Theo lá chắn bảo vệ thế giới hiện thực dần suy yếu, sức mạnh của cổ thần Ensuk ngủ say dưới đáy biển đang dần khôi phục.
Mặc dù hiện giờ chưa thể ra ngoài thả lỏng cơ thể, nhưng ở trong biển đã có thể phát huy sức mạnh cường đại.
Hơn nữa sức mạnh tăng cường cũng làm năng lực dò xét mạnh mẽ hơn, làm hắn rốt cuộc hiểu được kẻ phá hỏng kế hoạch giáng xuống của hắn không phải Ngô Vọng, cũng không phải Ôn Lệ gì cả, mà là Ôn Văn.
Hơn nữa Ensuk vĩ đại hắn đây lài bị con kiến hôi nhân loại này đùa giỡn tới đùa giỡn đi, tới bây giờ mới hiểu được mục tiêu thật sự của mình là ai.
Hiện giờ hắn rất căm hận Ôn Văn, không chỉ vì Ôn Văn đã cắt đứt kế hoạch giáng xuống của hắn, mà vì Ôn Văn đã xúc phạm hắn.
Vì thế Ôn Văn phải chết, còn là phải do hắn tự mình ra tay.
Hắn chưa thấy qua trạng thái Tai Biến của Ôn Văn, vì thế trong nhận thức của Ensuk, Hậu Kình đã khôi phục cảnh giới Tai Biến đã đủ năng lực.
Với tư cách là 'nhân vật mạnh mẽ' giáng xuống thế giới này trước hết, tuy vì hậu di chứng dẫn tới linh thể chia lìa, cơ thể rơi vào trạng thái ngủ say dài đằng đẵng.
Nhưng Ensuk dù sao cũng là một đứa con của 'mẹ hàng tỉ sinh linh', hắn đã gieo rắc rất nhiều hạt giống trên địa cầu.
Những hạt giống này không hề thu hút ở 'Đảo Nguyên Sinh', nhưng đặt vào thế giới này thì đủ để nhấc lên một trận tai họa khủng khiếp.
Hơn nữa quan trọng nhất là những hạt giống này sẽ phục tùng ý chí của Ensuk vô điều kiện.
Hậu Kình chính là một trong số hạt giống, hủy triều hủy diệt cũng vậy, còn có nhiều hạt giống hơn đang ẩn giấu trong chỗ tối, hoặc là sắp tỉnh lại khỏi giấc ngủ say, thế giới này cuối cùng sẽ thuộc về Mẹ Vĩ Đại – mẹ của hàng tỉ sinh linh!
...
Không thể không nói, xét về phương diện hưởng thụ, khu Anh Đào quả thực làm tới cực hạn.
Mặc dù là với tính tình hỏng bét của Ôn Văn cũng được hầu hạ tới không thể soi mói.
Chỉ tắm thôi cũng có thể tắm ra hoa, rất nhiều cách chơi mà Ôn Văn chỉ thấy ở trong video.
Chỉ kể lại thôi cũng đủ làm kẻ khác đỏ mắt.
Tất nhiên mọi người đều biết Ôn Văn không có gan, vì thế mấy ngày nay anh gặp phải vô số cái liếc mắt của nhóm phụ nữ.
Có điều đối với Ôn Văn, liếc mắt và nháy mắt có hiệu quả như nhau, dù sao thì anh cũng không thèm quan tâm.
Vì thế tuy chỉ một thành phố nhưng có thể làm Ôn Văn lưu luyến năm sáu ngày, mặc dù không có quái vật đủ thú vị nhưng cũng làm anh vui vẻ giết thời gian.
Có điều thức ăn ở nơi này làm Ôn Văn không vừa ý, độ đa dạng không ít, mùi vị cũng ngon, nhưng khẩu vị khá nhạt.
Ngay cả Tam Tể Nhi ăn mì sợi được xưng là cấp bậc cay địa ngục ở đây cũng phải khinh thường lắc đầu.
Lúc này Ôn Văn đang ở một tiệm cá trên bờ biển, thưởng thức món Sashimi.
Cá ngừ, cá nóc, nhím biển, tôm tươi...
Dù sao thì anh cũng không sợ ký sinh trùng, cũng không sợ kịch độc trong cơ thể cá nóc, vì thế có thể ăn thỏa thích.
Vì theo đuổi hương vị kích thích, lượng mù tạt mà anh chấm nhiều gấp mười lần các vị khách khác.
Ăn một hồi thì Ôn Văn nhướng mày, anh cảm nhận được một luồng ác ý không rõ.
Sau đó Ôn Văn nôn khan một trận, phun miếng cá ăn trước đó ra ngoài, chỉ thấy miếng cá tỏa ra mùi tanh tưởi kinh người, nhóm thực khách xung quanh ngửi thấy mùi này đã ngất xỉu.
Chỉ vài giây, trong cả nhà hàng chỉ còn lại mỗi nhóm ba người Ôn Văn còn tỉnh.
