Trạm Thu Nhận Tai Ách ( Dịch Full )

Chương 1192 - Chương 1192 - Trục Xuất Vĩnh Viễn

Chương 1192 - Trục xuất vĩnh viễn
Chương 1192 - Trục xuất vĩnh viễn

Hết thảy xung quanh đều bị san bằng, hai bóng dáng va chạm kịch liệt.

Mà Ôn Văn đang ngồi trên thân cây hoàn hảo không chút tổn hại, bởi vì hai bên giao chiến không muốn dẫn tới chỗ Ôn Văn.

Ôn Văn bày ra một cái bàn, lấy ra một nắm hạt cà phê, vừa quan sát cuộc chiến Tai Biến này vừa xử lý hạt cà phê.

Cạo sạch vỏ, nướng, nghiền nát... rất nhanh sau đó số hạt cà phê này đã biến thành bột phấn, sau đó Ôn Văn phất tay ngưng tụ ra một dòng nước, để bột cà phê và nước hòa lẫn với nhau rồi đun nóng.

Mặc dù không có công cụ chuyên nghiệp nhưng muốn làm hết thảy vẫn rất dễ dàng đối với Ôn Văn.

Có điều hạt cà phê mà Ôn Văn sử dụng chỉ có thể xem là hảo hạng, không phải loại hàng đầu.

Không biết bắt đầu từ khi nào, ngành cà phê liên bang bắt đầu đi theo một hướng gắn bó keo sơn với 'phân'.

Ban đầu là có một loại động vật nhỏ tên là cầy hương, sau khi chúng ăn quả cà phê sẽ ị ra hạt cà phê hoàn chỉnh, số hạt cà phê này trải qua quá trình chế tạo cực kỳ không vệ sinh, cuối cùng tạo thành 'cà phê chồn' cao cấp nhất.

Cà phê chồn có hương vị rất đặc biệt, vì thế rất được hoan nghênh.

Ừm... chỉ là đặc biệt, cũng không dễ uống.

Hương vị đặc biệt này ở trong mắt Ôn Văn thì rất đơn giản, bởi vì người ị ra nấm kim châm thì không thể nào có cùng vị với nấm kim châm tươi được.

Bởi vì cà phê chồn quá hot nên hiện giờ cà phê cao cấp nhất của liên bang đều có liên quan tới phân, gì mà cà phê phân voi, cà phê phân dơi đủ loại, quả thực là khó coi.

Nói chung Ôn Văn ngồi xem cuộc chiến rất mãn nguyện, thậm chí có thể an ổn uống cà phê.

Vừa nhìn thấy hai người hầu giống như muốn đánh thành đầu chói, nghe âm thanh không gian vỡ vụn kịch liệt, tinh tế thưởng thức cà phê tự tay nghiền, thật sự có hương vị đặc biệt.

Hai người đều tung ra bản lĩnh thật sự, đánh nhau như núi lở đất mòn, một quyền một cước cực kỳ uy lực.

Có điều sau khi đánh tới trình độ nhất định thì hai bên phát hiện cứ tiếp tục như vậy chỉ là phí công.

Kyogoku khống chế năng lực rất thuần thục, uy lực khi đánh nát không gian rất lớn, chẳng qua dù sao hắn chỉ mới thăng cấp không lâu, vẫn còn khá non nớt trong cuộc chiến Tai Biến.

Mà Hậu Kình thì đơn thuần sử dụng cơ thể cứng cỏi mạnh mẽ, tuy thoạt nhìn không có năng lực gì xuất sắc, nhưng sức chống đỡ công thủ làm phần lớn cường giả cùng cấp phải đau đầu.

Hậu Kình dựa vào kinh nghiệm chiến đấu phong phú, thỉnh thoảng có thể chiếm chút ưu thế, nhưng lúc hắn gần chiếm được tiện nghi thì Ôn Văn sẽ lôi hắc đao ra chơi một chút.

Có đôi khi là vuốt ve thân đao, có đôi khi búng vào mũi đao một chút, hoặc là dùng hắc đao thi triển chiêu 'điện quang độc long toản', thấy động tác của Ôn Văn, không hiểu sao đóa hoa cúc của Hậu Kình bắt đầu căng thẳng.

Sự việc tiếp diễn tới trình độ này, Hậu Kình cũng có ý muốn rút lui, nếu lại xuất hiện thêm một cường giả thì có khả năng ngay cả chạy trốn hắn cũng không có cơ hội.

Vì vậy hắn khuyên nhủ Kyogoku: "Từ bỏ đi thằng nhóc, đánh lâu vậy rồi mày cũng nên phát hiện tao mạnh hơn mày một chút, nếu không phải tên kia luôn giở trò quỷ thì tao đã thắng mày từ sớm rồi."

"Nhưng cho dù có tên kia quấy rối tinh thần thì mày vẫn không thể giết được tao, vì thế từ bỏ đi."

Kyogoku Kura lui về sau hai bước, mỉm cười với Hậu Kình: "Mày nói không sai, vì thế... ông anh ơi, tới giúp tôi đi, tôi chơi đủ rồi!"

Ôn Văn để cốc cà phê xuống, đứng dậy, cầm hắc đao tiến tới bên cạnh Kyogoku.

