Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1183 - Chương 1183 - Kỳ Lân Sống Lại

Chương 1183 - Kỳ Lân sống lại
Chương 1183 - Kỳ Lân sống lại

Ôn Văn sử dụng điện thoại chứ không phải thiết bị đầu cuối siêu thợ săn, đó là chiếc điện thoại mà Kỵ Sĩ Đêm Tối đưa cho Ôn Văn, chức năng mạnh hơn trạm thu nhận, nhưng chỉ có thể dùng để liên hệ giữa hai người.

Đường dây liên lạc này được mã hóa rất gắt, đại biểu cho công nghệ cao cấp nhất liên bang, có thể nói là an toàn tuyệt đối, cơ bản sẽ không bị người ta phá giải.

Cho dù là Đinh Minh Quang có năng lực vượn trình tự cũng không có cách nào im hơi lặng tiếng đánh cắp tin tức trên con đường này.

Vài ngày trước, Ôn Văn từ Yurianu lấy được một số kiến thức khoa học, anh khá mong đợi.

Nhưng sau cuộc nói chuyện với Yếm Tổ, cảm giác chờ mong của Ôn Văn giảm đi hơn phân nửa,

Nếu lời Yếm Tổ nói là sự thật, như vậy đối với liên bang, phát triển khoa học kỹ thuật chỉ có thể thăng cấp có giới hạn, không thể chân chính thay đổi tình cảnh của thế giới hiện thực.

Bởi vì khi khoa học kỹ thuật phát triển tới một trình độ nhất định sẽ gặp phải bình cảnh, bình cảnh đó sẽ kéo dài mấy ngàn năm mấy vạn năm mà không thể đột phá, mà thể giới hiện thực căn bản không có nhiều thời gian như vậy.

Có điều mặc dù vậy thì Ôn Văn cũng không từ bỏ kế hoạch Quốc gia Trí Tuệ, chỉ riêng quả bom siêu cấp mà anh nhìn thấy trong hình chiếu thời không kia cũng đủ để gia tăng thực lực liên bang.

Loại bom này ngay cả anh ở trạng thái Tai Biến cũng cảm thấy có chút đe dọa, nếu ném nó vào hang ổ đám tổ chức bí ẩn thì tình cảnh nhất định sẽ rất đặc sắc.

Sau khi rời khỏi Quốc gia Trí Tuệ, Ôn Văn tới trước cửa Đồng, tiến vào 'vùng Hạ Phủ', hình chiếu thời không lớn nhất.

Anh bay trên không trung vài phút, sau đó dừng lại trên một mỏm đá trơn nhẵn, nơi này có một trận pháp ký hiệu lớn.

Trận pháp ký hiệu này ẩn chứa sức mạnh nồng đậm, thoạt nhìn trông bình thường không có gì lạ, nhưng thực tế đang che giấu sức mạnh khủng bố.

Đây là trận pháp dùng để triệu hồi 'Thần Ký Hiệu' Lovevis, thoạt nhìn quy trình triệu hồi đã hoàn thành phân nửa, sau mười mấy ngày nữa, Lovevis có thể thông qua trận pháp để tới 'vùng Hạ Phủ' này bất cứ lúc nào.

Đến khi đó Ôn Văn sẽ cho Lovevis một bất ngờ, tiếp đó thu hoạch được một tay đấm cấp Tai Biến!

"Mau tới đây đi nào, tao nôn lắm rồi!"

...

Bên ngoài thế giới hiện thực, trong một tầng không gian hư vô, Lovevis lơ lửng giữa không trung, trên người đầy ký hiệu huyền ảo.

Lực dẫn dắt vô hình xuất hiện trên người hắn, đây là sức mạnh mà trận pháp triệu hồi của Ôn Văn phát ra.

Có điều mặc dù đã nhận ra có người triệu hồi mình, Lovevis vẫn biểu hiện khá căm hận.

Bởi vì nơi này phiêu đãng không ít quái vật cấp Tai Biến, chúng tiến vào không được, ra cũng không được, bị kẹt ở đây trăm ngàn năm, sớm đã rất nóng nảy.

Nếu để chúng biết Lovevis đang tiếp nhận triệu hồi, có thể thoát khỏi không gian tuyệt vọng này, như vậy đám cười giả ghen tị tới phát điên rất có thể sẽ bắt tay lại phát động tấn công với Lovevis.

Mặc dù hoàn cảnh hơi này không thích hợp để cường giả cấp Tai Biến phát huy sức mạnh, nhưng nhiều cường giả như vậy đồng thời ra tay thì Lovevis cũng không thể nào chịu nổi.

Nhất là lãnh chúa Thương Bạch, ác ma Crowley, từng bị Lovevis phá hoại kế hoạch giáng xuống thế giới hiện thực, hắn quả thực hận Lovevis thấu xương, vì thế Lovevis tuyệt đối không thể làm lộ chuyện.

"Tên kia quả nhiên là người tốt, sau khi kế hoạch triệu hồi lần trước thất bại, hắn vẫn có thể triệu hồi mình lần nữa, đợi đến khi gặp mặt chắc chắn phải báo đáp hắn thật tốt."

Lovevis ngây thơ nghĩ, nhưng hắn không thể nào ngờ được, lần sau khi gặp Ôn Văn lại là trường hợp như vậy.