Nhóm Đào Thanh Thanh cũng lộ ra vẻ mặt khó chịu, thứ đồ chơi này quả thực có thể so sánh với vũ khí sinh hóa, mặc dù bọn họ là quái vật cũng không tiếp thu nổi.
Ôn Văn vung tay, một làn gió mát xuất hiện, đưa tất cả mọi người trong tiệm ra bên ngoài.
Mùi hôi thối này người bình thường ngửi lâu có lẽ sẽ chết tại chỗ, hậu quả nhẹ nhất cũng là sau này khứu giác sẽ không còn nhạy nữa.
Tất cả cá trong tiệm đều nhanh chóng hư thối biến chất, tỏa ra chất khí màu xanh lá cây tanh hôi.
Số khí này ngưng kết lại thành một hình ảnh cao hai mét, hình ảnh này mọc ra đầu bạch tuộc, cơ thể mập mạp, cánh tay có móng vuốt sắc bén và đôi cánh rách nát ở phía sau.
Phần cằm của bạch tuộc trên hình ảnh không ngừng vặn vẹo, dùng móng vuốt sắc nhọn chỉ về phía Ôn Văn, phát ra tiếng gào thảm thiết.
"Nhân loại ngu xuẩn, Ensuk tao đã nhớ kỹ mày rồi, từ hôm nay tới khi mày bị tao giết chết, mày đừng hòng ăn được chút thức ăn nào từ sinh vật trong nước!"
"Không có sự chấp nhận của tao, ngay cả một miếng cá mày cũng không thể ăn được đâu, ha ha ha..."
"Sợ chưa con sâu bọ, đây là cái giá khi mày dám chọc giận cổ thần Ensuk!"
Sau khi nói xong, làn khí màu xanh lá cây kia tiêu tan không còn bóng dáng, không khí trong tiệm cá trở lại trạng thái bình thường.
Ôn Văn câm nín thật lâu, sau đó quay sang hỏi nhóm Đào Thanh Thanh: "Tên hài hước này từ đâu tới vậy, hắn bị ngu %^*..."
Không ngừng phun ra hơn mười câu bẩn miệng, lúc này Ôn Văn mới ngừng lại.
Nếu Ensuk phái người cá tới tấn công anh, anh sẽ không tức giận, dù sao những việc anh đã làm với Ensuk quả thực có hơi quá đáng.
Có điều trực tiếp làm anh không thể ăn được cá thì đúng là quá đáng, điều này làm Ôn Văn trong cơn giận dữ quyết định sẽ cho Ensuk một bài học.
Thù này không báo không phải biến thái!
Có điều trước khi báo thù, anh cần phải xử lý tốt nơi này, anh phóng ra cảm giác, dễ dàng tìm được nơi ông chủ cất tiền.
Sau đó lấy ra một tấm thẻ, viết mật khẩu lên đó.
Số tiền bên trong thẻ đủ để cửa hàng này hoàn toàn cải tạo, thăng cấp thiết bị, coi như Ôn Văn bồi thường cho ông chủ.
Dù sao thì Ensuk cũng vì Ôn Văn mà tới, những người bình thường này chỉ là người vô tội bị liên lụy.
"Ngài bồi thường cho bọn họ, vậy bọn tôi thì sao, bọn tôi cũng bị tổn thất." Đuôi Hồ Ấu Lăng không ngừng lay động, mắt mở to đáng thương nhìn Ôn Văn.
Ôn Văn lục lọi trong túi một hồi rồi moi ra hai băng đạn thép cho hai cô nàng: "Đi mua chút kẹo đi đi."
Sau đó Ôn Văn lướt đi trong ánh mắt câm nín của hai cô nàng.
Quân tử báo thù mười năm không muộn, biến thái báo thù từ sáng tới tối, Ôn Văn không muốn chờ sau này lấy lại danh dự, hiện giờ anh muốn làm Ensuk buồn nôn hơn.
Đầu tiên anh bảo chi nhánh địa phương của Cơ Kim Hội giúp anh mua một lượng lớn nguyên liệu, sau đó tới trạm thu nhận tìm Râu Đỏ, bảo hắn nhanh chóng chế tạo một ít thừ gì đó.
Cuối cùng Ôn Văn tự mình tới kho hàng trạm thu nhận tìm kiếm một phen, tìm được không ít đồ chơi.
Đợi đến khi toàn bộ nguyên liệu đã có đủ, Ôn Văn bắt đầu điều chế.
Anh từng dùng nước khử trùng nhà xí, và các loại nước ớt nước mù tạt chế tạo ra vũ khí sát thương thể khí, làm Ngô Vọng muốn tè ra quần.
Hiện giờ anh muốn chế tạo vũ khí sát thương thể khí chí tôn phiên bản Max, Plus, Note, Mate, Pro+.
Thứ mạnh nhất trong phương diện này có lẽ là ớt, mù tạc, mấy loại sinh vật có tuyến hôi như chồn hôi, túi thúi của sinh vật thúi ở khu Úc Túi, vật bài tiết của nhân loại...
[hết 1185]