Hôm nay vẫn còn vài phút trạng thái Tai Biến, bắt tay với Kyogoku đối phó với Hậu Kình có lẽ đã đủ rồi.

Kyogoku nghiêng đầu nói với Ôn Văn: "Ông anh, chốc nữa ông dốc toàn lực đối phó nhé, tôi sẽ phối hợp."

Ôn Văn nghi ngờ liếc nhìn Kyogoku, người này dự định không tự mình ra tay, đứng xem anh liều mạng với Hậu Kình à?

Trạng thái Tai Biến có thời gian duy trì rất ngắn, vì thế Ôn Văn không có ý định lãng phí, năng lượng trạm thu nhận lần thứ hai bao trùm trên hắc đao.

Hắn chỉ cần có thể tiến tới đủ gần Hậu Kình thì sẽ tạo thành sát thương hữu hiệu.

"Ông anh, giúp đỡ của tôi đã bắt đầu rồi, chuẩn bị sẵn sàng."

Ôn Văn gật đầu một cái, chợt phát hiện mình đã xuất hiện trước mặt Hậu Kình, vì thế vội vàng vung đao về phía Hậu Kình, hắc đao lưu lại dấu vết sâu đậm trên ngực Hậu Kình.

Hậu Kình phẫn nộ không thôi, trên tay mọc ra vài gốc gai xương, muốn phản kích thì phát hiện Ôn Văn đã quay trở lại bên cạnh Kyogoku.

Ôn Văn ngạc nhiên nhìn Kyogoku: "Cậu nói phối hợp, thì ra là vậy."

Kyogoku cười he he: "Không tự mình tiến hành chiến đấu thì năng lực khống chế của tôi sẽ tăng lên vài lần, ông anh thỏa thích chiến đấu đi."

Ôn Văn nhìn Hậu Kình bật cười dữ tợn, chuẩn bị tấn công thêm lần nữa, sau đó bị đưa tới sau lưng Hậu Kình chém một đao, lại là một vết thương sâu.

Hỗ trợ tốt nhất chính là không phát hiện được sự tồn tại của hỗ trợ, vì thế Ôn Văn nhanh chóng thích ứng với kiểu chiến đấu này, tạo ra vô số vết thương trên người Hậu Kình.

Năng lực của Kyogoku thoạt nhìn như năng lực không gian, nhưng thật ra là một loại sức mạnh tương đối cao.

Ít nhất thông qua dịch chuyển không gian để đạt được dịch chuyển tức thời thì không có cách nào so sánh với năng lực của Kyogoku.

Quá trình dịch chuyển tức thời không cần thời gian, nhưng ở giai đoạn trước và sau quá trình sẽ có một thoáng cứng ngắc, hơn nữa trong cuộc chiến đấu cấp bậc cao, cường giả có thể tùy ý quấy rối không gian xung quanh, đây là điều cực kỳ trí mạng trong cuộc chiến Tai Biến.

Nhưng năng lực của Kyogoku hoàn toàn là lập tức phát ra, hơn nữa cho dù quấy nhiễu không gian phụ cận thì năng lực của hắn vẫn có thể thi triển.

Rất nhanh sau đó, trên người Hậu Kình đã đầy thương tích, ở trước mặt nhóm Ôn Văn, hắn giống như một cái bia ngắm sống, hơn nữa cho dù muốn chạy cũng rất khó chạy thoát, bởi vì Kyogoku có thể kéo Hậu Kình từ phía xa quay trở lại.

Trên người hắn không có phần thịt nào lành lặn, khắp nơi đều là vết thương nứt toát, ở trước mặt hắc đao, cơ thể hắn mỏng manh hơn cả đậu hủ.

Có điều Ôn Văn cảm thấy khá phiền phức là sức sống của Hậu Kình quá cường hãn.

Rõ ràng đã sắp bị cắt lát nhưng vẫn duy trì sức sống tràn đầy, tình huống này làm Ôn Văn không thể kéo hắn vào trong trạm thu nhận.

Mắt thấy thời gian biến thân đã sắp cạn, trong lòng Ôn Văn có vài phần lo lắng.

Nếu tới lúc đó vẫn chưa bắt được Hậu Kình, người cần phải chạy có lẽ chính là anh.

Lúc này Kyogoku đứng ra, không cung cấp sự hỗ trợ cho Ôn Văn nữa, trên tay hắn là một quả bóng đầy vết nứt, vì quả bóng này mà quanh người Kyogoku cũng đầy vết rạn dị thường, thoạt nhìn rất dọa người.

"Khó trách khi nãy hắn vẫn luôn hỗ trợ mình, thì ra là đang chuẩn bị đại chiêu."

Kyogoku hủy đi một phần không gian, để mình xuất hiện ở sau lưng Hậu Kình, hít sâu một hơi nói: "Tao quả thực không có cách nào giết chết mày, nhưng tao có thể trục xuất mày vĩnh viễn!"

Hắn ném quả bóng trong tay vào phía sau Hậu Kình, vô số vết rạn xuất hiện, cuối cùng tạo thành một con đường lớn cỡ một người.

Hậu Kình bị hút vào bên trong, vài bàn tay khủng bố muốn từ lối đi này vươn ra, nhưng con đường chợt biến mất, bàn tay cũng quay trở về nơi chúng nên ở...

[hết 1192]

Bình Luận (0)
Comment