Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1184 - Chương 1184 - Vị Khách Tới Thăm Trên Biển

Chương 1184 - Vị khách tới thăm trên biển
Chương 1184 - Vị khách tới thăm trên biển

Harman ăn mặc đơn giản, tóc chải kiểu người lớn nghiêm túc, đeo một cặp kính không độ, thoạt nhìn hào hoa phong nhã.

"Tôi sắp đối mặt với một đối thủ cực kỳ hung ác, đối với thợ săn mới ra nghề thì đây là kẻ địch khó giải quyết nhất."

Hắn vừa mới dứt lời thì Ôn Văn tóc tai bù xù mặc quần áo chiến đấu màu đen giống như phát điên từ trong góc nhảy ra, một tay cầm đao đen, một tay cầm kiếm Huyết Hà, mỉm cười ngông cuồng nhìn Harman.

Nụ cười kia có thể dọa khóc đám trẻ con, có thể dọa đứa bé đang khóc thút thít nghẹn tới im bặt.

"Thợ săn ngu xuẩn, run rẩy trước mặt 'thám tử điên cuồng' đi, rồi bọn mày sẽ nghênh đón tử vong thôi!"

"Thám tử điên cuồng, Harman tao đây sẽ không bỏ qua cho mày!"

Trải qua một đoạn đối thoạt xấu hổ không có chút dinh dưỡng nào, Ôn Văn và Harman bắt đầu chiến đấu.

Harman dùng một thân trang bị lấp lánh, mà Ôn Văn thì hoàn mỹ thể hiện tố chất của nhân vật phản diện, vẻ ngoài dữ tợn đáng sợ, kỹ năng tối tăm độc ác, thực lực long trời lở đất, vận may cơ bản bằng không.

Cuối cùng Ôn Văn vì chút 'sai lầm nhỏ' mà bị Harman bắn một súng bể đầu.

Harman quay lại, nhìn ống kính mỉm cười nói: "Nếu mọi người gặp phải kẻ địch giống như vậy thì cũng có thể ứng phó giống như tôi, đây mới chính là phương pháp công thủ của thợ săn chúng ta."

Trong màn ảnh, nụ cười của Harman rất mê người.

Có điều chỉ hai ba giây sau thì nụ cười của hắn cứng ngắc, đạo diễn hô ngừng, sau đó Harman nhìn sang Ôn Văn.

"Ông anh, không ngờ ông lại chết như vậy đó..."

Chỉ thấy Ôn Văn nằm dưới đất, trên đầu có một cái lỗ, máu phun thành vòi từ đó, xung quanh đã bị máu tươi nhuộm đỏ.

Hơn nữa trong suối máu phun này thỉnh thoảng còn phun ra vật thể màu trắng không rõ, là mảnh xương sọ, thậm chí còn có pháo hoa...

"Tôi chết thế nào?" Ôn Văn ngồi dậy, nghi ngờ hỏi.

Đạo diễn ở bên cạnh cố gắng giải thích: "Giống như khi ngài đánh bại kẻ địch vật, chết bình thường một chút."

Ôn Văn tỏ vẻ đã biết, sau đó nhỏ giọng lầm bầm đứng dậy.

"Kẻ địch bị mình đánh chết rất hiếm khi còn xác nguyên vẹn.... hơn nữa mình mạnh như vậy, chết bình thường có phải quá mất mặt rồi không?"

Lại trải qua hai lần quay chụp, Ôn Văn rốt cuộc cũng không còn sai lầm hoàn thành toàn bộ phần diễn của mình, sau đó từ chỗ Harman nhận một bao lì xì giá trị không nhỏ, kết thúc quá trình trải nghiệm lần đầu đóng phim.

Thời gian còn lại, hắn ngồi trên ghế nhìn người khác và Harman quay phim.

Tình tiết của bộ phim này rất đơn giản, Harman diễn giải quá trình đối mặt với mười mấy cao thủ kiểu dáng khác biệt, một số quái vật hung ác, mà hắn sẽ tiến hành chiến đấu công thủ với đám cao thủ này.

Tất nhiên Harman là ông chủ, vì thế những người này đều bị Harman 'đánh chết', toàn bộ tình tiết là Harman thăm dò các cao thủ lớn.

Có điều bỏ đi những tình tiết bên ngoài và trang bị trên người Harman mà người bình thường không thể nào sở hữu được, phim này của Harman có chút ý nghĩa, bên trong có rất nhiều kiến thức, nhóm thợ săn có thể dùng được trong thực chiến.

Ôn Văn có thể đoán được, sau khi bộ phim này được phát hành trong nội bộ Hiệp Hội Thợ Săn sẽ gây ra một phen thảo luận, đến khi đó với tư cách là một trong số diễn viên, anh sẽ càng nổi tiếng hơn.

Nói chung lần trải nghiệm đóng phim này rất thú vị đối với Ôn Văn, thậm chí ngay cả Đào Thanh Thanh và Hồ Ấu Lăng cũng đóng vai hai người đẹp bị quái vật đuổi giết ở trong phim.

