Thời gian trôi qua từng chút một, phản ứng trên người Sở Vĩ cũng càng mãnh liệt hơn.
Ánh mắt của hắn trở nên đỏ ngầu, vành mắt biến thành màu đen, bốn chiếc răng nanh lộ ra, móng tay biến thành màu đen kịt và dài ra.
Đây là trạng thái Vampire bị dục vọng khát máu khống chế, còn có vài đặc điểm chỉ cương thi mới có.
Căn cứ theo kinh nghiệm của Ôn Văn, Vampire rơi vào trạng thái này thì bản thân không có lý trí, trong thế giới của hắn chỉ còn lại màu sắc của máu.
Ôn Văn ngồi ở bên cạnh, mắt nhìn chằm chằm Sở Vĩ: "Để tôi xem lựa chọn của ông, tôi không muốn phải tự tay nhốt ông vào trạm thu nhận đâu."
Sở Vĩ không thèm liếc nhìn tới gà rán và Cocacola, xông thẳng tới chỗ hai người kia, vừa đi vừa chảy nước bọt, dùng móng tay màu đen vuốt ve mặt cô gái.
Dòng sông đỏ ngòm mơ hồ hiện lên, kiếm Huyết Hà đã rời vỏ, chỉ cần Ôn Văn muốn thì Sở Vĩ sẽ biến thành mười mấy khúc.
Người khác không có cách nào với năng lực sống lại vô hạn của Sở Vĩ, nhưng Ôn Văn muốn đối phó hắn thì rất đơn giản.
Sở Vĩ liếm môi, đột nhiên làm ra hành vi mà Ôn Văn không ngờ tới, hắn tự cắn vào cổ tay mình.
Cơ thể hắn nhanh chóng khô đét lại, nhưng triệu chứng sinh ra vì đói khát cũng hoàn toàn biến mất, sau khi sinh mệnh thể của Sở Vĩ mất đi, Sở Vĩ hoàn hảo không chút tổn hao hồi sinh ở ngay tại chỗ.
Sở Vĩ nghi ngờ nhìn Ôn Văn: "Ông đang làm gì vậy? Sao tui ở đây?"
Ôn Văn có chút sửng sốt, hơi nheo mắt lại: "Tự mình ăn mình... thú vị."
Không đợi Sở Vĩ hỏi rõ Ôn Văn đang làm gì, Ôn Văn đã tiến tới đánh vào bụng Sở Vĩ, sau đó vỗ đầu hắn một cái, Ôn Văn muốn tiến hành lần thử nghiệm thứ hai.
Cứ vậy tiến hành tới lần thứ năm, mãi tới khi gà gáy buổi sáng và mặt trời ló dạng, Ôn Văn mới ngừng lại, hiện giờ anh đã hiểu được cơ bản về Sở Vĩ.
Sở Vĩ tương đương với hỗn hợp thể của Vampire và cương thi, giống như Ôn Văn đồng thời sử dụng thế chất cương thi và Vampire vậy, hơn nữa thân bất tử vẫn còn.
Hắn không sợ nắng, nhưng cơ thể sẽ theo bản năng mà thèm khát máu thịt tươi mới.
Có điều loại thèm khát này sẽ làm chính hắn trở thành đối tượng đầu tiên bị săn.
Năng lực bất tử của Sở Vĩ xuất phát từ Huyết hoàng đế Vlad, sức sống của tất cả sinh vật bị Vlad và Sở Vĩ giết chết sẽ được chứa đựng trong cơ thể Sở Vĩ.
Lúc cơ thể Sở Vĩ sinh ra cảm giác thèm khát máu thịt, hắn sẽ tiêu hao máu thịt chứa đựng trong cơ thể trước tiên.
Loại tiêu hao sinh ra để ăn cơm này kém xa tiêu hao cần để sống lại, bởi vì nó tương đương năng lượng này chỉ là một vòng tuần hoàn trong cơ thể hắn, tiêu hao thật sự rất ít ỏi.
Sau khi thỏa mãn tiêu hao, Sở Vĩ sẽ bắt đầu sinh ra thèm khát với các loại thức ăn như gà chiên.
Có lẽ sau lần bị Hậu Kình tập kích, dị biến sinh ra chỉ làm Sở Vĩ mạnh mẽ hơn.
Kết quả thử nghiệm đã có, Ôn Văn không cần ngược đãi Sở Vĩ nữa, sau khi cho hắn ăn xong toàn bộ số gà chiên mình chuẩn bị, Ôn Văn bắt đầu kiểm tra năng lực chiến đấu của Sở Vĩ.
Kiểm tra chia ra ba hàng mục, thứ nhất chính là kiểm tra giới hạn của các số liệu, thứ hai là đấu luyện với Ôn Văn, thứ ba là Ôn Văn tìm cho Sở Vĩ một quái vật không có lý trí, để hắn tiến hành chiến đầu liều mạng.
Kết quả hạng mục khảo nghiệm thứ nhất chứng minh thực lực ở trạng thái bình thường của Sở Vĩ đã thăng cấp rất lớn, mà khi hắn kích hoạt trạng thái cương thi Vampire thì thực lực sẽ gia tăng gấp bội.
Kết quả hạng mục khảo nghiệm thứ hai làm Sở Vĩ bị Ôn Văn hành hạ thương tích đầy mình, một con gà cùi bắp cho dù thực lực tăng bạo cỡ nào thì cũng chỉ là một con gà mạnh mẽ một chút mà thôi.
Về phần kết quả của hạng mục thứ ba, thật sự làm Ôn Văn có chút vui mừng.
Ôn Văn từ trong trạm thu nhận thả ra một con quái vật cơ thể như than đá đang phừng lửa.
