà trò chơi với Ôn Văn đã không còn là trọng điểm chú ý của Yếm Tổ nữa.

Phân thân của Yếm Tổ đang quan sát 'trò chơi' cấp tốc trở về tầng đỉnh của núi xoắn ốc, hợp thành một thể với chân thân mặc áo choàng đen, sau đó nghiêm túc nhìn phương xa.

...

"Ai ui, bọn mày đang chơi trò gấp giấy đấy à?"

Ôn Văn trừng cặp mắt cá chết nhìn con quái vật ghép nối ở trước mắt, căn bản có chút đau đầu.

Vốn anh đã sắp chiến thắng rồi, thế nhưng quỷ tinh không và Ôn Gerald Văn đột nhiên lại hợp thể với nhau, biến thành một con quái vật khổng lồ trắng đen rõ ràng, phần thân trước giống như thiên sứ thánh khiết, đôi cánh sau lưng thì trở thành ô uế vô tận.

Phạm quy nhất là cấp bậc năng lượng của nó đột nhiên gia tăng gấp bội, làm người ta có cảm giác hoàn toàn khác biệt.

Chỉ có người Saiyan trong bộ phim hoạt hình nào đó, sau khi hợp thể thì sức chiến đấu mới gia tăng một cách bất hợp lý như vậy.

"Nếu mày chơi như thế thì làm sao tao chịu nổi chứ?"

Ôn Văn bất đắc dĩ giang tay, trên mặt lộ ra biểu cảm mừng rỡ.

"Xem ra ngoại viện của tao tới rồi, vậy thì không chơi với mày nữa... bye nhé tên gào thét!"

Áo choàng đen kịt phủ khắp toàn thân Ôn Văn, cột ánh sáng đen kịt phóng vọt lên cao, toàn bộ giấc mơ xuất hiện vết rạn.

Ở trong giấc mơ, sức mạnh mà Ôn Văn cảm nhận được vẫn luôn mờ mịt hư vô.

Nhưng sau khi chuyển đổi hình thái, Ôn Văn cảm thấy sức mạnh của mình rất bình ổn, đây là sức mạnh chân chính mà anh có thể tự do điều khiển.

Ôn Văn ngẩng đầu nhìn con quái vật chắp vá khổng lồ kia, khóe miệng lộ ra ý tứ trào phúng.

"Mày cho rằng sức mạnh chân chính chính là gia tăng năng lượng sao..."

Quái chắp vá điên cuồng gầm lên giận dữ, giống như có năng lượng có thể hủy diệt trời đất, năng lượng này tạo thành một quả bóng năng lượng khổng lồ phóng về phía Ôn Văn.

Ôn Văn ngẩng đầu, bấm ngón tay chỉ về phía quả bóng kia, nhẹ nhàng bắn ra.

Quái vật chắp vá to lớn giống như mây mù tản ra, giống như chưa từng tồn tại.

"Đây, mới thật sự là sức mạnh."

[hết 1174]

Bình Luận (0)
Comment