...

Núi Tề Linh, từ đường thôn Yêu Linh.

Một quả trứng đá lớn như quả bóng tỏa ra ánh sáng ngũ sắc.

Nhóm bốn người Long trưởng thôn quỳ rạp ở trước từ đường, kích động nhìn quả trứng này.

Mấy ngày trước trong trứng Kỳ Lân đã xuất hiện nhịp tim rất mạnh mẽ, hôm nay trên vỏ trứng thậm chí còn xuất hiện những vết rạn nứt.

Có nghĩa là thần thú Kỳ Lân đang thức tỉnh bên trong trứng, Thần của bọn họ đã sắp thấy lại ánh mặt trời.

Bọn họ không chú ý tới ở bên ngoài thôn Yêu Linh xuất hiện một bóng người khô gầy.

Cơ thể của bóng dáng đó giống như thân cây, phần cằm có gai xương, mắt tỏa ra ánh sáng màu xanh âm u, phần miệng đen kịt chảy ra nước bọt màu đen.

Hắn chỉ mới thức tỉnh không lâu, theo bản năng tìm tới vật ngon nhất ở gần đó.

Khoảnh khắc quả trứng được ấp nở chính là lúc thứ bên trong yếu ớt nhất, khi đó hắn có thể tùy ý nhấm nháp máu thịt của thứ đó, sau đó nhờ vào máu thịt đầy năng lượng mạnh mẽ của sinh mạng này để thăng cấp lên cấp bậc sinh mệnh cao hơn.

Về phần đám sinh vật chân tự trông cửa... chỉ là gà đất chó sành thôi!

Vết rạn trên vỏ trứng dần mở rộng, sinh vật có kích cỡ tương đương quả trừng từ trong xác trứng chui ra.

Ánh sáng đầy màu sắc bao trùm toàn bộ dãy núi Tề Linh, hoa cỏ cây cối trong dãy núi tỏa ra sức sống mới.

Quái vật cây khô gầm nhẹ một tiếng, chuẩn bị tiến tới thưởng thức bữa cơm đầu tiên sau khi thức tỉnh, nhưng vừa mới bước chân tới thì cơ thể hắn cứng ngắc.

Bởi vì hắn phát hiện một người phụ nữ xinh đẹp tuyệt trần khó có thể hình dung đang đứng bên cạnh mình, trên mặt lộ ra nụ cười nhìn con thú nhỏ kia đang chào đời.

Quái vật nhìn hai mắt cô, cảm nhận được sự đe dọa mạnh mẽ, vì thế nó nhếch miệng nhe răng kêu hai tiếng, sau đó im hơi lặng tiếng biến mất trong không khí.

Thần Mặt Trăng không đuổi theo, bởi vì quái vật mới thức tỉnh này chỉ có thể uy hiếp Kỳ Lân lúc vừa nở, chỉ cần qua vài phút thì sức mạnh của Kỳ Lân sẽ vượt xa quái vật kia.

Nhìn Kỳ Lân vượt qua khoảng thời gian nguy hiểm lúc ban đầu, Thần Mặt Trăng mỉm cười, sau đó thản nhiên quay trở về nơi cực bắc.

Kỳ Lân cũng ùa Thần Tinh Giới dưới trướng Chúa Tể Bầu Trời, cô tới trông coi một chút cũng là chuyện nên làm, nhưng cũng chỉ là xem vậy thôi, không có nghĩa vụ gì cả.

Sau khi thức tỉnh cơ thể Kỳ Lân không ngừng phình to lên như khí cầu, cuối cùng biến thành một con quái thú uy vũ cao ba mét.

Trong mắt hắn lóe ra ánh sáng trí tuệ, không hề có chút non nớt nào của sinh mệnh mới.

Ký ức vốn thuộc về thần thú Kỳ Lân và ký ức của yêu thần Kỳ Lân trong hình chiếu thời gian dần trùng lặp, tạo thành một cường giả Tai Biến có nhân cách mới.

"Yêu thần cũng được, thần thú cũng được, tất cả đều là ta... ta là Kỳ Lân!"

"Hắc Thập Tự..."

Kỳ Lân không ngừng tìm kiếm ký ức về Ôn Văn ở trong đầu, sau đó nhìn thấy hình ảnh Ôn Văn hấp thu năng lượng trong Kỳ Linh Châu.

Sắc mặt của hắn biến đổi, qua một lúc sau thì phì một tiếng bật cười.

"Một uống một mổ tất đã có trời định, nếu không phải trước đó hắn chấm mút một phen thì sau này cũng không giúp mình hồi phục, chuyện này là mình nên cám ơn hắn."

Không sai, mặc dù là ở trong trạng thái Kỳ Linh Châu, Kỳ Lân vẫn có ý thức.

Hắn đã thờ ơ lạnh nhạt ở trong hạt châu nhỏ bé đó ngàn năm.

Cũng thấy được nhóm bốn người Long trưởng thôn vì bảo vệ Kỳ Linh Châu mà cố gắng thế nào, hắn mỉm cười nhìn bốn người.

"Mấy năm nay, các người đã cực khổ rồi."

Nhóm bốn người Long trưởng thôn lập tức rưng rưng nước mắt.

[hết 1183]

Bình Luận (0)
Comment