Quái vật này do vợ chồng Trường Tôn Cảnh và Tiêu Mạn kết hợp bắt giữ, có thực lực Tai Nạn thượng tự, phần não chỉ cỡ nhân hồ đào, lúc bị bắt không cẩn thận rớt ra từ lỗ mũi.
Vì thế hiện giờ quái vật này chỉ còn lại dục vọng chiến đấu không giới hạn, giống như phiên bản trái ngược của thực hủ yêu.
Ôn Văn cưỡng chế lấy đi toàn bộ trang bị của Sở Vĩ, để Sở Vĩ cứng đối cứng với quái vật ngọn lửa này.
Tuy thực lực của Sở Vĩ đã mạnh mẽ hơn, nhưng đối với con quái vật này thì vẫn yếu như một con gà con.
Sau khi bị ép tới đường cùng thì hắn bùng nổ mở ra trạng thái cương thi Vampire, cắt đứt một ngón tay của quái vật lửa, sau đó bọ nó hành hạ tàn nhẫn tới chết.
Đợi tới khi Sở Vĩ sống lại, Ôn Văn ngạc nhiên phát hiện thực lực của Sở Vĩ lại gia tăng lên một chút biên độ nhỏ!
Phần gia tăng này không rõ ràng, thậm chí bản thân Sở Vĩ cũng chỉ có một chút cảm giác, nhưng Ôn Văn vừa tiến hành kiểm tra cực hạn cho Sở Vĩ, vì thế chỉ liếc mắt là nhận ra biến hóa.
"Đúng là niềm vui bất ngờ..."
Ôn Văn liếm môi, phần huấn luyện chiến đấu cho Sở Vĩ lần thứ hai bắt đầu.
Huấn luyện phức tạp này tạm thời không nhắc tới, cuối cùng Ôn Văn phát hiện khi Sở Vĩ rơi vào đường cùng rồi tử vong, lúc sống lại thì sức mạnh sẽ tiến hành thăng cấp.
Có điều loại gia tăng này có hạn chế rất lớn, cố gắng ra tay không được, Ôn Văn giết cũng không được.
Chỉ khi nào thật sự gặp phải đường cùng, trải nghiệm cảm giác bị chết chết khi chiến đấu thì thăng cấp mới xuất hiện, không thể dùng trên cùng một con quái vật.
Tức là nếu Sở Vĩ muốn trở nên mạnh hơn thì phải không ngừng tìm kiếm quái vật mạnh mẽ để chiến đấu, nếu Ôn Văn suy đoán chính xác, với năng lực đặc thù của Sở Vĩ, hắn có thể mạnh mẽ vô hạn, mãi tới khi không ai có thể dễ dàng giết chết hắn nữa.
Tới đây thì kiểm tra chính thức hoàn tất.
Sở Vĩ lấy lại trang bị của mình, oan ức nhìn Ôn Văn, giống như Ôn Văn là đồ biến thái vậy.
Ôn Văn là biến thái sao?
Đúng vậy, có điều chuyện này không quan trọng.
Quan trọng là hắn rốt cuộc cũng thoát khỏi ma chưởng của Ôn Văn, hắn không bao giờ muốn có trải nghiệm như vậy nữa.
Ôn Văn trịnh trọng vỗ vai Sở Vĩ: "Cố gắng mạnh mẽ hơn đi, không bao lâu nữa thế giới này sẽ có biến đổi lớn, chỉ có cường giả mới có tư cách bảo vệ thứ gì đó."
Sở Vĩ không quan tâm Ôn Văn nói gì: "Đừng làm rộn, hiện giờ tôi chỉ muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi thôi, hôm nay ông đã dùng hết phần chiến đấu cả năm của tôi rồi."
Ôn Văn lắc đầu: "Tôi nghiêm túc đấy, ông phải mạnh mẽ lên thật nhanh, bằng không ông sẽ phải hối hận đấy."
Sở Vĩ có chút sửng sốt: "Có chuyện gì sắp xảy ra à?"
"Qua mười mấy ngày nữa, tất cả tổ chức bí ẩn sẽ tạo thành một liên minh, mục tiêu của bọn hắn là lật đổ Hiệp Hội Thợ Săn... đây chỉ là bắt đầu của biến đổi."
Ôn Văn lựa chọn trong số những chuyện mình nắm giữ nói cho Sở Vĩ.
"Đây là toàn bộ sự thực, nếu không phải vì chuyện này, tôi cũng không dốc hết sức lực kiểm tra năng lực của ông như vậy, kế tiếp nên làm thế nào, ông tự chọn đi."
Sau khi Ôn Văn rời đi, Sở Vĩ ngồi bệch xuống đất, thở dài thở ngắn đứng dậy.
Hắn không nghi ngờ độ chân thật trong lời nói của Ôn Văn, bởi vì không quản là bên trạm thu nhận hay bên Hiệp Hội Thợ Săn, con đường tiếp nhận tin tức của Ôn Văn tốt hơn Sở Vĩ.
Vốn Sở Vĩ chỉ muốn làm một thợ săn bình thường, nhưng trong tình huống như vậy, hắn còn có thể tiếp tục thảnh thơi sao?
Nửa tiếng sau, Sở Vĩ đứng dậy, đi về phía sân bay.
Ở khu Anh Đào có một hiểm địa nổi tiếng, có tên là Hoàng Tuyền hoang dã.
Nơi đó có truyền thuyết về Bách Quỷ Dạ Hành, đám quái vật sẽ không rời khỏi khu vực hoang dã, vì thế tới giờ vẫn giữ được bình yên với Hiệp Hội Thợ Săn, nhưng lần này Sở Vĩ lại muốn tới đó để chết!
[hết 1195]