Mấy ngày nay, ba người chơi đùa rất vui vẻ.

Ôn Văn xem thời gian một chút, còn hai mươi lăm ngày là tới thời điểm liên minh tổ chức bí ẩn tổ chúc hội nghị lần đầu tiên.

Hai mươi lăm ngày này, toàn bộ liên bang sẽ sóng yên gió lặng, tất cả tổ chức bí ẩn đều hành quân lặng lẽ, cho dù anh muốn gây sự thì cũng không tìm được.

Chẳng qua đối với cuộc hội nghị này, cái nhìn của Ôn Văn khá cởi mở, hoàn toàn không căng thẳng, bởi vì anh sớm đã có chuẩn bị.

Anh không có lòng tin tiến vào vực sâu im lặng, cũng không có cách nào phá hỏng hội nghị này.

Nhưng trong hội nghị có nội gián mà anh sắp xếp...

Đã có danh sách người tham gia hội nghị của các tổ chức, sau khi Ôn Văn biết tin đã rất vui sướng.

Vì thế trong lòng Ôn Văn đã có dự tính, xem hai mươi lăm ngày còn lại này như ngày nghỉ của mình.

Khu Anh Đào mặc dù là khu lớn nhỏ nhất, có điều địa điểm thú vị thì không thiếu chút nào, ví dụ như những cửa hàng phong tục đặc sắc...

Không có nhiều người dẫn theo phụ nữ tới cửa hàng phong tục, tới mà không làm gì lại càng ít, mà Ôn Văn thì chính là người như vậy.

...

"Máu thịt, cho tao máu thịt, máu thịt đầy năng lượng...."

Bóng dáng như cây khô kia lơ lửng trên bờ biển, quanh người đầy xác tôm cá.

Một con cá voi lớn từ mặt nước nhảy ra, lúc rơi xuống nước đã biến thành bộ xương trắng.

Hắn là ma thi mạnh mẽ được tạo thành từ không khí dơ bẩn của đại địa Hoa Phủ thời kỳ thượng cổ, có người gọi là Vua cương thi 'Hậu Kình'.

Nhưng hắn vẫn chưa đủ mạnh mẽ, vì thế đã bị phong ấn, bị phong ấn suốt một khoảng thời gian dài đã làm hắn bị rớt cảnh giới.

Hiện giờ thực lực của hắn yếu hơn cấp Tai Biến bình thường rất nhiều, nhưng nếu so với cường giả chân tự bình thường thì mạnh hơn rất nhiều.

Hơn nữa chỉ cần hắn hấp thu đủ máu thịt thì sẽ lấy lại được thực lực thời kỳ đỉnh cao.

Lá chắn biến mất, hỗn loạn cũng bắt đầu, sẽ có càng nhiều sinh vật thoát khỏi phong ấn như Hậu Kình, nhấc lên một trận tai họa trong thế giới hiện thực.

Kẻ địch mà Hiệp Hội Thợ Săn cần đối mặt không chỉ là liên minh tổ chức bí ẩn vừa mới thành lập.

Có điều máu thịt mà Hậu Kình cần là máu thịt của sinh vật mạnh mẽ có đủ năng lượng, loại tôm cá bình thường thì chỉ là có chút ít còn hơn không.

Mà hắn đã bị Thần Mặt Trăng dọa một phen, không dám giết chóc trắng trợn ở Hoa Phủ, lúc này mới một đường chạy trốn tới bờ biển.

Hiện giờ hắn nằm trên mặt biển, suy nghĩ xem sau này nên đi đâu.

Đột nhiên hắn cảm nhận được sinh vật có đủ năng lượng mạnh mẽ đang tiến về phía mình.

Không, thứ đó có lẽ không phải là sinh vật, bởi vì nó quá khổng lồ.

Có vài xúc tua quấn quanh người Hậu Kình, đưa một lượng lớn máu thịt có năng lượng cao vào trong thân thể hắn, làm cơ thể gầy gò như cây khô của Hậu Kình đầy đặn hẳn lên.

Ngôn ngữ kỳ quái xuất hiện trong đầu Hậu Kình.

"Đây là... ban ân mà tao dành cho mày... tìm kẻ đó... sau đó mang hắn về đây..."

"Tao là... Ensuk!"

Sau khi Ensuk nói ra cái tên này, cơ thể Hậu Kình run rẩy kịch liệt, giống như bản thân cái tên đã ẩn chứa ma lực.

"Tôi sẽ hoàn thành mệnh lệnh của ngài, Ensuk đại nhân tôn kính."

Trên mặt Hậu Kình lộ ra biểu cảm kiên định, sau đó bay về phía khu Anh Đào, trong đầu hiện lên một bóng người.

Bóng người này mặc áo choàng đen, mắt nhỏ, trên mặt là nụ cười xấu xa.

Chính là Ôn Văn!

[hết 1184]

Bình Luận (0)
Comment